Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 22: Không biết tự lượng sức mình




Giảng viên đánh không lại Lâm Tiểu Khởi, ngồi dưới đất buồn bực một chút liền lấy di động ra gửi mật báo cho mỹ nữ hôm qua mới quen.

Trong mắt hắn mình vô duyên vô cớ bị người hành hung một trận quả thực là tai bay vạ gió, hàng xóm chỉ là tên biến thái đồng tính luyến ái, càng là cuồng đánh người, sau này hắn muốn tiếp tục ở lại nơi này an toàn của tính mạng cũng không có bảo đảm, quả nhiên mỹ nữ kia nói đúng, Lâm Tiểu Khởi là một tên thần kinh không hơn không kém!

Bất quá vì vậy mà làm quen được một mỹ nữ không tệ, hắn không nhịn được cười ra tiếng, nhớ tới quá trình mình và mỹ nữ quen biết.

Chiều hôm qua sau khi tan việc giảng viên như bình thường mua thức ăn ở siêu thị về nhà nấu cơm, lúc đi tới cửa nhà mình gặp được một cô nương bộ dáng thanh thuần ở cửa nhà hàng xóm của mình lưỡng lự, cô nương kia nhìn thấy hắn liền chủ độ tới gần hắn.

Làm một giảng viên tuổi đã hơn 30 vẫn là độc thân mà nói cô nương này vô tình là miếng thịt béo, thấy cô nương này mặt trái xoan xinh xắn, eo mảnh khảnh, vóc người cao gầy, giảng viên phảng phất thấy được thời khắc thần thánh mình kéo cô nương này cùng đi vào cung điện lễ cưới.

Hoàn hồn lại nhìn thấy mỹ nữ thần sắc sốt ruột hỏi hắn; "Anh có biết người ở căn nhà này đi đâu không? Nha, anh ta tên Lâm Tiểu Khởi, tôi gõ cửa hồi lâu cũng không thấy có người mở cửa."

Lâm Tiểu Vi lần trước không có hoàn thành nhiệm vụ mượn hơi Lâm Tiểu Khởi về nhà, sau khi trở về vị mẹ và bác hung hăng phê bình một trận, bác của cô nghi ngờ cô sẽ không làm việc, ngay cả việc nhỏ như vậy cũng làm không được, sau này còn có thể tới công ty vì Lâm gia làm việc? Mẹ của cô còn bởi vì bác của cô phê bình mà phê bình cô, mẹ cô ở Lâm gia không có chỗ nương tựa, ban đầu dựa vào giới thiệu của Lâm Mộ Du trèo lên làm tiểu tam, tới khi sinh hạ được một trai một gái mới nhận được yêu thích của Lâm Mộ Du, Lâm Mộ Thành và Diệp Anh sau khi ly hôn liền nhanh chóng cưới bà.

Vì vậy ở Lâm gia, người mà mẹ của Lâm Tiểu Vi Tề San sợ nhất không phải là Lâm Mộ Thành, ngược lại là cô em chồng Lâm Mộ Du. Bình thường Lâm Mộ Thành công việc bận rộn, Tề San bất kể gặp phải việc lớn việc nhỏ đều sẽ tìm Lâm Mộ Du thương lượng, Lâm Tiểu Vi rất nhìn không quen thái độ của mẹ mình ở trước mặt Lâm Mộ Du khuất nhục nhỏ bé cúi đầu.

Bởi vì bị người trong nhà liên tiếp phê bình và oán giận, Lâm Tiểu Vi trong lòng nghẹn một hơi, cô ta cũng không tin Lâm Tiểu Khởi có thể tự cao tự đại tới lúc nào, Lâm gia gia sản lớn như vậy cô cũng không tin Lâm Tiểu Khởi không động tâm, chỉ sợ Lâm Tiểu Khởi còn đang chờ Lâm gia nhượng bộ thỏa hiệp với cậu, để cậu có thể nhận được nhiều chỗ tốt hơn.

Lâm Tiểu Vi giễu cợt cười một tiếng, cô và mẹ còn có em trai ở Lâm gia nhiều năm như vậy ủy khúc cầu toàn cũng không có nhận được một chút điểm tốt, trái tim của Lâm Mộ Thành là thiên vị, tất cả đều thiên tới chỗ Lâm Mộ Du, cô ta ước gì Lâm Tiểu Khởi trở lại Lâm gia đấu đá với Lâm Mộ Du, tốt nhất là đấu tới lưỡng bại câu thương.

