Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 65: Lâm Tiểu Vi




Mấy vị nhân sĩ thành công thương giới đang cùng Lâm Tiểu Khởi đàm luận về triển vọng của gameonline toàn tức trên thị trường kia không ai không bị Lâm Tiểu Vi mặt dày vô sỉ cùng không có ánh mắt đánh bại, nếu như Lâm Tiểu Khởi thât sự cùng Lâm gia có qua hệ gì sớm từ lúc Lâm Tiểu Vi nói chuyện cậu đã mở miệng giới thiệu, cũng sẽ không sau khi Lâm Tiểu Vi nói dứt lời im lặng không lên tiếng, Lâm Tiểu Vi này cũng là kỳ ba, người ta rất rõ ràng đều không vui lòng nói chuyện với cô ta cô ta còn đứng ở chỗ này không nhúc nhích, vừa nhìn như vậy mọi người đều cảm thấy Lâm Tiểu Vi lúc trước coi như thuận mắt thật là quá không biết lễ phép.

Hơn nữa Lâm Mộ Thành chưa từng có nói qua với bên ngoài còn có đứa con trai như vậy, anh cả mất sớm của Lâm Mộ Thành Lâm Mộ Tùng nghe nói cũng không có con, Lâm Tiểu Vi này vừa tới đã quản Lâm Tiểu Khởi gọi đại ca tính là cái ý tứ gì?

Lâm Mộ Thành trước kia nhưng chỉ giới thiệu qua Lâm Tiểu Vi và Lâm Tiểu Thừa, liên tưởng đến mấy chuyện đoạn thời gian trước Kỳ gia làm, những người này cũng không quá minh bạch hiện tại mấy danh lưu thế gia này là nghĩ như thế nào, về nhà vẫn là quản tốt chuyện nhà mình đi, mấy ngườiđừng ra ngoài loạn thất bát tao mất mặt xấu hổ.

Bất quá vẫn là có một vị trung niên trắng trắng mập mập nhanh mồm nhanh miệng, chỉ vào Lâm Tiểu Vi không giải thích được hỏi: "Lâm tiểu thư gọi Lâm tiên sinh là đại ca, hai vị lại là cùng họ, quan hệ này......"

Người này cùng Lâm gia không quá quen thuộc, nhận ra Lâm Tiểu Vi vẫn là bởi vì cô ta thường xuyên tới loại trường hợp nào đó tìm em trai Lâm Tiểu Thừa nhà mình, người trung niên thường xuyên qua loại liền từ trong miệng người khác biết được thân phận của Lâm Tiểu Vi.

Hắn hỏi xong mấy người khác mặc dù giống như không thèm để ý lại dựng thẳng lỗ tai nghe, thứ nhất bên trong bát quái gì đó mọi người đều thích, thứ hai sản nghiêp công ty Lâm Tiểu Khởi cơ hồ có thể nói là một ngôi sao mới từ từ lên cao, không quá mấy năm Lâm Tiểu Khởi tất nhiên trở thành tân quý của thương giới thành phố Hải Lam, mà Lâm gia loại thế gia lâu năm này càng ngày càng không có thành tựu, bọn họ cũng muốn biết quan hệ của Lâm Tiểu Khởi cùng Lâm gia và thái độ đối với Lâm gia, cũng một lần nữa nhìn kỹ một chút thái độ đối với Lâm gia.

Đối với lần này Lâm Tiểu Khởi chỉ là hời hợt một câu: "Có lẽ Lâm tiểu thư ánh mắt không tốt, nhận lầm người rồi."

Cậu cũng không hứng thú cùng người khác tán gẫu mấy chuyện bực mình kia của Lâm gia, nếu như Lâm Tiểu Vi nguyện ý liền tùy cô ta đem mấy chuyện kia nói ra để cho mọi người nghe đi, dù sao cậu không thèm để ý, Lâm gia không thèm để ý cũng không ở trong phạm vi quan tâm của cậu.

