Huyền Giới Chi Môn

Chương 1256: Huyết đấu (2)




Cuối cùng, ở dưới những đường vân quỷ dị này, trong những băng tuyết không ngờ hiện ra từng cánh tay đường vân thật lớn, hóa thành một bàn tay khổng lồ với những băng tuyết sắp xếp chặt chẽ với nhau. Mỗi một bàn tay đều dài tới trăm trượng.

Những bàn tay khổng lồ áp sát lại với nhau. Có bàn tay làm dạng cầm hoa, có bàn tay làm dạng phục ma, có bàn tay cầm bảo bình, có bàn tay cầm chày thép... Đủ loại kiểu dáng. Chung quy khoảng chừng hơn ngàn bàn tay.

Hơn một ngàn bàn tay khổng lồ sát nhập lại một chỗ, từ phía xa thoạt nhìn lại giống như một ngọn núi băng tuyết khổng lồ, khí thế vô cùng đồ sộ.

Quá trình này thoạt nhìn phức tạp, thật ra lại diễn biến cực nhanh, gần như ở trong nháy mắt đã hoàn thành.

Ở trong lúc băng tinh ngàn tay này hiện lên, bóng dáng Thạch Mục cũng đã đi tới trước người Nam Cung Cảnh.

Phiên Thiên Côn trong tay hắn vung lên thật cao. Trên thân côn có ánh sáng màu vàng đột ngột phát ra. Từng đạo phù văn màu vàng quanh quẩn trong đó.

Mà ở phía sau lưng Thạch Mục, ảo ảnh con hỏa viên cực lớn kai cũng theo đó hiện lên.

Động tác của hỏa viên kia lại đồng nhất với Thạch Mục một cách thần kỳ. Trong tay hắn cũng giơ thật cao trường côn hỏa diễm dài một nghìn trượng.

Trên trường côn hỏa diễm có ánh sáng đỏ đậm lập lòe. Bên trong cũng hiện lên từng phù văn hỏa diễm, thẩm thấu ra khí tức pháp tắc dao dộng.

- A!

Trong miệng Thạch Mục quát lớn một tiếng. Phiên Thiên Côn hung hãn đập xuống. Trên thân côn có kim quang bạo phát ra. Hỗn hợp phù văn màu vàng ở trong ánh sáng màu vàng. Tất cả đều bay lượn ra, công kích về phía Nam Cung Cảnh.

Nam Cung Cảnh không biết vận dụng loại bí thuật nào, lúc này tóc hắn đã hoàn toàn trắng xóa. Thái dương cũng xuất hiện một vài nếp nhăn. Nhưng khí thế toàn thân hắn lại cường đại tới mức trước đó chưa từng có. Trên phương diện nguyên khí hình như một chút bổ sung.

Chỉ thấy cơ bắp xương cốt toàn thân hắn cũng gần như đã trở nên trong suốt. Thoạt nhìn lại giống như một khối băng hình người.

- Đến đây đi!

Nam Cung Cảnh cũng hét lớn một tiếng, trong hai tay có ánh sáng trắng nhất thời sáng lên. Bỗng nhiên hắn đẩy hai tay về phía trước, nghênh đón về phía Phiên Thiên Côn của Thạch Mục.

- Ầm ầm ầm.

Những tiếng động cực lớn vang lên. Trên bàn tay khổng lồ trăm trượng phía sau lưng Nam Cung Cảnh phát ra ánh sáng trắng sáng lạng. Trên mỗi một cánh tay đều đang phóng ra Băng Phách Thần Quang, đánh về phía Thạch Mục.

- Ầm ầm.

Một tiếng nổ cực lớn hoàn toàn chấn động thiên địa vang lên. Phiên Thiên Côn của Thạch Mục bỗng nhiên đánh vào phía trên hơn ngàn bàn tay băng tuyết khổng lồ.

Chỉ thấy trên Phiên Thiên Côn, phù văn màu vàng không ngừng lóe sáng, ở trong Băng Phách Thần Quang qua lại. Từ trong đó tản ra ánh sáng màu vàng với sức mạnh sắc bén vô địch, trực tiếp phá vỡ Băng Phách Thần Quang trên bàn tay khổng lồ, từng tầng ép xuống, liên tiếp đập từng bàn tay cực lớn đến nát bấy ra.

- A... Làm sao có thể...

Trong mắt của Nam Cung Cảnh lộ ra vẻ không thể tin. Hình như hắn không thể tin được bí thuật của mình không ngờ lại không chịu được một đòn như thế.

