Huyền Giới Chi Môn

Chương 875: Di hài Ma Tổ (2)




Nhân cơ hội này, Hoắc Ba nhanh chóng thoát ly chiến trường, bay về phía quả trứng bảy màu khổng lồ trên không trung.

Vốn hắn đang đứng ở rìa chiến đoàn, ngay khi hắn đột ngột lao ra, tất nhiên không người có thể cản.

Tuy rằng lúc trước bị thương không nhẹ, nhưng với đám sinh vật tử linh đối diện với Hoắc Ba vẫn không thể chịu nổi một kích, chỉ một lúc đã bị đánh tan một đám lớn.

- Không ổn!

Đám người Thích Vô Nhai thấy thế, lòng đầy kinh hãi.

Ánh mắt Thạch Tụ co lại, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn bắt đầu tỏa sáng hào quang, chuẩn bị nghênh đón quân địch.

Trong lúc này, hắc sắc thi hài nhân đại phóng hắng quang, thừa lúc sáu tên Thần Cảnh đang giao chiến kịch liệt, nhanh chóng xé rách phong ấn do cả đám thiết lập, hóa thành bóng đen chạy trốn ráo riết.

Phương hướng rời khỏi lại là nơi Thạch Mục cùng Hoắc Ba sắp giao chiến.

Sau khi thoát ra phong ấn do sáu người kia thiết lập, sức mạnh hắc sắc thi hài tiêu hao vô cùng lớn, khí tức nhanh chóng suy yếu.

Một đám người Thích Vô Nhai, Tỳ Phù Thần Tướng đều biến sắc, muốn thoát thân bắt lại thi hài kia, nhưng đều bị bên còn lại cuốn lấy chặt chẽ, kiềm chế lẫn nhau, không ai đi được.

Hoắc Ba thấy tình cảnh trước mắt, gương mặt mừng rỡ vô cùng, không thèm công kích Thạch Mục nữa, kim quang trong tay hắn ngày càng mạnh mẽ, ngưng tụ thành một bàn tay kim sắc cực lớn chộp lấy hắc sắc thi hài.

Cả người hắc sắc thi hài tỏa ra hào quang màu đen, tức khắc ngưng tụ thành hai lưỡi đao quang đen kịt, chỉ một tiếng xoẹt nhỏ nhoi đã đem kim sắc đại thủ xé nát.

Khí tức thi hài nhanh chóng suy yếu trên diện rộng.

Trong lòng Hoắc Ba càng vui mừng, vỗ bên hông, xuất hiện một tấm lưới lớn màu vàng, nháy mắt đã phóng đại lên hàng chục lần, sau đó bao phủ lấy hắc sắc thi hài.

Tỳ Phù Thần Tướng chứng kiến tình cảnh đó, hết sức cao hứng, liền không vội thoát thân nữa, tìm mọi thủ đoạn trì hoãn đám người Thích Vô Nhai đến ngăn cản.

- Thạch Mục, nghìn vạn lần không được để vật này rơi vào tay tộc Cổ Man! Đó là thi hài tên Ma Tổ thượng cổ từng hợp thể thất bại, không chỉ chứa nguyên thần tên Ma Tổ đó, lại có thêm một tia sức mạnh của pháp tắc thiên địa!

Tâm thần Thạch Mục đương bất ổn, liền nghe thấy tiếng Thích Vô Nhai truyền âm đến đây.

- Sức mạnh pháp tắc?

Tuy Thạch Mục không quá hiểu rõ lời nói của Thích Vô Nhai, nhưng vẫn hiểu rõ nếu để thi hài này rơi vào tay đối phương tuyệt đối là chuyện xấu, hắn liền bất chấp thương thế chưa khôi phục hoàn toàn, quang mang kim lam trên người nhanh chóng tỏa sáng, hắn nhào tới, Như Ý Tấn Thiết Côn hóa thành côn ảnh, giống như thiên thạch rơi xuống, oanh kích Hoắc Ba.

Hoắc Ba vô cùng giận dữ nhưng không dám kinh thường Thạch Mục như trước nữa, nhanh chóng triệu hồi hai thanh đoản thương màu vàng, ngăn cản công kích từ Như Ý Tấn Thiết Côn.

Một tiếng va chạm thật lớn vang lên, thân thể Thạch Mục bị đánh bay ra ngoài.

Hắn khẽ quát một tiếng, hai cánh thủy hỏa sau lưng nhanh chóng xuất hiện, lực lượng chí âm cùng chí dương manh mẽ rót vào trong đôi cánh, song dực nhanh chóng to thêm mấy lần.

