- Ngươi có dũng khí như vậy, mới đúng là truyền nhân của Bạch Viên. Chỉ có điều muốn đối đầu Thiên Đình, chỉ có dũng khí là không đủ. Quan trọng nhất vẫn là thực lực. Lúc này Thiên Đình có khả năng còn không có chú ý tới chúng ta. Vừa lúc cho chúng ta nhân cơ hội tích góp từng chút thực lực một.
Ánh mắt Yên La vừa chuyển, nói như thế.
- Nàng nói không sai.
Thạch Mục nghe vậy, trịnh trọng gật đầu.
- Ta hiện tại tiến giai Thánh Giai. Đối với cấm chế do Bành Nhạc đánh vào trong Linh Hải chúng ta, đã không thành vấn đề nữa. Hiện tại ta giúp ngươi loại bỏ.
Yên La nói.
Thạch Mục nghe vậy liền mừng rỡ. Từ sau khi tiến vào Côn Lôn, hắn vẫn lo lắng vì chuyện này. Thật không nghĩ tới Yên La lại có biện pháp giải quyết.
- Ngươi theo ta tiến vào đây.
Yên La phất tay giải trừ kết giới trong suốt xung quanh, đi về phía một Thiên Điện trong đại điện.
Thạch Mục quay đầu lại, liếc mắt nhìn Tây Môn Tuyết, khẽ gật đầu với nàng một cái, sau đó liền đi theo Yên La vào Thiên Điện.
Mặc dù Tây Môn Tuyết không có nghe được lời Thạch Mục cùng Yên La nói chuyện với nhau, nhưng lúc này ánh mắt nàng lại có chút buồn bã.
Nàng nhắm mắt lẳng lặng đứng thẳng một lát, sau đó mở mắt ra. Thần sắc buồn bã đã biến mất không thấy bóng dáng. Ánh mắt nàng sáng một cách lợi hại. Nàng bước về phía ở bên ngoài đại điện.
Trên mặt đất của Thiên Điện, không ngờ có pháp trận tinh xảo kích thước khoảng một trượng. Phía trên có hơn mười khối tinh thạch màu trắng vây quanh.
Yên La vung cánh tay lên một cái, ra hiệu Thạch Mục ngồi xuống ở trung tâm của pháp trận. Thạch Mục không do dự, trực tiếp đi vào trong trận, khoanh chân ngồi xuống.
Tay ngọc Yên La liên tục điểm tới. Từng ánh sáng từ trong tay nàng bắn ra, rơi vào các nơi trong trận pháp.
Ong ong!
Pháp trận lập tức bắt đầu vận chuyển. Mảng lớn ánh sáng màu trắng tuôn trào hiện ra, thoáng cái bao phủ lấy thân thể Thạch Mục.
Mười ngón tay Yên La lật một hồi, trong miệng lẩm bẩm, đánh ra từng đạo pháp quyết.
Bên trong pháp trận, ánh sáng màu trắng không ngừng lóe lên. Vô số phù văn từ bên trong bay ra, tiến vào thân thể Thạch Mục.
Sắc mặt Thạch Mục biến đổi, lộ ra một chút thần sắc thống khổ. Thậm chí trên trán hắn bắt đầu hiện lên những giọt mồ hôi hột, không ngừng rơi xuống.
Một tay Yên La phất lên. Một cột sáng màu trắng từ trong lòng bàn tay nàng bay ra, tiến vào Thạch Mục Linh Hải.
Một ánh sáng thuần một màu trắng trào vào Linh Hải của hắn, bao quanh Linh Hải, chậm rãi dung hợp lại.
Từng tia ánh sáng màu đồng xanh hiện ra, liều mạng tản ra bốn phía xung quanh, nỗ lực phá tan phong tỏa của ánh sáng trắng.
Thân thể Thạch Mục thoáng động đậy một chút. Hắn chỉ cảm thấy trên trong Linh Hải đau đớn giống như bị đao cắt. Chỉ có điều hắn biết Yên La làm như thế, tất có đạo lý của nàng. Hắn cắn răng kiên trì nhẫn nhịn chịu đựng. Thân thể hắn lại hoàn toàn không động đậy chút nào.
Trong ánh sáng màu trắng chợt bay ra vô số những tia nhỏ thuần một màu trắng, quấn ở trên ánh sáng màu đồng xanh.
