Két!
Tiếng cánh cửa mở ra kèm theo là những tiếng bước chân.
Chung quanh chỉ có một màu đen, bóng tối bao trùm làm người ớn lạnh.
Phan Giang Hà lúc này bỗng đi tới, hắn quỳ một gối nói:
"Bẩm Trưởng Lão! Thí Luyện đã qua hai tháng, xin hỏi có hay không mở ra thứ hai bước?"
Không gian tĩnh lặng chỉ có giọng của Phan Giang Hà vơn vởn.
Một hồi sau, thì một giọng nói già nua vang lên:"Bọn hắn đã biết bên trong Ngọc Bội bí mật chưa?"
"Theo quan sát đã có hơn 5000 người biết! 2000 người đã vẫn lạc tại bên trong!" Phan Giang Hà đáp.
Giọng nói kia trâm mặc một hồi, sau đó nói:"Vậy thì mở ra tiếp theo bước. Bất quá.....bên trong một người nhất định không thể chết được."
Phan Giang Hà nghe yêu cầu này, sắc mặt không khỏi có chút khó xử nói:"Trưởng Lão, nếu làm như vậy có chút khó xử, quy tắc của cuộc thí luyện là không thể nhúng tay vào a!"
"Hừ!" Đáp lại Phan Giang Hà chỉ là một tiếng hừ lạnh.
Tiếp theo cả người Phan Giang Hà bị một bàn tay kẹp lấy cổ nhấc lên, vốn dĩ đối với Trương Hàn đám người Phan Giang Hà như là một cái gì siêu việt cường giả bây giờ cứ như một con gà con liền bị nhẹ nhàng nhấc lên.
"Trưởng...Trưởng Lão!" Phan Giang Hà kinh hãi nhìn Lão Già trước mặt.
"Phan Giang Hà! Ngươi quên việc phải luôn làm theo lời của bản Trưởng Lão cho dù có cái gì nghi vấn sao?" Cái kia Lão Già ánh mắt hung tợn, cả người phát ra từng đợt khí lạnh, tay cầm cổ Phan Giang Hà cũng bóp chặt, phát ra từng tiếng cót két như xương vỡ.
"Trưởng Lão ta biết sai, ta biết sai!" Phan Giang Hà sắc mặt đỏ bửng, sợ hãi nói.
"Hừ!" Lão Già chỉ hừ lạnh một cái, rồi buông ra cổ của Phan Giang Hà.
"Hô hô!" Phan Giang Hà liên tục hít thở, dần dần sắc mặt cũng liền biến tốt.
Lão Già nhìn chằm chằm Phan Giang Hà rồi quay người sang nơi khác, hắn đi sâu vào trong bóng tối, cả người cũng dân biến mất chỉ truyền lời vài câu nói:
"Người kia ta sẽ đưa thông tin cho ngươi, hãy nhớ đừng để chết là được! Trong lúc Thí Luyện chỉ cần không phải chết tình huống thì đừng cứu. Người sau lưng kẻ đó không phải ta, ngươi có thể chịu đựng được."
Phan Giang Hà đứng lên, trầm mặc một hồi rồi đi ra khỏi nơi này.
Ở một nơi khác, Trương Hàn lúc này đang ngồi giữa một đống xác người, hắn có chút thở dài nói:
"Haiz! Đây tính ra cũng là nhóm thứ tư trong tháng tìm tới a!"
Huyết Ngọc Bội bên hống của hắn cũng từ số 16 trở thành số 43.
Ý nghĩa là hắn trong vòng hai tháng nay đã giết thêm tầm 27 người hoặc trong những người hắn giết có điểm số trên Ngọc Bội.
So với lần đầu giết người, bây giờ Trương Hàn khi giết người có loại cảm giác tim không run, mắt không nhảy.
Hắn không còn sợ hãi hay cảm thấy tội lỗi giống như lúc trước, bất quá trong lòng chỉ có chút khó chịu mà thôi.
Trương Hàn dưới chân xác có hơn 6 người, nam nữ đều có.
Tuy rằng số lượng không nhiều như mọi lần nhưng Trương Hàn tóc tai lại rối xù, tay trái còn có một vết kiếm.
Cái này nhóm người không chỉ trang bị tận răng, mà còn hung tàn quá mức, thấy hắn thì đã bao vây dọa đánh.
Tu Vi thì cũng cỡ Luyện Thể Cảnh Nhất Trọng, bất quá kế hoạch và tâm trí so với đám Ngân Lang 2 tháng trước tinh vi hơn nhiều.
