Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công

Chương 93: Hai mươi năm ẩn nhẫn [2]




Edit: Ring.

Cho nên trong lòng mẫu thân, hắn chính là nơi gửi gắm toàn bộ hy vọng.

Hy vọng hắn có thể lên làm gia chủ đời tiếp theo của Bùi gia, như vậy, nàng coi như là mẫu bằng tử quý*!

(R: mẫu bằng tử quý: mẹ lên nhờ con).

Nhưng chỗ ngây thơ của mẫu thân chính là, đại nương Lâm Quỳnh Hoa sẽ trơ mắt nhìn mẫu tử bọn họ đắc thế sao?

Dù sao đại nương cũng có một đứa con là Bùi Ngu, mẫu thân hy vọng con mình tương lai có thể làm người đứng đầu Bùi gia, đại nương sao lại không hy vọng Bùi Ngu có thể lên làm gia chủ tương lai chứ?

Từ trước khi hắn được sáu tuổi đã không ngừng gặp chuyện ‘ngoài ý muốn’, hắn nếu vẫn chưa biết cẩn thận che dấu sự thông minh của mình, có thể đã không sống được đến lúc trưởng thành.

Mẫu thân là một nữ nhân không hiểu những chuyện này, nhưng hắn đã sớm thành thục.

Cho nên đến lúc có thể mời thầy giáo về dạy, hắn đã nói ngoa rằng sau này không học thương, muốn đọc sách sau đó đi thi đạt công danh, kiếm một chức quan.

Đó là để cho mọi người nghĩ hắn không muốn làm thương nhân bị người khinh thường, hắn sau này muốn đi thi rồi đỗ đạt công danh.

Sau khi ‘tuyên bố hùng hồn’ như vậy, đại nương Lâm Quỳnh Hoa liền chê cười mẫu thân hắn dạy dỗ ra một đứa con có suy nghĩ kì lạ.

Cũng vì chuyện đó tổn hại nghiêm trọng đến mặt mũi của mẫu thân, người xưa nay vốn coi trọng danh dự, nên từ đó về sau, mẫu thân thất vọng, cũng không cho hắn sắc mặt hòa nhã. Mặc cho hắn hiếu thuận mẫu thân như thế nào đi nữa, cũng không đổi được một nụ cười của mẫu thân cho hắn.

Trong lòng Bùi Huyền đau khổ, nhưng vì tương lai, đứa nhỏ sáu bảy tuổi là hắn trừ bỏ trốn trong chăn khóc thì còn có thể làm gì?

Dần dần, nhiều năm qua đi, mẫu thân vẫn đối với hắn lạnh lùng như trước.

Mà hắn, bởi vì tất cả những bố trí, chuẩn bị còn chưa đến lúc thu được thành quả, không thể thất bại trong gang tấc, nên cho đến bây giờ cũng chưa từng lộ ra một chữ với mẫu thân.

Hiện tại nhắc tới Bùi Huyền hắn, toàn bộ Bùi gia từ trên xuống dưới người nào không biết, không nghĩ hắn chỉ là một con mọt chỉ biết đọc sách, một lòng vọng tưởng muốn thi đỗ công danh, làm đại quan, nhưng đã thi ba lần liên tiếp vẫn không đậu?

Nhưng bọn họ lại có người nào biết, bất luận là mưu lược hay thủ đoạn, học thức hay kinh nghiệm, Bùi Huyền hắn đều vượt xa Bùi Ngu cùng Bùi Phong cùng lứa?

Hắn bây giờ chỉ chờ một thời cơ, một thời cơ để Bùi Vũ Khâm thấy được trí tuệ sâu sắc lại khiêm tốn của hắn. Chỉ cần thời cơ này đến, cho dù hắn chỉ là một ‘con mọt sách’, tin tưởng Bùi Vũ Khâm cũng sẽ sắp xếp cho hắn việc kinh thương.

Mà trước lúc đó, nằm giữ trong tay toàn bộ tình hình cùng hướng phát triển của tất cả mọi chuyện trong nhà này là một chuyện rất quan trọng.

Bất cứ chuyện gì có thể giúp hắn đi lên vị trí người cầm quyền Bùi gia trong tương lai, hắn đều phải chú ý.

Đương nhiên, hành động như vậy phải tiến hành im lặng, nếu để người ta phát hiện dấu vết rồi liên tưởng đến hắn, vậy mưu tính hắn che dấu cùng nhẫn nhịn nhiều năm qua có khả năng sẽ thất bại trong gang tấc.

