Huyền Linh Ký

Chương 150: Thiên Âm Hồn Quyết




Thiên Nam học viện, ngày 18 tháng 4, cũng là hai ngày sau khi hoàn thành nhiệm vụ săn giết Thất Bảo Thiềm Thừ.

Dương Thiên như thường lệ chờ đợi tại thư viện, trên tay nắm một quyển công pháp nghiền ngẫm.

Hắn không định đổi công pháp, lưỡng nghi khí bỏ trừ Hà Tuyết Nguyệt băng khí ra thì đã là huyền khí lợi hại nhất mà Dương Thiên gặp rồi.

Có điều Dương Thiên lại đang gặp phải một vấn đề to lớn.

Lưỡng nghi tâm kinh huyền biến thiên, cũng không có gì đặc thù. Đơn giản là tẩy luyện thân thể bằng hai loại huyền khí mà thôi. Thêm vào dược dịch phụ trợ để không bị huyền khí cạo chết là được.

Ngoài ra ghi lại hai môn cấm thuật, Thái Sinh cùng Nhất Thể.

Trong đó Nhất Thể còn có một cái ghi chú, thi triển đi ra hẳn phải chết. Còn Thái Sinh giống như bản yếu bớt của Nhất Thể, nghĩ về mái tóc màu vàng nổi bật của Dương Thiên là đủ biết tác dụng phụ rồi.

Vậy vấn đề nằm ở chỗ nào?

Dương Thiên hiện tại cơ thể đã có tám vạn cân lực lượng, một tháng này hắn tu luyện không có chút nào bỏ xuống, tiến triển lại càng nhanh. Ngắn ngủi kết thúc thí luyện hai tháng đã đi vượt qua tứ biến kỳ thân thể cực hạn rồi.

Nhưng hắn không đột phá được.

Huyền biến kỳ luyện thân thể, mỗi một lần đột phá chính là kích thích tế bào nhảy vọt, giống như lột xác tiến lên, thoát thai hoán cốt.

Khi thân thể không có chỗ tiến thêm, đột phá chính là gia tăng hạn mức cao nhất của một người.

Nhưng Dương Thiên đánh vỡ thân thể cực hạn, hắn hiện tại không thấy vách tường ở đâu, lực lượng cũng không ngừng tăng lên, làm gì có điểm để kích thích tế bào.

Đây là việc gia tăng về lượng, nhưng lại thụt lùi về chất. Lực lượng lại mạnh hơn nữa mà cơ thể không phát ra được thì còn tăng lên làm gì. Một quyền đánh ra, cơ thể đều mau nổ tung, lúc đó chiến đấu thế nào được.

Dương Thiên cũng đoán được nguyên do, hắn đánh vỡ cực hạn mới đột phá, hiện tại muốn đột phá thì lại tiếp tục đánh vỡ cực hạn đi thôi.

Vấn đề là ba chiều thuộc tính, lực lượng, tốc độ cùng thân thể hắn đều phá rồi. Lúc này lấy cái gì mà đánh.

Hỏi thăm cũng không có, dù sao mọi người đều cố gắng đạt đến cực hạn mà thôi, nào có như hắn “cơ duyên xảo hợp” đánh vỡ cực hạn bao giờ đâu.

Giống như Đỗ Quyết từng cố gắng, kết quả cũng không thành công đến.

Dương Thiên mới hao tổn mấy vạn điểm cống hiến, đổi tìm mấy loại chú trọng luyện thân thể công pháp để nhìn thử xem, đáng tiếc nguyên lí chung là giống nhau, cách làm hơi khác biệt một chút lại không phải là cách đột phá.

Quyển công pháp này chỉ là Dương Thiên tuy tiện cầm đi mà thôi, trông nó hơi mỏng nhẹ, giống như rất là ít chữ, nhưng lại không phải công pháp chuyên luyện thân thể.

Thiên Âm Hồn Quyết.

Một bản có xu hướng liên quan đến linh hồn công pháp.

Đang sử dụng Lưỡng Nghi Tâm Kinh cũng liên quan một chút đến linh hồn ảo diệu, cũng luyện một cái “tâm”, cho nên Dương Thiên mặc dù thấy mình cầm nhầm vẫn mở ra tìm hiểu.

