Huyền Tẫn Bất Tử Cốc

Chương 61: Tử Thần Bảng




Kim Viên gầm rú vung đại thủ nhằm Đàm Phi công kích. Quyền đầu ẩn chứa lượng Pháp Lực cực lớn, không khí chung quanh bị nghiền ép trở nên vặn vẹo khó đoán định.

Dị biến phát sinh từ cơ thể Đàm Phi cũng không làm cho Thiết Cuồng giảm đi ý chí chiến đấu. Trong hình dạng Thái Thản Kim Viên vô địch, hắn đã đồ sát không biết bao nhiêu tu sĩ cùng giai tại Đông Vu, há lại có thể chùn bước trước một gã Tây Lương nhỏ bé.

Kể từ khi tiến cấp Thượng Linh Sư, khi mà sợi Yêu Khí có sự biến chuyển sang thể lỏng, lực lượng Yêu Pháp trong thể nội Đàm Phi cũng bạo tăng nghiêng trời lệch đất. Cùng với đó, bản tính hung tàn khát máu của giống loài Kỳ Lân lại càng được nâng lên một bậc. Song thủ đầy lân phiến bạo phát hỏa quang nhằm Kim Viên đánh xuống.

‘Đùng Đoàng…’

Hai khối uy áp một đỏ một vàng va chạm trên không nổ ầm ầm, chúng còn mang theo cả hơi thở từ thời Hồng Hoang Viễn Cổ. Các tia lôi điện nhuốm một màu hỏa hồng và hoàng kim bắn văng tứ phía, những kẻ quan khán quanh Giáp Đài đều phải tế ra Pháp Khí phòng ngự hoặc cương khí hộ thể mới thoát khỏi ảnh hưởng của dư lực.

Tiếng gầm rống điên cuồng xen lẫn tiếng rú thê lương, cùng với âm thanh xương xẩu gãy vỡ ‘răng rắc’. Tất cả hòa quyện vào nhau khiến trận chiến càng trở nên khốc liệt.

Sau ba nhịp thở, Thân thể mất đầu của Kim Viên rơi tự do từ không trung đập mạnh xuống Lôi Đài, nơi ngực trái thủng một lỗ lớn, máu tươi vẫn còn tuôn trào không dứt. Mất đi Vu Thuật, cỗ tàn thi khổng lồ từ từ thu nhỏ lại, trở về với hình dáng bất nam bất nữ Thiết Cuồng.

Đàm Phi ở trên không từ từ hạ xuống Lôi Đài, trạng thái Bán Yêu đã thu hồi triệt để, một tay nâng trái tim nhỏ máu, một tay sách thủ cấp Thiết Cuồng đặt lại đúng vị trí vốn có của nó. Túi trữ vật của Thiết Cuồng và Lam Băng Thiết Phiến đương nhiên không thể bỏ qua. Hình tượng gã chẳng khác mấy so với đám đồ tể máu lạnh, một số tu sĩ không đủ định lực đã run lên từng cơn khi nhìn vào ánh mắt gã. Chỉ là một cái danh ngạch ‘Thánh Tử’ Liên Minh, có cần thiết phải làm ra thanh thế dọa người như vậy không? Tu Tiên Lộ là vậy, đã theo đuổi một mục đích nào đó, không lạnh lùng sát phạt thì chỉ có con đường chết, không có chỗ cho sự mềm yếu.

Vẫn như mọi khi, gã lẳng lặng đi về một góc khán đài, ngồi đả tọa hồi lại Pháp Lực sau trận chiến mang tính sinh tử. Điều khiến gã cảm thấy thoải mái nhất chính là Yêu Khí trên người không bị phát hiện, chúng nhân ở đây đều ngộ nhận hắn sử dụng Yêu Pháp, kể cả lão ‘Hói’ Thiên Sư.

Thái Thản Kim Viên, Thần Thú Hỏa Kỳ Lân, hai thứ quái vật khủng bố thời Viễn Cổ đều xuất hiện. Tu sĩ đương trường đều bị chấn nhiếp một cách triệt để, kỳ đại hội năm nay khác hẳn với những kỳ đại hội trước. Và Giáp Bảng đang được coi là bảng đấu tử thần, chưa một kẻ thua cuộc nào có thể toàn mạng.

