Huyền Giới Chi Môn

Chương 1430: Chia ra bốn đường (2)




- Lúc đầu tiên tướng này vẫn chưa nói rõ. Chỉ có điều trên Giang Đảo Tinh này khẳng định có Thiên Đình đóng quân. Đến lúc đó bọn họ sẽ dẫn chúng ta đi vào.

Thạch Mục nói.

- Cũng không biết Thiên Đình này thế nào? Thạch Đầu, ngươi nói Thiên Đế lão nhi có thể đã mở tiệc, chiêu đãi chúng ta hay không?

Thải Nhi đột nhiên hứng thú, nghiêng đầu ảo tưởng về những thức ăn ngon của Thiên Đình, mở miệng nói.

- Đồ tham ăn nhà ngươi. Tại sao đến lúc này còn muốn ăn vậy? Cho dù Thiên Đình mở tiệc, cũng nhất định là Hồng Môn Yến. Ngươi có thể yên tâm đi ăn hấyo?

Thạch Mục vừa bực mình vừa buồn cười nói.

- Cần gì quan tâm hắn mở tiệc tốt hay tiệc xấu. Chung quy là muốn đánh. Ta ăn của hắn chút thiên tài địa bảo linh vật, món ăn quý và lạ trước, chung quy sẽ không thiệt.

Thải Nhi mở miệng nói.

Sau khi Thạch Mục nghe xong, cảm thấy bất đắc dĩ. Mọi người phía sau cũng bất đắc dĩ cười. Bầu không khí trên chiến hạm đã hòa hoãn không ít.

Trong khi đang khi nói chuyện, cả hạm đội xuyên qua từng tầng thiên thạch, đi tới bên ngoài Giang Đảo Tinh.

- Chúng ta đều đã đến đây. Nếu Thiên Đình có đại quân nào đó đóng ở đây, chắc hẳn đã sớm phát hiện đi? Thế nào còn không thấy có người nào đi ra?

Chân mày Thư Hữu Kim nhíu lại, có chút nghi ngờ, hỏi.

- Có thể có bẫy hay không? Không bằng ta dẫn đầu một chiếc chiến hạm đi vào tra xét một phen?

An Hoa chủ động xin đi giết giặc nói.

- Thong thả. Xem tình hình của chỗ đám người Lịch Thăng tiền bối như thế nào, rồi lại quyết định sau.

Thạch Mục khoát tay áo nói.

Dứt lời, bàn tay hắn vừa nhấc lên. Một chiếc nhẫn màu trắng trên ngón tay út nhất thời sáng lên. Ở lòng bàn tay hắn hiện ra một đạo pháp trận mini.

Tâm thần Thạch Mục thoáng động, một luồng thần thức rót vào trong đó.

Sau một lát, Thạch Mục vừa thu bàn tay lại, trên mặt lộ ra thần sắc vui sướng.

- Như thế nào?

Lục Quỳ Chung vội vàng hỏi.

- Ba đường đại quân đều đã đến lối vào truyền tống, chỉ chờ phía bên chúng ta đưa tin.

Thạch Mục nói.

Dứt lời, hắn nhìn tinh vân dày màu xám trên Giang Đảo Tinh kia. Trong lòng hắn bỗng nhiên thoáng động. Trong hai mắt sáng lên một mảnh ánh sáng màu vàng.

- Thế nào? Thạch minh chủ, có gì không đúng sao?

Lục Quỳ Chung thấy ánh mắt Thạch Mục có phần khác thường, mở miệng hỏi.

Thạch Mục không trả lời, mà vỗ nhẹ vào Thải Nhi đang đứng ở trên bờ vai mình, mở miệng nói:

- Sử dụng thần thông Linh Mục của ngươi xem thử, trên Giang Đảo Tinh này có thể có gì mờ ám hay không?

- Được rồi.

Thải Nhi lên tiếng. Trong hai mắt nó lập tức sáng lên một mảnh ánh sáng màu vàng.

