Huyền Học Đại Sư Không Phải Người

Chương 24




Mà quỷ Đao Lao đã mơ hồ cảm thấy bị uy hiếp bởi nguồn gốc của thứ âm khí này, hắn đến gần Ngao An An theo bản năng.

Lúc này hắn nhìn về phía Ngao An An bên cạnh: "Tôi chưa từng gặp qua sát khí nào nặng như vậy, nơi này là chỗ nào?"

"Ta không biết thứ kia là cái quái quỷ gì, nhưng ta biết thực lực của hắn đã lên tới cấp bậc Quỷ tướng." Ngao An An nhìn xuống cái hố, đôi môi đỏ mọng khẽ nói.

Cô vừa mới học được từ đại sư Liên cách phân loại quỷ trên thế giới này, ở tình huống chưa nhìn thấy nó thế này thì cũng khó mà nhận biết được.

Nhưng vạn cách cũng có một, cấp bậc của quỷ là khác nhau, vì vậy cô có thể từ sát khí ở đây nhận ra cấp bậc của con quỷ này.

Hai chữ "Quỷ tướng" làm cho sắc mặt của đại sư Liên đột nhiên tái nhợt.

Ông cũng từ sư phụ mình mà biết được các cấp bậc của quỷ.

Có tám cấp bậc: Du hồn, Lệ quỷ, Quỷ mị, Quỷ linh, Quỷ tướng, Quỷ sát, Quỷ vương, Quỷ đế. Nhưng ở thế giới này, quỷ từ cấp bậc Lệ quỷ trở lên sẽ bị sứ giả quỷ giới dẫn về quỷ giới, vì vậy còn lại hầu hết đều là Du hồn và Lệ quỷ.

Trong hiểu biết của ông từ trước đến nay, ông thường chỉ nhìn thấy Du hồn, còn Lệ quỷ rất hiếm gặp.

Không ngờ bây giờ còn gặp luôn một con Quỷ tướng.

Chẳng lẽ những chiếc đinh Trấn hồn trên quan tài ở nơi này không phải dùng để trấn áp linh hồn, mà dùng để tạo ra những con quỷ có cấp bậc cao hơn mà không bị phát hiện sao?

Trong lòng nghĩ vậy, đại sư Liên nhìn về phía Ngao An An, sau đó lập tức nói cho cô biết suy đoán của mình.

Nghe lời đại sư Liên vừa nói, ánh mắt Ngao An An chợt lóe lên.

Có thể có ai đó đã cố tình làm điều này.

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Ngao An An đã có quyết định.

Mà người phụ trách nghe cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng chỉ thấy lo lắng không yên, đồng thời cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân bốc thẳng lên đỉnh đầu, cuối cùng không nhịn được nói: "Tôi có thể biết tình hình trên công trường lúc này không?"

Anh ta cái gì cũng không biết, chỉ nghe bọn họ nói chuyện, lại thấy tim đập nhanh hơn, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

"Anh có chắc sẽ không bị dọa sợ?" Đại sư Liên hỏi.

"Tôi..." Người phụ trách do dự, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm ưu thế.

Anh ta cần phải tận mắt chứng kiến sự việc, hơn nữa đây cũng là cơ hội hiếm có.

Vả lại, cho dù xảy ra vấn đề gì cũng có hai đại sư ở đây, gặp quỷ thật cũng không thể xảy ra chuyện.

Nghĩ rồi anh gật đầu chắc chắn: "Sẽ không, xin đại sư hãy giúp tôi!"

Thấy đối phương đã quả quyết như vậy, đại sư Liên lấy từ trong túi tùy thân một cái bình, đổ ra, sau đó xoa lên mắt người phụ trách rồi để anh ta nhắm mắt lại.

"Đây là cái gì?" Người phụ trách hỏi khi cảm thấy trên mắt ẩm ướt man mát.

"Nước từ đất ở nơi chôn cất người chết." Đại sư Liên trả lời.

Người phụ trách: "..."

Thật muốn rửa mắt quá đi!

Đến khi đại sư Liên bảo người phụ trách công trường mở mắt, anh ta liền nhận ra nơi mình đứng là một mảng đen kịt, những kiến trúc ở xung quanh vốn có thể trông thấy rõ ràng thì bây giờ không nhìn rõ nữa, chỉ còn lại bốn bề tối om.

Mà anh ta đang ở trong bóng tối này.

Cùng lúc đó, khí đen xung quanh người cuồn cuộn không ngừng xoay vòng, dường như muốn vây lấy anh ta, nhưng như có sự che chở, những khí đen này đều không thể chạm đến anh.

Chợt nghĩ, có lẽ bùa chú mà đại sư Liên đưa cho mình phát huy hiệu quả.

Điều này thật sự rất thần kỳ!

Sau khi quan sát xung quanh, người phụ trách công trường lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Liên đại sư và Ngao An An.

Vừa liếc mắt nhìn, hai chân đã sợ tới mức mềm nhũn, tay run rẩy chỉ về phía Ngao An An: "Có có... Có quỷ!"

Trời ạ! Quỷ ở ngay bên cạnh bọn họ, tại sao hai vị đại sư này lại không thấy?

"Con quỷ này đi theo ta." Ngao An An nhìn bộ dạng người phụ trách rồi trả lời qua loa một câu.

"Cái... Cái gì? Cô nuôi nó à?" Người phụ trách thở phào nhẹ nhõm, sau đó liếc nhìn con quỷ bên cạnh Ngao An An.

Lúc này, quỷ Đao Lao mới chú ý tới ánh mắt của anh ta rồi mỉm cười đáp lại.

Toàn thân người phụ trách công trường thoáng run rẩy.

Quỷ... Quỷ... Con quỷ kia cười với anh ta.

Da đầu căng thẳng chuyển sang nhìn xung quanh, đặc biệt là cái hố khổng lồ kia.

Sâu không thấy đáy.

Nhìn nó như muốn nuốt chửng người ta.

Người phụ trách công trường không khỏi nuốt nước miếng.

Lúc tự mình tận mắt chứng kiến cảnh này, anh ta chỉ cảm thấy cái lạnh phát ra từ tận đáy lòng.

"Vậy mọi người đang bàn chuyện gì thế? Các vị có biện pháp nào không?" Người phụ trách rốt cuộc cũng nhớ ra vấn đề chính, lúc này mới cảm thấy chân mình run lên, nơi này thật kinh khủng, nếu chuyện này không giải quyết được, sẽ phải mất thêm bao nhiêu mạng người nữa đây?

"Bản thân tôi ngay cả Lệ quỷ còn không đối phó được, đừng nói đến Quỷ tướng." Đại sư Liên bình tĩnh đáp lời.

"Vậy..." Người phụ trách công trường tỏ ra sốt ruột.

Ánh mắt đại sư Liên lập tức nhìn về phía Ngao An An đang ở một bên, người duy nhất có khả năng đưa ra cách giải quyết vào lúc này.

Người phụ trách lập tức hiểu ra, nhanh chóng nói với Ngao An An: "Ngao đại sư, có thể mời ngài giúp đỡ không, chúng tôi nhất định sẽ hậu tạ!"