Mọi người lập tức minh bạch thái độ của Lâm Tiểu Khởi đối với Lâm gia, tuy nói Lâm Tiểu Khởi và Lâm Mộ Thành đều được xưng là Lâm tiên sinh, nhưng phân lượng trong đó lại không giống nhau, Lâm Mộ Thành hiện tại danh dự uy tín ở trong giới đủ hỏng bét, Lâm gia sau khi xảy ra chuyện cũng không có ai giúp hắn, thử nghĩ một gia tộc lớn chỉ có Lâm Mộ Thành một mình chống đỡ, mà hai đứa con đần độn của hắn hỗn loạn, một đứa em gái chiều tới không ra dạng gì, năm xưa đắc tội rất nhiều thanh niên tài tuấn hiện tại đều thành trụ cột không thể thiếu trong gia tộc cầu hôn, dưới tình huống này Lâm gia quả thực không có tương lai.

Nhưng Lâm Tiểu Vi không nghĩ như vậy, cô ta nghe thấy Lâm Tiểu Khởi nói như vậy liền dùng ánh mắt phóng hỏa nhìn cậu: "Sao anh có thể nói như vậy, anh rõ ràng......"

Lâm Tiểu Khởi nhìn Lâm Tiểu Vi lại muốn ra một tiết mục "Nén nước mắt nhận người", liền đẩy cô ta ra: "Lâm tiểu thư nói chuyện vẫn là phải chú ý trường hợp."

Mọi người nhất thời lấy một loại ánh mắt đồng tình không rõ ràng nhìn về phía Lâm Tiểu Vi, Lâm Tiểu Khởi người ta nói rõ rồi không muốn theo cô lôi kéo quan hệ, cho dù cậu ấy thật sự cùng Lâm gia có quan hệ gì cũng không thể dưới loại trường hợp này nói những lời này, gia giáo của Lâm Tiểu Vi này đi đâu rồi? Cô ta như vậy quả thực là lại lần nữa bôi đen Lâm gia danh tiếng vốn không nhiều, mọi người quyết định sau này phải rời xa Lâm gia, cũng không biết tương lai tên xúi quẩy nào sẽ cưới Lâm Tiểu Vi.

Mẹ của tên xui xẻo còn chưa biết con dâu quyết định nội bộ của mình bị người nhìn như vậy, đương nhiên nếu như bà ta biết rồi nhất định sẽ không tiếp tục đồng ý hôn sự của con trai nhà mình cùng Lâm Tiểu Vi.

Nhắc nhở của Lâm Tiểu Khởi làm cho Lâm Tiểu Vi nhớ tới lần trước cũng là ở Chu gia, Lâm Tiểu Khởi cũng là nhàn nhạt nói mình cùng Lâm gia không có bất cứ quan hệ nào, sau đó, sau đó mình và Lâm Mộ Du liền bị Chu phu nhân đuổi ra ngoài.

Cô ta nghĩ tới mình ở nhà nghe trộm được Lâm Mộ Du nói muốn để cho Lâm Tiểu Khởi cùng Nguyên Uyên kết hôn dùng để đạt được quan hệ thông gia của Lâm gia cùng Nguyên gia, hận đến răng đều muốn cắn nát, Lâm gia nuôi Lâm Tiểu Khởi nhiều năm như vậy nuôi ra một bạch nhãn lang, bạch nhãn lang này còn có thể có được yêu thương của người cô ta thích, trời cao thật quá không công bằng!

Lại suy nghĩ một chút đứa em trai cả ngày sống mơ mơ màng màng kia của mình Lâm Tiểu Vi lại hận không thể một gậy đánh tỉnh nó, thân là người Lâm gia nhưng một chút cũng không hiểu được vì Lâm gia san sẻ, ngược lại cả ngày đi ra ngoài bại hoại danh tiếng Lâm gia, Lâm gia bị người khi dễ tới mức còn không phải người khác nhìn Lâm Tiểu Thừa không bản lĩnh kế thừa Lâm gia sao?

