Văn Trung lái chiếc xe đi trên đại lộ, ánh đèn đường mập mờ chiếu lộ ra những ánh mắt tăm tối của bọn zombie, tiếng động cơ rất nhỏ nhưng về ban đêm các giác quan của zombie rất nhạy bén, bọn chúng đã nghe được tiếng xe và bị nó thu hút.
Tốc độ xe rất nhanh và lũ zombie cũng thế. Mỗi nơi Văn Trung lái qua đánh động đám zombie ở nơi đó, chúng bắt đầu đuổi theo chiếc xe. Nhìn kiếng chiếu hậu Văn Trung thấy bọn zombie tụ lại rất đông thì thầm mắng một tiếng. Cậu và Hương Trà đã chạm ngưỡng giới hạn năng lượng, cơ thể cần thời gian để hồi phục, nếu bị đám zombie này vây quanh chỉ có con đường chết mà thôi nên Văn Trung gạt cần, tăng tốc lên.
Lũ zombie về đêm chạy rất nhanh, Văn Trung vừa phải giữ vững tay lái vừa phải tránh những chướng ngại vật phía trước nên khoản cách hai bên cũng không lớn lắm. Cậu đã lái được một đoạn thì đột nhiên lũ zombie tụt lùi, có vài con còn chạy đi như trốn tránh, sợ hãi cái gì đó.
Nhìn kiếng chiếu hậu Văn Trung cảm thấy có gì đó nguy hiểm sắp tới. Lũ zombie này một khi đã đuổi theo con người thì sẽ cứ đuổi mãi, cho đến khi chúng bị giết hoặc dựa vào một vài thủ đoạn tránh thoát.
Rầm... Rầm... Rầm... Tiếng bước chân khổng lồ như sứ giả địa ngục ở phía trước truyền tới. Rầm... Rầm... Tiếng bước chân xé rách sự u ám của màn đêm, mang tới bầu không khí chết chóc. Một toán zombie ở đằng trước đang chạy trốn vào hẻm trái thì...
Xèo... Xèo... Một ngọn hắc hỏa từ phía bên phải phóng qua, thiêu đốt tất cả những gì trên đường: xe cộ tan chảy, đất bị bỏng lở, lũ zombie tan chảy dưới ngọn tà hỏa. Ngay sau đó một cái đầu khổng lồ thò ra, đớp lấy lũ xác chết xấu số.
Bàn tay to lớn đè nát nhà, từng mảnh kiếng, gạch rơi xuống leng keng, lộp bộp. Keng két... Keng két... Móng vuốt sắc nhọn cào lên tòa cao ốc... Ánh đèn cam lập lờ cũng không thể soi được cơ thể nó, tuy nhiên có thể khẳng định một điều rằng, sinh vật này cực kỳ khổng lồ.
Đột nhiên cái đầu của nó dần cúi xuống mặt đất, Văn Trung quay gương chiếu hậu ra ngoài rồi cúi người xuống vô lăng. Nhìn vào gương, cậu thấy một cái cổ rất dài, hàm chi chít răng nhọn như hàm cả mập, hơi lửa mập mờ quang miệng và... Đôi mắt tử sắc đầy lệ khí.
“Không thể nào, thi long, zombie cấp tám.” Văn Trung thầm kinh hãi trong lòng. Bá chủ bầu trời, là loại zombie cực kỳ độc, ngọn lửa của nó chứa virus tang thi vô cùng mạnh, dị năng giả dưới cấp sáu dính phải lập tức tử vong, cấp bậc mạnh cũng bị thi hóa, trở thành zombie.
Ngọn lửa đó đủ khắc chế các dị năng nguyên tố, cùng cấp bậc dị năng không thể chế ngự nó chứ đừng nói gì là giết nó. Con rồng này, chưa mọc cánh, chỉ mới cấp năm... Không, chưa mọc sừng, zombie cấp bốn...
Nhận thấy không có vật nào ở gần đây nữa, nó liền quay đi.
