Huyền Giới Chi Môn

Chương 1415: Tội đồ Của Yên La (1)




Thạch Mục ngẩn ra, ánh mắt nhìn lại về phía con quái rồng màu xanh lam kia.

Con rồng màu lam này có vẻ ngoài tương đương với giao long. Toàn thân nó bao trùm vảy màu xanh lam. Dưới thân có bốn cái chân ngắn. Trên đầu có ba cái sừng cong màu bạc, tạo thành hình tam giác. Hai mắt lộ ra từng ánh sáng màu bạc chói mắt.

Nếu chỉ là như vậy cũng không có gì. Chỉ có điều thân thể của con rồng màu lam này lại đặc biệt mập mạp. Nhất là cái bụng, còn mập hơn so với những nơi khác tới mấy vòng. Phối hợp với bốn cái chân nhỏ ngắn, thoạt nhìn đặc biệt thấy tức cười.

- Thủy Linh Tử, trứng Hàn Ly của ngươi nhanh như vậy đã nở ra rồi sao. Chỉ có điều hình thể này của ngươi bị làm sao vậy?

Thạch Mục nhìn con rồng màu lam, có chút buồn cười hỏi.

- Hừ! Thạch tiểu tử ngươi cười cái gì? Chưa từng nghe qua phá kén thành bướm sao? Ta hiện tại chỉ là ở trạng thái trứng vừa nở, kén tằm. Hình dáng bên ngoài đương nhiên sẽ xấu xí một chút. Chỉ có điều rất nhanh ta sẽ hoàn toàn lột xác, biến thành dị thú thượng cổ Hàn Ly. Đến lúc đó ngươi sẽ biết sự lợi hại của ta.

Thủy Linh Tử có chút tức giận nói.

- Được rồi. Không cười ngươi là được.

Thạch Mục cố nhịn ý cười, khoát tay áo nói.

Thủy Linh Tử hừ một tiếng.

Hai mắt Thạch Mục quan sát Thủy Linh Tử từ trên xuống dưới, ánh mắt lộ ra một vẻ kinh ngạc.

Lúc này Thủy Linh Tử vừa nở ra khỏi trứng. Chỉ có điều hắn đã có thực lực cảnh giới Thiên Vị, tản ra từng hàn khí mãnh liệt, cực kỳ lợi hại. Không hổ danh là di chủng hồng hoang.

Thủy Linh Tử liếc mắt nhìn Thạch Mục, muốn nói lại thôi.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Thạch Mục chú ý tới thần sắc Thủy Linh Tử biến hóa, hỏi.

- Mấy ngày qua tuy rằng ta đang thi triển bí thuật. Chỉ có điều tình huống bên ngoài của ngươi, ta cũng biết một ít. Liên quan tới việc nói chuyện hòa đàm cùng Đế Quan, ngươi có ý kiến gì?

Thủy Linh Tử do dự một chút, vẫn nói.

- Đế Quan hẹn ta hoà đàm, tất nhiên có âm mưu gì đó.

Thạch Mục hừ lạnh một tiếng, nói.

- Vậy là ngươi không dự định hoà đàm cùng Đế Quan sao?

Thủy Linh Tử nói.

- A, ngươi hi vọng ta và Đế Quan giải hòa sao?

Chân mày Thạch Mục thoáng động, nói.

- Đế Quan lợi hại thế nào, ta mặc dù không có thật sự biết được, nhưng dù sao ta ở bên cạnh Nam Cung Cảnh trong một khoảng thời gian rất lâu. Đối với thực lực của Đế Quan, ta cũng có chút hiểu rõ. Thời khắc này, tuy rằng tu vi của ngươi đạt tới Thần Cảnh hậu kỳ, Cửu Chuyển Huyền Công đại thành. Chỉ có điều, đối mặt với Đế Quan, cũng không có bao nhiêu phần thắng. Cho dù lại thêm Yên La và Lịch Thăng, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Đế Quan.

Thủy Linh Tử chỉ thoáng trầm ngâm một lát, sau đó nói như thế.

Thạch Mục nghe được lời nói này, nhíu mày. Hắn nhất thời không mở miệng.

- Ngược lại, nếu như ngươi đáp ứng giải hòa, lấy thực lực các ngươi bây giờ, đưa ra một ít yêu cầu, ví dụ như cùng hắn tiến vào Huyền Giới Môn. Vậy Đế Quan chưa chắc đã không chịu tiếp nhận.

Thủy Linh Tử tiếp tục nói.

- Nói tới nói lui, ngươi là muốn đi thượng giới?

Thạch Mục nghe đến đó, trái lại nở nụ cười, nói.

