Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
“Căn cứ tin tức lưu lại, đoàn người của Depeson có lẽ đã đi theo hướng nam, thời gian rời đi đã hơn nửa tháng.” Klosters nói, “Trên đường đi, bọn họ gặp chút phiền toái, nếu không có gì ngoài ý muốn thì hiện tại hẳn là đang ở chỗ đó chờ chúng ta cứu viện.”
Klosters giải thích, ngón tay thon dài trắng trẻo chỉ vào một điểm trên thiết bị tham trắc.
Ánh mắt mọi người nhìn theo ngón tay chỉ, nhận thấy chỗ được chỉ đến có rất ít sinh mệnh thể, nhưng cũng không thể khiến họ an tâm ngược lại sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.
Thời đại tinh tế, nếu trên một hành tinh có tồn tại cả dị thú và dị thực, nhưng có nơi có ít sinh mệnh thể cũng không chứng minh được nơi đó là an toàn, chính là vì còn có một nguyên nhân khác, có thể là nơi đó có một loại dị thực cao cấp đáng sợ đến mức dị thú cũng không thể sinh tồn ở đó.
Kỳ thật so với dị thú, có chút dị thực càng khó đối phó, đặc biệt là hiện tại cơ giáp của bọn họ bị tổn hại nghiêm trọng, còn phải bảo tồn sức chiến đấu của cơ giáp, để phòng ngừa có tình huống xấu xảy ra. Cũng vì như thế, cho nên từ lúc đáp xuống hành tinh này, nếu không cần thiết, bọn họ đều tận lực dùng những thiết bị khác, rất ít dùng đến cơ giáp cũng là vì chuẩn bị cho sau này.
Mọi người thương lượng một chút, liền quyết định đi đến nơi được đánh dấu trên thiết bị tham trắc.
Bởi vì có mục đích chính xác, cho nên không cần tiếp tục tìm kiếm trên đường, một đường đi tới, chỉ cần năm ngày, bọn họ đã tiếp cận mục tiêu.
Khi nhìn đến một khoảng rừng rậm vô tận, tâm tình mọi người có chút ngưng trọng.
“Không nghĩ rằng trên hành tinh này lại có nhiều dị thực như thế.” Trong lòng Clefs có chút bất đắc dĩ, một đường truy tung mà đến, Clefs cũng biết hành tinh này còn rất nguyên sơ, chưa có dấu vết khai phá của nhân loại, nhưng từ những dấu hiệu đã phát hiện cho thấy, quá trình tiến hóa của hành tinh này đã hoàn thiện, được xếp vào loại hành tinh tài nguyên, không biết hành tinh này lớn như thế vì cái gì mà thiếu gia Depeson lại cố tình chạy đến loại địa phương này.
Hay là có nguyên nhân gì khác?
Mỗi một hành tinh đều có điều kiện đặc thù, cùng với những sinh mệnh thể tiến hóa trên cơ sở những điều kiện đặc thù đó, mức độ nguy hiểm của một hành tinh phần lớn căn cứ theo dị thực và dị thú trên hành tinh đó. Hành tinh vô danh này không có nhiều dị thú cho lắm nhưng dị thực và trùng thì lại rất nhiều, thật khiến người phiền não mà.
“Vậy hãy liên lạc với Depeson trước đi.” Klosters để mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, không mạo muội tiến vào rừng mưa nhiệt đới này.
“Làm sao liên lạc?” Clefs sửng sốt, nơi này không phải tín hiệu không thông sao? Quang não thành bài trí, hơn một tháng này, bọn họ đều quen với việc không dùng được quang não, nhiều nhất chính là dùng để ghi lại một ít này nọ.
“Quang não không được, vậy làm thiết bị liên lạc đơn giản là được, chỉ cần bắt được tín hiệu quang não là ổn.”
Klosters nói rất dễ dàng, lại khiến cho mấy người của gia tộc Depeson giật mình, ánh mắt nhìn cậu lại có biến hóa.