Trong miệng hắn phát ra một tiếng gào thét, trong mắt hiện ra vẻ điên cuồng. Hai tay hắn lại đẩy về phía trước.

Một tầng ánh sáng trắng chói mắt, giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt, theo từng tầng bàn tay khổng lồ xông thẳng lên.

Thạch Mục chỉ cảm thấy trong tay chấn động, Phiên Thiên Côn ép xuống lại bị lực lượng này trùng kích, thu lại vài thước.

Đúng lúc này, hai cánh tay ảo ảnh hỏa viên phía sau lưng Thạch Mục cũng vung xuống. Côn ảnh đỏ đậm trong tay hắn nhất thời trùng hợp với thân Phiên Thiên Côn.

Một lực lượng vô cùng khổng lồ nóng như lửa rót vào trong Phiên Thiên Côn. Thạch Mục chỉ cảm thấy hai cánh tay nặng xuống. Phiên Thiên Côn trong tay liền hung hãn ép xuống.

Trong bầu trời, một khí tức hủy thiên diệt địa mang theo tất cả cuốn ra, trên Phiên Thiên Côn vang lên từng tiếng nổ mạnh.

Từng hỏa diễm có chứa lực pháp tắc cuộn trào mãnh liệt lao ra, trực tiếp thiêu đốt bàn tay khổng lồ băng tuyết, xuất hiện từng khí sương mù màu trắng.

Chỉ thấy từng tầng bàn tay khổng lồ băng tuyết tan rã. Phiên Thiên Côn tiến quân thần tốc, trực tiếp đập xuống.

Từ phía xa, Bì Lô tiên tướng và đám người Lục Quỳ Chung đều nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy.

Lúc này đám người Lục Quỳ Chung đã từ trong ma hải của Bì Lô tiên tướng ma thoát khỏi sự vây khốn. Bốn người lại xông tới công kích.

- Nam Cung...

Khóe mắt Bì Lô tiên tướng muốn nứt ra, trong miệng thở ra một tiếng. Trong tay hắn có huyết quang lóe lên, hiện ra sáu thanh đao xương huyết sắc.

Cánh tay hắn chuyển động liên tục, nhanh như tia chớp cắm sáu thanh đao xương vào sau nơi ở trên thân thể: ngực, vai v.v.

Oong!

Toàn thân Bì Lô tiên tướng đột nhiên tuôn ra một huyết quang hung bạo mạnh mẽ, dung nhập trong ma khí, cuồn cuộn tuôn ra, đánh về phía bốn người Lục Quỳ Chung.

Ầm ầm ầm ầm!

Liên tục bốn tiếng nổ lớn vang lên. Bốn người Lục Quỳ Chung lại đồng thời bị đánh bay.

Bì Lô tiên tướng một đòn đẩy lùi bốn người, lập tức lui lại, lao về phía Nam Cung Cảnh.

Đám người Lục Quỳ Chung cũng không phải kẻ ngu dại, tất nhiên sẽ không để mặc cho hắn thoát thân.

Toàn thân Lục Quỳ Chung có ánh sáng màu vàng đất đột ngột phát ra. Hắn hét lớn một tiếng, lập tức ổn định thân thể.

Hai tay hắn để ở trước người liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết. Một tấm lá chắn dầy vô cùng với ánh sáng màu vàng lập tức hiện ra, ngăn cản ở trước người Bì Lô tiên tướng.

- Cút ngay!

Trong miệng Bì Lô tiên tướng quát lớn một tiếng, hai tay đẩy về phía trước, hóa cốt ma khí cuồn cuộn tuôn ra, hóa thành một mũi tên màu đen cực lớn, bắn về phía tấm lá chắn màu vàng đất.

Ầm.

Một tiếng động rất lớn vang lên.

Tấm lá chắn ánh sáng màu vàng ầm ầm chấn động, cùng hóa cốt ma khí kia đồng thời tiêu tan ra.

Bóng dáng Bì Lô tiên tướng hư ảo hồi, chợt từ trong ma khí tiêu tan chưa hết chui ra.

A.

Một âm thanh vang lên.

Một mảng lớn lửa cháy hừng hực thiêu đốt từ trên cao đập xuống, trực tiếp ngăn cản Bì Lô tiên tướng.

- Đừng hòng mơ tưởng chạy thoát!

Lại là Triệu Dận trong tay cầm Hoàng Cực Hỏa Vũ Phiến, chắn ở trước người Bì Lô tiên tướng.