Huyễn Thần

Chương 88: Chương 88 : Tầm long chi lộ.






HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 88: Tầm long chi lộ.

Dịch: tranbaolong
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien


Phong trưởng lão không hổ là trưởng lão có phong độ nhất, người có thân phận tối cao quý! Mãi cho đến khi Lý Dật chạy tới cửa huyệt động, cũng không có gặp lão. Thẳng đến khi Lý Dật tiến vào sâu bên trong huyệt động mới nhìn thấy Phong trưởng lão đang thản nhiên ngồi ở chỗ đó, nhàn nhã mà dùng trà... nguồn (.)

Chẳng lẽ... Ông ta không nghĩ hắn sẽ lựa chọn Phong Hệ sao? Hoặc là có thể nói… Ông ta không nóng lòng sao?

Rất hiển nhiên đáp án là không! Mặc dù Phong trưởng lão che giấu vô cùng tốt nhưng mà từ trên ánh mắt của ông ấy, Lý Dật có thể thấy được, ông ta cũng sốt ruột giống như những người khác mà thôi, chỉ là... Do lòng tự tôn không cho phép cư xử giống như Hỏa trưởng lão vậy, chạy ra ngoài cửa mà chờ người.


Cười nhã nhặn, Phong trưởng lão nhẹ nhàng buông chén trà đứng lên, thản nhiên nhìn hắn nói: “Nếu đã tới, vậy thì chúng ta xuất phát đi thôi...” Vừa nói chuyện, Phong trưởng lão xung phong vượt lên trước hướng nơi sâu thẳm bên trong động đi tới, bởi vậy có thể thấy được, ông ấy cũng cấp bách kiềm lòng không được a!

Lý Dật liền vội vàng chạy nhanh theo phía sau Phong trưởng lão. Cùng với người khác không giống nhau chính là, Phong trưởng lão thấy hắn đuổi theo nhưng lại không có đẩy nhanh cước bộ, ngược lại đi chậm lại, cùng Lý Dật sóng vai mà đi.

Trầm mặc một hồi, Phong trưởng lão đầu tiên là giải thích một chút cho hắn biết nên làm như thế nào, theo sau... Với vẻ mặt trầm ngâm, Phong trưởng lão mở miệng nói: “Lấy trách nhiệm của một người trưởng lão, ta có chút lời phải nói với ngươi vài câu!”

Dừng một chút Phong trưởng lão tiếp tục nói: “Làm trưởng lão Phong hệ, ta có được quyền lợi quản lý Phong hệ huyễn thú, đồng thời... Ta cũng có nghĩa vụ dạy cách sử dụng sai khiến Phong hệ huyễn thú!”

Suy tư một chút, Phong trưởng lão tiếp tục nói: “Lần này, ngươi sẽ phải lựa chọn Phong hệ huyễn thú cho chính mình. Trước lúc lựa chọn, ta giải thích cho ngươi rõ về đặc điểm của Phong hệ huyễn thú, để đến khi ngươi lựa chọn chủng loại được tiện lợi a!”

Phong hệ huyễn thú, lấy tốc độ mà nổi danh, nhẹ nhàng phiêu dật. Mặc dù không có phòng ngự siêu cường, tự bản thân cũng không có năng lực chữa trị cường đại, càng không có năng lực công kích vô địch không ai sánh nổi, nhưng là... Chỉ là bằng vào tốc độ, Phong hệ huyễn thú đã có đủ thực lực chống lại các huyễn thú của hệ khác!

Có chút dựng thẳng ngón tay cái lên, Phong trưởng lão ngạo nghễ nói: “Từ trên lý thuyết công kích mà nói, Hỏa hệ huyễn thú có công kích cực mạnh nếu tấn công một lần thì huyễn thú Phong Hệ của chúng ta đã hoàn thành được hai lần. Cho nên mặc dù năng lực công kích có hơi yếu nhưng mà chúng ta có thể lấy số lượng để thủ thắng, theo như vậy thì có thể cùng Hỏa hệ huyễn thú tranh tài a!”

Dừng một chút, Phong trưởng lão tiếp tục nói: “Huống chi ngươi đừng quên, Phong hệ với tốc độ nổi tiếng, mặc dù bằng vào tốc độ, cũng vẫn như cũ không cách nào cùng Hỏa Hệ huyễn thú mặt đối mặt liều mạng. Nhưng mà chúng ta lại có thể sử dụng tốc độ, chọn lựa góc chết của Hỏa Hệ huyễn thú mà phát động công kích. Cứ như vậy, Hỏa hệ huyễn thú với công kích cường đại nhưng mà tốc độ ngược lại chậm chạp cũng chẳng phải đáng sợ, hoàn toàn là cùng Phong hệ huyễn thú của chúng ta tồn tại ngang nhau a!”


