Huyền Giới Chi Môn

Chương 245: Huyết tế




Dịch: nila32

Một đạo hư ảnh khác trong chớp mắt liền đuổi theo công chúa Nguyệt Nghê cùng hộ vệ đang chạy đến lối ra. Nam tử lão luyện biến sắc, lật tay lấy ra phù lục màu trắng rồi bóp chặt tạo nên một đạo bạch quang chói mắt bao bọc bản thân cùng công chúa Nguyệt Nghê.

Nhưng vào lúc này, hư ảnh hôi nhận cũng bay vụt tới, cắt qua bạch quang. Tiên huyết phi tiên, một tiếng kêu đau đớn theo đó truyền ra. Quang mang màu trắng lóe lên rực rỡ rồi lập tức tiêu tán. Một cánh tay rơi xuống. Công chúa Nguyệt Nghê và hộ vệ của nàng đã biến mất không chút tăm tích.

Cùng lúc đó, thông đạo không gian sau lưng La Thiên Quỷ Vương không ngừng chấn động. Từ đó truyền ra từng tràng ù vang, nhiều đội sinh vật Tử Linh liên tiếp tuôn ra. Yêu thi, cương thi cùng rất nhiều Khô Lâu cầm các loại binh khí trong tay… Trong nháy mắt đã có mấy trăm sinh vật Tử Linh tiến vào hội trường đấu giá thế nhưng đại quân Tử Linh phía sau vẫn không ngừng xuất hiện.

Có mặt tại hội trường lúc này, chỉ còn một ít võ giả Tiên Thiên sống sót nhưng phần lớn đều lâm vào hôn mê. Đám sinh vật Tử Linh sở hữu cảm ứng tương đối nhạy cảm, vừa xuất hiện liền tản ra bốn phía, tàn sát những kẻ không còn sức phản kháng có mặt. Trong nhất thời, hội trường đấu giá đã hoàn toàn biến thành cối xay đẫm máu, mùi máu tanh ngút trời khiến người ta phải nôn ọe.

Bên dưới ảo ảnh Huyết Nguyệt, Liễu Ngạn chứng kiến tất thảy, ánh mắt không khỏi hiện lên một tia cuồng nhiệt. Gã nhìn thoáng qua La Thiên Quỷ Vương bên dưới, tay áo run lên. Một đoàn huyết diễm từ chân tuôn ra, quấn quanh người gã.
La Thiên Quỷ Vương há miệng gào rống một cách phấn khích, trợn trừng cặp mắt vĩ đại như chuồng đồng tiếp đó tiếp đến một vách tường của hội trường. Cự phủ vung lên, hư ảnh lưỡi búa mang theo hôi diễm bay vụt ra.

Ầm!

Lưỡi búa dễ dàng đánh sập mảng lớn vách tường cứng rắn. La Thiên Quỷ Vương đạp lên bụi mù cuồn cuộn, giống như Hỗn Độn Khai Thiên Bàn Cổ xuất thế. Đám người đang đứng trên con đường bên cạnh Bảo Quang Các nhìn thấy thân ảnh khổng lồ của La Thiên Quỷ Vương, cảm nhận được khí tức tử vong đáng sợ trên người nó lập tức hốt hoảng bỏ chạy tứ tán.

“Một đám con sâu cái kiến, chết đi!”

La Thiên Quỷ Vương cuồng tiếu một tiếng. Cự phủ trắng hếu trên tay bỗng nhiên sáng lên từng vòng phù văn đồng thời nhanh chóng vũ động, hóa thành một mảnh hôi mang mơ hồ không rõ. Từng đạo phủ ảnh xuất hiện, bay đi bốn phương tám hướng. Những nơi mà chúng đi qua, không gian phụ cận đều nổi lên từng hồi chấn động. Nhà cửa chung quanh chạm vào phủ ảnh lập tức sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía.

Ngay sau đó, La Thiên Quỷ Vương nhấc nhân đạp mạnh xuống.

Rầm rầm!

Từng vòng gợn sóng tràn ra chung quanh. Phạm vi mấy trăm trượng chung quanh đồng loạt sụp đổ, biến thành một mảnh phế tích trong khoảnh khắc, chôn vùi những kẻ không kịp chạy trốn bên dưới. Khí xám cuộn lên, thi thể đồng loạt nổ tung, lần nữa tạo thành một quả cầu màu máu khổng lồ bị La Thiên Quỷ Vương nuốt chửng.

“Thống khoái, thống khoái!” La Thiên Quỷ Vương thét dài.

Trên một con phố cách Bảo Quang Các khá xa, tạm thời không bị liên lụy.

Thạch Mục chăm chú quan sát La Thiên Quỷ Vương ở phía xa, lông mày cau lại. Thải nhi trên vai hắn lúc này không ngừng run rẩy, hai cánh che đầu, chỉ lộ ra một con mắt, cực kỳ hoảng sợ nhìn thân thể cao lớn của La Thiên Quỷ Vương ở phía xa.

