Huyền Giới Chi Môn

Chương 658: Bôn ba (1)




Thạch Mục sau khi thu túi thú hồn lại, liếc nhìn thung lũng đã bị đá núi che phủ qúa nửa, lại bay lên không, tiếp tục hành trình bay về phía tây thung lũng.

Bay chừng nửa ngày, bên trong tầm mắt của hắn mới xuất hiện chút màu xanh, nguyên khí trong thiên địa cũng nồng nặc hơn một chút.

Thạch Mục thấy vậy, thân hình hạ xuống, thần thức thả ra, tra xét khắp nơi.

Chỉ chốc lát sau, trên một dãy núi xanh tươi đột nhiên có một luồng sáng đỏ thâmx lóe lên, một quyền ảnh chu vi mười trượng đỏ sẫm từ trên trời đánh xuống, mạnh mẽ nện lên mặt đất.

Ầm ầm một tiếng thật lớn, toàn bộ dãy núi đều rung động kịch liệt.

Một luồng sóng khí dùng mắt thường có thể nhìn thấy lấy quyền ảnh kia làm trung tâm tỏa ra, quét ngang bốn phía.

Nơi nó đi qua, tất cả cây cối như bị chém ngang hôn, dập dập đổ xuống.

Thạch Mục từ trên trời hạ xuống, nhìn cảnh tượng cây cối đổ nát xung quanh, quét nhìn mấy chục thi thể đằng yêu cảnh giới Tiên Thiên xung quanh, giơ tay trảo lấy.

Chỉ thấy bên trên những đằng yêu bị chém đôi kia bay ra từng đoàn hồn hỏa xanh lục, tất cả đều bay về phía Thạch Mục, chui vào trong túi thú hồn.

- Quá yếu, vẫn chưa đủ...

Thạch Mục nhìn túi thú hồn trong tay, tự nhủ.

Vừa dứt lời, trên người lóe lên hào quang, tiếp tục phóng lên trời, bay về hướng tây, tiếp tục tìm kiếm.

***

Chạng vạng.

Trên sườn núi cạnh một tỏa thành nhỏ màu đen, Thạch Mục ngồi khoanh chân trên một tảng đá bằng phẳng, trên tay cầm hai khối linh thạch, khôi phục chân khí trong cơ thể.

Lúc này túi thú hồn của hắn đã căng phồng từ lâu, bên trong chứa lượng lớn hồn hỏa yêu thú.

Trải qua hơn nửa ngày, hắn tiêu diệt hết sạch yêu thú có thể tìm ra được.

Tuy rằng đây đều là những yêu thú cấp thấp từ Tiên thiên trở xuống, giết cũng không cần tiêu hao quá nhiều chân khí nhưng trải qua thời gian dài phi hành và dùng thần thức tra xét trong phạm vi lớn khiến hắn có chút mỏi mệt.

Một lúc sau, Thạch Mục buông tay ra, ném ra hai khối linh thạch đã không còn linh lực, đứng dậy.

Hắn liếc mắt nhìn về phía tòa thành nhỏ kia, ánh tà dương dát lên tường thành màu vàng óng, không biết sao hắn lại đột nhiên nhớ tới cố hương mình, Phong thành.

Cảnh tượng sinh hoạt năm đó dần hiện lại, giống nhưu một giấc mơ, không quá rõ ràng.

Trên đường bay tới đây hắn đã bay qua bảy tám tòa thành, đa số đều nhỏ như tòa thành trước mắt, tòa thành to nhất nếu so với Thiên Ngu thành trên Lam Hải tinh thì vẫn kém rất xa.

Mặt khác ở trong một vài sơn mạch u cốc, Thạch Mục còn phát hiện một vài thế lực tông môn hoặc lớn hoặc nhỏ, cho dù là dùng thủ đoạn ẩn nấp hay bày cấm chế kết giới nhưng trước mặt Thạch Mục đều không có chút tác dụng.

Có điều Thạch Mục cũng không tiến vào những thành thị hay tông môn này, lúc này hắn chỉ muốn một lòng sưu tập hồn hỏa yêu thú, không muốn gây thêm rắc rối.

Sau khi dừng lại một chút, Thạch Mục phất tay lấy ra Linh Vũ phi xa, phóng lên trời, trở về hang động.

Vào đêm.

Thạch Mục từ trên cao hạ xuống, thấy trận pháp phong cấm cửa động vẫn còn nguyên, lúc này mới cất bước tiến vào bên trong.

Bên trong cùng sơn động, Yên La vẫn mê man nằm trên cỏ khô, Thạch Mục đi tới phía dưới chân nàng nhìn một lúc, sau đó ngồi xuống, lấy tay lấy ra túi thú hồn trên người.

Bàn tay hắn nắm chặt túi thú hồn, khẽ mở miệng túi ra, hơn trăm đoàn hồn hỏa xanh thẳm từ bên trong bồng bềnh bay ra, phân tán trong sơn động,

Thạch Mục ngưng thần nhìn về phía Yên La, lông mày cau lại, vẻ mặt có chút căng thẳng. Hắn cũng không biết khi mê man như vậy Yên La có thể thôn phệ hồn hỏa hay không.

Chỉ thấy những hồn hỏa kia bay lập lờ trong hang núi, bắt đầu dẫn tiên tan, nhưng Yên La vẫn không có bất kỳ phản ứng gì.

Điều này khiến Thạch Mục có chút thất vọng.

Nhưng vào lúc này, một luồng hồn hỏa khi bay tới trước người yên la, linh văn hoa sen trên trán đột nhiên tỏa ra hào quang, một luồng lực hút yếu ớt xuất hiện, luồng hồn hỏa kia chỉ kịp hơi chấn động một chút đã bị kéo về phía trán, chui vào trong đó.

Thạch Mục trong lòng vui vẻ, vội vã vung tay lên, ràng buộc mấy chục đoàn hồn hỏa còn lại vào một chỗ, đưa tới trước người Yên La.

Những hồn hỏa kia dưới ánh sáng tỏa ra từ linh văn trên trán Yên La, hóa thành từng điểm sáng hòa vào trong cơ thể nàng.

Thạch Mục không chần chừ nữa, miệng túi Thú hồn trong tay mở lớn, hàng trăm hàng ngàn luồng hồn hỏa như những con bươm bướm bay lươn, từ trong miệng túi mãnh liệt trào ra, bao trùm toàn bộ sơn động, khiến vách động trở nên sặc sỡ.

Dưới sự dẫn dắt của Thạch Mục, những hồn hỏa này mãnh liệt tiến về vị trí linh văn đang phát sáng trên trán Yên La, chỉ trong nháy mắt đã hình thành một vòng xoáy hồn hỏa, cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể cô.