- Ly Trần Tông! Trục Vân Kiếm Phái!
Trong mắt Thạch Mục hiện lên vẻ phẫn nộ cùng oán hận cùng cực.
Cho dù muốn diệt sạch Thanh Lan Thánh Địa, cũng không cần phải đồ sát toàn bộ phàm nhân vô tội tay không tấc sắt.
Bên trong thành trì, thỉnh thoảng vẫn còn một số đệ tử Thanh Lan Thánh Địa chạy trốn, vừa tránh né cột sáng rơi xuống, vừa bỏ chạy ra xa.
Đệ tử Ly Trần Tông và Trục Vân Kiếm Phái phái ra không ít đệ tử, muối đuổi giết toàn bộ bọn họ.
- Ha ha! Ở đây còn có một đệ tử Thanh Lan!
Vào lúc này, có tiếng quát lớn truyền đến, mấy tên áo bào trắng đánh về phía Thạch Mục.
Những người này mặc phục sức của Trục Vân Kiếm Phái, hai mắt kẻ nào cũng đỏ rực, quần áo dính đầy máu tươi, khóe miệng cười dữ tợn, giống như một con dã thú, hoàn toàn rơi vào khoái cảm giết chóc.
- Ha ha, đừng chết nhanh vậy, để cho đại gia hưởng thụ một lát!
Một tên vóc người lực lưỡng đi đầu, tu vi Thiên Vị hậu kỳ, nhe răng cười, phất tay lấy ra pháp bảo cự kiếm, phát ra chằng chịt tơ kiếm, mạnh mẽ đánh vào Thạch Mục.
Sát ý dâng đầy trong mắt Thạch Mục, cong ngón tay búng ra mấy sợi kim quang, trong nháy mắt xuyên thủng đầu những tên này.
Phanh phanh phanh!
Đầu từng tên đệ tử Trục Vân Kiếm Phái nổ nát, thi thể ngã trên mặt đất.
Trong mắt Thạch Mục hiện lên một tia chán ghét, giống như đuổi đám ruồi nhặng dơ bẩn, sau đó rời khỏi đây.
Sau đó, tầm nhìn của hắn dừng lại trên y phục của đám đệ tử Trục Vân Kiếm Phái, ánh mắt nhanh chóng lóe lên, khóe miệng cong lên.
Sau một lát, một bóng người mặc áo bào trắng khống chế kiếm quang phóng lên trời.
- Ha ha ha! Đừng chạy, để cho ta giết thoải mái đi!
Bả vai tên áo trắng có vài sợi lông anh vũ, miệng phát ra tiếng cười ngông cuồng, vẻ mặt biểu lộ khát khao giết chóc, đuổi theo thiếu nữ áo xanh mắt xanh.
Thiếu nữ mắt xanh thoạt nhìn chỉ chừng mười tám, mười chín tuổi, tu vi Thiên Vị sơ kỳ, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ, khống chế pháp bảo là một chiếc quạt màu xanh, chạy trốn về phía xa.
Mấy tên đệ tử Trục Vân Kiếm Phái gần đó chỉ liếc nhìn tên áo bào trắng, sau đó không thèm để ý nữa, tiếp tục đuổi giết những đệ tử Thanh Lan khác.
Cao tầng Trục Vân Kiếm Phái đều hạ lệnh, toàn bộ đệ tử Thanh Lan đều phải giết chết, không để lại dù chỉ một người, sau khi chiến đấu có thể cầm cái đầu của đệ tử Thanh Lan đến để đổi ban thưởng.
Hai người một đuổi một chạy, bay ra ngoài Thanh Lan Thành.
Ở đây, chỉ còn lại ít người, lâu lâu mới chứng kiến bóng người truy đuổi nhau.
Thiếu nữ mắt xanh bị thương, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ nửa người, tốc độ phi độn càng ngày càng chậm, kiếm quang ở sau lưng nàng nhanh chóng tới gần, trong mắt bắt đầu hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Nhưng vào lúc này, mấy vệt độn phang từ cạnh đó bay vụt đến, dần dần hiện ra thân ảnh đệ tử Ly Trần Tông ngăn cản phía trước.