Ai ngờ cô ta gõ cửa hồi lâu Lâm Tiểu Khởi cũng không ở nhà, lúc chuẩn bị rời đi lại gặp được hàng xóm của Lâm Tiểu Khởi, Lâm Tiểu Vi chuyển chuyển con người giả bộ sốt ruột chủ động tiện thể hỏi thăm hắn chuyện Lâm Tiểu Khởi, trong lòng lại nghĩ tới Đại tiểu thư của Lâm gia gì đó luân lạc tới loại trình độ này rồi, chờ sau khi Lâm Tiểu Khởi trở lại Lâm gia xem cô thu thập cậu ta như thế nào!

Giảng viên buổi sáng nhìn thấy Lâm Tiểu Khởi mang theo con vào một chiếc xe sang trọng, thấy mỹ nữ sốt ruột hỏi Lâm Tiểu Khởi trong lòng không khỏi suy đoán: Chẳng lẽ mỹ nữ kia là mẹ của con của Lâm Tiểu Khởi? Nếu là như vậy hắn nhưng tiếp thụ không được, hắn có khiết phích rất nghiêm trọng, tuyệt đối không thể chịu được bạn gái hoặc vợ tương lai của mình cùng nam nhân khác từng có quan hệ.

Vừa nghĩ như vậy thái độ của hắn cũng có chút lãnh đạm, vừa hận mỹ nữ này vì sao sớm đã đi theo Lâm Tiểu Khởi vừa muốn để cho cô ta thấy rõ ràng bộ mặt thật của Lâm Tiểu Khởi, liền làm bộ như khó có thể mở miệng mà nói: "Cái này...... dù sao cũng là chuyện của người ta, tôi thân là hàng xóm cũng không biết có nên nói hay không."

Lâm Tiểu Vi vừa nghe lời này liền bắt đầu suy nghĩ, chẳng lẽ có nội tình gì cô không biết? Lập tức vẻ mặt ôn hòa nói: "Không sao, anh cứ nói đi, tôi là em gái của anh ấy, mặc dù anh ấy vẫn không chịu thừa nhận tôi và cha, nhưng chúng tôi dù sao cũng là người một nhà, người một nhà đâu có gây khó dễ, nếu như anh ấy có khó khăn gì chúng tôi đều giải quyết giúp anh ấy."

Nghe được mỹ nữ là em gái của Lâm Tiểu Khởi, tâm tư của vị giảng viên tro tàn lại cháy, hắn lập tức đem chuyện mình biết thêm mắm thêm muối mà nói với Lâm Tiểu Vi một lần, trong đó dĩ nhiên không thiếu chuyện Lâm Tiểu Khởi mang theo con còn không ngừng thông đồng với nam nhân khác, đem Lâm Tiểu Vi nghe tới sửng sốt, cô ta hoàn toàn không muốn nhất thời nảy lòng tham đi bôi đen danh tiếng của Lâm Tiểu Khởi thậm chí có thu hoạch to lớn như vậy.

Cho nên cô ta cũng thêm mắm thêm muối mà tính ám hiệu đem chuyện Lâm Tiểu Khởi không hiếu kính trưởng bối nói cho vị giảng viên nghe, còn vô căn cứ sự thật Lâm Tiểu Khởi lừa gạt phụ nữ sinh con cho cậu, cô ta chính là muốn bôi đen danh tiếng của Lâm Tiểu Khởi, khiến cậu ở chỗ khác nán lại không được.

Hai người ở chung một chỗ nói xấu Lâm Tiểu Khởi một trận, bỗng nhiên phát hiện lẫn nhau thậm chí có rất nhiều điểm giống nhau, tâng bốc khích lệ lẫn nhau một phen, hài lòng trở về nhà.

Mà hiện tại, vị giảng viên sờ vết bầm tím trên mặt mình, trong lòng tràn đầy oán giận.

Giảng viên tự xưng là một người chính trực, cho nên hôm nay lúc nhìn thấy Lâm Tiểu Khởi liền mở mồm châm chọc cậu, hắn cho rằng Lâm Tiểu Khởi tự biết đuối lý không dám như thế nào với hắn, nhưng hắn đã nghĩ lầm, Lâm Tiểu Khởi hung hăng đánh hắn một trận!

Hắn lấy điện thoại di động ra đem chuyện phát sinh hôm nay một năm một mười kể rõ với Lâm Tiểu Vi, đương nhiên không nói mình đánh không lại Lâm Tiểu Khởi, mà là nói hắn và Lâm Tiểu Khởi đánh một trận, ai ngờ Lâm Tiểu Khởi thế nhưng luyện qua công phu, hắn tay không tấc sắt anh dũng mà bị thương.

