Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Có thể là do gặp được hai người bị ký sinh, tâm tình mọi người có chút sa sút, bọn họ trông thấy được, một sinh mệnh thể sau khi bị ký sinh đã không còn là bản thân nữa, ngay cả tư cách sống của bản thân cũng bị cướp đoạt, làm sao cao hứng nổi.
Cho nên, trong thế giới tinh tế, giống loài bị căm ghét nhất chính là ký sinh thể.
Đến khi phát hiện được dấu vết của đoàn người thiếu gia Depeson, mới có chút cao hứng trở lại, chứng tỏ nơi này vẫn có người còn sống.
Đến khi trời tối, mọi người muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi, tinh thần Nguyên Đồng lập tức căng thẳng, sợ không cẩn thận, sẽ có thêm những con trùng ghê tởm khác chạy đến chỗ họ. Cô đi một vòng dọc theo chỗ hạ trại, dùng tinh thần lực xem xét cẩn thận, thậm chí chui vào đất, cho đến khi không phát hiện ra cái gì mới nhẹ nhàng thở ra.
Klosters cầm một túi dịch dinh dưỡng vị trái cây cho cô, những người khác cũng dùng dịch dinh dưỡng, cảnh tượng đẫm máu khi nãy đã khiến mọi người chẳng nuốt nổi thứ khác, với những kẻ lữ hành mà nói thì dịch dinh dưỡng là tiện lợi nhất rồi.
Nguyên Đồng chậm rãi nuốt dịch dinh dưỡng, nghe những người này thảo luận, tuy chỗ hiểu chỗ không, nhưng hiểu được sau khi tìm được người sẽ dành ít thời gian để thăm dò hành tinh này, xem thử còn có những sinh mệnh thể nào chưa biết hay không miễn cho gặp phải chuyện nguy hiểm tương tự.
“Hạm đội của thiếu gia Depeson lúc đáp xuống hành tinh này có tổng cộng một trăm người, đều là chiến sĩ có thể năng từ cấp A trở lên, nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì số người lúc đáp xuống không thay đổi. Chúng ta cũng không biết có bao nhiêu người bị ký sinh, về sau cẩn thận một chút.” Clefs trầm giọng nói, từ khi biết có người bị ký sinh, vị quân nhân nghiêm cẩn này tâm tình cũng không tốt.
“Chuyện này cũng không có gì…cẩn thận hơn chút là được.” Klosters híp mắt nói, “Ta quan tâm đến các giống loài trên hành tinh này hơn, ngoại trừ động vật, trùng còn có dị thực, cần phải tìm hiểu nhiều hơn.”
Clefs nhịn không được nhìn về phía Tasym tóc hồng bên cạnh, từ tin tức tố trên người cô, hắn biết cô là người thực vật, tuy không biết nguyên hình chủng tộc của cô là loại nào, nhưng nhìn bộ dạng chiến đấu hăng hái của cô cho thấy chủng tộc của cô sẽ không đơn giản, là người thực vật ăn thịt.
Người thực vật hiểu biết nhiều về thực vật, cho dù là dị thực, thường thường cũng có thể câu thông phục tùng, chỉ cần có cô, gặp được dị thực cũng không cần quá lo? Trong tinh tế, có rất nhiều người thực vật lựa chọn công việc có liên quan đến dị thực, cũng chính là đạo lý này.
Sau này đã chứng minh, ý tưởng của Clefs sai mười phần.
Mọi người thảo luận một phen, trừ bỏ người gác đêm, những người khác đều đi nghỉ ngơi.
Nguyên Đồng vẫn ở cùng một lều với Kloster, có thể là vì đã đồng sàng cộng chẩm khi còn ở cánh đồng tuyết, hưởng được mùi ngon, Klosters căn bản không muốn tách ra, hơn nữa trong lều chỉ có một cái giường, hai giường cũng bị cậu biến thành một giường. Klosters đưa quả trứng đỏ kia cho Nguyên Đồng ôm, còn cậu thì ôm cô em vào lòng, an tâm đi vào giấc ngủ.
Về phần A Hoàng, bị vứt bỏ xuống dưới chân bọn họ, hiện tại thời tiết không còn lạnh, không cho phép nó chui vào lòng Nguyên Đồng, cho dù là con cái cũng không được.
A Hoàng không dám trái lời thú nhân đáng sợ, đành phải ủy ủy khuất khuất xuống cuối giường, dùng cái đuôi to đắp lên người mà ngủ.
