Bất tri bất giác, Tịch Thành đã lưu lại trong Di Tinh Cốc suốt 11 năm.
Rốt cuộc, Hứa Uyên nói cho cô rằng, vũ khí đã hoàn thành.
Tịch Thành rất muốn đốt pháo chúc mừng một chút, bất đắc dĩ trong tay lại không có pháo hoa.
11 năm, chính là 11 tháng trong hiện thực. Trong 11 tháng qua, cô cứ cả ngày ở trong cốc như vậy. Không gặp qua bất kì người chơi nào khác, chỉ cùng một NPC là Hứa Uyên giao thiệp, thời gian còn lại cô không ngừng đánh quái. May mà cô có thói quen một mình, bằng không nếu đổi thành người khác có lẽ đã sớm bị sự tịch mịch bức điên rồi cũng không chừng.
Lúc vũ khí lấy tới tay, Tịch Thành mới hiểu được vì sao chế tạo chúng lại cần đến nhiều thời gian như vậy.
Khê Tinh (Huyền): Cao giai. Chế tạo từ Thánh Hà thủy, số lượng: 10 vạn, tự thân mang theo cao giai thượng phẩm võ học <Càn Khôn Lưu Niên>.
Càn Khôn Lưu Niên: Cao giai thượng phẩm võ công, sử dụng phối hợp với Khê Tinh. Chia thành 7 chiêu thức:
Lưu Huyền: Chưa lĩnh ngộ
Vũ Tích: Chưa lĩnh ngộ
Phong Khởi: Chưa lĩnh ngộ
Lưu Tinh: Chưa lĩnh ngộ
Lãnh Tâm: Chưa lĩnh ngộ
Kết Giới: Chưa lĩnh ngộ
Phong Ấn: Chưa lĩnh ngộ
Khinh Tuyết (Kiếm): Cao giai vũ khí. Phối hợp Thánh Hà thủy cùng Bạch Hàn thiết đúc thành. Khi sử dụng kiếm quang vung khắp nơi, gây nhiễu loạn địch nhân. Phối hợp cùng hàn hệ võ công lực công kích sẽ tăng 20%.
Nhìn vũ khí trong tay, Tịch Thành nghĩ thầm ‘Đúng là vũ khí thật biến thái, không nghĩ nó còn tự mang võ công nữa.’
Đương nhiên, vũ khí trong [Trường Kiếm Thiên Nhai] đều không có con số lực công kích cụ thể, công ty trò chơi giải thích là khi mọi người cầm vũ khí trên tay sẽ tự động cảm giác được chất lượng cùng uy lực của nó đến đâu.
Cảm giác, nói đến thật đúng là hư vô mờ mịt, nhưng không thể phủ nhận ngoại trừ giới thiệu về phẩm giai, các loại vũ khí trong trò chơi [Trường Kiếm Thiên Nhai] này đều từ cảm giác mà phán định là tốt hay xấu. Nhưng mà các loại đê giai vũ khí đại loại như tân thủ mộc kiếm thì không được tính vào.
Kỳ thật Tịch Thành cho rằng thuần túy chỉ bởi vì công ty lười phải tính toán nhiều con số như vậy nên mới lấy cớ vậy thôi. Hiển nhiên, ở trong lòng Tịch Thành, công ty trò chơi đã hoàn toàn bị yêu ma hóa, bất luận làm cái gì cô đều nghĩ nhất định có dự mưu.
Hứa Uyên nhìn thấy Tịch Thành hài lòng, trong lòng cũng cao hứng nói không nên lời. Vũ khí này hắn mất bao nhiêu tâm huyết mới đúc thành. Đặc biệt là Huyền, mỗi một dây trong con số 10 vạn đó hắn đều tỉ mỉ chế tác, vừa kiên nhẫn lại phí tâm lực. Đợi đến khi vũ khí làm xong, hắn đã trở thành Chú khí sư cấp Tông sư.
Kỳ thật điểm làm cho hắn thấy ngoài ý muốn nhất là, suốt 11 năm qua Tịch Thành chưa từng thúc giục hắn.