Cho tới bây giờ, Clefs rốt cuộc hiểu được vì sao lần thực hiện nhiệm vụ cứu viện này, Albert lại đặc biệt đề cử người này cho gia tộc Depeson, hắn cũng từng hợp tac với một vài lính đánh thuê tinh tế, nhưng chưa từng có đội lính đánh thuê có trình độ như bọn họ, đặc biệt là đội trưởng Cuồng thú, chỉ với trình độ máy móc của cậu ta, chẳng ai có thể bì kịp.
Clefs không khỏi suy nghĩ, nếu lần này có thể bình an cứu được thiếu gia Depeson, không biết có thể đề cử Klosters vào gia tộc Depeson hay không, nhân tài như vậy, nếu buông tha thì thật sự rất đáng tiếc.
Bọn họ không mạo muội tiến vào phiến rừng rậm này, mà chọn chỗ hạ trại bên bìa rừng trước, tiếp đó Klosters liền chui vào lều bắt đầu nghiên cứu chế tác thiết bị liên lạc đơn giản, hơn nữa cấm không ai được phép quấy rầy, đương nhiên, Nguyên Đồng là ngoại lệ.
Nguyên Đồng thật ra không đi quấy rầy cậu, mà ôm bồn Sinh mệnh thụ ra ngoài hít thở không khí mới mẻ, thuận tiện vụng trộm cung cấp chút tinh thần lực cho nó. Nguyên Đồng cảm thấy, nếu cơ thể Sinh mệnh thụ mẹ thích tinh thần lực của cô, phỏng chừng nhánh cây này cũng sẽ thích, mỗi ngày rảnh rỗi liền cung cấp cho nó một chút tinh thần lực, có thể lớn thành cái dạng gì thì tùy vào nó vậy.
Trông thấy trên đầu Nguyên Đồng có một con chuột hương màu vàng, trong lòng ôm một cái bồn hoa, bộ dạng lại nhỏ bé xinh xắn, trong mắt đám người ngoài hành tinh ở đây, cô nhóc Trái Đất cao một mét sáu quả thật là nhỏ bé xinh xắn, bộ dạng này thật sự rất đáng yêu, giống đực ở đây đều nhịn không được mà nhìn qua.
Không có biện pháp, sinh hoạt quá buồn tẻ ở đây, ngẫu nhiên cũng cần chút gì giải trí, đối với giống đực mà nói, giống cái, cơ giáp, rượu ngon đều là chuyện có thể kích thích thần kinh nhất, khơi mào nội tiết tố giống đực bọn họ, khó mà có được một giống cái trong đội ngũ, Tasym không tính, vừa mềm mại đáng yêu dễ đẩy ngã, tuy đôi lúc lại có hành động kinh người nhưng vẫn vô cùng hấp dẫn sự chú ý của giống đực.
Tục ngữ nói, tham gia quân ngũ 3 năm, heo mẹ cũng trở thành Điêu Thiền! Đoàn người này đều đang độc thân, quanh năm suốt tháng chỉ thấy giống đực, hiện tại trong đội ngũ mỗi ngày đều có thể trông thấy cô em, cho dù yếu ớt nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy kích động.
Trong đội tìm kiếm của gia tộc Depeson có một cậu chàng trẻ tuổi nóng lòng muốn thử, đang định chạy lại gần thì đã trông thấy bốn anh em kia nhanh chân chạy đến trước.
“Đồng Đồng, Sinh mệnh thụ hôm nay có lớn hơn chút nào không?” Wes vây quanh bên người Nguyên Đồng, nhìn chằm chằm nhánh cây Sinh mệnh thụ nhỏ nhắn xinh xắn kia, thuận tiện lấy thước đo một chút, phát hiện vẫn chưa cao thêm một chút nào, trong lòng có chút thất vọng.