Nguyên Đồng ôm quả trứng đỏ kia, lưng dựa sát vào ngực thiếu niên, tuy mặc quần áo trông có vẻ mỏng manh, nhưng lúc dựa vào lại thấy vô cùng rắn chắc rộng lớn, khiến người ta cảm thấy tin cậy.
Mặt của cô có chút nóng lên, khi cô còn rất nhỏ cha mẹ qua đời vì tai nạn xe cộ, là bà nội đã nuôi lớn cô, cô không có ấn tượng gì với cha, trong trí nhớ, nam giới chỉ có dượng và anh họ, dượng tuy thân thiết dễ gần nhưng cô cũng không phải con của dượng, đến khi cô có trí nhớ, dượng cũng sẽ không ôm cô như cha, cho nên cô không có kinh nghiệm được cha ôm.
Klosters…hiện tại lại khiến cô cảm thấy an tâm, có chút giống…cha.
Ôm gương mặt ửng đỏ, Nguyên Đồng tham luyến loại cảm giác này, cũng không cự tuyệt.
Ôm trứng trong lòng, dựa vào lồng ngực ấm áp của thiếu niên, Nguyên Đồng ngủ thẳng đến hừng đông.
Sau khi trời sáng, bọn họ lại xuất phát.
Xe chạy nửa ngày, từ bình nguyên tiến vào rừng rậm, cuối rừng rậm là một dãy núi lớn, khi bọn họ xuyên qua rừng rậm, có dừng lại dò xét chung quanh, phát hiện trên núi có một thiết bị phát tín hiệu.
“Có thể là thiếu gia lưu lại.” Clefs có chút kích động, “Từ trường của hành tinh này có vấn đề, có rất nhiều chỗ không nhận được tín hiệu, rất nhiều thiết bị không sử dụng được, nhưng mà có lẽ chỗ này có chút đặc thù nên không làm mất công dụng của thiết bị, thiếu gia lúc trước có thể phát ra tín hiệu cầu cứu có thể là vì nguyên nhân này.”
Lời của Clefs được nhiều người tán đồng, mọi người thương lượng một chút, quyết định lên núi nhìn xem.
“Leo núi a, chúng ta thích nhất ~” Wes xoa tay, nhìn trên đỉnh núi tuyết trắng, quả thực hưng phấn không được.
Euston mệt mỏi nói, “Có cái gì rất thích? Tốn nhiều sức a!”
“Euston, nâng cao tinh thần lên!” Seth không quen nhìn bộ dạng không có tinh thần của em mình.
Sass vụng trộm nói: “Anh ấy bị chuyện hôm qua dọa sợ, dù sao thì lúc ở cánh đồng tuyết, biến sắc trùng lựa chọn ảnh đầu tiên, nghĩ đến chuyện thiếu chút bị ký sinh, ảnh bị dọa sợ, tối hôm qua ngủ không được.”
Seth cùng Wes vừa nghe, lập tức khẩn trương, thảo luận làm thế nào để tặng Chicken soup for soul cho anh em mình, nếu không nhỡ mà xuất hiện bóng ma tâm lý, u buồn thành bệnh thì biết làm sao? Tuy bọn họ đều cảm thấy với tính cách lười biếng cùng bỉ ổi của anh ta, u buồn được mới là lạ…
Euston: “…không có chuyện đó, đừng nói bậy, anh ăn nhiều dịch dinh dưỡng lắm rồi, muốn ăn cá tuyết bạc a. Uy, ba tên khốn các ngươi, nghe người ta nói a!”
Những người khác không thèm để ý tới bốn anh em kỳ quặc này, chuẩn bị leo núi.
Đến lúc sắp lên núi, Klosters ngồi xổm xuống trước mặt Nguyên Đồng, “Tôi cõng em lên.”
Nguyên Đồng: “…Như vậy có vẻ không hay lắm, tôi cũng có thể tự đi.”
Klosters không cho cô cơ hội phản đối, đặt cô lên lưng, liền theo cùng người khác, chạy lên trên núi.
Người ta leo núi là bước từng bước một, nhóm người này là trực tiếp chạy, từ chân núi chạy lên đỉnh núi. Gió thổi vù vù bên tai, Nguyên Đồng đè lại tóc, nhìn qua hai bên, nhất thời hết hy vọng.
Được rồi, xem bước chân cùng tốc độ, cô tuyệt đối không theo kịp mấy người ngoài hành tinh này.