Tim Văn Trung đập thịch liên hồi, cậu dựa lên ghế, thở ra một hơi phù, giải tỏa sự căng thẳng vừa qua. Xong Văn Trung lay lay Hương Trà dậy, kêu tên cô liên tục: “Thỏ con, dậy dậy... Thỏ con...”
Hương Trà đầu óc nửa tỉnh nửa mê, cô lạc vào một khoản không tăm tối. Đột nhiên một bóng người chạy vượt lên trước cô. Vụt... Đầu người đó đứt lìa khỏi cổ, bên cạnh đó cũng có rất nhiều người mặc áo giáp quân lính cổ đại xung quanh, chỉ sau tiếng gió thoảng qua, tất cả đều tử trận.
Bóng đen thoăn thoát đó đến cả Hương Trà cũng chỉ lờ mờ thấy được tàn ảnh. Như mọi lần...
Ó... Ó... Ó... Một cái bóng đen vô cùng lớn, to hơn cả bốn chiếc container, cánh rộng sải dài hơn 10m, đây là lần đầu tiên nó xuất hiện. Nó có một cái đầu đại bàng nhưng lại có bốn chi, là một con griffin (Sư thứu).
Hương Trà cứ có cảm giác nó đang nhìn mình, đột nhiên nó sà xuống, trong miệng nó là một luồng hỏa diễm cháy rực, phóng xuất về phía cô.
Hương Trà cứ đờ đờ như thế, cô có nhận thức rất rõ nhưng cứ như mình đang bị cái gì đó trói buộc, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn ngọn hỏa diễm bay tới.
Vụt... Tiếng gió ấy lại vang lên bên tai, trước khi cô kịp hiểu rõ chuyện gì thì ngọn hỏa diễm sắp rơi vào người cô bị rẽ sang hai bên, con sư thứu bị cắt đôi người.
Thỏ con... thỏ con... Đột nhiên có những tiếng gọi quen thuộc truyền vào tai cô, không gian tăm tối này như đang mờ đi, hẳn là cô sắp tỉnh rồi...
Nghe tiếng ai đó gọi liên tục bên tai mình, âm thanh phà vào lỗ tai làm cô có cảm giác rất ngứa ngáy, cô lờ đờ mở mắt ra.
Đập vào mắt cô là khuôn mặt của chàng thanh niên Văn Trung...
Hương Trà:...
Mặt gần như vậy là định làm gì đây, định hù chết cô à.
Cái tên này, trời tối khuya không có chuyện làm hay sao mà lại làm phiền cô ngù nữa rồi. Hương Trà ngáp một tiếng, lười biếng dựa vào ghế, mắt mở hờ hỏi: “Có chuyện gì?” Nói thật cô vẫn còn buồn ngủ lắm nha.
Dáng vẻ lười biếng như mèo con, đôi tai thỏ xinh xắn và dáng người bé nhỏ của cô khiến cho hai mắt của Văn Trung suýt chút nữa rơi cả ra. Cộng thêm âm thanh ngọt ngào lúc mới tỉnh dậy như cào cào vào tai cậu.
Văn Trung:...
Đừng như thế Văn Trung, dù cho thỏ con có dáng người nhỏ bé thì đó cũng là một lão quái, mày nên bình tĩnh lại đã.
Đè xuống dao động trong lòng, song cậu vẫn không nhịn được mà đưa tay véo má cô một cái.
Cạch... Hương Trà lấy khẩu Glock ra, lên đạn...
“E hèm, có biến. Cô mau nhìn ra ngoài kìa.” Văn Trung ho nhẹ lái qua chủ đề khác. Nếu cậu mà không dừng chắc một giây sau trên đầu có lỗ luôn, không đẹp, không đẹp.
Tiếng bước chân rầm rầm đã hấp dẫn sự chú ý của cô, Hương Trà nhìn ra ngoài cửa, cảnh tượng cô nhìn thấy khiến cô cũng phải thốt nhẹ ra: “Thi long.”