“Chú mày ngốc à, mới có bao lâu chứ?” Sass không quen nhìn em trai mình tiếp tục ngây ngốc như thế, “Sinh mệnh thụ có thể trở thành vua dị thực, đương nhiên là có chỗ hơn người, chờ nó bắt đầu sinh trưởng, chứng minh nó đã có ý thức riêng của mình, đó mới là lúc nó hung tàn, không phải người nó nhận, trực tiếp đánh bay chú mày, chú mày có thể lại gần mà chảy nước miếng với nó à?”
Wes theo bản năng lau khóe miệng, phát hiện sạch sẽ, căn bản không chảy nước miếng, nhất thời giận dữ, “Sass, anh thật quá đáng.”
Seth và Euston đồng thời lắc đầu, cảm thấy mấy đứa em mình đã ngốc vượt qua cảnh giới rồi, hai người không thèm để ý tới bọn họ, cũng quan sát Sinh mệnh thụ nhỏ, nhận ra nhánh Sinh mệnh thụ tuy không lớn thêm chút nào, nhưng sau khi rời khỏi mẫu thụ, nhánh nhỏ này cũng không mất tinh thần, ánh sáng từ lá của nó vẫn lộng lẫy như mỹ ngọc, gân lá màu phỉ thúy, tinh thần, tinh thần rạng rỡ, vô cùng vui vẻ.
Sinh mệnh thụ kỳ thật tiến hóa từ một loại dị thực mà thành, còn tiến hóa từ loại nào thì không có ai biết, từ khi phát hiện ra nó, bởi vì giá trị dùng làm thuốc của nó vô cùng cao, đặt tên là “Sinh mệnh thụ”, không thiếu nhà khoa học nghiên cứu nó, thậm chí bắt chước hoàn cảnh sinh trưởng và gene của nó, lại gặp trở ngại rất lớn, cuối cùng cũng chẳng có ai nghiên cứu ra được gì.
Bất quá cũng có nhà khoa học thử muốn gieo trồng nó, đáng tiếc là, loại dị thực này tính tình vô cùng nóng nảy, rất khó phục tùng, lại đừng nói đến việc mở rộng gieo trồng, cho dù trăm phương nghìn kế lấy được nhánh cây của nó cũng sẽ mất đi sức sống trong một thời gian ngắn, khi lá cây của nó bắt đầu rơi xuống đó là lúc nó mất đi sinh mệnh.
Với đủ loại nguyên nhân, cuối cùng các nhà khoa học chỉ có thể buông tha cho việc bồi dưỡng Sinh mệnh thụ.
Nhánh Sinh mệnh thụ nhỏ này được chăm trên xe bay, mỗi ngày bọn họ đều trông thấy, cũng chẳng biết Nguyên Đồng dưỡng như thế nào, thế nhưng qua lâu như vậy, đều không rụng một cái lá nào. Chỉ cần lá cây không rụng, chứng minh sức sống của nó tràn đầy, không có khả năng chết đi, nói không chừng thật sự có thể trồng thành cây lớn a.
Bốn anh em vây quanh Nguyên Đồng hỏi tình trạng của Sinh mệnh thụ, lại vây quanh cô nói lên A Hoàng, dù sao cứ huyên thuyên mãi, cho đến khi Tasym lại gần giúp Nguyên Đồng thay đất cho Sinh mệnh thụ.
Clefs nhìn thoáng qua mấy người bên kia, lại nhìn lại đám người vẻ mặt trông mong hâm mộ bên này, tay ngứa ngáy rất muốn đập mỗi tên một cái.
Không có tiền đồ! Không phải chỉ là giống cái thôi sao, có gì đẹp mặt sao?
Nguyên Đồng thực dụng tâm chăm sóc Sinh mệnh thụ, tuy Klosters nói Sinh mệnh quả không có tác dụng lớn gì với bọn họ, nhưng cô có hỏi qua Tasym, biết được nếu ăn Sinh mệnh quả lâu dài vẫn rất tốt cho cơ thể thú nhân, cho nên liền muốn trồng ra một gốc cây Sinh mệnh thụ, về sau khi nó kết quả, mỗi ngày có thể để Klosters ăn một quả ném một quả =.=
Cô em họ Nguyên dã tâm bừng bừng, lại càng dụng tâm chăm sóc Sinh mệnh thụ hơn.