Thân hình hắn tức khắc trở nên lơ lửng bất định, giống như một con cá linh hoạt bơi trong nước, bay đến chỗ Hoắc Ba, áp dụng du đấu.

Hoắc Ba liên tục gào thét, ở phương diện tốc độ hắn lại không am hiểu, hai thanh thương trong tay huyễn hóa ra từng đợt thương ảnh, vô cùng phí công sức đâm vào chung quanh, nhưng đều bị Thạch Mục tránh thoát toàn bộ.

Đám người Thích Vô Nhai thấy cảnh này, buông lỏng khẩn trương trong lòng, nhưng bọn Tỳ Phù Thần Tướng lại bắt đầu khẩn trương.

Hoắc Ba bị Thạch Mục kiềm chân, hào quang trên chiếc lưới kim sắc giảm mạnh, hắc sắc thi hài ra sức giãy giạu, há mồm phun ra hào quang đỏ sậm đánh vào mặt lưới.

Hồng quang chạm vào kim võng, lấp tức phát ra thanh âm xuy xuy, hào quang trên lười càng ngày càng giảm xuống trầm trọng, sau mấy hơi thở đã bị ăn mòn thành một lổ hổng khá lớn.

Vèo!

Hắc sắc thi hài từ trong lưới bay ra, tiếp tục bỏ chạy.

Thế nhưng lúc này lại có một thân ảnh màu đen xuất hiện ngăn cản đường lui của thi hài, chính là thân ngoại hóa thân của Thạch Mục.

Ma khí chung quanh hóa thân quấn quanh, hai đầu bốn tay, cả bốn cánh tay giống như bạch tuộc quấn lấy hắc sắc thi hài, trên thân xuất hiện một dây leo lục sắc dài hẹp, bắt đầu quấn quanh từng lớp từng lớp, sau đó mở ra hai cái miệng lớn, cắn vào cổ thi hài.

Sau một khắc, từng cỗ ma khí tinh thuần lập tức hấp thu vào trong cơ thể thân ngoại hóa thân, khiến khí tức hắn tăng lên nhanh chóng.

Hắc sắc thi hài ra sức giãy giụa kịch liệt, tức khắc đánh hóa thân lui ra sau vài bước, dây leo lục sắc đứt đoạn hơn phân nửa, tiếp tục tránh thoát đi.

Không đợi nó đi được bao xa, đỉnh đầu đó xuất hiện Trụy Tiên Đài, từng đợt hắc quang từ trong đó bay ra, bao phủ toàn bộ hắc sắc thi hài.

Tốc độ thi hài bắt đầu chậm lại, tựa hồi bị hạn chế rất lớn, thân ngoại hóa thân lại không bị ảnh hưởng, hào quang lục sắc trên dây leo tỏa sáng, thôn phệ ma khí của đối phương, khí tức của hắn càng ngày càng mạnh mẽ.

Hoắc Ba vừa thấy tình cảnh trước mắt, lập tức giận dữ, tức khắc không tiếp tục chiến đấu cùng Thạch Mục, cả người hóa thành tia chớp màu vàng, đánh về phía Trụy Tiên Đài.

- Đừng có mơ!

Thạch Mục hét lớn một tiếng, ngón tay đưa ra.

Hắc quang to lớn từ bên trong Trụy Tiên Đài phun ra, từng đám sinh vật tử linh bay ra, ngăn trước mặt Hoắc Ba.

- Muốn chết!

Hoắc Ba giận dữ vô cùng, chiến thương trong tay vung lên, tao thành đợt sóng kim sắc quét sạch trở ngại, nghiền nát đám sinh vật tử linh cản đường thành bột mịn.

Sinh vật tử linh tuy rằng không mạnh, nhưng có ưu thế số lượng cực nhiều, giúp Thạch Mục tranh thủ chút thời gian.

Bóng người Thạch Mục lóe lên, xuất hiện chắn trước Trụy Tiên Đài.

- Bách Thú Chấn Hoàng!

Kim quang trên Như Ý Tấn Thiết Côn cực thịnh, vô số hư ảnh mảnh thú xuất hiện, tạo thành làn sóng cực lớn, đánh về phía Hoắc Ba.

Hắn đem toàn bộ chân khí vừa mới khôi phục rót vào chiêu thức Bách Thú Chấn Hoàng này, nhưng hư ảnh mãnh thú màu vàng giống như hóa thành thực chất, làn sóng mãnh thú khiến hư không lắc lư kịch liệt.