Huyền Giới Chi Môn

Chương 803: Khắp nơi hỗn chiến (2)




Cưu Thập La dẫn theo tộc nhân tới cửa lớn trước cung điện, nhìn về phía đám người Ly Trần Tông nói:

- Nơi này là do chúng ta phát hiện đầu tiên, là do chúng ta khai quật. Các ngươi không được nhúng chàm. Vẫn mong các ngươi rời khỏi đây.

- Nực cười. Không nói đến chúng ta đều bị hiện tượng dị thường ở nơi này thu hút đến đây. Vốn không phân chia thứ tự đến trước và sau. Huống hồ nơi này vốn là nơi vô chủ. Cho dù thật sự là do các ngươi phát hiện trước, các ngươi cũng không có lý nào lại độc chiếm được.

Lúc này Mạc Lận Hối phản bác.

- Các ngươi là ngoại nhân dị tộc. Ba vị Thánh Chủ cho phép các ngươi tiến vào nơi này đã là ban ân cực lớn. Không ngờ không biết tốt xấu như thế.

Bên kia thiếu chủ Trục Vân phẫn nộ chê bai một tiếng, toàn thân kiếm khí tăng mạnh.

Đám người thánh địa Thanh Lan thấy rất có khả năng xung đột trở nên gay gắt, cũng đều tập chung lại một chỗ.

Người Hắc Ma Tộc cùng đệ tử của ba Đại Thánh Địa nói nhao nhao ồn ào, loạn hết cả lên. Đang lúc tranh chấp kịch liệt, đột nhiên có một ánh sáng màu tím từ nơi nào đó trong đám người lóe lên bắn nhanh ra, lặng lẽ không một tiếng động, đánh về phía trên người của một người Hắc Ma Tộc.

- Thình thịch.

Tiếng động vang lên!

Bởi vì luồng ánh sáng màu tím kia kì thực cũng không có bao nhiêu uy năng, tên người Hắc Ma Tộc kia không kịp đề phòng, bị một tiềm lực dẫn động bay ngược ra, đập về phía trên màn ánh sáng kết giới.

- Có người đánh lén!

- Trát Khắc Hồ!

Chỉ nghe xì một tiếng nữa!

Chỉ thấy trên ánh sáng màu vàng kết giới chập chờn, giống như nước gợn sóng bắt đầu khởi động qua, trong chớp mắt bao trùm ở trên người của người Hắc Ma Tộc kia, trực tiếp nuốt toàn bộ hắn vào bên trong.

Người Hắc Ma Tộc này vươn một cánh tay, trong miệng chưa kịp phát ra một tiếng hét thảm, liền dung hóa thành một bãi nước màu vàng.

- Thật là lực kết giới lợi hại!

Đệ tử của ba Đại Thánh Địa ở bên này, nhìn thấy tình hình như vậy, nhất thời phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

- Muốn chiến đấu thì quang minh chính đại tới đây chiến đấu. Đánh lén thật đê tiện, đây cũng là đạo xử thế của Thánh Địa các ngươi sao?

Hắc Ma Tộc bên kia lại nhất thời liên tục vang lên những tiếng quát lớn. Toàn thân mỗi người bắt đầu có sương mù dày đặc khởi động, thân hình tăng vọt, biến thành hai đầu bốn cánh tay. Ma khí bắt đầu khởi động lan về phía đệ tử của ba Đại Thánh Địa bên này.

- Tạm thời giết chết những người Hắc Ma Tộc không biết tốt xấu này đã!

- Giết bọn họ!

- Giết!

Đệ tử của ba Đại Thánh Địa thấy thế, ý chí chiến đấu của mỗi người đều tăng cao. Tát cả đều gầm lên giận dữ. Toàn thân bọn họ phát ra ánh sáng chói lòa, xông tới nghênh đón.

Hai phe vốn chính là kết thành đại thù từ ở chiến tranh tinh vực trước đó. Hiện tại hỗn chiến hết sức căng thẳng!

- Keng keng.

Một âm thanh vang lên.

Trường kiếm màu xanh phía sau lưng thiếu chủ Trục Vân bỗng nhiên ra khỏi vỏ, lao lên trên chín tầng trời lập tức vang lên một tiếng rồng ngâm. Một kiếm ý nồng đậm điên cuồng từ trên người hắn phát ra.

Trong miệng hắn khẽ quát một tiếng. Trường kiếm đưa về phía trước, hóa thành một đạo kiếm quang dài hơn mười trượng lạnh thấu xương, đâm về phía Cưu Thập La đang ở phía trước.