Ánh mắt nó nhìn về phía vân lưu bao quanh phía trên Giang Đảo Tinh. Đầu lướt nhanh qua hai bên trái phải. Sau đó ánh sáng màu vàng dần dần thu lại.

- Như thế nào?

Thạch Mục hỏi.

- Ta chỉ có thể nhìn thấy được ở phía dưới tinh vân màu xám, có ám quang lưu chuyển. Giống như là có một tấm màn ánh sáng hiện lên. Thoạt nhìn chắc là một tầng kết giới, lại không khác biệt với đại trận kết giới ở trên Vũ Nham Tinh. Chỉ có điều...

Thải Nhi nghiêng cái đầu, có chút do dự nói.

- Chỉ có điều cái gì?

Lục Quỳ Chung thấy thế, vội vàng mở miệng hỏi.

- Chỉ có điều, trong vòng xoáy vân lưu này có một chỗ khác với những vòng xoáy khác. Bên trong hình như có một lối đi, có thể thấy linh lực màu trắng nồng hậu. Cũng không phải là vật gì.

Thải Nhi nói.

- Nơi đó có thể chính là lối vào truyền tống đi thông tới Nam Thiên Môn.

Thạch Mục sờ sờ cằm, suy đoán nói.

- Trận pháp truyền tống, không phải là ở bên trong tinh cầu sao? Làm sao có thể trực tiếp xây ở ngoài tinh cầu?

Địch Ngạn có chút không hiểu hỏi.

- Cũng không nhất định. Chỗ thông đạo này vốn vô cùng bí mật. Nếu không phải nhờ có thần thông Linh Mục đặc biệt của Thải Nhi, cho dù là lấy Linh Mục của ta cũng không có thể phát hiện ra mánh khóe. Hơn nữa, lối vào truyền tống ở nơi này, còn có một chỗ tốt, chiến hạm của Thiên Đình cực lớn có thể ra vào.

Thạch Mục giải thích nói.

Lục Quỳ Chung nghe vậy, đang muốn nói gì. Bất chợt thấy phương hướng Giang Đảo Tinh truyền đến những tiếng ầm ầm.

Mấy người nhìn về phía âm thanh phát ra. Chỉ thấy những tinh vân màu xám này điên cuồng kịch liệt phun ra. Trong một chỗ vòng xoáy vân lưu hiện ra một lỗ thủng lớn hình đinh ốc. Ngay sau đó, hơn mười chiếc chiến hạm khổng lồ màu bạc chở theo rất nhiều Thiên Binh, từ trong đó chậm rãi bay ra.

- Bọn họ tới rồi

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, cũng chỉ huy chiến hạm nghênh đón.

Hai hạm đội tới gần nhau. Khi chỉ còn cách nhau hơn ba mươi dặm, hai bên đều ngừng lại.

Hơn mười chiến hạm sáng loáng màu bạc của Thiên Đình xếp thành một hàng, giống như là từng ngọn núi màu bạc tiếp giáp nhau, ngang dọc ở phía chân trời. Phía trên có vô số chiến tướng Thiên Đình mặc chiến giáp các màu đang đứng đầy. Số lượng người hoàn toàn không kém hơn so với liên minh Di Thiên.

Ở phía sau chúng, mười mấy người khổng lồ mặc áo bào màu vàng, thắt lưng đeo trống lớn, đứng trang nghiêm, khí thế cũng hoàn toàn không kém hơn so với liên minh Di Thiên.

Đám người Lục Quỳ Chung thấy thế, sắc mặt thoáng thay đổi, trở nên có chút ngưng trọng.

Bọn họ thực sự có chút bất ngờ. Ở đây chỉ là một chỗ lối vào truyền tống Thiên Môn mà thôi, không ngờ tập trung hoả lực lớn như vậy. Đủ thấy thực lực Thiên Đình mạnh mẽ tới mức nào.