Thiên Âm Hồn Quyết đối với linh hồn lí giải cũng hơi mang một sự khác biệt, nó cho rằng linh hồn lại không chỉ có tinh thần hồn lực cùng tinh thần ý niệm, mà nó chia ra tam hồn.

Sinh hồn, Giác hồn cùng với Nhân hồn.

Sinh hồn đại biểu cho sinh mệnh, chỉ có sinh mệnh mới có Sinh hồn, thảo mộc cũng chỉ có sinh hồn.

Giác hồn đại biểu cho sự cảm nhận cùng hiểu biết, yêu thú chính là có sinh hồn cùng giác hồn mà không có nhân hồn, cho nên so mà kém thông minh hơn nhân loại.

Cuối cùng là nhân hồn, chủ về trí tuệ, cơ linh biết về phải trái đúng sai, suy nghĩ trước sau.

Người chết thì sinh hồn diệt, bị thương thì sinh hồn bị hao tổn, hao tổn hết thì người cũng chết, cũng chính là thứ hư vô mờ mịt người ta gọi là “sinh cơ”.

Thiên Âm Hồn Quyết giảng cứu lớn mạnh sinh hồn, lấy giác hồn nuôi sinh hồn, còn từ ngoại giới lấy nuôi Nhân hồn.

Nhân hồn là thứ có thể lớn mạnh thông qua tu luyện. Từ nhân hồn tấn thăng lên thần hồn, thánh hồn, tiên hồn, đế hồn.

Đương nhiên tu luyện pháp quyết chỉ có lớn mạnh từ nhân hồn lên thần hồn mà thôi, còn thánh hồn cái gì đó chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.

Khải linh, dung linh cùng luyện linh về sau, khai mở huyền mạch lúc hình thành thể ấn, có một đoạn thời gian rất ngắn có thể cảm nhận được chỗ của tam hồn, trong đây viết là hồn lung.

Lúc này lấy huyền khí xung kích hồn lung, để tam hồn lại cháy thì chính là bước đầu đã thành công, mới có thể chính thứ tu luyện linh hồn.

Giác hồn gắn với cơ thể bằng linh phách, biết cảm tri cùng bản năng tri phối, hay còn gọi là phần “con”. Nhân loại thân làm “người” không cần phải có phần con, không được để ảnh hưởng. Cho nên người sáng lập Thiên Âm Hồn Quyết này khá cực đoan, trực tiếp đem Giác hồn cho nuôi Sinh hồn.

Không phải là hoàn toàn đoạn tuyệt, vì nếu không có giác hồn thì không điều khiển được thân thể, chỉ là trên phạm vi lớn giảm bớt giác hồn để lớn mạnh sinh hồn mà thôi.

Tại sao loài rùa chậm chạp lại sống lâu như vậy, bởi vì giác hồn của bọn chúng nhỏ, sinh hồn lại lớn. Đây chính là bản Hồn Quyết này lý luận.

Cũng theo bản Hồn quyết này, Sinh hồn vốn là đốt Giác hồn mà tồn tại, về sau thân thể càng yếu đuối thì tuổi thọ cũng theo yếu đuối, chính là nguyên do, cho nên hắn chỉ cần thúc đẩy quá trình này, để sinh hồn đốt giác hồn nhiều hơn, sinh mệnh liền dài hơn, sau đó thông qua thân thẻ để giữ giác hồn không quá yếu là được.

Đây chính là huyền biến cảnh pháp quyết của Thiên Âm Hồn Quyết.

Ngoài ra còn có một cái rèn luyện Nhân Hồn.

Không như hai thằng kia liên hệ với nhau, Nhân Hồn là hoàn toàn tách biệt, chính là chủ tinh thần, ngự trị suy nghĩ, biến báo trước sau, đây mới là “người” căn bản.

Nhân Hồn luôn hiển hiện ở trong con người, linh hải chính là hao tổn nhân hồn mà thành, lại chứa đựng được huyền khí, được huyền linh, đủ thấy nhân hồn có sức mạnh sao mà to lớn.

