Huyền Giới Chi Môn

Chương 1328: Tiền hậu giáp kích (2)




Tiếng hỏa lực giao chiến vang lên ngập trời không ngớt, chiến thuyền của hai phe cuối cùng vẫn đánh giáp lá cà,

Hàng ngàn hàng vạn thân ảnh, từ hai phe trên chiến thuyền bắn ra, lướt qua khu vực lửa đạn đang oanh kích, cùng nhau chém giết.

Tì Lư mặc lân giáp màu xanh sẫm, hắn khí trên lân giáp bắt đầu dũng động, đang muốn bay vào trong tinh không, liền nhìn thấy phía sau chiến thuyền đang có một tên Thần Tướng ngân giáp đang hốt hoảng bay trở về, gần như là nửa rơi nửa ngã trở về trên chiến hạm.

Vừa mới rơi xuống, vội vàng hét lớn:

- Tì ư đại nhân, không xong rồi, phía sau có tình hình.

Tì Lư nghe vậy, lập tức cả kinh.

Vì phòng ngự gặp phải đánh lén, trước khi tiến công Vũ Nham Tinh, hắn liền dữ lại một đội chiến hạm nhỏ ở xung quanh để phòng bị, không ngờ được là Di Thiên Liên Minh quả nhiên còn có chuẩn bị ở sau.

Tì Lư bỗng nhiên quay đầu nhìn, liền thấy trong màn trời xa xăm, đã có thể nhìn thấy những điểm ánh sáng màu vàng, hết sức dày đặc, hiển nhiên không phải là tinh quang.

- Quân địch có bao nhiêu chiến lực? - Sắc mặt Tì Lư trầm xuống, thanh âm khàn khàn hỏi.

- Chiến thuyền không đến chăm cái, chiến lực thì vẫn chưa rõ, chỉ biết người dẫn đầu là một thanh niên nhân tộc trẻ tuổi tu vi vô cùng cao, chỉ một người gần như là diệt được tất cả bộ hạ của ta, nếu ta chạy chậm một bước, chắc chắc cũng bị hắn đánh chết tại chỗ. - Các thần tướng hiển nhên đã vô cùng hoảng sợ, hoang mang.

- Tì Lư đại nhân, tình thế không rõ, không bằng tạm thời lui đi. - Một Thần Tướng thần sắc bất an đề nghị.

Tì Lư nghe vậy chợt quay đầu nhìn lại, sát ý trong mắt đặc hơn, sắc mặt âm trầm đến mức cơ hồ có thể ngưng ra nước.

- Tì Lư đại nhân, hiện nay chúng ta bị bao vây tứ phía, hai tuyến tác chiến vô cùng bất lợi, theo như thuộc hạ thấy, vẫn nên tạm thời rút lui, tái đồ hậu sách. - Tây Môn Tuyết cũng đi lên phía trướ nói.

Tì Lư trầm mặc rất lâu, cắn răng quát:

- Rút lui.

Chiến thuyền của Thiên Đình xung thế chậm lại, tất cả chiên tướng xông ra chiến thuyền đều sôi nổi thoát khỏi đối thủ, trở về chiến thuyền.

Hạm đội cũng bắt đầu lui về phía sau, cả người di động về phía bên phải.

Di Thiên Liên Minh phát hiện ra đối phương có ý muốn lui, lập tức tăng tốc đuổi theo.

Ầm ầm ầm!

- Mấy trăm đạo hỏa diễm quang trụ (chùm sáng) không ngừng kéo tới, đánh vào trong hạm đội của Thiên Đình.

Hạm đội của Thiên Đình vừa đánh, vừa lui, cố gắng kéo dài, tốc độ thoát khỏi vô cùng chậm chạm.

- Tây Môn thần tướng, ngươi dẫn hạm đội rời đi.

Tì Lư ném ra một câu, hắc khí quanh người cuộn trào mãnh liệt, cả người bay lên, xông vào trong Di Thiên Liên Minh.

Chỉ thấy hắn phi thân đến phía trước hạm đội đối phương, hai tay nhanh chóng vũ động ở trước người, xung quanh sương mù màu đên lập tức ào ào tràn ra, hội tụ ở trước người thành một bức tường sương màu đen, ngăn trở hạm đội của hai bên.

Trên bức tường sương mù màu đen kia có vụ khí dũng động, trên mặt dày đặc hàng ngàn hàng vạn nhân diện màu đen, từng khuôn mặt đều dữ tợn, giống như cửu u ác quỷ, hết sức thống khổ.