A Hoàng thấy cô dụng tâm như thế, nghĩ chủ nhân đang thực hiện hứa hẹn với nó, hết sức cảm động, mỗi lần vừa thấy Nguyên Đồng tưới nước bón phân chăm sóc Sinh mệnh thụ, nó liền cao hứng kêu xèo xèo, cái đuôi to vẫy qua vẫy lại.
Mất hết một ngày, Klosters rốt cuộc chế tạo ra thiết bị liên lạc nhỏ xinh. Theo như lời cậu thì thiết bị liên lạc này đúng là rất đơn giản, ngoại trừ việc có thể nói chuyện và thu thập tin tức thì không còn tác dụng nào khác, nhưng với đám người Clefs mà nói, vẫn là vô cùng kinh ngạc, dù sao có thể nhập gia tuỳ tục, trực tiếp làm ra một thiết bị liên lạc phù hợp với từ trường của hành tinh này cũng không phải là kỹ sư nào cũng có thể làm được.
Klosters phân phối bốn thiết bị liên lạc, một cái giao cho Clefs, một cái giao cho Seth, một cái giao cho Nguyên Đồng, bản thân cậu lấy một cái.
Cậu nhấn một nút trên thiết bị liên lạc, trên màn hình thiết bị chậm rãi xuất hiện các điểm đỏ, chỉ cần có chút dụng tâm là có thể nhận ra những điểm đỏ biểu thị cho cái gì.
“Nó có thể thu được tín hiệu quang não.” Klosters giải thích, “Tuy tầng khí quyển của hành tinh này có khả năng che chắn tin tức của đầu não trung tâm, làm mất tác dụng đăng nhập network, nhưng chỉ cần là quang não, thì nó có thể thu nhận tín hiệu được, nó thu nhận thông tin của bản thân quang não…”
Nhờ Klosters giải thích, mọi người nhanh chóng hiểu được nguyên lý của nó.
Clefs phóng lớn màn hình thiết bị liên lạc đơn giản, tính số lượng điểm đỏ trên màn hình, hoài nghi hỏi: “Ngài Klosters, trên đây hiển thị 153 điểm đỏ, số lượng này không đúng a.”
Klosters liếc mắt nhìn hắn, “Ngươi nghĩ là trước khi Depeson đáp xuống đây, không lẽ không ai đáp xuống trước?” Nói xong, ánh mắt cậu chuyển qua con chuột hương đang nằm sấp trên đầu Nguyên Đồng.
Những người khác nhìn theo ánh mắt cậu, rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ.
Vì sao lại đặt tên chuột hương Carlow theo tên của hành tinh Carlow? Chính vì chúng nó sinh sản trên hành tinh Carlow, là sinh mệnh thể chỉ có độc nhất ở hành tinh Carlow, là giống loài tiến hóa trong điều kiện đặc thù của hành tinh Carlow, hành tinh khác không có khả năng có loài tiến hóa được như thế, trừ phi hành tinh đó có thể hình thành điều kiện độc nhất vô nhị như hành tinh Carlow.
Vũ trụ hình thành vô số hành tinh, mỗi hành tinh đều là độc nhất vô nhị, rất hiếm có được hai hành tinh giống nhau như đúc, cho dù có tương tự nhưng cũng có khác biệt, vì thế sẽ khiến cho điều kiện hoàn cảnh và sinh mệnh thể trên hành tinh đó tiến hóa theo các phương gcác loại tinh thể hình thành, mỗi một cái tinh thể đều là độc nhất vô nhị, rất ít có hai cái giống nhau như đúc tinh thể, cho dù tiếp cận, chỉ cần có vi hào chi kém bất đồng, cũng sẽ khiến cho tinh thể hoàn cảnh cùng dựng dục sinh mệnh thể có hoàn toàn bất đồng tiến hóa phương hướng.