Tận dụng được sức mạnh này thì còn có được vô hạn khả năng. Thiên Âm Hồn Quyết giảng cứu thông qua thiên âm kích thích nhân hồn, dùng âm luật tiến hành nhân hồn thăng hoa.

Năm đại cảnh giới của tinh thần ý niệm đạt thành, hai đại cảnh giới của hồn lực đạt thành, lúc đấy nhân hồn thuế biến, thần hồn sinh ra, cũng là đặt chân vào Vương Giả cảnh giới.

...

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Dương Thiên tìm hiểu kỹ càng, nắm rõ ràng chỉ có linh huyền cảnh lúc khai mở chín đầu huyền mạch, hữu tâm đi cảm ứng hồn lung mới có thể mở ra, liền thở dài một cái.

Hắn đã là tứ biến kỳ, làm sao mà mở ra hồn lung được.

Mặc dù đối với bản Hồn Quyết này rất có hưng thú nhưng cũng đành từ bỏ thôi. Lưỡng nghi tâm kinh một hơi xông phá tám đầu huyền mạch đâu, giờ làm gì còn gì mà xông.

Vừa nghĩ tới đây, Dương Thiên liền chau mày lại, giống như một chuyện rất khó tin nhảy ra trong đầu của hắn.

Ngày ấy khi khai mở một lúc tám đầu huyền mạch, cơ thể bị hai luồng huyền khí quấy rối lên, đột nhiên xuất hiện một cái điểm đen mang hai cái huyền khí này biến mất.

Mặc dù là hắn không có chủ đích mà tự huyền khí bộc phát, nhưng nói thế nào đều “giống” với mở hồn lung.

Dương Thiên trong lòng nắm chắc hơn phân nửa, kiểm tra một cái xem sao.

Sử dụng Thiên Âm hồn quyết cảm ứng hồn lung một thoáng. Bởi vì khai mở hồn lung xong sẽ có một đầu huyền mạch vô hình nối thẳng linh hải cùng với hồn lung, hay nói cách khác chính là đệ thập huyền mạch.

Tinh thần hồn lực lưu chuyển, lần này phải theo hàng theo lôi mà chạy chứ không được trực tiếp đi qua, Dương Thiên đột nhiên “trông” thấy một mảnh không gian tối đen, bên trong có ba ngọn lửa cháy sáng, giống như ngọn nến trong đêm lập lòe.

Thế mà thực sự mở ra hồn lung?

Dương Thiên kinh ngạc, Lưỡng Nghi Tâm Kinh cũng không đề cập tới vấn đề này, cũng chỉ có một vài cái pháp quyết chạy không mục đích gì, làm sao vây giờ lại tự mở ra hồn lung không biết.

Một ngọn lửa cháy lên mày trắng sáng, một ngọn lửa cháy lên màu xanh đen, cùng một ngọn lửa màu xám.

Không giống với trong miêu tả?

Dương Thiên thắc mắc, hắn mở hồn lung không phải là dùng Thiên Âm Hồn Quyết nên có lẽ có gì không giống đi.

Tự cho mình một câu trả lời “hợp lí”, Dương Thiên chăn chú lên tam hồn của mình.

Bọn chúng có đặc điểm chung, đó là rất mờ nhạt, thật giống như ảo ảnh đồng dạng.

Ngọn lửa màu trắng có một sợi dây nối với ngọn lửa màu đen, ngọn lửa màu đen lại có bảy sợi dây khác nối vào trong hư không. Ngọn lửa màu xám thì tách biệt, trên thân còn có mấy sợi dây quấn quanh, càng giống như là xiềng xích.

Quả nhiên, màu trắng là Sinh Hồn có sự liên kết với màu đen Giác Hồn, còn Nhân Hồn thì độc lập hơn nhiều.

Vấn đề là hắn làm sao mà “nhìn được”??? Linh hồn hắn ở đây là thì ai đang nhìn vậy?

Ý niệm vừa động, quả nhiên góc nhìn lập tức thay đổi, giống như hòa chung vào trong Nhân Hồn, trong hồn lung chỉ còn chứng kiến Sinh Hồn cùng Giác hồn mà thôi.

...

p/s: Chi tiết mở hồn lung nằm ở Chương 8 cùng chương 14.