Huyền Giới Chi Môn

Chương 1434: Hai giết (2)




- Ha ha... Cảm giác mất đi hai chân thế nào?

Trên không trung truyền đến tiếng cười khàn khàn Lý Bảo. Thạch Mục nghe được cảm thấy chán ghét.

Hắn cũng không đáp lời, trên tay bấm động pháp quyết. Một hơi nước màu xanh lam theo phần chân của hắn tràn xuống, chảy vào trong mảng đầm lầy màu đen này. Chỉ một lát sau, hơi nước màu xanh lam đã bao trùm toàn bộ khu vực đầm lầy.

Mắt thấy khu vực đầm lầy bị một tầng nước màu xanh lam phủ lên, pháp quyết trong tay Thạch Mục thoáng đổi. Một luồng khí tức âm hàn từ trên người hắn tản ra, trực tiếp rót vào trong đầm lầy màu đen.

- Két két két.

Mấy tiếng động rất nhỏ vang lên. Đầm lầy màu đen rốt cuộc đông cứng lại từng chút một.

Hai tay Thạch Mục nắm chặt, trong tay sáng lên một ánh lửa đỏ đậm, bỗng nhiên ném xuống phía dưới thân.

Chỉ thấy hai đạo quyền ảnh hỏa diễm chợt đánh vào trong đầm lầy màu đen, trực tiếp đập nó đến mức vỡ vụn ra. Dưới tác dụng của lực phản chấn này, thân thể Thạch Mục cũng từ trong đầm lầy màu đen bay thẳng lên cao.

Nhưng mà còn không chờ hắn bay lên quá một trượng, đầm lầy dưới thân vỡ vụn ra, lại giống như là đột nhiên sống lại, hóa thành một mảnh thủy triều màu đen, cuốn về phía hắn.

Thạch Mục đang muốn ra tay ứng phó, chợt nghe được trên đỉnh đầu có những tiếng sấm nổ vang. Mấy trăm tia chớp màu trắng cực lớn xé rách tinh không, chợt bổ xuống về phía hắn.

Chân mày hắn nhíu lại, hai tay vừa nhấc lên. Phía trên sáng lên hào quang màu vàng, chợt chém qua về phía trên không trung. Hắn lại hoàn toàn không quan tâm tới thủy triều màu đen ở dưới thân phóng tới.

Chỉ thấy ánh sáng màu vàng kia chợt chém lên trên, ở trong một mảnh lôi quang màu trắng chợt lóe lên, trực tiếp từ trong đó bổ ra, lộ ra một khe hở có bề rộng chừng ba thước.

Thân thể Thạch Mục liền xuyên qua bên trong khe hở này ra, lao thẳng đến chỗ Lý Nguyên.

Cùng lúc đó, trên người hắn có ánh sáng huyết hồng lóe lên, Thân Ngoại Hóa Thân lập tức bắn ra, lao thẳng đến thủy triều màu đen ở dưới thân.

Chỉ thấy cánh dơi huyết hồng phía sau lưng hắn chợt vỗ nhẹ, giống như một tia chớp huyết sắc vậy, xông vào bên trong thủy triều màu đen.

Qua mấy lần chớp động, Thân Ngoại Hóa Thân lông tóc không tổn hao gì từ bên trong thủy triều màu đen bay trở về, tiếp tục nhìn thủy triều màu đen đã bị cắt thành mảnh nhỏ, đang từ từ trở nên tán loạn.

- Đây là thứ gì? Trong toàn thân huyết quang không ngờ lại mang theo sát khí cường đại như vậy. Thế nào ngay cả thủy triều màu đen chí âm của ta cũng không có cách nào làm gì được hắn, còn dễ dàng bị công phá như vậy?

Trong miệng Lý Bảo thốt lên một tiếng kêu kinh ngạc.

- Còn không phải vì bản lĩnh của ngươi không tốt sao? Vẫn là xem ta đi.

Lý Nguyên chuyển thân tới, kêu lên.

Hai tay hắn vừa nhấc lên, quạt lông màu trắng ở trước người đánh ra. Trên quạt lông truyền đến một hồi tiếng phượng ngân. Nó nhất thời hóa thành một đạo Bạch Phượng hỏa diễm, thiêu đốt hừng hực, bay thẳng về phía hóa thân của Thạch Mục.

Hóa thân của Thạch Mục thấy thế, trên tàn kiếm huyết sắc trong tay chợt có huyết diễm điên cuồng phun ra, chống đỡ về phía Bạch Phượng.

- Ầm.

Một âm thanh vang lên.

Mảng lớn hỏa diễm màu trắng nuốt hết huyết diễm. Hỏa lực cuộn trào mãnh liệt bị thiêu đốt, bốc hơi. Huyết khí ở trên thân kiếm nhanh chóng bị xói mòn. Thân Ngoại Hóa Thân cũng liên tiếp lui về phía sau.

