Huyền Giới Chi Môn

Chương 1202: Thần thông thượng cổ (2)




Ánh sáng màu trắng này chỉ thoáng dừng lại một chút, liền từ trong băng long bay ra, tiếp tục lao về phía Thạch Mục.

Băng Phách Thần Quang đã ảm đạm hơn so với vừa rồi một chút. Hình như đông cứng lại hỏa long, đã tiêu hao một ít lực lượng của nó.

Băng long màu trắng vỡ nát từng tấc, hóa thành băng rơi khắp bầu trời, sau đó tiêu tan.

Chỉ có điều hỏa long đông cứng lại này đưa đến một thoáng giảm xóc. Thạch Mục đã có thể rảnh tay.

Trong mắt hắn đột nhiên bắn ra hai đạo ánh sáng kỳ lạ. Hắn hét lớn một tiếng.

Ánh sáng năm màu đỏ, kim, xanh, vàng, lam từ trên người hắn đồng thời sáng lên.

Trong bốn ánh sáng màu đỏ kim xanh vàng đều hiện ra ảo ảnh một cái đỉnh nhỏ. Chỉ có trong ánh sáng màu lam không có. Hơn nữa ảm đạm đi rất nhiều. Có chút cảm giác giống như hạc giữa bầy gà. Chỉ có điều cũng miễn cưỡng có thể theo cùng bốn ánh sáng màu khác.

Trong miệng Thạch Mục đọc chú ngữ. Ánh sáng năm màu đồng thời hội tụ đến trên tay hắn. Hắn đánh ra một chưởng.

Các ánh sáng năm màu đan xen hỗn tạp vào nhau, giống như một bánh xe nhanh chóng xoay tròn, ở trước người hắn ngưng tụ ra thành một vòng xoáy năm màu.

Ầm ầm.

Những tiếng nổ từ trong vòng xoáy năm mầu truyền ra, giống như sấm nổ rền vang trên bầu trời.

Trước đó, khi ở trong bí cảnh độ thần kiếp, Thạch Mục đã mơ hồ tìm ra huyền diệu chuyển hóan ngũ hành. Ba tháng tu luyện vừa rồi, mặc dù không có chăm chú tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, nhưng tìm kiếm ra cách sử dụng huyền bí trong cửu chuyển ngũ hành.

Đáng tiếc hắn còn chưa bắt đầu tu luyện lực thủy chuyển thứ tám. Hắn chỉ có thể để tạm thời dùng lực thủy thật sự của Minh Thủy Quyết thay thế bổ sung.

Việc này nói ra thì phức tạp, nhưng thật ra trong nháy mắt liền hoàn thành.

Băng Phách Thần Quang một đầu cắm vào trong vòng xoáy năm màu, lập tức phóng ra ánh sáng cường đại. Vô số phù văn màu trắng trong suốt từ bên trong bay ra, thẩm thấu về phía vòng xoáy, nỗ lực đông cứng vòng xoáy năm màu giống như với con hỏa long vừa rồi.

Chỉ có điều vòng xoáy năm màu nhanh chóng xoay tròn. Ánh sáng năm màu quấn vào nhau, chặn lại sự công kích của những phù văn màu trắng kia.

Cùng lúc đó, một lực thôn phệ cường đại từ trong vòng xoáy tản ra, trái lại nhanh chóng cắn nuốt hàn khí Băng Phách Thần Quang sắc bén vô cùng.

Ánh sáng của vòng xoáy năm màu càng lúc càng sáng chói, rất nhanh đã hoàn toàn áp chế ánh sáng trắng nhỏ kia. Băng Phách Thần Quang không ngừng chấn động, mơ hồ có khuynh hướng bị phá hỏng.

Nam tử áo bào màu trắng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt thoáng biến sắc. Trong miệng hắn lẩm bẩm, đầu ngón tay phát ra ánh sáng trắng chói mắt, chỉ có điều lại hoàn toàn không có chút cảm giác ấm áp nào, trái lại khiến người ta có một loại cảm giác lạnh như băng xương tủy cũng run rẩy.

Một chỉ điểm ra.

Vèo.

Một tiếng phát ra!

Một Băng Phách Thần Quang càng lớn hơn bắn ra.

Khóe mắt Thạch Mục giật một cái, hoàn toàn không để ý tới Băng Phách Thần Quang bay vụt đến. Ánh sáng năm màu trên toàn thân lại tăng mạnh. Hình vẽ bốn cái đỉnh nhỏ với bốn màu đỏ, kim, vàng, xanh lại xuất hiện, dung nhập vào trong vòng xoáy.

Ầm ầm!

Vòng xoáy năm màu phát ra một tiếng nổ lớn, phồng lớn gấp đôi. Tốc độ xoay tròn càng mạnh thêm mấy lần.

Băng Phách Thần Quang đã không kiên trì nổi nữa.

