Huyền Giới Chi Môn

Chương 690: Chém giết (1)




- Lôi Cức thú!

Yên La lẩm bẩm một câu.

Thạch Mục không khỏi nhướng mày, không ngờ thứ trong tay Tần Cương lại có thể mượn lực thiên lôi, biến ảo ra loại thượng cổ dị thú đáng sợ như Lôi Cức thú.

Trong truyền thuyết thượng cổ, Lôi Cức thú chính là thần thú cai quản sấm sét, trên người có lực lượng huyền lôi nguyên thủy và tinh khiết nhất.

Có điều con dị thú điện quang trước mắt dù sao cũng là biến ảo ra, cũng không phải thực thể, toàn thân màu tím, cũng không xứng với Lôi Cức thú toàn thân đen kịt trong truyền thuyết.

Thạch Mục nhanh chóng khôi phục tinh thần, trên người tỏa ra ánh sáng hai màu đỏ sậm và lam nhạt, hai cánh thủy hỏa lập tức hiện ra, bên ngoài da hiện lên từng tầng vảy vàng, bao trùm toàn bộ thân thể.

Gàoooooo...

Một tiếng gầm gừ rung động trời đất, con Lôi Cức dị thú kia nhào tới, hai lợi trảo đánh lên màn sáng xanh lam bảo vệ Thạch Mục.

Răng rắc...

Mấy luồng điện quang màu tím sắc bén từ đầu móng vuốt nó phun ra, trong nháy mắt đánh lên màn sáng xanh lam, vẽ ra từng khe nứt kéo dài, toàn bộ màn sáng chấn động.

- Phá cho ta!

Giữa không trung, mắt Tần Cương lóe lên vẻ hung ác, trong miệng quát lớn một tiếng, hai tay nổi gân, chùy đá màu tím một lần nữa ép xuống.

Quanh thân Lôi Cức dị thú điện quang tăng mạnh, một lợi trảo giơ cao lên, bên trên hiện lên điện mang màu tím dày đặc như sương mù, sau đó lập tức vung xuống, đập lên màn sáng xanh lam.

Tiếng nổ lướn ầm ầm vang lên.

Điện mang màu tím nổ tung, khiến màn sáng xanh lam đầy rẫy vết nứt kia lập tức vỡ ra, ánh sáng xanh lam chen lẫn ánh sáng tím tỏa ra bốn phía.

Xoẹt xoẹt....

Một luồng điện mang lớn bằng cánh tay trẻ con giống như một thanh trường mâu màu tím từ chiếc sừng trên đầu Lôi Cức thú bắn ra, nhắm về phía lồng ngực Thạch Mục.

Dưới tình thế cấp bách, hai cánh sau lưng Thạch Mục thu về trước người, đánh về phía thanh trường mâu sấm sét màu tím.

Trường mâu sấm sét và hai cánh thủy hoa va chạm kịch liệt, ánh sáng ba màu tím lam đỏ không ngừng lóe lên, trong không trung truyền ra tiếng vang khiến người hoảng sợ.

Phụt phụt hai tiếng, hai cánh thủy hỏa bảo vệ trước người Thạch Mục bị xuyên thủng.

Thanh trường mâu sấm sét kia ngay khi xuyên thấu qua hai cánh thủy hỏa lập tức va chạm vào một tầng giáp nước màu lam nhạt.

Trên giáp nước sóng nước lưu động, lực xung kích khổng lồ từ trên trường mâu sấm sét truyền tới bị từng luồng sóng nước di dời đi từng phần một.

Cùng lúc đó, từng luồng điện quang màu tím cũng dần tứ tán theo gợn sóng bên trên giáp nước.

Giáp nước do Minh Thủy quyết biến thành có sức phòng ngự vô cùng xuất chúng, nhưng chung quy thời gian cũng có hạn, sau khi tiêu hao quá nửa sức mạnh của trường mâu sấm sét, hóa thành một đám hơi nước, tản đi.

Chỉ nghe phốc một tiếng!

Vảy vàng ở vị trí xương quai xanh bên phải Thạch Mục vỡ vụn, một dòng máu tươi như mũi tên bắn ra.

Trường mâu sấm sét kia bị giáp nước triệt tiêu sức mạnh, khiến góc bay lệch đi, cuối cùng xẹt qua lồng ngực Thạch Mục, đâm tới dưới nách hắn.

Trên miệng vết thương bên ngực phải Thạch Mục, tia điện lập lòe.

Thạch Mục chỉ cảm thấy thân thể tê dần, linh lực vận chuyển trong cơ thể cũng trở nên không mượt mà, hai cánh thủy hỏa sau lưng thu nhỏ lại gần một nửa.

Tất cả những điều này nói thì lâu, thực tế chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Thân thể Thạch Mục còn chưa kịp khôi phục, con Lôi Cức dị thú kia một lần nữa giương nanh múa vuốt nhào về phía hắn, trên hai vuốt sắc bén tử điện lập lòe.

Thạch Mục chỉ cảm thấy bên tai vang lên từng tiếng nổ vang lớn, nhưng linh lực không kịp điều động, chỉ trong nháy mắt đã bị Lôi Cức thú đè ở dưới thân.

Đúng lúc này bên tai Thạch Mục vang lên tiếng xé gió sắc bén, một hư ảnh trường thương màu bạc sắc bén xẹt qua tóc mai hắn đánh tới, bên trên mang theo ma khí màu đen, bắn về phía Lôi Cức thú.

Ầm một tiếng vang trầm thấp.

Ngay khi hư ảnh trường thương màu bạc đánh lên trên móng vuốt Lôi Cức thú, ma khí mãnh liệt tỏa ra, quấn quanh chân trước con dị thú, bao trùm vào trong.

Tia điện mãnh liệt trên người Lôi Cức thú bị ma khí cản lại, thế xông tới hơi ngưng lại.

Cách Thạch Mục không xa, Yên La cầm thương bạc trong tay, quân thân hắc khí lượn lờ, nhưng sắc mặt có phần tái nhợt.

- Đa tạ! Tiếp theo giao cho ta!

Thạch Mục nhẹ giọng nói một câu, thân thể lăn về phía sau một vòng, một lần nữa đứng lên.

Bên trên cánh tay trái tỏa ra ánh sáng trắng chói mắt, khí nóng từ bên trong bốc ra, một trượng quanh thân thể hắn xuất hiện từng làn sóng nhiệt mà dùng mắt thường có thể nhìn thấy.

- A.....