Liên Hoa Ấu Đồng nói đến đây, chợt dừng lại một chút, ánh mắt dường như có chút hồi ức lại kí ức, lúc này mới tiếp tục nói:
- Đế Đế của Thiên Đình, Ma Tổ Tiên Tử Bảo Hoa của Côn Luân, thêm Chủ Vương của Thương Nguyệt, ba vị mỗi người một tinhvực, duy trì sự cân bằng cảu Tiên Giới, mới bắt đầu thì nước sông không phạm nước giếng, mọi người đều bình an vô sự.
- Thời gian trôi qua, Thiên Đế Đế dần dần không thỏa mãn với việc thống trị một tinh vực, có ý đồ mở rộng phạm vi thế lực của mình, không chỉ xâm phạm đến Hạ Giới Tinh Vực mà đồng thời còn để tìm kiếm ranh giới càng cao hơn trong truyền thuyết, để dòm ngó thiên đạo, đạt tới Cảnh Giới càng cao hơn mà làm ra bao nhiêu việc điên cuồng trái với ý trời.
Liên Hoa Đồng Tử thở nhẹ một tiếng thở dài, chầm chậm nói.
- Kết quả ra sao?
Thạch Mục đang nghe chăm chú, thấy thế đột nhiên ngừng lại không nhịn được hỏi.
- Minh chủ, Ma Tổ tuy đã tìm mọi cách làm mọi việc để ngăn chặn ý đồ của Thiên Đế, nhưng hai vị này vẫn chưa kết minh liên thủ với nhau. Ma Tổ Bảo Hoa Tiên Tử tính tình lạnh nhạt, tuy không chấp nhận hành động của Thiên Đế, nhưng với Thiên Đế không có xung đột gì lớn, tính tình của Minh Chủ thì nôn nóng, mọi người nhiều lần khuyên nhủ nhưng vô dụng, cuối cùng đánh một trận lớn với Thiên Đế, sức mạnh hai bên vốn dĩ là tương đương, nhưng Minh Chủ không ngờ tới, sau khi Thiên Đế đi cướp nguyên khí của các Tinh Cầu khác, sức mạnh lại tăng lên mạnh một cach đột ngột, hai bên mới giao đấu, Minh Chủ rất nhanh đã không phải là đối thủ của Thiên Đế, bị Thiên Đế đánh trọng thương, chỉ có thể tháo chạy ra khỏi Minh Vực, trốn đến Di Dương Tinh Vực khôi phục nguyên khí.
Liên Hoa Đồng Tử nói.
- Thế Ma Tổ Bảo Hoa Tiên Tử không ra tay tương trợ Minh Chủ sao?
Thạch Mục chớp mắt một cái, hỏi.
- Thiên Đế tính tình giảo hoạt, khi giao đấu vơi Minh Chủ đã dùng mưu kế ngăn chặn Bảo Hoa Ma Tử.
Liên Hoa Đồng Tử nói.
Thạch Mục gật đầu.
- Vị Minh Chủ này năm đó ở Di Dương Tinh Vực, nhất thời đã nảy ra ý định lập ra Tông Phái tên là Thanh Lan Thánh Địa, về sau lại nhất quyết muốn trốn ở đó, đợi thời gian khôi phục lại sức mạnh. Nhưng ông ta khôi phục được phần tu luyện, Thiên Đế càng thăm dò hành tung của ông ta, truy tìm đến đây, hai người lại đánh nhau một trận kịch liệt. Lần này do một số nguyên nhân, hai bên đều bị thương, Minh Chủ lại bị thương nặng một lần nữa, nhưng mà Thiên Đế cũng bị thương rất nặng, chỉ có thể bế quan tỏa cảng.
Liên Hoa Đồng Tử tiếp tục nói.
- Thì ra Thanh Lan Thánh Địa là như vậy mà hình thành, thế sau đó thì sao?
Thạch Mục lẩm bẩm nói một mình, thân phận Lật Thăng thật sự lại là Minh Chủ của Thương Nguyệt.
Chuyện như thế này nếu để truyền ra ngoài, không biết sẽ xảy ra sóng gió to lớn như thế nào.