Lúc này toàn thân Cưu Thập La được ma khí lượn lờ, không ngờ hóa thành một người khổng lồ ba đầu sáu tay cao tới hai trượng. Trên sáu cánh tay mỗi cánh tay giơ cao ma bảo. Một ma bảo trong đó là hồ lô màu đen đổ nghiêng. Miệng hồ lô nhất thời sáng lên ánh sáng màu đen. Một lượng ma khí nồng đậm bắt đầu khởi động lao ra, ùn ùn kéo đến quấn về phía trường kiếm của thiếu chủ Trục Vân.

- Đâm đầu vào chỗ chết!

Khí thế của thiếu chủ Trục Vân không hề giảm sút. Trường kiếm trong tay hắn chấn động mạnh. Trên thân kiếm đột nhiên phân ra một vòng kiếm ảnh dày đặc, quay xung quanh thân kiếm, phát ra ánh sáng sắc bén.

Những ma khí tối đen như mực vừa tới gần, liền lập tức bị nó cắt thành mảnh nhỏ.

Ở các nơi còn lại, người Hắc Ma Tộc cùng đệ tử của ba Đại Thánh Địa bắt đầu hỗn chiến!

Trong lúc nhất thời, ma khí cuộn trào mãnh liệt. Linh quang trùng thiên. Những tiếng chém giết, những tiếng nổ vang liên tiếp phát ra bên tai không dứt.

Mười mấy cường giả thiên cấp giao chiến đưa tới chấn động lớn. Ngay cả mặt đất và không khí cũng không ngừng nổ vang, dường như muốn sụp đổ!

Tuy rằng thực lực của người Hắc Ma Tộc mạnh mẽ vô cùng, đủ để một người địch ba. Nhưng tổng thể số lượng người so sánh tương đối với đệ tử của ba Đại Thánh Địa, vẫn ít hơn rất nhiều. Rất nhanh bọn họ liền bị bao vây, ép đến góc thạch đài.

Thân ảnh nho nhỏ của Tử Lăng ở trong đám người không dễ chú ý tới. Hắn đột nhiên từ trong đội ngũ đệ tử Thanh Lan xuyên ra, trong tay phát ra ánh sáng chói lòa, đánh về phía giữa lưng của một đệ tử Trục Vân Kiếm Phái đang ở trước mặt.

- Thình thịch.

Một âm thanh vang lên.

Trong miệng tên đệ tử Trục Vân kia phun ra một búng máu, bay ra ngoài.

Các đệ tử Trục Vân khác cả kinh, vội vàng quay đầu lại nhìn. Bóng dáng Tử Lăng đã sớm lặng lẽ lui ra khỏi đó.

Thời khắc mọi người đang mờ mịt, từ nơi nào đó, đệ tử của Ly Trần Tông lại truyền ra một tiếng kêu thảm.

Trường kiếm trong tay tên đệ tử Trục Vân vừa rồi, lúc này không biết tại sao, rốt cuộc đã cắm vào phía sau lưng của một đệ tử của Ly Trần Tông.

- Đồ vô sỉ. Không ngờ nhân cơ hội ở phía sau hạ thủ. Là muốn giết chết cả chúng ta, độc chiếm vật trong Bảo Nguyệt Cung sao?

Một tiếng nữ nhân sắc nhọn vang lên. Thoáng cái, nàng đã nói ra lo lắng ẩn giấu trong lòng đệ tử ba tông.

Đệ tử của ba Đại Thánh Địa không tiếp tục bao vây tấn công người Hắc Ma Tộc nữa, ngược lại đề phòng lẫn nhau.

Thiếu chủ Trục Vân liếc mắt nhìn về phía đệ tử đồng môn vừa rồi bị đánh lén trọng thương. Ánh mắt hắn chợt trở nên lạnh lẽo. Trường kiếm liền tập kích về phía đệ tử Thanh Lan bên này.

Triệu Tiển hừ lạnh một tiếng, thân hình lắc một cái, trường kích đâm thẳng ra, chiến đấu với hắn.

Bên kia, đệ tử của Ly Trần Tông từ lâu đã giết tới đỏ cả mắt rồi, vẻ mặt cũng giận dữ chém giết về phía Trục Vân Kiếm Phái.

Trước cung điện, trên thạch đài rơi vào tình trạng hỗn chiến. Nhưng không có người chú ý chính là, thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn của Tử Lăng từ trong hỗn chiến thoát ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười đạt được âm mưu. Trên người lóe lên ánh sáng, lập tức biến mất không thấy bóng dáng.