Nói tới đây, Phong trưởng lão chăm chú lên, nghiêm túc nói với Lý Dật nói: “Nói nhiều như vậy, kì thật ta chỉ là muốn nói cho ngươi, lựa chọn Phong hệ huyễn thú, là phải dựa theo một số nguyên tắc nhất định!”

Sau khi dừng lại một chút, Phong trưởng lão tiếp tục nói: “Bởi vì chúng ta là dựa vào tốc độ khi đối địch cho nên nhất định phải tuyển chọn huyễn thú phi hành hệ, phải biết rằng... Thoát khỏi trói buộc của mặt đất, tốc độ sẽ nhanh hơn, hơn nữa... Chúng ta khi công kích có thể lựa chọn góc độ, cũng càng lợi thế! Đồng thời, khi tránh né thì cũng lớn có nhiều không gian rộng lớn hơn!”

Cười khổ gật đầu, Lý Dật không hỏi bất cứ vấn đề gì. Hắn đã quyết định lựa chọn mục tiêu của chính mình. Đối với mục tiêu chọn lựa kia, cũng tuyệt đối không phải là thuộc phi hành hệ, xem ra... Phong Hệ huyễn thú của hắn sắp chọn cũng sẽ làm cho Phong trưởng lão thất vọng rồi!

Không sai! Kì thật... Hắn muốn tuyển chọn loại huyễn thú Phong hệ lại là Xà – một loại bò sát a! Lấy tốc độ để nổi tiếng nhưng lại đi tuyển chọn bò sát, đừng nói cánh, ngay cả chân cũng không có, điều này sao có thể làm cho Phong trưởng lão hài lòng a!

Bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng mà hắn ta lại kiên trì vững tâm với lựa chọn của chính mình. Mặc dù Thanh Long – Bạch Hổ - Chu Tước – Huyền Vũ đều là truyền thuyết trong thần thoại mà thôi, nhưng là hắn tin tưởng, sở dĩ các loại hình thái của tứ đại thánh thú đựoc hình thành trong truyền thuyết khẳng định là có nguyên nhân của nó. Tối thiểu, Huyền Vũ cùng Chu Tước là hoàn toàn có đạo lý. Về phần Bạch Hổ mà nói Lý Dật tạm thời còn không có biết rõ ưu điểm là ở nơi nào nhưng mà hắn tin tưởng, nhất định là có ưu thế của riêng nó!

Về phần Thanh Long hắn cũng không nhớ là đã từng đọc qua quyển sách nào có nói qua trên thực tế Long là có thể do Xà tiến hóa thành. Nếu như vậy, Thanh Long nói không chính xác cũng có thể do Xà tiến hóa mà thành!

Trên thực tế khi hắn lựa chọn Xà làm Phong hệ huyễn thú của mình còn có nguyên nhân khác. Thứ nhất... Bản thân hắn là mạng con Rắn. Thứ hai... Mặc dù Long nơi thế giới này cùng Long của Trung Quốc là hoàn toàn bất đồng nhưng đều là loại thằn lằn có cánh a. Lý Dật thật sự hy vọng nó có thể tiến hóa thành Long, tiến hóa thành con Long thần nổi tiếng trong truyền thuyết của Trung Hoa, bởi vì... Lý Dật là truyền nhân của Long thần mà!

Trong lúc suy tư, bọn họ hai người đã đi tới nơi cuối cùng của huyệt động. Trên cột đá giữa huyệt động, một cái thủy tinh cầu màu vàng kim đang đặt ở nơi đó, giữa thủy tinh cầu, có một luồng long quyển phong như lốc xoáy đang điên cuồng xoay quanh!


Những gì nên hỏi thì tại trên đường trước khi đến Phong trưởng lão đã nói cho nên hắn cùng Phong trưởng lão cũng không có nói gì thêm. Đem hai tay đặt tại bề mặt thủy tinh cầu, sau một khắc... Lúc này ánh sáng màu vàng lóng lánh xuất hiện thì hai người cũng đã tiến nhập vào Phong hệ huyễn cảnh!

Ô...

Gió đang thổi vù vù rít gào tại bên trong sơn cốc thê lương. Ngẩng đầu hướng chung quanh nhìn lại, hai người xuất hiện ở tại bên trong một cái hạp cốc thật lớn. Trong hạp cốc loạn thạch mọc lên như rừng, cuồng phong thê lương, khi thổi xuyên qua các khe hở nơi loạn phát ra tiếng rít gào làm cho lòng người khiếp sợ.

Nơi này rất giống như cảnh Quế Lâm mà hắn ta từng xem qua trên TV, chung quanh là rừng đá to lớn, chỉ là không có nước mà thôi. Nói cách khác, cảnh sắc nhất định xinh đẹp cực kì!

Mặt đất của hạp cốc toàn bộ đều là cát vàng. Hễ có nơi nào trống trải đều không ngoại lệ có một hoặc vài luồng vòi rồng – Long quyển phong – mang theo tất cả đất vàng bên trong nó. Từng đạo long quyển phong kim sắc nức nở điên cuồng xoay!

