Huyền Lục

Chương 32: Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận




Đêm nay trăng tròn sáng tỏ, thật to mà cũng thật gần. Dù vầng trăng kia chỉ là một hình ảnh phản chiếu nhưng ảnh hưởng thực sự của mặt trăng không phải là thứ mà tòa trận pháp nhỏ nho đó có thể cản được. Thậm chí, những đại trận kiên cố nhất Huyền Đô Đại Lục cũng không chặn nổi.

Vầng trăng kia có loại năng lượng gì mà hùng mạnh đến vậy?

Trăng là tiên thiên kỳ quan, không ai biết nó sinh ra bao giờ, xuất hiện từ đâu. Người thường lẫn tu sĩ đều chỉ biết là từ lúc họ ý thức được, trăng đã luôn luôn treo ở trên trời cao. Ở Đại Tinh Hoàng Triều, trăng còn có một tên gọi khác, nó gọi là Thái Âm tinh.

Thái Âm tinh mang lực lượng của Âm khí, Âm khí từ mặt trăng là tiên thiên linh khí sinh ra một trong Ngũ Hành linh khí - Thủy linh khí. Mà ảnh hưởng đó tạo thành ở đây chính là Âm Thủy linh khí.

Vạn vật đều có Âm Dương, Ngũ Hành cũng không nằm ngoài điều đó, từ đó mà tu sĩ có thể phân Ngũ Hành ra làm mười thuộc tính ứng với mười Can Chi.

Canh Kim là Dương, Tân Kim là Âm.

Nhâm Thủy là Dương, Quý Thủy là Âm.

Giáp Mộc là Dương, Ất Mộc là Âm.

Bính Hỏa là Dương, Đinh Hỏa là Âm.

Mậu Thổ là Dương, Kỷ Thổ là Âm.

Mười thuộc tính này chính là căn bản của mọi loại công pháp trong thiên hạ, cũng quyết định luôn phương hướng tu hành của tu sĩ

Thời điểm trăng tròn cũng chính là lúc Âm Thủy linh khí mạnh nhất, hùng hậu nhất và tinh thuần nhất. Đối với tu sĩ mang linh căn có thuộc tính Thủy thì đây chính là thời điểm tuyệt vời nhất để tu luyện. Tiếc rằng, đây không phải là thường thức của tu sĩ, chúng chính là bí văn.

Tại Huyền Đô đại lục, hơn tám thành tu sĩ không biết được các bí văn này, đa số chúng đã được các tông phái cùng Hoàng Triều liên thủ cất giữ và phong bế thông tin. Đứng ở vị thế của những người cầm quyền, những bí văn này chỉ họ biết là được rồi. Hơn nữa, bản thân bí văn đã là minh chứng cho địa vị siêu nhiên của những thế lực này.

...

Ngay lúc này tại trong phòng tắm của Lâm phủ, một thiếu niên trên người không mảnh vải đang ngồi đả tọa mà hấp thụ linh khí. Xung quanh hắn có những hình vẽ bằng nước kỳ quặc, nguệch ngoạc được sắp xếp theo một trật tự nào đó, nếu có tu sĩ nào bắt gặp được sẽ cực kỳ kinh ngạc. Bởi những hình vẽ đó khi kết hợp với nhau liền tạo thành một loại trận pháp.

Bất cứ người nào thấy được cũng sẽ biết đó là trận pháp nhưng không có mấy ai có thể kể ra được tên của loại trận pháp này. Trận pháp này là một loại cổ trận, nó có tên gọi là Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận.

Từ viễn cổ, Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận là loại đại trận duy nhất có thể hút Âm khí từ mặt trăng. Về mặt tác dụng thì không khác gì Tụ linh trận nhưng bản chất lại khác hoàn toàn. Ngũ Hành linh khí có thể so với Âm khí sao? Đương nhiên là không, vĩnh viễn là không.

Tu sĩ sử dụng Âm khí để tu luyện trong một tháng bằng với việc sử dụng Ngũ Hành linh khí tu luyện trong mười năm. Chỉ một điều này thôi cũng đủ nói lên sự đáng sợ của Âm khí rồi, chưa kể sự xuất hiện của Âm khí cũng sẽ gây nên biến đổi cho Ngũ Hành linh khí nữa.

Đây chính là một mũi tên bắn chết hai con nhạn.