Việc này cũng không thể không nói đến thiết định của hệ thống. NPC giống như Hứa Uyên trên ý nghĩa nào đó chính là một ‘ẩn tàng’ NPC. Mặc dù đã đáp ứng đúc kiếm, nhưng kiếm đúc ra tốt xấu phần lớn quyết định bởi người chơi. Cứ lấy Tịch Thành làm ví dụ đi. 11 năm này, Tịch Thành chưa bao giờ thúc giục Hứa Uyên phải nhanh chóng hoàn thành, như vậy, Hứa Uyên tự nhiên dùng trạng thái tốt nhất để tạo ra nó. Nhưng nếu lúc vũ khí còn chưa đúc xong mà Tịch Thành cứ thúc giục, lúc đó Hứa Uyên sẽ cố gắng hoàn thành, tự nhiên, phẩm cấp của vũ khí sẽ giảm đi. Sở dĩ nói vũ khí tốt xấu quyết định bởi người chơi chính là vì, nếu Tịch Thành nóng lòng chế tạo trong vài ngày thì vũ khí sẽ có phẩm cấp của vài ngày; nếu một năm sau mới sốt ruột, vũ khí sẽ có phẩm cấp một năm, từ đó suy ra, thời gian càng dài, phẩm cấp vũ khí càng cao.
Hứa Uyên cũng đầy thỏa mãn, hắn giải thích: “Khê Tinh này là đặt tên theo Khê Tinh Lâu, không thêm bất cứ nguyên liệu nào mà chỉ dùng Thánh Hà thủy, cho nên Huyền mới trong suốt. Trong tình huống bình thường, nếu đối phương không đến gần sẽ không nhìn thấy được, rất thích hợp cho việc đánh lén. Mà lúc đúc Khinh Tuyết kiếm ta có tăng thêm Bạch Hàn thiết, cho nên thân kiếm mới màu trắng. Bộ phận chuôi kiếm ta dùng Phượng Vĩ thảo màu lam để làm hoa văn. Vỏ kiếm cũng là dùng Bạch Hàn thiết để tạo ra, dùng ngọc để trang trí. Bởi vì khi sử dụng sẽ có hiệu quả kiếm quang giống như tuyết rơi nên ta mới gọi nó là Khinh Tuyết. Hai loại nguyên thạch Thánh Hà thủy và Bạch Hàn thiết đều thuộc hàn hệ, cho nên tốt nhất ngươi nên học hàn hệ võ công, như vậy sẽ càng dễ dàng phát huy vũ khí uy lực.”
Tịch Thành gật đầu nói cám ơn liền thưởng thức bảo kiếm trên tay.
Lúc này Hứa Uyên lại nói: “Muội có muốn làm ‘Huyết tế buộc định’ đối với hai loại vũ khí này không?”
Tịch Thành không hiểu hỏi lại: “Huyết tế buộc định là gì?”
Hứa Uyên lắc đầu, hiển nhiên đã quen với tinh thần ‘tiểu bạch’ của Tịch Thành, hắn bất đắc dĩ giải thích: “Huyết tế buộc định chính là buộc định vũ khí cùng người chơi với nhau. Sau khi buộc định, cho dù muội chết đến 0 cấp thì nó vẫn thuộc về muội, người khác không lấy đi được.”
Thật ra thì chỉ cần lên trang chủ cùng diễn đàn game nhìn qua một chút sẽ biết được, vũ khí chỉ cần làm qua Huyết tế buộc định thì trừ khi nhân vật tự sát xóa tài khoản, bằng không tuyệt đối sẽ không đổi chủ. Mà võ công thì không giống vậy. Hạ giai võ công thì giống với buộc định vũ khí, ngoài việc xóa tài khoản, bị giết cũng chỉ là độ thuần thục giảm về 0. Còn từ trung giai võ công trở lên cho đến tuyệt học, một khi nhân vật người chơi về đến 0 cấp, bí tịch sẽ biến thành sách rồi rơi xuống, những người khác có thể tự do lục tìm.
Chuyện này vốn đã là chuyện ai ai cũng biết, nhưng mà cố tình bạn trẻ Tịch Thành của chúng ta lại không có thói quen vào trang chủ hay dạo diễn đàn.
Tịch Thành nghe thấy liền nghĩ công năng này rất tốt, cũng giống như một khóa an toàn, chỉ có đồ ngốc mới không buộc định. Vì thế cô vội vã nói: “Muốn! Đương nhiên muốn! Buộc định ở đâu? Buộc định như thế nào?”
Hứa Uyên cười nói: “Ngay tại chỗ ta. Muốn làm Huyết tế buộc định đối với vũ khí thì chỉ có thể đến chỗ người tạo ra vũ khí đó mà thôi.”