Vòng hai tiếp tục diễn ra với không khí căng thẳng, kịch tính. Bẩy trận còn lại thì sáu kẻ tử vong, một tàn phế phải tự nhận thua sau khi mới giao thủ được ba chiêu.

Ngày hôm sau, vòng ba Giáp Bảng được khởi tranh trở lại.

Đàm Phi bốc thăm đánh trận thứ hai, đối trọng với gã trong bảng là Trần Gia Toản thi đấu ngay trận đầu. Người này hôm qua sử dụng Vu Thuật Triệu Hồi ra Kim Hạt Tử để diệt sát một tu sĩ rất mạnh. Ngày hôm nay cũng gặp phải đối thủ không dễ chơi, trận mở màn vòng ba đáng để lưu tâm.

Tiếng thông báo của tên chấp pháp Liên Minh vang lên:

- Trần Gia Toản, Loạn Hải Vực và… Ô Cốt Đột, Nguyệt Lang Tộc thượng đài…

Trần Gia Toản trong trạng thái Kim Hạt Tử dẫm lên cái xác mềm nhũn của đối thủ, tuy nhiên một chiếc chân đốt đã đứt lìa. Cặp càng khổng lồ chỉ thẳng vào mặt Đàm Phi trên khán đài mà khiêu khích:

- Đồng đạo rắm chó… trận tới nhớ giữ mạng a! Ngươi là của ta haha…

Đàm Phi chỉ nhếch môi cười lạnh không đáp lời, gã đứng dậy phủi bụi, sửa soạn lại y phục để chuẩn bị thượng đài. Vô Diện Vô Nhân Đại Pháp đã thi triển liên tục trong hai ngày, mặc dù Pháp Lực trong thể nội vẫn có thể duy trì trong hai đến ba ngày nữa, nhưng sức mạnh của gã cũng vì thế mà chỉ bung ra được tám phần. Gã mong sao cho nhiệm vụ sớm hoàn thành, cứ tiếp tục như thế này, thực sự tâm lý rất bứt rứt khó chịu.

- Trận thứ hai vòng ba… Đam Săn, Nguyệt Tinh Tộc và Sùng Á Bằng, Lai Xá Tộc, Bắc Côn Lăng… thượng đài. - Tiếng gã chấp pháp Liên Minh vang lên.

Một tên thanh niên có khuôn mặt tuấn lãng ung dung bước lên Lôi Đài, người này là một trong những kẻ máu lạnh nhất Giáp Bảng. Những gì hắn thể hiện qua hai vòng đấu đều là đuổi tận giết tuyệt đối thủ, kể cả khi đối thủ nhận thua.

Sùng Á Bằng nhìn Đàm tỏ thái độ khá lịch sự nhã nhặn, hắn cố làm ra vẻ đây chỉ là một trận tỉ thí mang tính luận bàn. Nhưng Đàm Phi hiểu, ẩn sau sự bộ mặt anh tuấn kia là một con thú khát máu thực sự. Động lực của cả hai hoàn toàn khác nhau; Gã giết người vì yêu cầu nhiệm vụ đặc thù. Còn hắn, hắn lấy giết người làm niềm vui, đây dường như là một căn bệnh của một số tu sĩ có thực lực.

Sùng Á Bằng ôm quyền:

- Đam Săn…!? Giao thủ đao thương không có mắt, mong các hạ nương tay.

Đàm Phi muốn ói vào cái bản mặt giả dối kia, đây khác gì cảnh tỉnh gã. Lại là đòn tâm lý chiến thô thiển, gã không việc gì phải văn vẻ đáp lại cho mỏi mồm:

- Bớt xàm ngôn, động thủ đi…

Khuôn mặt Á Bằng trở nên dữ tợn đến cùng cực, hắn tế ra thanh Hoa Thiên Họa Kích vàng kim rất đẹp mắt, kèm theo đó là bẩy thanh đoản kích trôi nổi quanh thân, đây là một bộ tử mẫu kích, lấy cây Họa Kích làm chủ. Đàm đã chứng kiến thủ đoạn giết người của tên này ở vòng hai, không thể không cẩn thận với hắn. Liệt Không Đao, Hỗn Diệu Ngũ Long Tỉ và Minh Đạo Nguyên Bảo Tiền lần lượt bay ra khỏi tay áo.