Không hổ là nơi ở của huyễn thú thuộc tính Phong hệ! Thật đúng là lấy phi hành để tồn tại. Trên mặt đất sinh vật ít ỏi thưa thớt nhưng là bầu trời, khắp nơi đều là những thân ảnh linh động. Một đám sinh vật đang bay lượn, không ngừng xuyên qua xuyên lại giữa các cột đá trong thạch lâm, không ngừng tiến tiến xuất xuất vào ra long quyển phong. So sánh một chút thì thấy sinh vật đang đi đứng trên mặt đất, ít tới đáng thương a!

Chính lúc đang nhìn sinh vật trên bầu trời thì nghe Phong trưởng lão nói: “Tốt lắm, nếu như ngươi nghĩ muốn bắt huyễnt hú trên không trung kia, vậy chỉ cần đi tới bên giữa long quyển phong thì có thể. Long quyển phong sẽ đem ngươi đưa vào không trung!”

Ngạc nhiên gật đầu, Lý Dật mới vừa rồi vẫn đang suy nghĩ nếu muốn bắt huyễn thú nơi không trung kia thì làm như thế nào đây chứ! Không nghĩ tới sử dụng cái biện pháp này, xem ra... Chỉ có nghĩ không ra, không có gì làm không được a!

Sau khi có chút gật đầu, hắn ta rời khỏi bên người Phong trưởng lão, bắt đầu con đường tìm Long trong truyền thuyết của hắn. Lý Dật nghĩ cũng sẽ không chọn mấy tên gia hỏa đang tại không trung mà bay loạn kia, mục tiêu của hắn ta chỉ có một, đó chính là Xà! Đương nhiên... Nếu như trực tiếp có Long mà nói, hắn ta khẳng định sẽ chọn ngay. Chỉ là khả năng xảy ra điều này là rất ít, điều này gần như không thể!


Đầy rẫy thân ảnh của sinh vật Phong hệ trong thạch lâm xuyên qua lại, chung quanh không ngừng chạy tới chạy lui, trên bầu trời linh động, thật không có vẻ tịch mịch – rất náo loạn! Dù sao... Sinh vật tại nơi này có đến chín mươi phần trăm là Lý Dật chưa từng có gặp qua a!

Thời gian, từng chút một dần dần trôi qua, nhưng mà... Trừ bỏ sinh vật đang bay lượn trên bầu trời kia, huyễn thú trên mặt đất chạy qua lại mặc dù không ít, nhưng là ít nhất chúng vẫn có hai cái chân a! Về phần Xà! Hắn một con cũng chưa từng nhìn thấy, thậm chí ngay cả loài bò sát cũng không có gặp qua!

Bất đắc dĩ Lý Dật cũng đành phải vất vả mà không ngừng tiến sâu vào. Dù sao đây cũng là cánh cửa cuối cùng phải vượt qua, hắn ta có thể ở chỗ này tận tình sưu tầm. Cho dù phải lật tung cả đất đai nơi này lên, hắn ta cũng nhất định phải tìm được cái mà hắn nghĩ muốn tìm gì đó!

Một ngày đi qua, rồi lại hai ngày đi qua... Cho tới ngày thứ ba, cái mà hắn ta muốn tìm gì đó lại hoàn toàn không có chút tung tích, rốt cuộc... Gần như đã tìm xuyên qua khỏi Thạch lâm. Hiện giờ trước mắt Lý Dật là một đại sa mạc bao la!

Ù hú hú ú…

Một tiếng hú dài thê lương mà vừa lại du dương vang vọng. Giữa sa mac xa xa, trên một tảng đá, một con sói lông xám bạc – Mao Sắc Ngân Lang – nhìn vầng trăng chiếu sáng trên bầu trời à nức nở hú một tiếng dài!

Nhìn con Ngân Lang uy phong thân thể trong suốt kia, con mắt của Lý Dật bỗng như phát sáng lên, nhất là khi hắn trông thấy bầy đàn sói đen đang nằm phủ phục tại chung quanh tảng đá, càng lại làm cho hắn xác định thân phận của nó -- Lang Vương!

Nói thật ra, Ngân Nguyệt Lang Vương, lực hấp dẫn đối với hắn cũng là vô cùng lớn. Nhìn bộ lông của nó đang phát sáng bang bạc, một thân hình vừa cường tráng lại vừa mạnh mẽ, hắn lập tức muốn thay đổi chủ ý. Có được một con huyễn thú uy phong đẹp đẽ như vậy, vậy tuyệt đối là tuyệt đỉnh phong cách a! Có nó đứng bên người, đó là muốn có uy phong bao nhiêu thì có bấy nhiêu a!

--------------------------------------------------------------------------------------------