Huyền Giới Chi Môn

Chương 904: Thánh giai (1)




Trước khi sơn động nổ tung, Thải Nhi đã thấy tình hình không ổn, đã bay xa ra tránh đi, hiệ n giờ đang ở trên hòn đảo cách Thạch Mục đến mấy trăm trượng.

Thải Nhi nghe thấy động tĩnh bên đó, đầu hơi nghiêng nhìn về phía Thạch Mục, thấy cả người hắn hiện ra sắc vàng lóng lánh, không khỏi rung đùi đắc ý thì thầm:

- Thạch Đầu vừa biến thành cây cối, giờ lại muốn biến thành vàng à?

Đúng lúc này, âm thanh quái lạ chung quanh đảo nhỏ nơi Thạch Mục đang ngồi lại tiếp tục vang lên, thủy vực chấn động bốn phía, mặt nước sôi trào, tạo thành từng bọt nước cực lớn, cùng vô số bóng nươc khổng lồ.

Trong lòng Thải Nhi kinh hãi, đã thấy sương mù chung quanh đảo nhỏ đã tản ra, lộ ra khu vực bên trong, tụ họp một đám thân ảnh yêu thú.

Ở những đảo nhỏ chung quanh, một số yêu thú nhỏ đều nằm rạp trên mặt đất, thân thể run rẩy như cầy sấy, thập phần sợ hãi với Thạch Mục, kẻ vừa đưa đến thiên địa dị tượng.

Nhưng những con yêu thú có hình thể lớn hơn, thực lực cũng mạnh hơn đều muốn ngóc đầu dậy, chuẩn bị đi đến chỗ đảo nhỏ.

Thải Nhi thấy thế, vội vàng giương cánh, bay vút vào không trung, ngũ thải quang mang quanh thân sáng rực lên, cả thân hình nhanh chóng bành trướng thành kích thước khổng lồ, lượn vòng quanh cột sáng màu vàng trên đỉnh đầu Thạch Mục, miệng phát ra từng tiếng hú gọi.

Một con rắn xanh thật lớn đang muốn lặng lẽ bơi về phía đảo nhỏ, nhưng vừa nghe thấy tiếng kêu kia, lập tức rúc đầu vào trong nước, nhanh chóng lui lại.

Cách đó không xa, một con rắn mối kích thước khổng lồ giống như ngọn núi vừa bơi được nửa đường đã nhanh chóng quay vòng lại, không dám đi tiếp nữa.

Trong nước vốn có những âm thanh âm thầm gợn sóng, cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

Thải Nhi thấy thế, kêu to đắc ý, tựa hồ múa khoe khoang:

- Thạch Đầu, thấy chưa, lần này là Thải gia bảo vệ ngươi đó.

Thế nhưng ánh mắt nó vừa quén qua, thân thể khổng lồ đột nhiên cứng đờ.

Bên trong sương mù dày đặc, có bảy tám thân ảnh khổng lồ bắt đầu hiển hiện rõ ràng.

Trên những thân ảnh đó truyền ra những khí tức khiến Thải Nhi âm thầm hối hận, bản thân vừa rồi kiêu căng quá đáng.

Tất cả bọn chúng đều là yêu thú Thánh giai, một mình nó e rằng không thể đối phó được.

Thải Nhi do dự hồi lâu, cuối cùng không lựa chọn chạy thoát, mà tiếp tục bay vòng quanh cột sáng, ra sức kêu to.

Thanh âm truyền đến vùng sương mù dày đặc, những yêu Thánh giai kia lập tức ngừng lại.

Thế nhưng không đợi Thải Nhi vui mừng, ba con có khí tức mạnh nhất tiếp tục tiến lên.

Cách hòn đảo Thạch Mục đang ngồi nhất, sương mù bắt đầu cuộn trào, cặp sừng đen cực lớn, nhọn hoắt đâm rách vách tường sương, lộ ra cái đầu khổng lồ của Song Giác Ma Lang.