- Thấy không? Vẫn là tiên tướng thứ sáu ta lợi hại...

Lý Nguyên đắc ý kêu lên.

Hắn nói chưa nói xong, đã thấy trước người có một bóng người hiện lên. Đó lại là Thạch Mục chợt bay tới, một quyền đánh về phía hắn.

- Vù vù vù

Một đạo quyền ảnh hỏa diễm cực lớn gào thét lao đến, đánh thẳng về phía gò má của Lý Nguyên.

Lý Nguyên kinh ngạc kêu lên một tiếng, thân thể chuyển qua một cái, lại đổi Lý Bảo qua.

Lý Bảo vừa mở miệng mắng Lý Nguyên, vừa vội vàng nhấc hai tay lên, vẽ ra ở trước người một vòng tròn lớn, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

Chỉ thấy trong vòng tròn lớn này, sương mù màu đen nồng đậm mạnh mẽ điên cuồng dường như có ý định phun ra, nhưng trước sau lại không thấy tuôn ra.

- Ầm.

Quyền ảnh hỏa diễm thoáng cái đập vào trong sương mù màu đen, ở bên trong cuộn trào vài cái lại không một tiếng động, bị nó nuốt đi vào.

Thạch Mục cảm thấy có chút kinh dị. Sương mù màu đen này lại còn có công dụng như vậy.

Trên tay hắn chớp động vài cái, lại là mấy lần công kích. Nhưng hắn lại phát hiện ra, bất kể mình sử dụng một công kích thuộc tính nào, đều bị hắn lấy sương mù màu đen nuốt vào, hoàn toàn không có tác dụng gì.

Thạch Mục chỉ thoáng trầm ngâm một lát, tâm niệm chợt thúc giục.

Toàn thân Thân Ngoại Hóa Thân lập tức có huyết quang tăng mạnh. Trong tay hóa thân Thạch Mục có ánh sáng lóe lên. Hóa thân Thạch Mục lấy ra thanh tàn kiếm huyết sắc này, cánh dơi phía sau lưng vỗ nhẹ, bay đến bên người hắn.

- Nếu lực ngũ hành không làm gì i đượngươc, cũng chỉ có thử xem khí tức huyết sát.

Thạch Mục cười một cái nói.

Trong lòng hắn biết, xét đến cùng lực ngũ hành không rời khỏi thuộc tính âm dương, hơn phân nửa sẽ bị sương mù màu đen này kìm chế. Chẳng bằng để cho Thân Ngoại Hóa Thân thử lấy sát phá, có lẽ sẽ có hiệu quả không tưởng được.

Hắn vừa dứt lời, trong lòng lại thúc giục.

Hai mắt Thân Ngoại Hóa Thân có huyết quang lóe lên. Bên ngoài thân từng đường vân huyết sắc sáng lên ánh sáng màu đỏ, tàn kiếm trong tay nhắm thẳng vào Lý Bảo, chợt phóng về phía hắn.

Nhưng thấy thân hình chợt mơ hồ, hóa thành một đạo huyết quang, mang theo tàn ảnh liên tiếp chợt lóe lên, gần như chỉ trong một cái chớp mắt, thanh tàn kiếm dùng mũi kiếm đâm vào trong đám sương mù màu đen kia.

Cùng lúc đó, bóng dáng Thạch Mục đột nhiên lóe lên, lập tức biến mất không thấy.

- Phụt.

Một tiếng động nhỏ truyền đến.

Lại là mũi kiếm của thanh tàn kiếm huyết sắc kia đã tiến hơn phân nửa vào trong màn sương dày đặc.

- Ha ha... Ngu xuẩn, cho rằng như vậy là có thể...

Lý Bảo với giọng điệu giễu cợt còn chưa nói hết, lại đột nhiên hơi ngừng.

- Ầm.

- Ách...

Đúng lúc này, phía sau hắn cũng vang lên một tiếng động khẽ và tiếng hô ngắn ngủi.

Lại là Thạch Mục. Ở trong nháy mắt khi hóa thân công kích, thân hình hắn giống như quỷ mỵ bay di chuyển tới phía sau Lý Bảo, đồng thời một quyền với thế sét đánh đập về phía Lý Nguyên.

- Phụt.

Lý Bảo kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trước ngực. Hắn lại thấy trong sương mù màu đen trước người mình, một đoạn mũi kiếm huyết hồng thình lình đâm ra, trực tiếp đâm vào ngực trái của mình.

Mà thân Lý Nguyên liên kết với phần lưng, lúc này khóe miệng cũng chảy ra máu tươi. Trên gương mặt xanh trắng ngược lại có nhất một chút sắc hồng.

Ở chỗ ngực trái của hắn cũng bị đâm thủng một cái lỗ lớn, máu thịt trào ra, thoạt nhìn đáng sợ nói không nên lời.