Lâm Tiểu Vi nghe được lời của hắn không nhịn được ứng phó hai câu liền cúp điện thoại, trong lòng cười nhạo giảng viên là không tự lượng sức, ngay cả Lâm Tiểu Khởi một tên tay trói gà không chặt như vậy đều đánh không lại, còn dám nghĩ giống như mình, thật là một người cổ hủ buồn cười, bất quá chuyện lại ngoài dự tính mà phát triển thật tốt, Lâm Tiểu Khởi cũng bắt đầu đánh nhau với hàng xóm, chỉ cần tiếp tục lợi dụng giảng viên đem chuyện của cậu lan truyền khắp nơi, xem Lâm Tiểu Khởi sau này còn dám ở lại chỗ nào?

Từ đầu tới đuôi hai người này bụng dạ khó lường đều không thể nghĩ tới báo cảnh sát có lẽ sẽ nháo chuyện tới lớn hơn nữa, khiến danh tiếng của Lâm Tiểu Khởi tệ hơn. Ngược lại Lâm Tiểu Khởi có chút bận tâm giảng viên sẽ làm ra chuyện ngoài dự đoán mọi người, gọi điện thoại trước cho Chu Chu, Chu Chu vừa nghe liền phát hỏa khí, tên biến thái chết tiệt kia lá gan thật lớn, lại dám vũ nhục Tiểu Khởi, liền muốn tìm người báo thù, bị Lâm Tiểu Khởi ngăn lại, dù sao cậu cũng đánh rất sảng khoái, chỉ cần đối phương không tiếp tục tới kiếm chuyện, chuyện này cứ như vậy xong xuôi, cậu chỉ là vì để ngừa vạn nhát có tình huống đột phát, Bồng Hao không có ai chiếu cố.

Chu Chu ở đầu bên kia điện thoại trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nói một câu: "Tớ thấy cậu vẫn là chuyển tới đây đi, nhà tớ tìm giúp cậu, ở chỗ đó có gì tốt, ở chỗ vừa nhỏ vừa có biến thái, cậu đều đã ở bao năm rồi còn lưu luyến?"

Lâm Tiểu Khởi suy nghĩ một chút, cậu hiện tại có Bồng Hao, quả thực không cần tiếp tục tự ngược ở chỗ như thế này, bóng ma quá khứ như khói mây tiêu tán rồi, mà cậu cũng nên bắt đầu cuộc sống mới.

"Cũng tốt, cậu giúp tớ để ý một chút, Bồng Hao sắp phải tới nhà trẻ rồi, tìm một chỗ gần đấy có nhà trẻ và trường tiểu học, hoàn cảnh phải tốt."

Chu Chu "hắc" một tiếng: "Quả nhiên có con chính là khác, chuyện gì cũng phải suy nghĩ tới cảm thụ của con. Nhà trẻ chỗ nào không có a, tớ đảm bảo tìm cho cậu một chỗ vừa tốt vừa có nhà trẻ, trường tiểu học và trung học."

Lâm Tiểu Khởi nửa nói giỡn: "Vậy được, hôm nào tớ bảo Bồng Hao tự mình cảm ơn cậu."

Vị giảng viên hàng xóm đã biến thành chó điên nhìn thấy cậu liền phát rồ, Lâm Tiểu Khởi mặc dù không sợ hắn, không không thể tiếp tục ở lại chỗ này để cho hắn ảnh hưởng tới cuộc sống của mình và Bồng Hao, tiền tiết kiệm của cậu ở thành phố Hải Lam có lẽ mua không được một căn biệt thự xa hoa, nhưng mua một căn nhà thoải mái vẫn dư dả.

Chu Chu đầy miệng đáp ứng, kỳ thực y muốn nói chính là y có rất nhiều căn nhà bỏ trống, Lâm Tiểu Khởi có thể tùy tiện chọn một chỗ, nhưng do dự rất lâu cũng không nói ra khỏi miệng, nếu như Lâm Tiểu Khởi đã muốn cái gì còn sợ không có sao? Mặc dù Lâm Tiểu Khởi không nói chi tiết với, nhưng từ trong lời nói của Lâm Tiểu Khởi đoán ra của ở nước Mễ Thang trải qua không tệ, lấy tư chất của Lâm Tiểu Khởi, cho dù không có Lâm gia đại thụ này che chở cũng có thể dựa vào chính mình sáng lập ra một thế giới riêng, điểm này Chu Chu cũng không hoài nghi.