- Cái này... Ta dĩ nhiên muốn đi. Trong truyền thuyết, chỉ có đến thượng giới, mới có thể chân chính đạt được vĩnh sinh bất tử.

Thủy Linh Tử nói.

Thạch Mục trầm mặc một hồi. Một lúc lâu sau hắn mới mở miệng:

- Tuy rằng ta không phải là người lấy thiên hạ muôn dân trăm họ làm trách nhiệm của mình. Chỉ có điều nếu như lấy hàng vạn hàng nghìn sinh linh để trả giá, chỉ vì thỏa mãn ham muốn cá nhân của mình. Cách làm như thế, ta không có cách nào tiếp nhận được.

- Được rồi. Chuyện Thiên Đình này, chính ngươi quyết định là được. Ta tiếp tục đi tu luyện.

Thủy Linh Tử thở dài, bay trở về túi linh thú.

Thạch Mục đứng ở tại chỗ, thần sắc lóe lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Vào thời khắc này, sắc mặt hắn thoáng động. Trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng rỡ. Hắn phất tay, cắt phá hư không, bay vào trong đó.

Ở gần tổng bộ liên minh Di Thiên, hư không lóe lên. Bóng dáng Thạch Mục hiện ra.

Thân ảnh hắn phóng lên cao, rất nhanh đi tới trên không trung của tinh vực.

Giờ phút này đã có không ít người của liên minh tập trung lại. Trong đó lấy đại trưởng lão và Lục Quỳ Chung dẫn đầu, có đủ các đại năng Thần cảnh.

- Minh chủ!

Mọi người vội vàng thi lễ với Thạch Mục một cái.

Thạch Mục gật đầu, nhìn lại về phía trước.

Chỉ thấy phía xa có từng bóng đen bay tới. Đó lại là từng chiếc chiến hạm màu đen cực lớn. Khoảng chừng bốn năm mươi chiến hạm.

- Các ngươi là ai vậy? Người của Thiên Đình sao? Làm sao có thể đột nhiên xuất hiện?

Lục Quỳ Chung trầm giọng quát, muốn phát ra tin tức cảnh báo.

Sắc mặt những người khác đều lộ vẻ nghiêm trọng, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

- Đừng lo lắng. Những không phải là người của Thiên Đình. Đó là minh hữu của tinh vực Hắc Ma!

Thạch Mục phất tay ngăn cản Lục Quỳ Chung, mở miệng nói.

- Minh hữu?

Mọi người tại đây đều cả kinh, ngơ ngác nhìn Thạch Mục.

- Không sai. Là ta ra ngoài liên lạc được. Các ngươi ở đây chờ.

Thạch Mục nói, toàn thân bắn ra.

Đại trưởng lão, đám người Lục Quỳ Chung đưa mắt nhìn nhau. Ngay lập tức trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ mừng rỡ.

Những chiến hạm trước mắt này mặc dù có thua kém so với liên minh Di Thiên, nhưng tuyệt đối là có chiến lực rất lớn.

Trên một chiếc chiến hạm màu đen, một nữ tử mặc ngân bào lẳng lặng đứng thẳng. Đó chính là Yên La.

Đứng bên cạnh nàng là một thiếu nữ mặc áo bào trắng, da thịt trắng như tuyết khoảng mười một mười hai tuổi, ngũ quan tinh xảo. bộ dạng mỹ nhân bại hoại. Chỉ có điều thần sắc nàng lạnh như băng, có vài phần giống với Yên La.

Một luồng ánh sáng từ phía xa bay vụt đến, rơi vào trên chiến hạm. Hiện ra bóng dáng của Thạch Mục.

- Yên La, nàng đã tới.

Thạch Mục nói.

- Đây là tất cả chiến lực của tinh vực Hắc Ma. Ta dẫn tất cả theo qua. Đây là thời điểm kết thúc với Đế Quan.

Yên La khẽ gật đầu. Nàng đưa một ngón tay chỉ về những chiến hạm xung quanh, thản nhiên nói. Giọng điệu tuy nhẹ, nhưng trong đó lại hàm chứa sự kiên định như sắt thép.

- Chúng ta liên thủ, lại có một chút giúp đỡ tương trợ, âm mưu của Đế Quan tất nhiên sẽ không được như ý.

Trong lòng Thạch Mục chấn động, liên tục gật đầu.

Tầm mắt của hắn lập tức chuyển sang trên người thiếu nữ đang đứng ở bên cạnh Yên La.

- Đúng rồi. Vị này là ai vậy?

Hắn có chút tò mò hỏi.

- Nàng là đệ tử ta mới thu.