Người biết được cách bày trận này đương nhiên cũng biết luôn bí văn về mặt trăng, tự nhiên địa vị của người đó cũng cực kỳ kinh người. Người đó chính là Khương Hy, một tòa Công Thư Lâu di động trong nhân gian.

Lấy tu vi hiện giờ của Khương Hy, dĩ nhiên hắn không đủ sức để bày toàn vẹn Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận rồi, thậm chí trận pháp hắn bày ra hiện giờ cũng không hút được một tia Âm khí nào cả, nhiều nhất hiện tại hắn chỉ có thể nhờ vào trận này để hấp thụ Thủy linh khí tinh thuần mà thôi.

Nhưng như vậy cũng đủ rồi, Âm khí quá mẫn cảm. Hắn dám chắc những Nguyên Anh lão tổ kia sẽ không vì chút Âm khí đó mà đến đây nhưng tu sĩ Kim Đan cảnh thì lại khác. Không nói đâu xa, cách đây năm mươi dặm về phía nam còn có sự tồn tại năm vị Kim Đan cảnh của Nguyệt Hải Thành. Một trong số đó còn là Kim Đan đỉnh phong, hắn tránh không nổi. Vậy nên Thủy linh khí tinh thuần là tốt lắm rồi.

...

...

Đạt được trạng thái tốt nhất, Khương Hy liền đưa tay lên bấm quẻ. Hắn muốn tính xem thời điểm nào mới tốt để có thể đột phá. Hôm nay, Khương Hy dự tính sẽ đột phá đến Luyện Khí tầng hai nhờ vào Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận, vốn dĩ hắn sẽ đợi đến chuyến đi rừng vào ngày kia rồi đột phá nhưng hôm nay thật may mắn cho hắn. Hắn đã có đủ tài liệu cần thiết cho việc đột phá rồi.

Tài liệu ở đây chính là Thực Thủy trùng, đặc biệt là những con Điền đại phu lấy ra từ trong cơ thể người bệnh. Khi Thực Thủy trùng hút nước trong cơ thể người thì bản thân nó cũng sẽ đạt được một loại sinh cơ nào đó có thể giúp nó tồn tại được, đáng nói là chỉ có nước trong cơ thể người mới có được hiệu quả đó. Loại sinh cơ này khi cộng hưởng với nhau sẽ tạo thành một trợ lực cực kỳ đáng sợ đối với trùng chúa. Trùng chúa nếu thôn phệ đám sinh cơ này, nó tuyệt đối sẽ lột xác thành sinh vật có sinh mệnh cao giai hơn.

Nhưng đáng tiếc, con trùng chúa này không có được diễm phúc đó, bản thân nó lúc này chính là tâm trận của Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận. Còn những con Thực Thủy trận khác sẽ đóng vài trò như ‘kỳ trận’, một khi Khương Hy khởi động đại trận thì toàn bộ cơ thể trùng chúa chính là trung gian chuyển hóa linh khí cho hắn.

Khương Hy lẩm bẩm bấm quẻ không được bao lâu, ngón tay liền dừng lại, hắn khẽ thở dài tự nói:

“Một giờ đồng hồ nữa”.

Thời gian tuy không dài nhưng cũng không ngắn, hắn không thiếu việc để làm. Một tiếng này ngoài việc giữ trạng thái luôn luôn được đỉnh phong ra, hắn cần phải suy tính đến chuyện khác nữa.

Đơn cử ưu tiên nhất hiện tại nhất chính là tìm tài liệu chế luyện Ẩn Căn phù. Hắn mặc dù đã có dự tính đầy đủ cho chuyến đi ngày kia nhưng kỳ biến phát sinh là điều chắc chắn sẽ có, hắn không thể không phòng.

Tại sao Khương Hy lại chắc chắn đến vậy?

Tu sĩ tu luyện vì trường sinh, đây chính là nghịch ý trời, mà đã nghịch ý trời tất phải bị diệt. Phàm nhân một khi bước chân vào con đường tu chân thì nhân quả đã được kích hoạt rồi, con đường tu chân căn bản không còn đường lui, đường lui duy nhất chính là chết.

Một khi tu sĩ một có động thái nào đó thì trong vô hình sẽ có kỳ biến xuất hiện ngăn cản.

Nhân quả của Khương Hy đương nhiên đã bắt đầu rồi, lần ám sát vừa rồi chính là minh chứng cụ thể nhất. Dù đây chỉ là ý định tức thời của Lâm Thanh Đình nhưng từ góc độ của Khương Hy mà nói, đây là việc chắc chắn sẽ xảy ra.