“Vậy nếu người chế tạo đã chết thì sao?” Tịch Thành bày ra trạng thái tự hỏi.
“Sẽ không có cách nào làm buộc định.” Hứa Uyên trợn mắt nhìn bộ dáng nghiêm túc của người nào đó.
Tịch Thành gật đầu: “Như vậy thì làm sao để buộc định? Ta cần phải làm gì?”
Hứa Uyên dừng lại một chút rồi mới hỏi: “Muội xác định phải làm buộc định?”
Nghe thấy lời này của Hứa Uyên Tịch Thành liền cảm thấy không ổn. Trước đó không lâu, Hứa Uyên cũng trịnh trọng hỏi cô vấn đề như vậy, kết quả…
Tịch Thành hít sâu, biểu cảm ‘thấy chết không sờn’ nói với Hứa Uyên: “Hứa đại ca, huynh cứ nói thẳng đi, lần này cần phải trả giá như thế nào?”
Hứa Uyên sờ sờ đầu cười ngây ngô: “Muội cũng biết sao…”
Tịch Thành thở dài, thầm nghĩ cái bản mặt ngươi như vậy có quỷ cũng nhận ra được. Vì vậy cô nhận mệnh nói: “Nhớ năm đó, huynh cũng có biểu cảm như vậy hỏi ta một vấn đề, huynh còn nhớ rõ kết quả sao?”
Hứa Uyên ngượng ngùng cười.
Tịch Thành cũng không nhiều lời: “Có cái gì điều kiện thì huynh cứ nói ra đi Hứa đại ca.” Biểu cảm ‘anh dũng hy sinh’ này của cô làm cho Thiên Địa phải biến sắc, thần quỷ phải động dung!
Hứa Uyên không nói hai lời liền đáp: “Điều khiện là muốn máu của muội.”
‘Vô nghĩa!’ – Tịch Thành thầm nghĩ, nhưng mà cũng nhẹ nhàng thở ra. Đã gọi là Huyết tế buộc định thì đương nhiên sẽ cần đến máu, có cần nghiêm túc vậy không?
“Nhưng mà…”
Tịch Thành hết chỗ nói rồi, có chuyện gì ngươi không thể nói hết trong một lần luôn sao?
“Nhưng mà làm sao?” Ngữ khí làm tặc này khiến chính Tịch Thành đều thấy lạnh.
“Nhưng mà, sau khi làm Huyết tế buộc định, tốc độ thăng cấp của muội sẽ chậm gấp đôi so với người khác. Hơn nữa, sau này muội vĩnh viễn không thể học tập tuyệt học võ công.”
“Cái gì????!!!!!”
“Bây giờ muội có hai cao giai vũ khí là Khê Tinh và Khinh Tuyết, một khi muội làm Huyết tế buộc định, nói đơn giản thì, người khác thăng 3 cấp muội chỉ có thể thăng 1 cấp. Tốt nhất muội hãy suy xét cho kỹ.” Bộ mặt ‘trách trời thương dân’ của Hứa Uyên thật sự khiến Tịch Thành muốn phát điên.
Tịch Thành thật sự khinh bỉ công ty trò chơi, điều kiện biến thái cỡ nào bọn họ cũng có thể nghĩ ra được, có thể thấy, bọn họ nhất định là nhân vật đứng trên đỉnh biến thái nhìn xuống chúng sinh.
Cô cẩn thật suy nghĩ một chút, hiện nay cấp bậc đối với người chơi mà nói cũng không phải là tất cả. Người chơi vừa tiến vào trò chơi là cấp 0, cấp 10 ra khỏi Tân Thủ thôn, cấp 20 có thể bái nhập môn phái, cấp 50 có thể xuất sư. Mà sau cấp 50, cấp bậc sẽ rất khó thăng. Cấp bậc đối với môn phái võ học phổ thông rất trọng yếu, cấp bậc cao thì độ thuần thục sẽ càng cao. Hơn nữa ở trong môn phái nào đó còn có phương pháp đặc biệt để xoát độ thuần thục.
Nhưng mà đối với tuyệt học võ công sau khi xuất sư mà nói thì không còn quá trọng yếu, võ công uy lực có thể giải quyết hết thảy. Dù sao, giang hồ thôi, nắm tay ai to thì người đó là lão đại.