Một trong những chủng loại zombie cấp tám được xếp vào hàng zombie mạnh nhất nửa sau mạt thế. Không giống như zombie thiết giáp, thi long bay trên bầu trời nên cực kỳ khó khăn để tập kích chúng. Ngoài ra ngọn lửa hắc ám của nó chứa virus tang thi cực mạnh, dị năng giả sống sót dưới ngọn lửa đó không bị tan chảy thì cũng sẽ hóa tang thi, khói lửa bốc lên chỉ cần hít phải lập tức hóa tang thi.
Quan trọng hơn cả là nó có khả năng sinh sản, đẻ ra những ấu thi long, số nhân loại bị chết dưới ngọn lửa kia thống kê được chỉ sau zombie thiết giáp kia một bậc.
“Ừ, theo phân tích thì nó là một con cấp bốn, nhưng mà... Cô hãy nhìn vào màu da của nó đi.” Văn Trung khoanh tay chỉ chỉ.
Theo lời Văn Trung, Hương Trà nhìn thấy được lớp màu trên bộ da của nó, là màu tím...
“Không thể nào, long đế...”
Tiếng quát hơi lớn làm cho con rồng chú ý. Hương Trà và Văn Trung đồng thời núp xuống, con rồng đưa ánh mắt chết chóc quét qua bãi xe cộ nơi hai người đang đậu.
Gào... Khè... Nó phun ra tà hỏa, thiêu đốt lũ zombie lấp ló gần đó. Có lẽ nó nghĩ tiếng động này là do lũ zombie kia nên quay đi chỗ khác, đặt đầu xuống ngủ.
Bầu trời tối mịt, một thành phố đã từng rất ồn ào ấm áp mà giờ đây lại trở nên hoang tàn đến mức cơn gió lạnh thổi qua cũng làm vang vọng trong từng góc hẻm. Hương Trà và Văn Trung ngóc đầu dậy, hai người có thể thấy được cái đuôi to lớn bằng cả một cái container, dài ước chừng ba chiếc container.
Chủng loại thi long gồm có hai màu da là xám và đen. Xám hoạt động ban ngày còn đen ra ngoài về đêm, mỗi loài đều có một con đầu đàn. Các dị năng giả cấp sáu trở lên mới có khả năng đối địch với lũ thi long này, cấp bảy cấp tám có thể hợp lực đánh ngang cơ với hai con con đầu đàn.
Tuy nhiên thì sự kiện đẫm máu kia diễn ra, thế giới đã được chứng kiến sự xuất hiện của con thi long hùng mạnh hơn rất nhiều, long đế. Cơ thể to lớn gần gấp đôi hai con đầu đàn, lớp vảy tử sắc chết chóc đặc trưng của riêng nó và là thi long duy nhất sinh sản được.
Nó sở hữu quyền uy tối thượng của thi long khi có thể hiệu triệu toàn bộ thi long trong một lãnh thổ để mình sử dụng. Sức mạnh của một con long đế đã tiệm cận với cấp bậc kia.
Nhưng điều kỳ lạ mà đến nay chưa ai giải thích được rằng, mỗi quốc gia đều sẽ có một con long đế tồn tại, hang ổ chúng quá sâu, lại có nhiều thi long bảo vệ nên con người không thể tới gần, tà lực bốc lên đến cả ra đa cũng không quét được.
Nếu so sánh thì với Zombie thiết giáp con người có thể đối mặt được một phần vì chúng không có tính lây nhiễm, một phần vì chúng hoạt động riêng lẽ. Còn lũ thi long lại rất đông, luôn ra ngoài cùng đàn, diệt được một ổ phải mất rất nhiều công sức. Nhưng chỉ cần long đế còn tồn tại thì chúng vẫn còn sinh sôi.
...
Hương Trà: Báo cáo các đồng chí, tôi vừa tóm được một tên lolicon.