Tại tu chân giới, câu nói phổ biến nhất khi nói về phàm nhân chính là ‘phàm nhân vô tri’, vô tri đến ngớ ngẩn, toàn bộ cuộc sống và số mệnh đều bị thao túng mà không hề hay biết gì hết.

Khương Hy nhắm mắt lại, bắt đầu minh tưởng.

Ngoài kia, mặt trăng ngày càng sáng, không khí ngày một mát mẻ.

...

Cuối cùng, một giờ đã trôi qua. Khương Hy mở mắt ra, khóe miệng hắn khẽ cong nhẹ lên rồi nói nhỏ:

“Bắt đầu thôi”.

Lời vừa dứt, khí thế của hắn liền toàn diện mở ra, hắn vận linh lực lên, bắt đầu khởi động Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận. Những hình vẽ kỳ dị bằng nước đã sớm khô kia bắt đầu lại hiện lên, mang theo những tia sáng huyền ảo màu tím nhạt. Đại trận được mở ra, những con Thực Thủy trùng liền bắt đầu cố gắng giãy dụa, chúng tựa như rất đau đớn nhưng Khương Hy sẽ quan tâm sao?

Linh khí xung quanh bắt đầu hội tụ lại quanh trận, từng đoàn Thủy linh khí tách ra khỏi không khí và nước mà tiến nhập về phía trùng chúa. Đây là công đoạn cực kỳ khó khăn, Khương Hy không giữ lại chút sức lực nào, hắn mở linh thức ra và bắt đầu dẫn dắt từng đoàn linh khí đó lần lượt tiến vào cơ thể trùng chúa.

Cơ thể trùng chúa liền run lên rồi bắt đầu to ra, so với việc hấp thụ nước thì trực tiếp hấp thụ Thủy linh khí bổ hơn nhiều. Khương Hy chính là đang cho trùng chúa ‘ăn’, trùng chúa không biết chuyện gì đang xảy ra cả, nó đang sung sướng vô cùng. Nó không quan tâm đồng bào, con dân của nó đang bị đau đớn đày đọa như thế nào, nó chỉ biết đoàn Thủy linh khí kia chính là bữa ăn tuyệt vời nhất.

Nó tham lam chủ động vươn ra ba cái vòi dài mà ra sức hút, cho đến khi cơ thể của nó không còn lớn được nữa, nó liền dừng, Khương Hy cũng dừng. Cơ thể của trùng chúa lúc này cực kỳ to, to đến khủng bố, nó hiện tại đã to bằng một đứa trẻ sơ sinh. Chỉ nghĩ đến việc một con trùng to đến thế cư ngụ trong cơ thể người thôi mà rùng hết cả mình, đương nhiên không có người nào có thể chứa nổi con trùng đó.

Trùng chúa lúc này rất thỏa mãn, nó không có mặt mũi nên Khương Hy không biết tâm trạng của nó thế nào nhưng ba cái vòi cứ ngoe nguẩy tựa như đuôi mèo kia cũng đủ làm hắn hiểu rồi.

Khương Hy nhếch miệng cười, cho ‘ăn’ xong rồi thì bước kế tiếp dĩ nhiên sẽ là làm thịt.

Hắn dùng hai tay bắt ấn, tập trung toàn bộ lực lượng của Thái Âm Minh Nguyệt Tụ Huyền trận lại rồi bao vây lấy con trùng chúa. Con trùng chúa đang thỏa mãn với bữa ăn của mình đột nhiên bị từng đoàn ánh sáng tím bao phủ lấy liền hoảng sợ, dù nó chỉ là sinh mệnh cấp thấp nhưng đứng trước tử vong, vạn vật đều bình đẳng, nó cũng không ngoại lệ. Trùng chúa cảm ứng được tử vong đang kéo đến.

Nó bắt đầu giãy dụa nhưng bất thành, cơ thể của nó đã quá to, quá tròn, đến mức nó không thể kiểm soát được cơ thể của mình nữa. Thấy vậy, Khương Hy dùng linh thức tác động vào nó, đúng hơn là lượng linh khí được chuyển hóa trong cơ thể nó. Hắn bắt đầu thu hoạch.

Trùng chúa dù có nguyện ý hay không thì nó hiện tại không khác gì một cái đỉnh luyện cả, nó buộc phải nhả Thủy linh khí ra. Từng đoàn Thủy linh khí thoát ra khỏi cơ thể nó liền nhập vào đoàn ánh sáng tím kia, xanh tím đan xen lẫn nhau mà hòa trộn trông rất huyền ảo.

