- Không kịp đâu, bọn hắn đã phát hiện ra chúng ta.
Yên La nhác thấy từng đường độn quang đang bay đến, hàn quang trong mắt ngày càng dày đặc, lắc đầu.
Lời vừa nói xong không lâu, những độn quang kia đã bay đến nơi, hạ xuống dồn dập.
Kẻ đứng đầu là một tên Cổ Man tộc khổng lồ, thân cao chừng mười trượng, nửa người trên xăm đầy hoa văn, tản mát ra khí tức đạt tới Thánh giai sơ kỳ.
Phía sau hắn là mười mấy tên người Cổ Man, thực lực đều là cảnh giới Thiên Vị, theo sau đó là vài trăm người Hắc Ma, nhưng so với đám Cổ Man kia, thân hình thấp bé hơn không ít.
- Ba người các ngươi là ai? Làm sao đi qua được thông đạo không gian đến đây?
Tên cầm đầu nhìn về phía ba người, giọng điệu trầm trầm hỏi.
- Yên La, ngươi muốn xử lý đám này thế nào?
Thạch Mục liếc sang Yên La, hỏi ý kiến nàng.
- Giết chết toàn bộ, không chừa một ai!
Tròng mắt Yên La híp lại, lạnh lùng nói.
Vừa nói xong, cả người nàng giống như thuấn di, xuất hiện trên đỉnh đầu tên Thánh giai tộc Cổ Man, hào quang bảy màu chói lọi rực rỡ, hóa thành thất thải cự kiếm, mạnh mẽ chém xuống!
Khí tức Thánh giai hậu kỳ khổng lồ tán mát ra không hề giữ lại một chút nào!
Sắc mặt tên đó nhanh chóng biến đổi, muốn chạy trốn nhưng thất thải cự kiếm đã đến đỉnh đầu hắn.
Hắn hét lớn, hoa văn trên thân đồng thời sáng lên, sau lứng loáng cái xuất hiện hư ảnh ba con cự thú, một con Cự Tê, một con Cự Tượng và một Cự Lang, sau đó lấp lóe dung nhập vào cơ thể.
Làn da hắn trở nên sẫm màu u tối, thoạt nhìn vô cùng cứng rắn, bên ngoài hiện ra vô số tầng chất sừng màu xanh, giống như một chiến giáp vừa mặc lên, hai tay dài ra móng vuốt nhọn hoắt chừng hai thước, đen nhánh sắc biến, giống như lưỡi đao.
Hắn quát to, hai tay phát ra quang mang đen kịt, vung ra mười cái móng vuốt dài hơn một trượng bén nhọn, nghênh đón thất thải cự kiếm.
Ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh đến kinh thiên động địa vang lên, vầng mặt trời bảy màu xuất hiện, nhanh chóng mở rộng, bao phủ cả Yên La cùng tên Cổ Man tộc kia vào trong đó!
Yên La đã ra tay, Thạch Mục và Cưu Thập La cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn, hai người đánh về phía đám người tộc Cổ Man cùng Hắc Ma tộc.
Thạch Mục thi triển bí thuật đồ đằng, trực tiếp nhảy xổ vào trong đám người.
Hiện tại, những tên võ giả cảnh giới Thiên Vị trước mặt hắn đã không còn là vấn đề lớn.
Toàn thân hắn được kim sắc lân giáp bao phủ, không một chút để ý đến công kích của những người khác, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn huyễn hóa thành hàng loạt côn ảnh.
Mỗi một côn ảnh hiện lên, liền có một tên Cổ Man tộc hay Hắc Ma tộc ngã xuống, thân thể nổ tung tóe, thần hồn của bọn chúng dung nhập vào trong Đồ Ma Lệnh.
Trong nháy mắt đã có hơn hai mươi tên Thiên Vị chết trên tay hắn.
Mà lúc này, Cưu Thập La bên kia khó khăn lắm mới giết chết hai người, nên nhìn hắn mà trợn mắt há hốc mồm.