- Ha ha! Ở đây còn có một con cá lọt lưới, chậc chậc, nhan sắc không tệ, huynh đệ Trục Vân Kiếm Phái, ta muốn nữ nhân này!
Tên đại hán đầu lĩnh Ly Trần Tông liếc nhìn thiếu nữ mắt xanh, đánh giá một chút, ánh mắt lóe lên vẻ dâm tà, nói với người áo trắng đang đuổi theo nàng.
Người này nói xong, giơ tay lên túm lấy, tạo tra cuồng phong màu vào gào rít, ngưng tụ thành một bàn tay cực lớn màu vàng, chộp tới thiếu nữ mắt xanh.
Vẻ mặt nàng hiện lên sự hoảng sợ, phía trước có cường địch, phía sau có truy binh, giống như bước đến đường cùng.
Tay ngọc vung lên, phi kiếm xanh biếc bắn ra, đánh vào bàn tay màu vàng.
Nhưng lục sắc phi kiếm vừa chạm vào hoàng sắc đại thủ, lập tức bị hỗn loạn, mất khống chế.
Thiếu nữ mắt xanh cắn môi, đôi mắt lộ vẻ kiên quyết, lật tay lấy ra một thanh kiếm ngắn, chuẩn bị cắt cổ chính mình.
Cho dù chết, nàng cũng phải chết trong sạch trên tay mình, tuyệt đối không chịu nhục với loại cầm thú này.
- Muốn chết sao! Gấp cái gì, để đại gia hưởng thụ rồi nói!
Đại hán Ly Trần Tông cười lạnh, đưa ra một ngón tay bắn ra quang điện màu xanh quỷ dị, nháy mắt đã bắn trúng vào thiếu nữ mắt xanh.
Lục quang nhanh chóng hóa thành sức mạnh âm hàn, chui vào trong máu huyết của nàng.
Thân thể thiếu nữ mắt xanh lập tức cứng ngắc, không thể nhúc nhích dù chỉ một ngón tay.
Đại hán Ly Trần Tông cười điên cuồng, hoàng sắc đại thủ chụp xuống, bắt được nàng.
Vào lúc này, trong hư không đột nhiên lóe lên, một luồng kim quang cao chừng chục trượng xuất hiện, nháy mắt xẹt qua hoàng sắc đại thủ.
Bàn tay lớn màu vàng không chịu nổi một đợt va chạm, bị kim quang chém thành hai đoạn, tán loạn nhanh chóng.
Kim quang run lên, hóa thành tàn ảnh màu vàng, trong phút chốc đã xẹt qua thân thể mấy người.
Vẻ mặt đám người đó ngưng đọng, ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin, sau đó xuất hiện vài vết máu trên mặt, sau một khắc, thân thể chúng đột nhiên vỡ ra thành mấy mảnh, rơi xuống dưới.
Thiếu nữ mắt xanh kinh ngạc, kim quang lại lóe lên, thân ảnh mặc áo bào trắng xuất hiện, chính là người đuổi theo nàng nãy giờ.
Người mặc áo bào trắng chính là Thạch Mục, ánh sáng màu lam hiện ra, nâng thân thể thiếu nữ lên.
Hắn liếc nhìn nàng, đưa ngón tay bắn ra một tia bạch quang, chui vào trong cơ thể nàng, hóa thành dòng nước ấm cực lớn, tức khắc đã xua tan đi sức mạnh âm hàn kia.
Thiếu nữ mắt xanh khôi phục được tự do, hơi sợ hãi nhìn Thạch Mục.
- Ngươi...
Nàng đương muốn nói chuyện, nhưng đã bị Thạch Mục cắt ngang.
Sau một khắc, thân hình của nàng bị bao vây bởi một luồng ánh sáng màu lam, không tự chủ được bay về phía trước, phi độn về phía xa, cùng Thạch Mục sánh vai.