Sùng Á Bằng cười gằn:

- Từng đấy thôi chưa đủ, nếu không muốn chết thảm thì mau sử dụng Yêu Thuật… Được đồ sát ngươi trong trạng thái Hỏa Kỳ Lân ông đây mới thống khoái haha…

Hẳn là họ Sùng đã có tính toán, mục đích bức Đàm Phi biến thân quá rõ ràng, gã không để bị cuốn theo lối đánh của Á Bằng, bị hắn dắt mũi như trẻ lên ba. Gã cười lạnh, điều động cả Đao Liệt Không và Ngũ Long Tỉ công kích đối phương thăm dò.

Thân thủ Sùng Á Bằng rất linh hoạt, hắn di chuyển quanh Lôi Đài tránh né theo nhiều phương vị lắt léo nhưng đều có trật tự. Hoa Thiên Họa Kích cùng bẩy thanh đoản kích huyền phù theo sát hắn như hình với bóng. Hai món Pháp Khí đuổi giết rất gắt nhưng vẫn chưa thể phạm vào chút da lông nào của họ Sùng.

Nguyệt Mục Phá Huyễn luôn được Đàm thi triển ở cấp độ cao nhất, mọi hành vi dù là nhỏ nhất của Sùng Á Bằng đều không qua khỏi ánh mắt của gã. Ngay từ khi họ Sùng cố tình chạy loạn trên Lôi Đài, gã đã đoán định ra ý đồ của hắn. Tên kia đang chạy quanh để bố trí trận pháp, mặc dù hắn đã rất khéo léo tinh vi thả ra những tiểu trận kỳ ẩn xuống mặt sàn đấu, nhưng làm sao qua mắt một kẻ trong nghề được. Đàm Phi vẫn ung dung điều động hai món Pháp Khí đuổi giết Sùng Á Bằng, tựa như không hề nhìn ra được thủ đoạn của đối phương.

Kể từ khi chập chững kiêm tu thêm chức nghiệp Trận Pháp Sư, Đàm Phi dành khá nhiều thời gian nghiên cứu về lĩnh vực này, gã cũng có đôi chút thành tựu, nhưng chưa một lần được đối chiến cùng những kẻ có chung sở học. Ngày hôm nay, địch thủ đã muốn sử dụng trận pháp, vậy… gã không ngần ngại mà bồi tiếp. Đây đúng là dịp may hiếm có để gã có thể kiểm nghiệm khả năng của bản thân, và cũng muốn mở mang thêm chút kiến thức.

Sùng Á Bằng chạy một vòng quanh Lôi Đài rồi bất chợt quay về trung tâm. Hắn nhếch môi cười ẩn ý với Đàm, hai tay nâng Hoa Thiên Họa Kích cắm thẳng xuống nền đá, miệng lẩm nhẩm chú ngữ. Lôi Đài bắt đầu rung lắc dữ dội, bảy cây thạch trụ chu vi chừng hai người ôm từ dưới lôi đài đâm ngược lên, mối đỉnh đều tỏa ánh sáng trắng ngần, chúng tự kết nối với nhau dệt thành một quang võng hãm Đàm Phi vào trong.

Tiếng lảm nhảm của họ Sùng vang lên như sấm rền sát bên tai Đàm Phi:

- Cho tiểu tử ngươi chiêm ngưỡng Thất Tinh Diệt Yêu Trận, để xem Yêu Thuật của ngươi bá đạo hay chỉ là thứ rắm chó không đáng một xu…

Dứt lời, Á Bằng tế ra Phi Kiếm có phần lưỡi uốn lượn như Kim Xà. Thân ảnh hắn mờ đi rồi biến mất, thủ đoạn chiến đấu cũng thật là tinh vi khôn lường.

Thất Tinh Diệt Yêu trận khi mới hình thành Đàm đã đoán định ra, đây là biến thể của Thất Tinh Tru Tiên Đại Trận nổi tiếng thời thượng cổ. Hai chữ Diệt Yêu ở vế sau chắc chắn để đối phó với Yêu Thuật hoặc Yêu Pháp, hẳn là Sùng Á Bằng lập ra trận này để kiềm chế Đàm sử dụng Yêu Thuật, còn hắn ẩn nấp đâu đó rình rập, chờ thời cơ tập kích bất ngờ. Còn về cách phá trận, Trận này không thể cậy mạnh để phá, kẻ hãm trận phải di chuyển theo bộ pháp Thất Tinh, bảy bảy bốn mươi chín bước rồi phá đi từng thạch trụ là bảy cây đoản kích, cuối cùng là trận nhãn do thanh Họa Kích làm chủ. Nói ra thì dễ, nhưng để di chuyển đủ 49 bước liền mạch đều nhau, người bị hãm trong trận còn phải đề phòng công kích của kẻ lập trận, loạn cước một nhịp sẽ phải làm lại, chưa kể đến những công kích vật lý của chính Pháp Trận.