Ngọn núi này rất cao, trên đỉnh núi chỉ có tuyết trắng, càng lên cao nhiệt độ càng giảm, không thể không điều chỉnh nhiệt độ của trang phục chiến đấu. Cho đến khi lên đến đỉnh núi, Nguyên Đồng lại game over, Klosters lấy ra một cái áo khoác lông bọc cô lại, cô ngoan ngoãn đứng ở một bên, dùng tinh thần lực ít ỏi đáng thương rà quét xung quanh, mà đúng là tìm được gì đó thật.
Mọi người nhanh chóng tìm được thiết bị phát tín hiệu chôn ở đây, là loại thiết bị phát tín hiệu cao cấp thường dùng trong tinh tế, sản xuất ở hành tinh máy móc, nhãn hiệu “Đế quốc quang huy”, quảng cáo bên ngoài là: Đế quốc chỗ nơi, quang huy vĩnh tồn. Rõ ràng ý nói chỉ cần ở lãnh thổ đế quốc, đều có thể nhận được tín hiệu, hiện tại xem ra cũng không có nói quá.
“Có thể phá giải mật mã trên đó không?” Clefs dò hỏi.
Klosters xoay người nhìn vào thiết bị phát tín hiệu, nhìn nhìn một chút, trả lời: “Ta cần chút thời gian.”
Clefs vừa lòng gật đầu, cảm thấy dong binh đoàn của Cuồng thú thật đúng là dùng tốt.
“Klos.” Nguyên Đồng nhỏ giọng kêu một tiếng.
Mọi người ở đây đều tai thính mắt tinh, đương nhiên nghe được thanh âm của cô, nhất loạt nhìn qua, người hành tinh Ural nhìn qua là vì bé ngày là người của họ, cần chú ý trước hết; mà đám người Clefs thì lại nghĩ, cô nhóc yếu ớt này lại có hành động kinh người gì nữa đây?
Nguyên Đồng bị một đám người nhìn, có chút ngượng ngùng, thấy Klosters đi tới, chỉ chỉ phía trước, nói: “Ở đó có gì đó.”
Mọi người nhìn theo hướng cô chỉ, trừ bỏ một mảnh tuyết trắng mịt mùng, không thấy được cái gì cả.
Nhưng mà nếu cô nói có, vậy tức là có! Bốn anh em hoàn toàn tin tưởng vào tinh thần lực kỳ diệu của Nguyên Đồng, lập tức chạy tới, ai ngờ “a” một tiếng chói tai, bốn anh em đột nhiên biến mất ngay trên tuyết.
Những người khác chạy nhanh tới, chỉ thấy ngay chỗ bốn anh em mất tích có một cái hố sâu, nhìn từ phía xa thì không có gì khác thường, thậm chí vì đỉnh núi quanh năm có tuyết, lớp tuyết dày bao phủ, nếu không phải nhờ Nguyên Đồng có tinh thần lực chính xác xem xét, cũng sẽ không biết nó có một cái động ở đó.
“Các ngươi vẫn ổn chứ?” Clefs ở trên kêu lên.
“Không ổn…Nga, rất tốt.” Một người trả lời, thanh âm có chút quái dị, giống như đang kích động.
Trong lòng mọi người khẽ nhúc nhích, liền đi xuống nhìn một cái.
Đám người Clefs chuẩn bị tốt mọi thứ, liền đem con ruồi bỏ lại đi, sau đó từng bước từng bước cầm lấy dây thừng trượt xuống.
Klosters một tay cầm lấy dây thừng, một tay ôm thắt lưng Nguyên Đồng, nhẹ nhàng tuột xuống, chân chạm vào vách đá, nhanh chóng tiếp đất. Nguyên Đồng bị cách thức rơi xuống nhanh chóng này dọa sợ, tim đập nhanh liên hồi, cho đến lúc chạm đất mới cảm thấy tốt hơn một chút.
“Các ngươi tới rồi.”
Nguyên Đồng quay đầu nhìn lại, đầu tiên nhìn thấy bốn gương mặt giống hệt nhau cười ngây ngô, thật sự là cười đến phát ngốc, hoàn toàn không giống bình thường. Sau đó mới nhìn thấy một cây ăn quả đằng sau, cách bọn họ không xa, đang tỏa sáng. Cây nọ cao chừng ba mét, trên cây có một loại trái cây màu xanh phát sáng, lớn bằng nắm tay, thoạt nhìn như cây thông Noel được trang trí thường thấy, nhưng nhìn kỹ lại thì phát hiện chúng nó không phải nhân tạo, tất cả đều là tự nhiên mà có, khiến cho người ta có cảm giác như lạc vào thế giới pháp thuật thần kỳ.