So sánh với Thạch Mục, thực lực của hắn không đáng nhắc tới.
Nhưng hiện giờ hắn đang mặc trên người ma kim chiến giáp, chắc chắn sẽ không bị thương, tức khắc chém giết không kiềm chế nữa.
Mấy trăm tên tộc Cổ Man và tộc Hắc Ma hùng hổ đi đến, bỗng dưng kẻ cầm đầu tu vi Thánh giai không rõ sống chết, trận tuyến nhất thời bị rối loạn, chưa đầy nửa khắc đã bị giết hơn phân nửa.
Lúc này, thất thảo hào quang trước đó còn bao phủ Yên La cùng thủ lĩnh tộc Cổ Man, nhưng khi vừa tán đi, tên đó từ trên không trung rơi xuống, nện thật mạnh nền sa mạc, tầng chất sừng bên ngoài vỡ ra như mạng nhện, màu tươi chảy ào ào, máu thịt trên hai tay be bén, lộ ra xương trắng.
Hắn mở miệng phun ra một ngụm máu tưới, uể oải ngã trên mặt đất.
Thất thải cự kiếm theo cánh tay hắn xâm nhập vào trong thể tạng, tổn thương toàn bộ kinh mạch hắn, lúc này ngay cả nhúc nhích hắn cũng không làm được.
Một bóng người lập tức xuất hiện, thân ảnh Yên La dừng ở trước người hắn, bàn tay trắng nõn đặt trên đỉnh đều tên Cổ Man, từng luồng hắc quang tuôn ra, chui vào trong đầu hắn.
Hắn lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Yên La nâng tay lên, luồng hắc quang ấy bao trùm lấy đám thần hồn màu xanh đang bay ra từ đầu tên Cổ Man tộc.
Ngón tay nàng hơi khép lại, hắn quang quấn lấy đám thần hồn đó, thi triển bí thuật sưu hồn.
Đối mặt với Yên La, tên tộc Cổ Man hoàn toàn không có sức lực chống lại, tình cảnh trước mắt làm cho những tên Cổ Man và Hắc Ma còn sống vô cùng hoảng sợ kinh hãi.
Bọn hắn không dám ở lại đây nữa, bắt đầu tản ra chạy tứ tán.
- Muốn chạy? Hừ!
Thạch Mục hừ lạnh, một dải ánh sáng màu lam cực lớn tách ra từ cơ thể.
Miệng hắn lẩm bầm, hai tay phất lên, lam quang quanh thân lóe lên, khí lạnh đột ngột xuất hiện, vô số băng nhũ màu lam được tạo nên.
- Đi!
Ngón tay Thạch Mục chỉ ra.
Tiếng xé gió mãnh liệt tạo thành từng tiếng rít “xì xì” chói tai!
Vô số băng nhũ tức khắc bắn ra, nháy mắt đã xuyên thủ không ít tên Cổ Man, Hắc Ma đang tháo chạy.
Ầm ầm ầm!
Thân thể bọn chúng nổ tung, biến thành một đám mưa máu phiêu tán trong không trung.
Còn dư lại vài người cũng bị Thạch Mục và Cưu Thập La phi thân đến, đánh chết tại chỗ.
Ánh mắt Thạch Mục quét qua, lật tay lấy ra Đồ Ma Lệnh, tay còn lại vung lên, vô số ma hồn lập tức từ thi thể Hắc Ma tộc chung quanh bay vào trong lệnh bài.
Trong chớp mắt thu được nhiều ma hồn cảnh giới Thiên Vị như vậy làm hắn vô cùng mừng rỡ, sau đó thu Đồ Ma Lệnh vào.
Cưu Thập La thấy động tác của Thạch Mục, gương mặt lộ vẻ phức tạp, nhưng vẫn không nói điều gì.
Quan hệ giữa Yên La và Thạch Mục không cạn, hắn dĩ nhiên nhận ra, sẽ không nhiều chuyện xen vào.