Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1321: Khó thoát khỏi cái chết (2)




Mà trong Tiêu Dao Du, cường đại nhất chính là thân pháp.

- Tiêu Dao thân pháp... Lăng Hư Huyễn Ảnh!

Thời khắc này, thân thể Diệp Huyền như một đạo huyễn ảnh mông lung, ở trong hư không không ngừng lấp loé, dĩ nhiên nhìn chòng chọc vào bóng người của Úy Trì Bất Công, một bước cũng không nhường, trái lại có xu thế truy đuổi mà trên.

- Úy Trì Bất Công, ngươi trốn không thoát.

Thanh âm của Diệp Huyền lạnh lùng, ở sau lưng Úy Trì Bất Công vang lên.

- Đáng ghét.

Úy Trì Bất Công tức giận đến sắp phát điên, cái tên này quả thực cũng quá biến thái đi, thực lực mạnh, phòng ngự cao thì thôi, thân pháp tốc độ lại cũng nhanh như vậy.

Úy Trì Bất Công chưa từng nghĩ tới, hắn dùng Bạo Huyết đan, ở chạy trốn cũng không sánh được Vũ Hoàng nhất trọng.

- Tiểu tử, nếu ngươi lại dám truy ta, có tin lão phu triệu hoán lão tổ Cửu Thiên Vũ Đế của Úy Trì gia ta, tại chỗ trấn áp ngươi hay không.

Úy Trì Bất Công tức đến nổ phổi, phẫn nộ rống to.

- Ngươi có gan liền triệu hoán đi.

Diệp Huyền xì cười một tiếng.

Úy Trì Bất Công này lừa ai đó, căn cứ tình báo Diệp Huyền biết đến, Úy Trì gia lão tổ tiến vào vực sâu, mà trong vực sâu Cửu Thiên Vũ Đế đối mặt một hồi tai nạn khổng lồ, cửu tử nhất sinh, ngay cả bản thân cũng khó bảo đảm, rất có thể Úy Trì gia lão tổ, đã sớm chết ở trong vực sâu, nếu như thật có thể triệu hoán lão tổ, Úy Trì Bất Công sao lại đợi đến hiện tại?

- Đáng ghét.

Úy Trì Bất Công phẫn nộ đan xen, Diệp Huyền khó chơi, để hắn không có biện pháp nào.

Chính như Diệp Huyền suy đoán, Úy Trì Bất Công sớm lúc trước cũng đã triệu hoán qua Úy Trì Hóa Đức, chỉ là Úy Trì Hóa Đức ở thời điểm tế đàn chủ động tiêu tan, hiện tại mặc cho Úy Trì Bất Công triệu hoán như thế nào, cũng không đáp lại, bằng không Úy Trì Bất Công căn bản sẽ không bí quá hóa liều dùng Bạo Huyết đan.

- Kế sách hiện nay, chỉ có tiến vào vực sâu, ta liền không tin, tên này cũng dám theo vào.

Cảm thụ sinh mệnh lực trong cơ thể sắp tiêu hao hầu như không còn, trong lòng Úy Trì Bất Công tuyệt vọng, trong nháy mắt lao ra đường nối liền phi vút tới vực sâu.

- Hừ, muốn tiến vào vực sâu đào mạng? Không có cơ hội đâu!

Ở trong nháy mắt Úy Trì Bất Công lao ra đường nối, Diệp Huyền rốt cục đi tới phạm vi công kích của mình.

- Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!

Một luồng hồn lực gợn sóng tuyệt cường, bỗng dưng đi vào trong thân thể Úy Trì Bất Công.

Vì lưu lại Úy Trì Bất Công, Diệp Huyền thôi thúc hồn lực đến cực hạn, hồn lực bát phẩm trung kỳ ở dưới bí pháp gia trì, trong nháy mắt đánh vào trong đầu Úy Trì Bất Công.

Úy Trì Bất Công chỉ cảm thấy một luồng cảm giác mê muội từ đầu óc truyền đến, thân thể của hắn đột nhiên đọng lại, trong tròng mắt mê man, sản sinh thất thần ngắn ngủi.

- Chết!

Nắm lấy cơ hội, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền như lôi đình vẫn lạc, trong nháy mắt đi vào thân thể của Úy Trì Bất Công.

Thân thể của Úy Trì Bất Công đột nhiên chấn động, rốt cục ở trong nháy mắt thân kiếm vào thể khôi phục lại thanh minh, trong ánh mắt lộ ra tuyệt vọng.

- Ta chết, ngươi cũng không dễ chịu!