“Thạch Đầu, chúng ta chạy mau.”

Thạch Mục chuyển dời ánh mắt từ người La Thiên Quỷ Vương đến vị trí phân nhánh của Thông Thiên Tiên Giáo ở Tây thành, không có vẻ gì nôn nóng rời đi.

Trên nóc Bảo Quang Các, năm người Liễu Ngạn đứng thẳng trước gió. Chứng kiến tình cảnh hỗn loạn tựa như địa ngục trong thành, ánh mắt bọn họ đều lộ vẻ cuồng nhiệt lạ thường.

“Sư tôn, ngàn vạn sinh linh dưới kia xem như tuẫn táng theo người!” Mái tóc màu máu tung bay trong gió, Liễu Ngạn nghiêm nghị nhìn trời thi lễ một cái.

Bốn người còn lại cũng làm động tác giống vậy.

Đúng vào lúc này, phía Tây thành Thiên Ngu xuất hiện vài đạo độn quang sáng ngời nhanh chóng bay đến nơi này.

“Đại sư huynh, là người của Thông Thiên Tiên Giáo!” Cô gái che mặt lên tiếng.

“Vô Trần lão đạo không chịu ngồi yên… Dựa theo kế hoạch đã định, nơi đây liền giao cho các ngươi.” Liễu Nhạn gật nhẹ đầu sau đó quay lại nói với bốn người kia một câu rồi nhón chân phóng ra huyết diễm bay về phía La Thiên Quỷ Vương.

Cô gái che mặt nhìn theo Liễu Ngạn bay đi, ánh mắt hiện vẻ phức tạp.

“Chúng ta cũng bắt đầu đi.” Nàng hít sâu một hơi, khôi phục sự bình tĩnh rồi nói với ba người bên cạnh.

Cả ba gật đầu. Bốn người nhảy xuống nóc nhà, nhoáng cái tiến vào hội trường đấu giá.

Từ trong không gian thông đạo bên dưới hư ảnh Huyết Nguyệt, sinh vật Tử Linh không vượt giới xông ra. Toàn bộ hội trường lúc này đã không còn ai sống sót. Những sinh vật hiếu sát này bắt đầu chen chúc vượt qua lối ra bốn phía cùng lỗ thủng do La Thiên Quỷ Vương đánh vỡ. Có điều bọn chúng dường như không thấy bốn người cô gái che mặt đang được khói xám bao phủ.

Bọn họ lập tức thi pháp triệu hồi một đám Khô Lâu, tập trung tử thi lại một chỗ. Mấy nghìn xác chết trong hội trường chồng lại làm một tạo thành ngọn núi tử thi cao như tường thành. Bốn người chia ra bốn góc đứng quanh ngọn núi này, thần sắc nghiêm nghị, đồng thời tụng niệm chú ngữ. Huyết quang lóe lên, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một tấm lệnh bài màu máu. Lượng lớn hôi quang từ người bọn họ tán ra, càng ngày càng sáng, dần dần kết nối với nhau tạo thành pháp trận khổng lồ màu xám bao phủ toàn bộ thi thể vào trong.

Cô gái che mặt tụng niệm chú ngữ đồng thời vung vẩy ngón tay. Một đám phù văn màu xám từ tay nàng bay ra, dung nhập vào trong lệnh bài màu máu. Ba người còn lại cũng làm động tác giống vậy.

Thi sơn bên trong pháp trận bùng lên nhưng bị hỏa diễm huyết sắc thiêu đốt. Vô số thi thể như được hỏa táng, biến mất giữa không trung…

Bên trên tế đàn khổng lồ bằng xương trắng nào đó tại giới diện Tử Linh, mây đen cuồn cuộn, bên trong mơ hồ hiện ra tia chớp đen kịt. Phần đỉnh tế đàn dựng đứng tám đoạn xương trắng khổng lồ phát ra quang mang màu xám tạo thành pháp trận cùng màu không ngừng vận chuyển. Thỉnh thoảng lại có vô số thi thể trống rỗng xuất hiện. Thi thể vừa rơi xuống tế đàn liền bị hôi khí chung quanh chui vào trong người khiến chúng nhanh chóng héo rũ với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chỉ còn lại da bọc xương.

Sau một lát, những thi thể này run rẩy đứng dậy.



Bên trong Bảo Quang Các, cùng với sự biến mất của thi thể bên trong pháp trận, từng sợi khí xám cũng dần xuất hiện bên trong lệnh bài huyết sắc, tựa như trường kình hấp thủy chui vào Thiên Linh Cái của bốn người cô gái che mặt khiến hôi quang trên người những kẻ này ngày càng rực rỡ, khí tức cũng dần trở nên cường đại.