Lắng nghe một chút, trong đó dường như cò có tiếng quỷ khóc sói gào không ngừng truyền tới.

Ầm ầm ầm!

Máy trăm đạo hỏa diễm quang trụ bay vụt đến, đụng vào trong bức tường sương mù, lại giống như đụng vào trong một mảnh lưới màu đen lớn, sau khi lắc lư một chút, liền bốc cháy trên bức tường sương mù.

Tiếp đó hỏa diễm bốc lên, trên tường sương mù tiếng quỷ khóc càng nhiều hơn, Tì Lư đứng ở phía sau bức tường, sắc mặt lại trở nên có chút tái nhợt.

Không có hỏa lực của Di Thiên Liên Minh truy kích, tốc độ chạy trốn của hạm đội Thiên Đình lập tức hanh hơn rất nhiều.

Thạch Mục đứng ở trên một chiến thuyền của Thiên Phụng Tộc, kim quang trong hai mắt lóe lên, nhìn tình hình xung quanh, lông mày cau lại.

- Hạm đội Thiên Đình muốn bỏ trốn, ta đi trước một bước, các ngươi đi chặn đường của hạm đội Thiên Đình trước, đừng để cho bất kỳ một chiến nào chạy mất! - Thạch Mục nói

- Thạch đầu, phần lớn tùy tùng đều chặn hạm đội rồi, ngươi phải tự mình cẩn thận một chút. - Thái Nhi nói, bay lên từ đầu vai của Thạch Mục.

Thạch Mục gật đầu một cái, thả người nhảy lên, bay vào trong tinh hải.

Thân thể của Thạch Mục hóa thành một đạo hỏa quang vô cùng mãnh liệt, chớp mắt đã vượt qua cự ly mấy trăm trượng, xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Tì Lư.

Năm ngón tay bỗng nhiên xòe ra, đầu ngón tay bắn ra năm đạo hỏa diễm dài trăm trượng.

Mỗi một đạo hỏa diễm đều dukhoog giống nhau, Hạo Thiên Thánh Diễm, Niết Phụng Diễm, Cửu Chuyển Hỏa chi Lực đều ở trong đó toàn bộ,

Năm đạo hỏa diễm lóe lên nhanh như tia chớp quấn lấy, hình thành một bàn tay hỏa diễm lớn ngũ sắc, đánh xuống đầu Tì Lư.

Năm loại hỏa diễm chẳng những không có một chút xung đột nào, ngược lại còn hỗ trợ lẫn nhau, tản phát ra lực hỏa diễm lay động vô cùng mãnh liệt.

Mảng lớn pháp tắc phù văn màu đỏ từ trong bàn tay ngũ sắc bay ra, không giống như trạng thái tán loạn lúc trước, lần này pháp tắc phù văn màu đỏ rất nhiều đều ngưng tụ lại, hình thành từng sợi pháp tắc dài ngắn khác nhau.

Những sợi pháp tắc này tản phát ra lực pháp tắc lay động còn mãnh liệt hơn lần trước mấy lần.

- Chết! - Trong mắt Thạch Mục bắn ra lãnh quang, trong miệng phát ra một tiếng quát lạnh.

Đây là hắn học được một môn bí thuật từ trong “Huyền Hỏa Bí Lục” gọi là Huyền Hỏa Đại Thủ Ấn.

Hỏa diễm ngưng tụ thành năm loại tính chất khác nhau, ngưng tụ thành một môn đại thần thông, năm loại hỏa diễm uy lực rất lớn, môn thần thông này uy lực lền mạnh hơn.

Hai mắt Tì Lư lóe lên hắc quang, toàn thân phóng ra hắc quang đại thịnh, chín cỗ ma khí bốc lên, toàn bộ đều che ở trên đỉnh đầu.

Hai tay hắn liên tục biến hóa, đánh ra từng đạo pháp quyết.

“Vù” một tiếng, chín cỗ ma khí toàn bộ đều ngưng tụ thành một thể, hóa thành một cái khiên lớn màu đen.

Trên mặt khiên lóe lên từng từng ma văn đen nhánh, vô cùng dày đặc,, khiến cho người ta có một loại cảm giác kiên cố không thể phá vỡ được.

Bàn tay hỏa diễm ngũ sắc hung hăng vỗ vào mặt khiên, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.

“Rắc” một tiếng, tấm khiên màu đen lập tức vỡ ra, có điều bàn tay ngũ sắc cũng thu nhỏ lại một nửa.