Bất kể Lâm Tiểu Vi cảm giác không công bằng như thế nào, Lâm Tiểu Khởi cũng là ở trên bữa tiệc đính hôn này thu hoạch rất nhiều, ngoại trừ mấy người ban đầu đã có hợp tác kia ra còn quen biết một ít người khác, trải qua cùng người khác tán gẫu cũng làm cho cậu càng thêm mở mang thầm mắt của mình.

Mà cho đến hôm nay Lâm Tiểu Vi từ trong miêu tả của người khác mới biết được Lâm Tiểu Khởi chính là người phụ trách công ty gameonline toàn tức mà cha cô ta nóng lòng tìm kiếm hợp tác, cô ta oán hận mà trên mặt đất đá mạnh vài cước, mặc dù cũng có ghen tỵ với Lâm Tiểu Khởi, đồng thời nghĩ nếu như đây là chuyện em trai mình có thể làm thanh hẳn là quá tốt, nhưng oán niệm lớn nhất của cô ta vẫn là Lâm Tiểu Khởi có bản lĩnh như vậy tại sao không vì Lâm gia làm việc!

Kinh nghiệm hồi nhỏ đã làm cho cô ta đem đạt được từ Lâm ra cho rằng là mục tiêu theo đuổi cả đời, cho nên cho dù biết mình thiên tư không đủ cô ta cũng vì Lâm gia làm chuyện mình có thể làm, đem đứa em trai không ra hồn kéo ra khỏi vũng bùn, cùng Lâm Tiểu Khởi so cao thấp, cùng Tống gia đám hỏi, nhưng là mặc dù làm nhiều chuyện như vậy cô ta cũng không thể thực thiện mục tiêu của mình, mà là trơ mắt nhìn Lâm gia một ngày kém hơn một ngày.

Bất quá bây giờ cô ta muốn làm chính là nghĩ cách để cho Lâm Tiểu Khởi trở lại Lâm gia, nếu như hết thảy Lâm Tiểu Khởi nắm giữ trong tay đều thuộc về Lâm gia, vậy cơ hội Lâm gia Đông Sơn tái khởi còn sẽ xa sao?

Liền lúc cô ta đắc chí vừa lòng chuẩn bị đại triển kế hoạch lớn không cẩn thận bị một đứa bé đụng phải chân, Lâm Tiểu Vi vừa muốn nói vài lời khó nghe la rầy đứa nhỏ này, nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn vung lên có mấy phần quen thuộc, nhìn kỹ chính là đứa con lai lịch không rõ kia của Lâm Tiểu Khởi, Lâm Tiểu Vi tức giận tràn đầy áp xuống đáy lòng.

Bồng Hao mới vừa bị mấy tỷ tỷ xinh đep trêu chọc thật lâu, thật vất vả có cơ hội chạy trốn lại đụng phải người khác, Tiểu Bồng Hao nhớ lại giáo dục của ba ba phải nói xin lỗi với người khác, nhưng nhóc ngẩng đầu liền nhìn thấy người rất lâu trước đó không thích mình và ba ba, lời xin lỗi vốn muốn nói như thế nào cũng nói không ra.

Bồng Hao bĩu môi, chạy như một làn khói.

Lời quan tâm Lâm Tiểu Vi chuẩn bị xong như thế nào cũng nói không ra, đầy mặt kìm nén tới đỏ bừng, thật là dã hài tử không giáo dưỡng, cô ta bỏ đi ý niệm từ trên người Bồng Hao cùng Lâm Tiểu Khởi kéo quan hệ.

Bồng Hao chạy đến bên cạnh Lâm Tiểu Khởi ôm chặt chân cậu, sợ ba ba lại bị người phụ nữ đáng sợ kia khi dễ, nhóc nhớ tới rất rõ ràng, lần trước cũng là ở trong nhà chú Chu Chu người phụ nữ kỳ quái kia cùng một lão bà kỳ quái khác rất không thích ba ba, lão bà kia đáng sợ hơn.

Lâm Tiểu Khởi không biết Bồng Hao găp phải cái gì, còn tưởng rằng nhóc không thích bị nhiều người như vậy vây quanh trêu chọc, liền dẫn nhóc tìm một chỗ yên tĩnh ăn gì đó.