Theo sát phía sau, ở hai phía, một cánh chim sắc bén như kim loại cùng một quái thú đầu bò thân rắn cũng đi ra từ trong sương mù, tiến đến gần hòn đảo của Thạch Mục.

Thải Nhi thấy thế, lập tức cuống cuồng lên, muốn bay ra ngăn cản, nhưng lại không có bí pháp phân thân, chẳng biết nên cản thế nào mới được.

- Ài... Nếu biết trước tình huống này, ta nên học Chân Hỏa Bí Thuật gì đó của Mã gia, hiện tại có thể cầm cự một lúc! Thạch Đầu, nhanh nhanh chút đi nha!

Thải Nhi kêu lên đắng chát, cả người toát ra ngọn lửa cực lớn.

Hai cánh huy động mãnh liệt, thân thể đột nhiên bay ra ngoài, lưu lại một vệt sáng màu đỏ thẫm, vô cùng linh mẫn.

Vệt sáng đỏ thẫm đột nhiên xẹ qua bên người Song Giác Ma Lang, ngay lập tức xuất hiện ngọn lửa đỏ rực mãnh liệt đốt cháy ngay trên thân thể Ma Lang.

Con Song Giác Ma Lang đó tru lên, sau đó nhanh chóng nhảy vào trong hồ nước.

Nhưng cho dù đã hòa lẫn vào trong hồ, nhưng vẫn không thể dập tắt ngọn lửa đang cháy hừng hực kia.

Bên kia, hắc sắc cự cầm và Ngưu Đầu Thanh Mãng cũng thoát khỏi tình cảnh tương tự bị ngọn lửa quấn quanh.

Hai cánh hắc sắc cự cầm mở lớn, giữa từng chiếc lông phát ra âm thanh xé gió, sau đó huy vũ mãnh liệt, tạo thành hai luồng gió lốc bay ra, sau đó lượn vòng trở về cự cầm, thổi dập tắt ngọn lửa do Thải Nhi gây ra.

Ngưu Đầu Thanh Mãng kêu lên ụm bò, hai dòng sóng nước màu lam được phun ra từ trong mũi, tưới lên trên người mình, cũng nhanh chóng dập tắt ngọn lửa.

Cùng lúc đó, hỏa diễm trên người Song Giác Ma Lang cũng đã tắt ngóm, ba con yêu thú Thánh giai tiếp tục xông tới.

Thải Nhi hóa thành ánh sáng đỏ vẫn không di chuyển, tốc độ tăng vọt hơn nữa, đạt đến trình độ không thể nghĩ bàn.

Thân ảnh nó ở không trung, di chuyển cực nhanh tạo thành từng đám tàn ảnh, miệng không ngừng phun ra từng đám hỏa diễm cực lớn màu đỏ thẫm, nhanh chóng vòng quanh Thạch Mục tạo thành một bức tường lửa bảo hộ.

Những luồng xích diễm được phun ra, khí tức của Thải Nhi lại suy yếu mất một phần.

Ba con yêu thú bị ngọn lửa do Thải Nhi phun ra quấy nhiễu liên tục, trong thời gian ngắn không thể nào lại gần.

Ngay lúc Thải Nhi đang quần chiến, quá trình tiến giai của Thạch Mục đã đến những giai đoạn cuối cùng.

Thiên địa linh lực tràn đầy rót vào cơ thể, kim quang quanh thân Thạch Mục chứa càng ngày càng nhiều, khí tức nhanh chóng tăng lên.

Rốt cuộc, luồng linh lực cuối cùng từ kim sắc quang trụ chui vào cơ thể hắn, bầu trời cũng bắt đầu bổ xuống sấm sét.

Ầm ầm!

Sau tiếng sét đánh dẫn đến nổ mạnh, kim quang trên người Thạch Mục dẫn thu lại, làn da cũng khôi phục lại màu sắc nguyên thủy.

Nhưng bên trong thức hải vẫn vô cùng dữ dội, sóng lớn mãnh liệt.