- Những lôi điện màu xám bên ngoài kia ẩn chứa Âm Hàn chi lực cực mạnh, chưa chắc các ngươi có thể chịu đựng được. Áo giáo này có thể ngăn cản lực lượng lôi điện hai lần, có thể bảo vệ các ngươi không có việc gì.
Kim Phượng bà bà giải thích.
- Đa tạ Phượng trưởng lão.
Ba người Thạch Mục nghe vậy liền mừng rỡ, chắp tay nói.
- Đi! Nhớ rằng phải đồng thời hủy diệt trận nhãn.
Kim Phượng bà bà khẽ quát, thân thể bắn đi.
Tám người khác cũng bay ra khỏi tán ô ngũ sắc, bay về chỗ trận nhãn của mình. Thạch Mục thi triển Thủy Hỏa Lưu Vũ giống như cá gặp nước, xuyên qua vô số lôi điện màu xám, dễ dàng đến cạnh trận nhãn. Những người khác đều đã đến được chỗ trận nhãn của mình. Nhưng lúc này, tiếng cộng hưởng ầm ầm vang vọng trở lại.
Thạch Mục nhìn về phía âm thanh truyền đến, đã thấy Hãn Chiết bị một luồng lôi điện màu xám đánh trúng, nhưng may mắn hắn có mặc áo giáp năm màu trên người. Mặt ngoài của áo giáp năm màu bỗng nhiên sinh ra năm đạo lưu quang màu xanh, vàng, trắng, đỏ, đen tạo, thành một quang mang năm màu chắn lôi điện màu xám ở phía ngoài.
Lôi điện màu xám liền ảm đạm đi rồi tiêu tán. Hãn Chiết tất nhiên vẫn bình yên vô sự, nhưng mặt ngoài của áo giáp năm màu này đã ảm đạm đi không ít.
- Thật có lỗi, có chút khinh thường rồi.
Hãn Chiết áy náy nói, thân hình thoáng trì trệ, nhưng lại nhanh chóng bay lên lần nữa đến bên cạnh trận nhãn.
Thạch Mục nhíu mày, hắn đã giao thủ cùng Hãn Chiết, đối với thực lực của người này cực kì rõ ràng, hắn sao có thể bị lôi điện màu xám đánh trúng?
- Chú ý! Bên ngoài trận nhãn có một tầng cấm chế, cần bài trừ trước.
Thanh âm của Kim Phượng bà bà vang lên.
Thạch Mục lắc đầu, không nghĩ về Hãn Chiết nữa, nhanh chóng cẩn thận tránh lôi điện màu xám, đến bên cạnh trận nhãn. Càng đến gần trận nhãn, tia chớp màu xám càng nhiều, đan xen giống như một tấm lưới điện cực lớn, ngăn cản trước mặt hắn.
Thân hình Thạch Mục như bay xuyên qua tia chớp màu xám. Hai mươi trượng, mười lăm trượng, mười trượng, năm trượng...
Hai mắt Thạch Mục mở to, kim quang lóe lên, “Xoẹt” một tiếng, một mảng lớn hỏa diễm màu trắng bùng lên trên tay Thạch Mục, rồi hóa thành một thanh hỏa kiếm màu trắng cực lớn. Cánh tay hắn vung lên, hỏa kiếm màu trắng hung hăng chém lên hư không, bạch diễm văng khắp nơi.
- Oành...
Chỗ hư không này bỗng nhiên chấn động lên, tuôn ra vô số hôi quang như thủy triều, có ý đồ ngăn cản hỏa diễm. Nhưng ngọn lửa này chính là do những Chí Dương Chi Lực còn sót lại trong cơ thể Thạch Mục tạo thành, uy lực to lớn không thể nào ngăn cản được.
“Xoẹt” một tiếng.
Hôi quang nhanh chóng bị chém rách thành một khe hở lớn, lộ ra một vòng xoáy màu xám, chính là trận nhãn. Từng đợt chấn động cường đại truyền ra từ phía bên trong vòng xoáy, khiến cho Thạch Mục cả kinh. Cổ lực lượng dao động này nếu như tính tương đương với tu vi của Vũ giả thì đã đạt đến cấp độ Thần cảnh sơ kì, muốn bài trừ sợ là không dễ dàng.