Đây chính là một trong hai hình thái đỉnh cao nhất của Thủy linh khí - Quý Thủy linh khí.

Quá trình này diễn ra rất nhanh, cho đến khi trùng chúa bị rút khô, cơ thể nó liền teo lại còn rất nhỏ. Từ một cơ thể to bằng trẻ sơ sinh mà trong vòng không đến năm phút đã bị teo lại bằng một ngón tay. Nó yếu ớt rơi xuống đất, không rõ sống chết.

Nhìn đoàn Quý Thủy linh khí kia, Khương Hy khẽ gật đầu. Hắn bắt đầu hấp thụ chúng, đoàn linh khí kia dưới sự dẫn dât của linh thức mà từ từ vây quanh lấy hắn rồi theo thứ tự mà nhập thể.

Khí thế của Khương Hy nhanh chóng hồi phục đến đỉnh phong hai mươi hai chu thiên và có xu hướng xông thẳng lên.

"Ầm"

Một tiếng kêu liền phát ra, khí thế của hắn bắt đầu kéo lên. Cửa quan hai mươi hai chu thiên nhanh chóng bị phá, hắn liền tiến nhập vào chu thiên thứ hai mươi ba. Không dừng tại đó, khí thế của hắn liên tục bứt phá rồi xông thẳng qua cửa ải thứ hai mươi tư.

Một tiếng vang nhỏ kêu lên ở trong người hắn. Xương cốt và bắp thịt đều bắt đầu có động thái cục cựa. Trên làn da của hắn, từng lỗ chân lông bắt đầu giãn ra, một đoàn chất lỏng màu đen theo đó mà xuất hiện dần. Cơ thể hắn đang bắt đầu đào thải tạp chất, ở giai đoạn này, tạp chất của hắn đã không nhiều như lúc trước nữa rồi.

Khương Hy lúc này thành công qua ải, hắn đã chính thức trở thành tu sĩ Luyện Khí tầng hai.

Quý Thủy linh khí vẫn còn, hắn đương nhiên không để phí rồi. Khương Hy tiếp tục vận lực mà hấp thu, khí thế của hắn lại tiếp tục tăng cao.

Hai lăm... hai sáu... hai bảy... hai tám... hai chín... ba mươi.

Ngay lúc hắn đạt được ba mươi chu thiên, Quý Thủy linh khí cũng không còn. Khương Hy vui mừng, hắn không nghĩ tới hiệu quả lại tốt đến vậy. Phải biết ở đời này hắn rất trọng thị việc hấp thụ linh khí ở giai đoạn đột phá, mục đích của hắn là đạt được hoàn mỹ đột phá, hoàn mỹ căn cơ. Vậy nên hắn luôn chờ tới thời điểm thích hợp, cũng chính vì vậy mà linh khí hắn hấp thu về chất lại cao đến dọa người.

Theo hắn tính ban đầu thì hắn sẽ đạt được tầm hai sáu, hai bảy chu thiên là cùng. Nào ngờ hắn lại một hơi đạt đến Luyện Khí tầng hai trung kỳ, quả nhiên là ngoài ý muốn.

Hắn mỉm cười rồi giải đi trận pháp, bắt đầu ổn định cảnh giới.

...

Không bao lâu sau, Khương Hy thở nhẹ ra một hơi, hắn đã tạm thời ổn định bước đầu. Hắn không thể ngồi lâu ở trong phòng tắm được nữa, tuyệt đối sẽ bị người khác nghi ngờ. Hắn đứng dậy nhìn xung quanh một lượt, Khương Hy nghĩ đến gì đó rồi khẽ cười, sau đó hắn dùng linh lực bọc trùng chúa lại cho vào hộp gỗ. Còn những con Thực thủy trùng kia thì thôi, chết rồi thì còn giá trị gì nữa.

Hắn nhanh chóng mà dọn dẹp trong im lặng, sau đó liền tẩy rửa thân thể mình cho sạch sẽ, nhất là những tạp chất kia, hắn không xử lý thì không được.

Sau khi xong xuôi hết thì thời điểm lúc này cũng đã quá nửa đêm. Trên đường về, Khương Hy đương nhiên không quên ngắm vầng trăng trên trời kia, hắn mỉm cười nói:

"Thật đẹp".

...

...