Tất nhiên dựa vào những thứ đang nắm trong tay, hắn hoàn toàn có thể không cần ngụy trang mà chậm rãi thể hiện tài năng cùng khôn khéo ra. Nhưng nếu như vậy, tam phu nhân Lâm Quỳnh Hoa giờ vẫn một lòng xem bên Bùi Phong là đối thủ cạnh tranh lớn nhất sẽ chuyển mũi nhọn qua bên này của hắn.

Điều này bất luận là đối với kế hoạch của hắn hay đối với mẫu thân đều không phải chuyện tốt.

Để tất cả mọi người loại Bùi Huyền hắn ra ngoài không phải rất tốt sao?

Nếu Lâm Quỳnh Hoa quyết định đấu đến ngươi chết ta sống với nhị phu nhân Tân Hồng Diệp, hắn lại càng không cần bại lộ mình ra sáng. Để bọn họ đấu cho đã đi, cuối cùng hắn cùng nương là ngư ông đắc lợi được rồi.

Hiện tại, nếu nói trong kế hoạch của hắn có chỗ nào chưa đúng, như vậy người này chính là Giang Mộ Yên.

Giang Mộ Yên này trước đây vẫn không gây cho hắn cảm giác tồn tại mạnh mẽ, tuy xuất thân quan gia nhưng lại thanh ngạo. Bùi Vũ Khâm trông cậy vào việc gả nàng cho Bùi Dạ Tập để bù lại khuyết điểm Bùi Dạ Tập không chịu học thương, nhưng hắn xem ra, Giang Mộ Yên này tuy là một chủ mẫu tương lai tiềm năng, nhưng vẫn chưa đến mức có thể uy hiếp đến kế hoạch của hắn.

Dù sao nữ nhân trời sinh chính là nữ nhân, cho dù có chút tâm kế này nọ nhưng chung quy cũng khó có thể lộ diện. Hơn nữa, về sau nếu thật để nàng chưởng quản chuyện nhà, chẳng lẽ một nữ nhân như nàng có thể đi ra ngoài bàn chuyện sinh ý sao?

Cho dù Bùi Vũ Khâm cùng Bùi Dạ Tập đồng ý, nhóm quản sự ở các cửa hàng Bùi gia sợ là cũng không dễ dàng để một nữ nhân đến quản bọn họ!

Cho nên, trong lòng hắn, Giang Mộ Yên đến giờ cũng không là vấn đề.

Nhưng tình huống hiện tại dường như đã khác. Bùi Vũ Khâm liên tục gặp Giang Mộ Yên, thậm chí còn không kiêng dè thân phận cha chồng-con dâu giữa bọn họ mà hai người đóng cửa trong phòng không biết nói gì.

Mà vào lúc ban đêm, Giang Mộ Yên liền vẻ mặt phiền chán viết tờ giấy đang nằm trong ngực hắn. Nếu nói giữa bọn họ không có kế hoạch hay bàn bạc chuyện gì, đánh chết hắn cũng không tin.

Mà hiện tại hắn muốn biết chính là, giữa Giang Mộ Yên và Bùi Vũ Khâm rốt cuộc là có kế hoạch gì?

Nếu cuối cùng có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn, như vậy có một số chuyện cần phải phòng bị sớm.

Nhưng tất cả những điều này, hắn cũng không thể hiện trên mặt, không thể để những ai ngoài một số rất ít những người biết hắn nhìn ra, trong đó bao gồm cả mẫu thân của hắn.

Nhưng mẫu thân có thể vào lúc tâm tình tốt mà tìm đứa con là hắn qua ăn cơm, trong lòng Bùi Huyền vẫn là vô cùng vui vẻ, tất nhiên cũng muốn biết nguyên nhân nàng cao hứng.

Nhưng tiểu Thuận lúc này lại lắc đầu “Công tử, ngài bây giờ đúng là đang hỏi khó tiểu Thuận. Tiểu Thuận thật sự không biết vì sao hôm nay tâm tình di nương lại tốt như vậy. Bất quá sáng sớm hôm nay, phu nhân tìm di nương qua nói chuyện một chút, khi trở về, di nương đã rất vui vẻ.”

“Đại nương tìm nương ta đi nói chuyện? Sau đó nương ta còn vui vẻ trở lại?”