Rắc.

Một tiếng động vang lên. Nó vỡ vụn ra, bị vòng xoáy năm màu nuốt vào.

Một tay Thạch Mục phất lên. vòng xoáy năm màu phóng ra ánh sáng cường đại, vọt ngược lại.

Năm ngón tay hắn mở ra, lập tức chuyển động một cái.

Vòng xoáy năm màu bỗng nhiên thu nhỏ lại gấp mấy lần. Một ánh sáng năm màu từ trong vòng xoáy bắn ra, va chạm vào đạo Băng Phách Thần Quang thứ hai.

Ầm ầm.

Những tiếng động rất lớn vang lên!

Hai đạo thần thông ẩn chứa ánh sáng cực đại cùng va chạm, lập tức vỡ vụn ra.

Ánh sáng trắng trùng thiên và ánh sáng năm màu bạo phát. Hư không cũng dâng lên những gợn sóng giống như trên mặt nước vậy, hình thành một phong ba cực lớn.

Thạch Mục và nam tử áo bào màu trắng kia đang đứng ở gần, đều chịu ảnh hưởng. Những người khác ở trên quảng trường cũng bị cuốn cả vào bên trong.

Lực lượng thân thể Thạch Mục đã đăng phong tạo cực. Với hắn mà nói, sóng chấn động như vậy căn bản không có tính là cái gì. Thân thể hắn không nhúc nhích.

Phía đối diện, thân thể nam tử áo bào màu trắng liền không cường đại được giống như hắn, thân thể bị đẩy lui một bước.

Ánh mắt Thạch Mục nhất thời sáng lên, thân hình lắc một cái, hóa thành đạo huyễn ảnh, biến mất không thấy bóng dáng.

Sau một khắc, hắn đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng nam tử áo bào màu trắng, một quyền đánh ra.

Khác vơi một quyền nhị trưởng lão đánh ra, kinh thiên động địa. Một quyền này của Thạch Mục hoàn toàn không phát ra chút kình khí nào.

Chỉ có điều càng như vậy, lại càng đáng sợ. Tất cả quyền kình đều nội liễm, hoàn toàn không tản ra ngoài. Chỉ có đánh trúng kẻ địch mới có thể bạo phát.

Đối với lực lượng thân thể, nếu không nắm giữ đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, đừng hòng mơ tưởng làm được điểm này.

Sắc mặt của nam tử áo bào màu trắng trầm xuống, không còn khí độ nho nhã trầm tĩnh như vừa rồi nữa.

Lúc này thân thể hắn còn có chút bất ổn, chợt quay tròn. Vô số hàn khí màu trắng từ trên người hắn bay ra, cũng ở quanh người hắn ngưng kết ra thành từng bông tuyết màu trắng lớn bằng nắm tay. Trong chớp mắt những bông tuyết này ngưng tụ thành một quả cầu màu trắng.

Mặt ngoài bông tuyết có linh quang chớp động, hiện ra từng phù văn, toả ra hàn khí còn lạnh lẽo hơn so với tường băng ngưng tụ ra khi đối mặt với nhị trưởng lão vừa rồi. Thoạt nhìn khiến người ta có một loại cảm giác kiên cố không thể phá vỡ nổi.

- Hừ!

Thạch Mục hừ lạnh một tiếng. Nắm đấm của hắn liền đánh vào phía trên quả cầu băng vừa thành hình.

Sát!

Quả cầu băng màu trắng ở trước mặt Thạch Mục giống như một tờ giấy mỏng, dễ dàng liền bị xuyên thủng, đánh ra một cái lỗ thủng lớn.

Nắm đấm của Thạch Mục mang theo lực lượng vô cùng, tiếp tục công kích xuống, hung hăng đánh vào trên người của nam tử áo bào màu trắng.

Thân thể của nam tử áo bào màu trắng làm sao có thể chịu được lực lượng vô song của Thạch Mục như vậy. Hắn lập tức chia năm xẻ bảy, bắn về phía bốn phía xung quanh.

Trong lòng Thạch Mục thầm rùng mình. Thi thể bắn ra chợt biến thành tảng băng màu trắng. Thân thể của nam tử áo bào màu trắng biến mất không thấy bóng dáng.

Thần thức của hắn chợt khuếch tán ra, trong mắt bắn ra ánh sáng màu vàng, nhìn ra xung quanh. Rất nhanh hắn đã tập trung về phía một chỗ.

Ánh sáng màu trắng hiện ra, nhanh chóng biến thành bóng người của nam tử áo bào màu trắng. Trên mặt hắn hiện ra thần sắc ngưng trọng.

- Được lắm! Trăm nghe không bằng một thấy. Thạch tộc trưởng quả nhiên thực lực không tầm thường. Bội phục, bội phục.

Nam tử áo bào màu trắng chậm rãi nói.