Bây giờ Tịch Thành 47 cấp, không môn không phái. Thậm chí khinh công cùng kiếm pháp cũng chưa học. Võ công trên người đều là không thuộc môn phái nào cả. Cấp bậc có thế nào cũng không quan hệ.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tịch Thành khẽ cắn môi nói: “Hứa đại ca, giúp ta buộc định đi.”
Không quá bao lâu, giọng nói hệ thống vang lên:
Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ, hoàn thành Huyết tế buộc định với Khê Tinh (Huyền), Khê Tinh nhận chủ thành công.
Đinh! Người chơi Tịch Thành Điện Hạ, hoàn thành Huyết tế buộc định với Khinh Tuyết (Kiếm), Khinh Tuyết nhận chủ thành công.
Lần này còn chưa nghe xong cô đã bị hóa quang mà đi, trong lòng Tịch Thành có bao nhiêu buồn bực. Cô nghĩ, ‘Tốt lắm Hứa Uyên, ngươi chỉ nói cần dùng máu mà đâu có nói hai vị này sẽ rút sạch máu của ta chứ.’ Thật may cô đã thiết lập một Điểm Phục sinh trong cốc, bằng không cô đã phải leo trở về đây.
Nhìn vết thương trong lòng bàn tay, cô cảm thán, đau đớn không phải thường đâu. Một tuần tới vẫn không nên cử động là tốt nhất.
Nhưng mà nghĩ đến Khê Tinh và Khinh Tuyết sau này chỉ thuộc về riêng cô, trong lòng cũng không giấu được sự vui vẻ.
Chẳng qua lúc này, Tịch Thành quên mất, còn có cái quy định sau này cô không thể học bất kì tuyệt học võ công nào…
Một tuần sau.
Tịch Thành cảm thấy mình cứ dùng giá cao thu mua dược phẩm từ cửa hàng của người chơi cũng không phải kế lâu dài, cho nên cô quyết định đến Tân Thủ thôn mua ít dược phẩm dự phòng. Cô hỏi Hứa Uyên xem hắn có muốn cô tiện thể mua giúp gì không, sau khi nhận được câu trả lời ‘Không cần’, cô cùng Hứa Uyên bỏ thêm bạn tốt liền bắt đầu kế hoạch lớn xuất cốc.
Trong trò chơi [Trường Kiếm Thiên Nhai], giữa người chơi không có loại công năng như ‘ngàn dặm truyền âm’. Phương pháp câu thông lẫn nhau ở cự ly xa chỉ có hai loại, một là hình thức đơn giản, thêm bạn tốt rồi gửi tin nhắn; hai là dùng bồ câu đưa tin. Dùng bồ câu đưa tin thì phiền toái hơn, cũng phí tiền, nhưng vì phù hợp với không khí giang hồ nên được người chơi ưa thích. Mà giữa NPC cùng người chơi cũng có thể thêm bạn tốt, chính là không thể gửi tin nhắn mà chỉ có thể dùng bồ câu.
Thật ra trò chơi này đặt ra rất nhiều hạn chế đối với NPC. Thời điểm ban đầu, khi người chơi còn ở 0 cấp, tất cả NPC (trừ NPC dự tính là BOSS) có cấp bậc thấp nhất là 50. Bởi vì giết bất kì NPC nào đều có thể kiếm kinh nghiệm, cho nên để tránh cho việc NPC bị diệt sạch quá sớm, trò chơi đặt ra thống nhất giai đoạn đầu NPC đều cao hơn 50 cấp. Mà NPC học võ công không giống như người chơi chỉ cần vỗ một cái, mà bọn họ phải khổ công nghiên cứu nội dung bên trong. Cho nên NPC học võ chậm hơn nhiều so với người chơi. Đồng dạng, NPC cũng sẽ bị thương, huyết dược mà người chơi dùng cũng có tác dụng tương tự đối với bọn họ. Nhưng bọn họ không thể mua ở cửa hàng mà chỉ có thể đến NPC Dược sư Đại sư để mua với giá cao hoặc là lấy được dựa vào giết quái hoặc người chơi, NPC khác. Đương nhiên, giá cầu mua ở mức nào quyết định tùy tính cách của NPC Dược sư Đại sư.
Tịch Thành xuất cốc, ‘chào hỏi’ qua đám tiểu trùng độc trên mặt đất rồi xuất phát hướng về Thiên Lí Thôn.