Bồng Hao lặng yên ăn xong bánh ngọt vỗ vỗ bụng nhỏ tròn vo của mình nói với ba ba: "Ba ba chúng ta về nhà đi."

Lâm Tiểu Khởi giúp nhóc xoa xoa tay và khóe miệng: "Bồng Hao muốn ngủ sao? Tiếp tục lát nữa chúng ta về nhà."

Bồng Hao vô cùng buồn chán dựa vào trên người Lâm Tiểu Khởi, chờ ba ba Viên Viên cùng mấy người kia xã giao xong tới tìm mình và ba ba về nhà, nhóc không có cùng ba ba nói chuyện gặp người phụ nữ đáng ghét kia, chỉ hi vọng sau này đừng gặp lại cô ta nữa.

Nguyên Uyên xã giao xong đi tới liền nhìn thấy con trai làm nũng nói gì đó với Tiểu Khởi, anh đi tới nhu nhu tóc Bồng Hao: "Đang nói gì đấy?"

Bồng Hao nhìn thấy Nguyên Uyên tới đây liền biết cuối cùng có thể rời đi, nhóc đưa tay ôm chân Nguyên Uyên: "Lão ba chúng ta về nhà đi."

Đây là cách gọi nhóc mới nghĩ ra, dù sao Nguyên Uyên ở trong mắt Bồng Hao lớn hơn Lâm Tiểu Khởi vài tuổi, theo nhóc càng lúc càng lớn còn ở trước mặt người ngoài gọi "Ba ba Viên Viên" có chút không thích hợp, cho nên nhóc liền vô sự tự thông nghĩ cách gọi mới.

Nguyên Uyên không quan trọng con trai tại sao gọi mình, mặc dù cách gọi "lão ba" này vẫn luôn nhắc nhở mình lớn hơn Lâm Tiểu Khởi mấy tuổi, anh cũng bất đắc dĩ đón nhận.

"Được, chúng ta về nhà."

Tiệc đính hôn sắp kết thúc, bọn họ đi cùng chủ nhà nói một tiếng sau đó liền mang theo Bồng Hao về nhà, trước khi đi Bồng Hao còn nhìn thấy nữ nhân đáng ghét kia ấm ức nhìn người một nhà bọn họ.

Sau đó mấy ngày kế tiếp Tống Minh thỉnh thoảng xuất hiện ở công ty cậu, Tống Minh trên danh nghĩa vị hôn thê tương lai của Lâm Tiểu Vi cũng bắt đầu nhiều lần xuất hiện ở chỗ ở của Lâm Tiểu Khởi.

Lâm Tiểu Khởi bất đắc dĩ nhìn thư ký báo cáo với cậu Lâm Tiểu Vi hôm nay như thế nào ở trước sảnh nháo một trận sau đó không cam lòng không nguyện ý rời đi, bởi vì chuyện của Tống Minh ở đại sảnh đối với tất cả người muốn gặp Lâm Tiểu Khởi đều không dám xem thường, sợ người này đi vào họa rước vào thân, nhưng Tống Minh là một nam nhân, da mặt cũng dày chút, mỗi lần chỉ là cười híp mắt đứng ở nơi đó, đại sảnh tối đa cũng liền không phản ứng tới hắn.

Hơn nữa Tống Minh là có tư mình biết mình, Lâm Tiểu Khởi không muốn nhìn thấy hắn hắn liền ở bên ngoài chờ, nhưng Lâm Tiểu Vi không giống vậy, thứ nhất cô ta tự nhận là em gái của Lâm Tiểu Khởi, đối với đại sảnh nói chuyện cũng liền không khách khí như vậy, mơ hồ có loại cảm giác vênh váo, thứ hai cô ta là Đại tiểu thư Lâm gia, trước kia cô ta bất kể ở nơi nào người khác đều phải nhường, đặc biệt là công ty nhà mình lại càng không ai dám nói với cô ta một chữ "Không".