Trương Hàn đối phó nhóm người đều có chút nhức đầu, nếu không phải dùng Phệ Huyết Kiếm thì có lẽ sẽ phải trả ra cái giá thảm trọng hơn.
Sau trận chiến này Trương Hàn cũng không khỏi cảnh giác, nhóm người này có Tu Vi như giờ thì cũng phải có Công Pháp để tu luyện, thậm chí một số người Huyết Ngọc Bội bên trên số cũng đã biến đổi.
Bọn họ đã biết được bên trong Thí Luyện tiềm ẩn phần thưởng!
Trương Hàn hơn 2 tháng qua phần lớn thời gian là dùng để củng cố Tu Vi và nâng cao ý thức chiến đấu thế nên Tu Vi bây giờ chỉ mới có Nhị Trọng Đỉnh.
Nơi này tràn ngập cơ duyên, với thời gian 2 tháng có lẽ không ít người đã vượt xa hắn. Trương Hàn biết bây giờ chính mình không thể tiếp tục dừng chân ở đây nữa.
Vác lên những này xác người, mặc kệ máu tươi dính lên mình, Trương Hàn liền đi về phía hang động.
Một lúc sau rốt cục cũng đến nơi, phía trước là một giá thịt khô, bên trên treo đủ loại thịt, nhìn qua cực kỳ bắt mắt.
Trương Hàn cầm lên giá thịt liền đi đến trước cửa hang.
So với 2 tháng trước thì cửa hang cũng thay đổi, hai cánh cửa bằng gỗ to lớn chặn lại đường đi.
Trương Hàn đẩy ra cảnh cửa liền bước vào.
Tăm tối lối đi không biết từ bao giờ đã trở nên tươi sáng hơn, phía trên các vách đá luôn có một loại cục đá có khả năng phát sáng được gắn lên trên.
Đi sâu vào trong thì xương cốt cũng biến mất, mùi thối rửa lúc trước thì thay vào hương hoa, một số giá đỡ dùng để treo dụng cụ như nồi, chén, đũa....làm tăng phần dương khí cho nơi này.
Cái kia ao hồ bên cạnh đất đai lúc này đặt bên trên có giường, tủ,...
Trương Hàn trong lòng không khỏi có chút hào hùng, cảm giác như thể chính mình lúc này mới hoàn toàn trường thành~
Đặt mấy cái xác chết xuống rồi dùng kiếm chém vào cổ cho máu tươi chảy xuống hồ.
Trương Hàn cởi quần áo trên người xuống, hắn định dùng ao hồ bên trong máu tươi tu luyện.
Hai tháng nay, số người và Yêu Thú chết trong tay hắn cũng không ít, máu tươi toàn bộ cũng dùng vào bên trong ao hồ này.
Nước hồ bây giờ đã đỏ ngầu, hương thơm hoàn toàn biến mất chỉ còn lại mùi máu tanh, Trương Hàn hắn cũng không biết mình như thế nào lại có thể sống ở cái hoàn cảnh như thế này.
Mặc kệ mùi máu tanh làm khó chịu, Trương Hàn vẫn bước xuống ao, sau đó lại làm giống y hết lần tu luyện trước.
Nhục thân hắn so sánh lúc trước đã cường tráng hơn rất nhiều, tuy không gọi là cơ bắp cuồn cuộn nhưng sáu múi vẫn có thể.
Máu tươi liên tục bị nhục thân hấp thu làm cho Trương Hàn cả người đỏ bừng, hắn đánh quyền, đá cước để luyện hóa trong cơ thể máu huyết.
5 ngày sau, Trương Hàn rốt cuộc cùng từ ao hồ bước ra, thân hình hắn so 5 ngày trước ốm hơn rất nhiều nhưng lại tạo cho người ta cảm giác tràn đầy lực lượng.
Luyện Thế Cảnh không chỉ Khai Linh Mạch mà còn đoán tạo nhục thân cho đủ mạnh để chứa đựng cuồng bạo Linh Lực, qua mỗi Trọng Thiên của Luyện Thể Cảnh chính là một lần lột xác của nhục thân.
Trương Hàn cầm Trường Thương lên, hai tay nắm chặt sau đó bắt đầu diễn luyện.
Trường Thương nhẹ nhàng như không hề có tí nào lực lượng bên trong, Trương Hàn múa rất chậm nhưng lại làm người kinh ngạc chính là cái kia Thương Pháp hắn múa lại như vậy đẹp, khiến người ta say mê mà quên đi trong Thương Pháp trùng điệp nguy cơ.