- Minh Chủ lần thứ hai bị thương, thể nội tu luyện vốn đã bị hủy hoại, giờ không thể khôi phục lại sức mạnh được nữa, nhưng cảm ngộ tu hành của ông vẫn còn, biết dã tâm của Thiên Đế nhất định sẽ không dừng lại, nên ông đã dùng cả đời để lĩnh hội và tổng kết thành bộ Cửu Truyền Huyền Công, sau này giao lại cho Bạch Viên, với mong muốn nuôi nấng dạy dỗ Bạch Viên thành tài. Thiên Đế bỏ ra thời gian hàng ngàn năm mới có thể hồi phục lại sức mạnh, lúc đó Minh Vực đã bị hủy hoại, Thiên Đế bắt đầu ra tay đối phó với Ma Tổ Bảo Hoa Triệu Tiễn, Minh Chủ lệnh cho Bái Viên đi viện trợ cho Ma Tổ Bảo Hoa, chống lại Thiên Đế. Tiếc là sau này Bạch Viên lại bị bán đứng, nó và Bảo Hoa Song Song hai người đều bị Thiên Đế giết chết, nhưng mà Bạch Viên trước khi chết đã để cho Cửu Truyền Huyền Công tự nổ, một lần nữa đánh trọng thương Thiên Đế.
Liên Hoa Đồng Tử tiếp tục nói
Thần sắc Thạch Mục biến đổi, chuyện năm đó thì ra là như vậy.
Từ trong Linh Tinh chàng nghe một số tin tức về Bạch Viên và Yên La, và đến lúc này chàng mới xem như hoàn toàn biết được tất cả quá trình những chuyện xảy ra năm đó.
- Khi Bạch Viên và Bảo Hoa Song Song rơi xuống, Thiên Đế tại sao không ra tay với Thanh Lan Thánh Địa?
Liên Hoa Đồng Tử nói tới đây, dừng lại, ông ấy không nhịn được, hỏi.
- Thiên Đế bị Bạch Viên tự nổ Cửu Truyền Huyền Công làm cho trọng thương, chính mắt nhìn thấy Cửu Truyền Huyền Công lợi hại như vậy, trong lòng cảm thấy có chút không rõ sức mạnh thật sự của Minh Chủ, vì thế không dám manh động. Nhưng lúc đó hắn lại không có hành động gì, mà lại cũng lập ra môn phái gọi là Ly Trần Tông ở trong Di Dương Tinh Vực, một là dùng để thăm dò Minh Chủ, hai là để Ly Trần Tông thay hắn cướp Linh Thạch của Di Dương Tinh Vực. Minh Chủ không có cách nào,chỉ có thể dùng tên Lật Thăng làm chủ Thanh Lan Thánh, để làm vỏ bọc che dấu thân phận, phát huy Không Thành kế, che dấu tất cả mọi người, trong đó có Thiên Đế và Triệu Tiễn, cho đến cách đây không lâu.
Liên Hoa Đồng Tử nói.
- Không ngờ Lật Thăng thật sự lại lợi hại như vậy, nhưng mà Thiên Đế lẽ nào chưa từng thám dò la qua?
Ánh mắt Thạch Mục hiện vẻ khâm phục, chàng lập tức hỏi.
- Dò la tất nhiên là có rồi, những năm nay, Thiên Đế lệnh cho Triệu Tiễn dò la nhiều lần, thậm chí phái gian tế xâm nhập vào Thanh Lan, nhưng bị Lật Thăng âm thầm đối phó. Chỉ là bây giờ tình thế thay đổi, Thiên Đế cuối cùng cũng đã khôi phục lại vết thương trong trận đấu với Bạch Viên, Lật Thăng không thể tiếp tục giấu được nữa, nhưng mà người mà hắn đợi cuối cùng đã xuất hiện rồi.
Liên Hoa Đồng Tử vừa nói vừa nhìn về hướng Thạch Mục.
Nét mặt Thạch Mục chợt biến đổi,.
- Tại sao ngươi lại nhìn ta như thế? Lẽ nào người Lật Thăng đợi là ta?
Hắn nói.
- Không sai, người mà ta những năm qua luôn mong đợi, người mang huyết mạch của Bạch Viên là ngươi, cuối cùng cũng đã tới rồi.
Liên Hoa Ấu Đồng với thần sắc trịnh trọng nói.