Lâm Tiểu Khởi đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nói với Chu Chu: "Tớ nghi ngờ tên kia hôm nay bị tớ đánh có tiếp xúc với người Lâm gia, hắn ta trước kia mặc dù chán ghét tớ nhưng sẽ không vô duyên vô cớ mắng chửi người, lần này giống như là trúng tà nhìn thấy tớ liền chửi, còn biết chuyện tớ không trở về nhà, nói tớ bất hiếu, ngoại trừ người Lâm gia cũng không còn ai khác sẽ quan tâm chuyện tớ có trở về nhà hay không."

Chu Chu: "Tớ giúp cậu điều tra thêm, cậu lần trước không phải nói đứa em gái rẻ rách kia của cậu lại đi tìm cậu lần nữa sao, tớ nghĩ có lẽ người Lâm gia gặp cậu còn có thể có lợi, muốn bảo cậu trở về cứu trận đấy, đoán chừng tên hàng xóm này của cậu cũng là bị bọn họ mua chuộc, muốn tìm cách bức cậu về Lâm gia đấy."

Chu Chu đối với chuyện của Lâm gia hiểu rõ vô cùng thấu triệt, công ty của Lâm gia đã tràn ngập nguy cơ, nếu không lần trước Lâm Mộ Du cũng không tới nỗi tự mình tới Chu gia cầu cứu, đáng tiếc bà ta vẫn là không hiểu cái đạo lý gọi là "Người ở dưới mái hiên".

Lâm Tiểu Khởi cười lạnh một tiếng: "Vậy cũng thật sự phải khiến bọn họ thất vọng rồi, bọn họ bất quá là thấy tớ và cậu quan hệ tốt, muốn mượn việc này muốn Chu gia giúp đỡ bọn họ một chút, nhưng trên đời đâu có chuyện tiện nghi như vậy, ai cũng không phải người ngu."

Chu Chu nói: "May mà có cậu ở đây, bằng không Chu gia bọn tớ nói khong chừng đã bị bọn họ kéo xuống nước rồi, cha tớ lúc trước hợp tác với Lâm gia còn giữ vững thái độ lạc quan, sau đó tớ đem mấy thứ tớ điều tra ra cho ông ấy xem, ông ấy cũng bị dọa một thân mồ hôi lạnh, cuống quít nói muốn tớ mời cậu về nhà hảo hảo cảm tạ cậu đấy."

Lâm Tiểu Khởi chỉ gặp qua một lần cha của Chu Chu, khác với mẹ Chu Chu, ông là người nghiêm cẩn tự ràng buộc, đối với chuyện của công ty cẩn trọng, khuyết điểm duy nhất cũng là bởi vì Chu gia nền móng còn thấp, ông vẫn luôn hi vọng con trai có thể làm đám hỏi thế gia để cho Chu gia cao hơn một tầng, lần trước muốn hợp tác cùng Lâm gia chính là nguyên nhân này.

Cười nói trêu chọc với Chu Chu thêm mấy câu, cúp điện thoại, Lâm Tiểu Khởi lẳng lặng ngồi trên ghế salon trong phòng khác, lúc trước đánh người cảm giác thần thanh khí sảng, hiện tại cánh tay lại có chút đau nhức, cậu từ nhỏ đến lớn đều là bé ngoan, chưa từng đánh nhau với người khác, ngay cả mấy lần gây lộn đều rất ít, lần này đánh nhau cũng là lần đầu tiên.

Không biết làm sao, cậu đột nhiên nghĩ tới nếu như Nguyên Uyên ở đây chắc chắn sẽ không nhìn mình bị người khác khi dễ, cẩn thận nghĩ tới Nguyên Uyên vẫn luôn đều rất bảo vệ cậu, từ nhỏ đến lớn đều đối với cậu rất tốt, cho dù là trong mấy năm hắc ám nhất kia của cậu cũng không quên tặng quà sinh nhật cho cậu, nghĩ tới đây trái tim cậu bỗng dưng tăng nhanh tốc độ, cậu nhắm mắt lại, trong đầu xuất hiện đều là khuôn mặt anh tuấn của Nguyên Uyên cùng với......

Lâm Tiểu Khởi chợt mở mắt ra, đưa tay sờ sờ khuôn mặt mình, quả nhiên nóng tới lợi hại, có lẽ người kia Nguyên Uyên cậu sẽ không để ý nhiều như vậy, như vậy đây chính là cảm giác thích?