Lúc mà Trương Hàn dừng Thương, chung quanh gió thổi liên hồi, dưới đất liên tục có vết như bị Thương đâm, thương đánh hiện ra.
Trương Hàn Khinh Vân Thương Pháp chú ý chính là tốc độ, nhanh đến mức người ta nhầm lẫn!
"Luyện Thể Cảnh Tứ Trọng Thiên Đỉnh Phong quả nhiên so với Nhị Trọng khác xa! Không nói về cường độ Linh Lực, chỉ bằng Linh Mạch hai chân gia tăng tốc độ thôi cũng đủ ném xa Nhị Trọng Thiên!" Trương Hàn nắm chặt bàn tay, không khỏi có chút hưng phấn nói.
Nước ao bên trong không chỉ có máu tươi không, mà còn kết hợp một số Linh Dược quý giá mà Hệ Thống chỉ cho hắn nhờ Chỉ Dẫn Cơ Duyên.
Cường độ Linh Khí bên trong không ít thế nên mới có việc nhảy một lần hai cảnh giới nhỏ.
Trương Hàn nhìn thân hình mình có chút gầy, khóe miệng hắn run run.
Sau hai tháng dưỡng hình, rau thịt đầy đủ, bây giờ lại trở lại như cũ là như thế nào!
Lấy ra một cái nồi đất, hắn định mở bếp nấu ăn!
Sau hai tháng, đúng như Hệ Thống nói, mấy cái kĩ năng như nấu ăn càng tập luyện thì càng tiến bộ, hắn bây giờ nấu ăn trình độ chả khác nào thần trù!
Cắt thịt khô ra thành từng lát, dùng nước đổ vào nồi đất, thêm một ít thảo dược vào trong nồi nước.
Để nồi lên lửa, khi nước sôi thì đổ thịt cắt lát vào trong.
Trong lúc đợi thịt chín thì Trương Hàn dùng một cái khác nồi to vo gạo.
Gạo này là một loại Linh Dược Cấp 1 mà Hệ Thống Chỉ Dẫn cho tìm kiếm.
Khi Thịt đã chín thì vớt ra rồi để rau lên trên luộc, tầm 1 phút rồi lại vớt ra.
Trương Hàn để nồi cơm lên, một lúc sau thì lại xếp thịt và rau lên trên đó.
Đổ một ít nước sốt bí mật vào trong cơm, sau đó lại chờ cơm chín.
Những này công thức Trương Hàn là đổi với Hệ Thống, 1 tích phân 1 cái công thức.
Giá cắt cổ nhưng vì cuộc sống ấm no, Trương Hàn liền cắn răng chịu đựng.
Cơm chín, Trương Hàn mở ra nắp nồi, một hương thơm ngào ngạt thổi vào mặt.
Từng hạt cơm căng mịn dính lên nước sốt nâu nâu, thịt thì mềm mại không hề có tí nào tanh tửi, rau xanh mặc dù nhìn qua bình thường nhưng thực chất đó là một loại Linh Dược.
Thịt rừng, gạo rừng, rau cũng rau rừng....Trương Hàn lúc này cảm thấy chính mình càng ngày càng giống người rừng nhưng là phiên bản tăng tiến hơn.
Trương Hàn trực tiếp cầm lên nồi cơm ăn như xối xả.
Một phần lí do mà hắn đổi lấy cái này công thức với Hệ Thống là do trong thức ăn mà Hệ Thống cho công thức phần lớn đều chứa lượng lớn Linh Khí.
Hai tháng nay mặc dù không có chủ động tu luyện nhưng chỉ vì liên tục ăn thức ăn do Hệ Thống chỉ dẫn hắn đều lên đến Nhị Trọng Đỉnh Phong.
Với lại các nguyên liệu khi mua Công Thức do Hệ Thống cho đều sẽ Chỉ Dẫn cách tìm và cách trồng hoặc nuôi, tương đối tiện lợi.
Và quan trọng nhất chính là ngon nha!
Trương Hàn nhìn sau lưng mình thịt khô, không khỏi chẹp chẹp miệng một cái.
Hắn ăn xong nồi cơm vẫn chưa no, thịt khô thì còn nhiều như vậy, tiếp theo hắn còn phải đi khỏi nơi này một thời gian, thế nên các ngươi hiểu...