Hào quang pháp trận càng rực rỡ, ngọn lửa màu máu bùng lên càng dữ dội. Số lượng thi thể biến mất càng lúc càng nhiều.

Không đến nửa khắc đồng hồ, mấy nghìn thi thể đều đã biến mất hoàn toàn. Pháp trận cũng theo đó chậm rãi tiêu tán.
Thân thể bốn người đại phóng hôi quang, khí tức tản mát rõ ràng mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Nhất là cô gái che mắt vốn là thuật sĩ Tinh Giai đỉnh phong lúc này đã có dấu hiệu đột phát Nguyệt giai. Đại hán mặt đỏ lộ vẻ hưng phấn, đang muốn lên tiếng nói gì đó.

Bên ngoài Bảo Quang đột nhiên truyền đến tiếng nổ kinh thiên động địa cùng tiếng rống giận dữ của La Thiên Quỷ Vương. Cô gái che mặt biến sắc. Cũng vào lúc này, Bảo Quang Các thình lình rung lắc dữ đội. Vách tường ầm ầm vỡ vụn, ba người theo đó chui vào. Cô gái che mặt nhanh chóng đứng dậy quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ba người bay vào đều mặc đạo bào Bát Quái, trên người tản mát bạch quang chói mắt, đều là Địa giai trưởng lão của Thông Thiên Tiên Giáo. Ba người ánh mắt như điện, quan sát thông đạo không gian bên dưới hư ảnh huyết nguyệt sau đó tung người đánh tới.

Nhưng vào lúc này, hư không phía trước thông đạo thình lình đại phóng hôi quang. Một bộ xương ánh kim hiện ra. Trường thương kim sắc trong tay quét ngang tạo nên cầu vồng cùng màu quét tới ba gã trưởng lão Địa giai.

“Ầm” một tiếng vang thật lớn!

Thân thể khổng lồ của khô lâu kim sắc lui về sau một bước. Có điều ba gã trưởng lão của Thông Thiên Tiên Giáo cũng bị đánh bay ra ngoài. Cả ba thối lui một đoạn ngắn liền ngừng lại, bạch quang trên người càng trở nên rực rỡ giống như không hề bị thương.

“Hoàng Kim Khô Lâu Vương!” Người đàn ông trung niên giật mình.

Không đợi y nói hết, thông đạo không gian lại tiếp tục lóe lên hắc quang. Hai đầu sinh vật Tử Linh theo đó hiện ra gồm một cương thi lông xanh cao bảy tám trượng cùng Hủ Thi Sói hai đầu. Khí tức cả hai tản ra không ngờ ngang bằng Hoàng Kim Khô Lâu Vương, đều đạt cảnh giới Địa giai.

Bốn người cô gái che mặt chớp động thân hình, chắn trước thông đạo không gian.

Sắc mặt ba vị trưởng lão Địa giai thoáng chốc trở nên khó coi. Không chờ bọn họ làm gì, ba sinh vật Tử Linh kia đã gào rú xông tới. Không còn cách nào khác, cả ba đành phải ngưng tụ pháp tướng khổng lồ chiến đấu với đối phương. Sáu tồn tại Địa giai tranh đấu lẫn nhau tạo thành từng đạo quang mang rơi xuống mặt đất hoặc vách tường, phát ra từng tràng nổ mạnh ù ù. Một đạo kiếm quang khổng lồ đánh lên vách tường khiến cho Bảo Quang Các vốn bị tàn phá nặng nề không ngừng lắc lư, rốt cuộc không thể chống chọi thêm nữa, ầm ầm sụp đổ.

Bốn người cô gái che mặt đại phóng hôi quang, ngưng tụ quang thuẫn khổng lồ che chắn bên trên thông đạo không gian, ngăn chặn đất đá rơi xuống. Đại hán mặt đỏ hóa thành cương thi lông đen vũ động thiết quyền, đánh nát gạch đá rơi xuống.

Sáu tồn tại Địa giai ngược lại không thèm để ý chút nào, thậm chí chiến đấu càng thêm kịch liệt. Không ít sinh vật Tử Linh bên trong Bảo Quang Các liền bị đất đá vùi thây.

Bảo Quang Các tám tầng ầm ầm sụp đổ, ánh sáng tràn vào. Bốn người cô gái che mặt theo đó thấy được tình hình bên ngoài. Lúc này đã có ít nhất hơn vạn sinh vật Tử Linh hàng lâm, xông vào thành Thiên Ngu. Hơn mười con đường phụ cận Bảo Quang Các đã bị đám quái vật này tàn sát sạch sẽ. Có điều Thông Thiên Tiên Giáo cùng vương triều Lục Sơn phản ứng cũng rất nhanh chóng. Vô số binh sĩ cùng đệ tử Tiên giáo từ bốn phương tám hướng tập trung lại chiến đấu với sinh vật Tử Linh.