Thời khắc sống còn, Úy Trì Bất Công ở dưới Bạo Huyết đan kích phát bùng nổ ra lực lượng trước nay chưa từng có, tầng tầng đánh vào ngực của Diệp Huyền, mà thân thể của hắn ở dưới Tài Quyết Chi Kiếm oanh kích, chia năm xẻ bảy, rơi vào vực sâu.

Ầm!

Nham thạch áo giáp trong nháy mắt nổ tung, dưới cự lực, giáp bảo vệ ở ngực của Diệp Huyền nát tan, lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thân hình của hắn không lùi mà tiến tới, thời khắc mấu chốt đoạt không gian giới chỉ của Úy Trì Bất Công tới.

- Khặc khặc!

Diệp Huyền lau máu tươi ở khóe miệng, nhìn không gian giới chỉ trong tay, khẽ mỉm cười.

Dùng bị thương đổi về không gian giới chỉ của Úy Trì Bất Công, không thiệt thòi.

Diệp Huyền rất rõ ràng, Úy Trì gia tộc ở không gian bí ẩn được bảo vật, tất nhiên là ở trong không gian giới chỉ của Úy Trì Bất Công.

Đồng thời Diệp Huyền thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn, bắt đầu chữa trị thương thế trên người.

Xì xì!

Lực lượng sinh mệnh nồng nặc lưu chuyển, thương thế trên người Diệp Huyền bằng tốc độ kinh người khép lại.

- Hống!

Nhưng vào lúc này, một tiếng gào đinh tai nhức óc từ dưới đáy vực sâu vang lên, sóng âm mãnh liệt tấn công tới, Diệp Huyền chỉ cảm giác đầu óc của mình say xe, suýt chút nữa rơi vào trong vực sâu.

- Tiếng gào thật đáng sợ, đến tột cùng là quái vật gì?

Diệp Huyền mặt lộ vẻ kinh sợ, không dám ở lâu, xoay người định trở lại trong đường nối.

Vèo!

Lúc này một đạo lưu quang đột nhiên từ trong vực sâu bay lượn ra, tốc độ nhanh chóng, kinh người đến cực điểm.

- Xúi quẩy, thực sự là xúi quẩy, bị một đám khôi lỗi Linh Ma tộc dây dưa, hại Bổn tôn chủ suýt chút nữa mất đi mệnh, mụ nội nó, đi nhanh a.

Lưu quang kia một bên bay lượn, một bên hùng hùng hổ hổ, vừa vặn cùng Diệp Huyền hai mắt đối diện nhau.

- Là ngươi?

Diệp Huyền cùng đối phương đồng thời kinh kêu thành tiếng.

Lưu quang từ vực sâu bay ra kia, dĩ nhiên là Chiến Thương.

Giờ khắc này trên người hắn Ma Sát Khí chảy xuôi, uy thế kinh người, ngăn ngắn mười mấy ngày không thấy, một thân tu vi dĩ nhiên từ bát giai nhị trọng đỉnh phong đột phá đến bát giai tam trọng đỉnh phong, có một loại khí tức thâm trầm đáng sợ hiển lộ, làm cho người kinh hãi không ngớt.

- Những ngày qua ngươi vẫn ở trong vực sâu.

Diệp Huyền mặt lộ vẻ ngơ ngác.

Vực sâu này có bao nhiêu đáng sợ, từ Song Tử Vũ Đế trốn ra liền có thể nhìn ra một chút, nhưng Chiến Thương này vẻn vẹn là Vũ Hoàng, dĩ nhiên không mất một sợi tóc, để trong lòng Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ.

- Khà khà, tiểu tử, xem ra đây là ông trời muốn ta giết ngươi a.

Sau khi Chiến Thương kinh hô, trên mặt lập tức hiện ra một tia tà ý cùng cười gằn, toát ra vẻ tham lam.

Những ngày qua hắn ở trong vực sâu thu hoạch khá dồi dào, thực lực được tăng lên, bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền, nghĩ đến sỉ nhục trước kia, tự nhiên không thể chờ đợi được nữa muốn chém giết Diệp Huyền, để giải mối hận trong lòng.

- Chỉ bằng ngươi?

Giật mình qua đi, Diệp Huyền rất nhanh liền bình tĩnh lại.

- Ngươi cho rằng ngươi đột phá Vũ Hoàng tam trọng, liền có thể uy hiếp đến thiếu gia ta? Nhớ kỹ thân phận của ngươi, ngươi là tôi tớ của ta a!

Khóe miệng Diệp Huyền ngậm lấy cười gằn, không có một tia sợ hãi.

Ầm!

Trong thân thể của hắn, uy thế doạ người phóng thích, áo nghĩa không gian cấp bậc Vũ Hoàng kết hợp Thôn Phệ Võ Hồn cùng Thiên Hỏa phóng ra khí tức, hình thành một đạo khí tràng khủng bố, bao phủ bát phương.