Mới đó mà Pháp Trận đã bắt đầu khởi vận, những khối loạn thạch giống như đoản thương lớn cỡ cổ tay không ngừng xuất hiện và công kích về phía gã liên tiếp như mưa sa, tiếng rít ‘ken két’ trong không khí khiến cho những người đứng xem bên ngoài không khỏi rùng mình.

Mọi tính toán được xoay chuyển trong đầu Đàm Phi cực nhanh. Đã có phương án, gã bắt đầu hành động. Nguyệt Mục Phá Huyễn nơi đôi mắt nhấp nháy tinh quang, Nguyên Bảo Tiền huyền phù quanh người, Ngũ Long Tỉ trôi nổi trên đầu, tay gã cầm Liệt Không Đao, bộ pháp Dạ Mị được thi triển ở cấp độ cao nhất, thân ảnh Đàm Phi bỗng mờ đi chỉ để lại những tàn ảnh trên Lôi Đài. Loạn thạch công kích trật mục tiêu đập vào nền đá nổ ầm vang như kích phát lôi đạn, một số bị Nguyên Bảo Tiền cản lại trực tiếp vỡ vụn thành bột phấn.

Rất nhanh, sau bảy bước Thất Tinh, Đàm Phi tiếp cận được Thạch Trụ đầu tiên, Nguyệt mục đã phát hiện ra thân ảnh Sùng Á Bằng ẩn sau một khối đá lớn đang lao tới. Hỗn Diệu Ngũ Long Tỉ bắn thẳng về phía đó, phá nát khối đá, Liệt Không Đao xé gió bổ tới, cặp Băng Tinh Vô Ảnh Đao chia làm hai mũi cực tốc bay theo Đao Liệt Không.

Sùng Á Bằng không ngờ gã kia lại phát hiện ra hắn nhanh đến vậy, đã thế nhìn cước bộ di chuyển tựa như muốn phá trận rồi. Hóa ra gã này cũng tinh thông trận pháp, nhưng để phá được trận lại là chuyện khác, chỉ cần hắn bức được tiểu tử nhà quê kia thi triển Yêu Thuật, Trận Diệt Yêu sẽ rút cạn sức mạnh của kẻ kia và bổ sung Pháp Lực cho bản thân hắn, lúc đó việc diệt sát đối thủ sẽ dễ như trở bàn tay. Nhưng trước mắt phải giải quyết thanh Đao khó chịu và cặp ám khí trước mắt, Á Bằng ném thẳng Kim Xà Kiếm đón đỡ chuôi Đao màu xích hồng. Đồng thời, trong tay áo họ Sùng bay ra hai viên cầu trong như thủy tinh, lại có đôi cánh mỏng như cánh chuồn tự động bay đến đón đỡ cặp Băng Tinh Vô Ảnh Đao.

Sùng Á Bằng vội di chuyển về trung tâm trận nhãn, tay hắn kết ấn lẩm nhẩm chú ngữ. Trận Pháp Thất Tinh lại rung chuyển dữ dội, từng lớp đá lát trên bề mặt Lôi Đài bắt đầu bị bóc ra rồi ồ ạt nhằm vào thân ảnh Đàm Phi bắn tới như mưa rào, phải gọi là liên miên bất tuyệt. Hắn cười như điên dại nhằm mục đích phân tán tư tưởng của Đàm Phi.

Đàm Phi di chuyển cực nhanh, đã tiếp cận được sáu thạch trụ, nhưng tuyệt nhiên chưa phá đi bất kì khối thạch trụ nào. Điều này khiến Sùng Á Bằng thấy khó hiểu, đã biết cách phá mà không phá, gã kia định làm trò quỷ gì vậy?

- Hết Chương 61 -