Klosters không cho rằng hành tinh vô danh này lại có loài có thể tiến hóa thành chuột hương Carlow cấp một như thế, chắc hẳn là do ai đó mang đến.
Có thể suy đoán như thế này, từng có người giống như trưởng tử gia tộc Depeson bất cẩn mà lưu lạc đến hành tinh vô danh này, chuột hương Carlow là sủng vật của họ, rất có thể những người đó đã qua đời trên hành tinh này, mà con chuột hương Carlow kia cũng có đời sau, nhưng vì hoàn cảnh sống bị hạn chế nên đời sau của nó cũng không nhiều, và con chuột hương Carlow này chính là đời sau của con chuột hương kia.
“Tôi nghĩ suy đoán của ngài là đúng.” Clefs suy tư,“Trước kia hẳn là đã có người đến nơi này, trên người bọn họ cũng mang theo quang não, những người đó có thể đã chết vì lý do ngoài ý muốn hoặc là do tuổi già mà để lại quang não, do chất liệu nên cho dù mấy ngàn năm sau vẫn không mất đi hiệu lực, cho nên mới có nhiều quang não như thế.”
Có được kết luận này, trong lòng mọi người tuy cảm thấy phiền toái, nhưng cũng chỉ có thể từng bước từng bước thử liên lạc, nhiệm vụ liên lạc đương nhiên giao cho Clefs.
Klosters nghiên cứu cả một ngày, tuy thân thể không có gì, nhưng do động não nhiều, tinh thần có vẻ mỏi mệtsau khi dùng xong dịch dinh dưỡng, liền lôi kéo Nguyên Đồng về lều, định nghỉ ngơi cho khỏe.
Trên đầu Nguyên Đồng là chuột sủng vật, trong lòng ôm Sinh mệnh thụ bảo bối, lúc bị cậu lôi kéo về lều còn cảm thấy kỳ lạ, chờ đến khi phát hiện cậu muốn ngủ, có chút mơ màng, lắp bắp nói: “Bây giờ đang là ban ngày, tôi ngủ không được, anh tự ngủ đi.”
Klosters lẳng lặng nhìn cô, “Không ôm em tôi ngủ không được.”
Nguyên Đồng: “…” Đừng có nói trắng trợn như thế a! Cô là bé ngoan đấy, đã nhận lời bà nội là không yêu sớm a!
“Không phải anh có trứng sao?”
“Để trứng cho em ôm.”
Klosters lại lấy vỏ trứng đỏ ra, cất bồn Sinh mệnh thụ cẩn thận, lại đưa vỏ trứng đỏ kia cho cô, còn cậu thì ôm cô.
Tin tức tố của cô vô cùng phù hợp với cậu, đây là nguyên nhân khiến cậu nhất kiến chung tình và đem cô về nhà; sau đó lúc ở Ural, cậu luôn nấp ở nơi cô không nhìn thấy mà quan sát cô, dõi theo, trong lòng trong mắt chỉ có mình cô, từ nhất kiến chung tình trở thành biến thành tế thủy lưu trường, người này cứ từng giọt từng giọt mà tiến vào trong lòng cậu.
Rất rất là thích.
Nguyên Đồng đỏ mặt, được cậu ôm vào lòng, ôm chặt vỏ trứng kia, nhận ra được ý nào đó của cậu khiến tim cô đập nhanh hơn, cứng ngắt nằm im, muốn động nhưng lại sợ làm phiền đến giấc ngủ của cậu, chỉ có thể yên lặng ôm vỏ trứng, tự suy nghĩ tâm tư và tương lai của bản thân.
Cô cảm thấy bản thân mình sắp bị người này công lược thành công.
Việc này không phải do cô không biết cố găng a, mà là do cấp bậc của đối phương quá cao, cô không có cách nào chống đỡ.
Nếu…
Nếu Klosters có thể cùng cô trở về Trái Đất gặp bà nội thì thật tốt, như vậy cô cũng sẽ không rối rắm như vậy.