Ánh sáng màu đồng xanh bị sợi nhỏ màu trắng quấn lấy, nhất thời chậm rãi dừng lại, sau đó cùng ánh sáng trắng xung quanh dung hợp lại với nhau.
Một hồi sau, Thạch Mục mở mắt, mở miệng phun ra một bãi máu đen. Trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.
Trong Linh Hải, ánh sáng màu đồng xanh đã tiêu tán bảy tám phần.
- Không nghĩ tới thủ đoạn của Bành Nhạc không đơn giản. Hiện tại phần lớn lực ấm chế đã bị loại bỏ. Còn lại một chút chưa đủ để phải loa lắng. Nó không có cách nào uy hiếp được Linh Hải của ngươi. Nếu muốn loại bỏ tất cả, còn phải tốn không ít thời gian.
Yên La nói.
- Lần này cảm ơn nàng. Đúng rồi, cấm chế trên trong Linh Hải của nàng cũng được giải trừ rồi chứ?
Thạch Mục hỏi.
- Cái này là tất nhiên.
- Vậy là tốt rồi.
Thạch Mục thở phào nhẹ nhõm.
Yên La nhìn Thạch Mục, ánh mắt chợt thoáng động, mở miệng nói:
- Ta nhớ, ngươi từ chỗ của Bạch Viên nhận được pháp quyết Hấp Nhật Thức?
- Không sai.
Thạch Mục có phần vô cùng kinh ngạc. Chỉ có điều hắn vẫn gật đầu nói.
- Hấp Nhật Thức là một môn khẩu quyết năm đó ta truyền thụ cho Bạch Viên. Chỉ có điều lúc đó ta chỉ kịp truyền thụ hắn quyển thượng. Hấp Nhật Thức còn có một quyển hạ. Nếu như ngươi muốn quyết chí đối đầu với Thiên Đình, môn công pháp này đều truyền thụ cho ngươi. Đối với việc tu luyện của ngươi hẳn sẽ có sự giúp đỡ.
Yên La nói.
- Quá tốt.
Thạch Mục ngẩn ra, lập tức mừng rỡ nói.
Tay ngọc Yên La dịu dàng điểm một điểm vào hư không. Một luồng ánh sáng màu vàng bắn ra, tiến vào mi tâm của Thạch Mục.
Trong đầu Thạch Mục hiện lên ánh sáng màu vàng, ngay lập tức liền vỡ nát, hóa thành vô số chữ nhỏ màu vàng, lướt qua trong đầu giống như cưỡi ngựa xem hoa. Không ngờ đó chính là Hấp Nhật Thức quyển hạ.
Hắn vội vàng xem giống như đói khát. Một lúc lâu sau, hắn mở mắt ra, ánh mắt lộ ra một tia mừng rỡ.
Ánh mắt Thạch Mục nhìn về phía mặt trời chói chang treo lơ lửng trên không trung bên ngoài, trong lòng thoáng động. Hắn lập tức vận chuyển Hấp Nhật Thức.
Đầu óc hắn có ánh sáng màu vàng lóe lên. Một ảo ảnh mặt trời màu vàng hiện ra. Trong bầu trời, từng ánh sáng màu vàng nhất thời từ mặt trời chói chang giảm xuống, dung nhập thân thể hắn.
Ảo ảnh mặt trời phía sau đầu Thạch Mục càng lúc càng lớn. Rất nhanh từ kích thước bằng đầu người đã biến thành kích thước của cái cối xay. Cuối cùng còn trực tiếp bao phủ thân thể Thạch Mục ở bên trong.
Theo ảo ảnh mặt trời biến lớn, càng lúc càng nhiều ánh sáng màu vàng từ trên bầu trời chiếu xuống, dung nhập trong cơ thể Thạch Mục.
Thân thể hắn dần dần bị một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bao trùm. Thoạt nhìn hắn rất thần bí, giống như mặc vào một chiếc giáp màu vàng.
Chân khí trong cơ thể Thạch Mục chậm rãi vận chuyển nhanh hơn. Minh Thủy Quyết, Xích Viên Hỏa Kinh, Hấp Nhật Thức, thậm chí lực đồ đằng cũng vận chuyển. Khí tức càng lúc càng lớn mạnh lan ra...