Vận dụng Phiên Thiên Côn?
Hắn lắc đầu ngay lập tức, hoàn cảnh của mình có chút phức tạp, lúc này nếu lộ ra mình có Phiên Thiên Côn không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Tâm niệm Thạch Mục vừa động, tay phải phát ra một đoàn hắc khí, thúc giục lực lượng của Thân Ngoại Hóa Thân, huyết quang trong tay lóe lên, lấy ra Huyết Sắc Tàn Kiếm.
Ông ông ông!
Hào quang của tàn kiếm màu máu tỏa sáng, ngưng tụ thành một kiếm quang màu máu dài vài thước, bên trong kiếm quang hiện ra vô số phù văn pháp tắc, chính là lực lượng tàn phá của Thân Ngoại Hóa Thân. Kiếm quang tản ra khí tức khó hiểu, khiến sương mù màu xám đều bị bức lui. Ngoại trừ Phiên Thiên Côn thì thủ đoạn công kích lợi hại nhất của hắn chính là sử dụng lực công kích của lĩnh vực không trọn vẹn của Thân Ngoại Hóa Thân.
- Động thủ!
Thanh âm Kim Phượng bà bà bỗng nhiên vang lên trong tai mọi người.
Thạch Mục khẽ quát một tiếng, thúc giục pháp quyết trong tay, Thân Ngoại Hóa Thân giơ tay chém kiếm quang màu máu xuống vòng xoáy màu xám. Hào quang quanh vòng xoáy màu xám tỏa sáng, bộc phát ra một cỗ lực lượng khổng lồ, khiến Huyết Sắc Tàn Kiếm chấn động không thôi.
Hai mắt Thạch Mục mở trừng trừng, cơ bắp toàn thân phồng lên, gân xanh trên cánh tay cũng hằn lên, kịch liệt khống chế Huyết Sắc Tàn Kiếm. Quang mang quanh tàn kiếm tản mát ra càng lớn, kiếm quang màu máu càng chém sâu vào trong vòng xoáy màu xám, phá vỡ hạch tâm.
Một tiếng “Oành” thật lớn vang lên!
Vòng xoáy màu xám nổ tung, một sóng xung kích bộc phát ra, đánh lên ngực Thạch Mục. Áo giáp năm màu trên người hắn điên cuồng chấn động, nhưng chỉ giữ được một nhịp thở thì vỡ nát, tuy nhiên đã khiến sóng xung kích đánh lên người hắn suy yếu đi.
Hắn chỉ cảm thấy một cỗ man lực đánh mạnh vào ngực mình, lục phủ ngũ tạng như muốn lệch đi, miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, thân thể bị chấn bay ra ngoài.
Thanh âm “xoẹt xoẹt” vang lên bên tai.
Mấy tia chớp màu xám hung hăng đánh xuống thân thể hắn. Thạch Mục khẽ quát một tiếng, thúc giục pháp quyết, kim quang quanh thân nhấp nháy, Cửu Long Khỏa Kim Giáp hiện ra cứng rắn chống chọi với mấy đạo thiển điện. Tuy áo giáp không hư hao chút nào, nhưng chân khí bên trong cơ thể hắn đã tiêu hao sạch.
Hắn nhẹ nhàng thở ra, nắm một viên Cực Phẩm Linh Thạch trong tay, thân thể nhoáng lên di chuyển luồng lách bên trong rừng tia chớp màu xám, cùng lúc đó thu lại Cửu Long Khỏa Kim Giáp. Áo giáp này tuy vẫn kém Phiên Thiên Côn, nhưng hắn cũng không muốn người khác nhìn thấy.
Tám người khác cũng đều tự tế ra pháp bảo thi triển công kích cường đại cùng một lúc với Thạch Mục, tự mình phá hủy trận nhãn phân công cho mình. Trong lúc nhất thời, không gian màu xám chấn động kịch liệt, mây xám cuồn cuộn như thủy triều đầy trời rồi dần dần tiêu tán.