Lâm Tiểu Vi ở công ty Lâm Tiểu Khởi kiền bất tri bất giác dẫn vào loại cảm giác này, nhưng đại sảnh lại không nhận ra cô ta là ai, nghĩ tới một Tống Minh đến tìm Lâm Tiểu Khởi bị khách khí nhưng thủ đoạn cường ngạnh thỉnh ra chuyện công ty, lại nhìn nhìn vị đại tiểu thư ngang ngược kiêu ngạo này, đại sảnh sợ mình chọc phải chuyện gì đó không nên dây vào, đương nhiên kiên quyết không để cho Lâm Tiểu Vi đi vào.

Vẫn là Lâm Tiểu Vi nháo mới dẫn tới chú ý của Lâm Tiểu Khởi, Lâm Tiểu Khởi không nghĩ tới Lâm Tiểu Vi đuổi tới công ty, nghĩ lại mình hiện tại ở thành phố Hải Lam cũng không tính là người vô danh, chỉ cần Lâm Tiểu Vi có lòng hỏi thăm đều có thể mình mình ở chỗ nào.

Nói như thế nào cũng là chuyện riêng của Lâm gia, Lâm Tiểu Khởi không muốn cùng việc công nói nhập làm một, lại sợ cô ta ở công ty gây ra chuyện lớn, liền mang theo Lâm Tiểu Vi ra khỏi công ty tới nhà hàng lần trước Tống Minh tìm cậu.

"Tìm tôi có chuyện gì?" Lâm Tiểu Khởi uống ngụm trà hỏi cô ta.

Lâm Tiểu Vi không chút nghĩ ngợi liền mở miệng: "Một mình anh ở bên ngoài mở công ty tại sao không nói với cha và cô? Anh biết đoạn thời gian trước nhà chúng ta cơ hồ sắp phá sản, anh đã có năng lực tái ao không trở về trợ giúp Lâm gia!"

Lâm Tiểu Vi mặc dù không biết tình hìnhcông ty Lâm Tiểu Khởi như thế nào, nhưng cũng nghe người ta nói gameonline toàn tức này tương lai rất tốt, ngay cả Lâm Mộ Thành đều muốn tiến quân phương diện này, cô ta sẽ không đi nghĩ Lâm Tiểu Khởi một mình bên ngoài phấn đấu có bao gian nan khốn khổ, ngược lại trách cứ cậu có bản lĩnh tại sao không giúp đỡ người trong nhà.

Lâm Tiểu Khởi muốn bị cô ta chọc tức cười: "Dựa vào cái gì?"

"Chỉ bằng anh họ Lâm, anh cũng là một phần tử của Lâm gia, Lâm gia nuôi anh lớn như vậy lại nuôi ra một bạch nhãn lang, anh không cảm thấy hổ thẹn với ông nội, cha và cô sao?"

Lâm Tiểu Khởi rất muốn xem một chút Lâm Tiểu Vi trong đầu rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nói đến ông nội coi như nói tới quá khứ, nhưng Lâm Mộ Thành và Lâm Mộ Du lại tính là cái gì? Một nam nhân lúc cậu còn bé tìm tiểu tam sinh con riêng ly hôn với mẹ ruột của cậu, một nữ nhân mạc danh kỳ diệu thiết kế cha mẹ cậu li hôn trả thù mẹ cậu hại cậu, đôi anh em này chỉ sợ cũng là cực phẩm trên đời khó gặp, bọn họ có cái gì để cho mình áy náy?!

Mẹ của huynh muội khác e rằng ước gì cậu thật sớm rời khỏi nhà, đời này cũng không muốn lại trở về, nhưng cậu như thế nào găp phải kỳ ba như vậy, mẹ kế và em trai cùng mình không có gặp gỡ gì, em gái kỳ ba lại là cả ngày dỗ muốn cậu vì lợi ích gia tộc suy tính, liên tưởng đến Lâm Mộ Du cả đời không kết hôn, Lâm Tiểu Khởi không thể không thừa nhận có lẽ nữ nhân của Lâm gia trời sinh đối với gia tộc có loại cảm giác ký thác cuồng nhiệt.