Người ở phía trên từ từ xuống hết, nhìn đến cây ăn quả này, mọi người đều ngây dại, chỉ có cô gái Trái Đất kiến thức nông cạn dùng vẻ mặt hứng thú bừng bừng đánh giá nó, so sánh nó với cây thông Noel.
“Đây là…Sinh mệnh thuk, vua của dị thực trong truyền thuyết sao?”
“Phải! Sinh mệnh thụ có thể trị bách bệnh, cho dù là khiếm khuyết gene, nghe nói cũng có thể trị.”
“Không nghĩ rằng trên hành tinh này lại có loại cây này, quả nhiên phát tài a.”
“Nga, muốn phát tài a…”
Bốn anh em mơ màng nói, bị người nhẫn tâm đánh tan mộng tưởng.
“Nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu thật sự là Sinh mệnh thụ, dám tới gần, xem nó có đánh chết mấy người không.” Clefs lạnh lùng nói.
Đây cũng là nguyên nhân mà bọn họ chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà không dám lại gần. Đừng nhìn thấy cây này xinh đehp lộng lẫy, trên cây còn có rất nhiều trái cây xinh đẹp đặc sắc, nhưng loại cây này vô cùng hung tàn, dám đi hái quả của nó, không đánh chết ngươi mới là lạ. Tuy nói như vậy có chút kỳ quái, nhưng trong giới dị thực, loại dị thực được mệnh danh là “Sinh mệnh thụ” này vô cùng hung tàn.
“Vậy làm sao bây giờ?” Wes nhìn Sinh mệnh thụ chảy nước miếng, “Không thể nhìn thấy bảo vật mà lại bỏ mặc chứ? Fergus mà biết, nhất định sẽ mắng chúng ta ngốc.”
Clefs nhìn nhìn, nhìn sang giống cái tóc hồng, nói: “Có thể để tiểu thư Tasym thử xem.”
Những người khác vừa nghe, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, vội hỏi: “Tasym, cô nhanh nhanh thử giao lưu với nó chút, bảo nó đưa chúng ta vài trái, nếu cho chút lá cây cũng tốt.”
Trái cây Sinh mệnh thụ vô cùng có giá trị làm thuốc, quả thực có thể xưng là Dược vương. Mà lá cây của nó có thể dùng ngâm trà, có thể kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm, mỹ dung dưỡng nhan, là loại dị thực được hoan nghênh nhất trong tinh tế.
Tasym bị nhóm người này đẩy đi, bĩu môi, nói: “Các ngươi cũng quá xem trọng ta rồi, ta cũng không cam đoan có thể cùng nó câu thông.”
Nói xong, cô thử tiến lên vài bước, khi còn cách cây kia khoảng ba mét, đột nhiên cây kia run run một trận, sau đó vô số hư ảnh hướng về phía cô, Tasym nhanh chóng tránh thoát, những hư ảnh này đánh không trúng cô, đánh xuống mặt đất, tựa như kim loại đánh xuống nền nham thạch tạo ra âm thanh “bang bang” khiến ai nghe được cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Tasym đành phải lui về phía sau, nhìn chằm chằm Sinh mệnh thụ nhìn một hồi lâu, mới bất đắc dĩ xoay người nói: “Nó ghét bỏ trên người ta có mùi máu tươi quá nặng, không cho ta tiếp cận.”
Wes lập tức kêu lên, “Nhất định là do cô bình thường chỉ thích ăn thịt, cô là loại người thực vật thích ăn thịt, chẳng trách đồng loại của cô không thích cô!”
“Ta là người, ăn thịt có cái gì sai?” Tasym đúng lý hợp tình nói, không biết là bản thân mình thích ăn thịt thì sai chỗ nào.
“Vậy lúc cô đói, trực tiếp một ngụm ăn luôn con mồi, quá đẫm máu rồi! Có người thực vật nào lại thích ăn thịt như cô không chứ?”
“Cậu còn dài dòng, tôi trực tiếp ăn cậu, tôi còn chưa ăn tuyết lang có cánh đâu.” Tasym khó chịu nói.
Trông thấy bọn họ lại tranh cãi, mấy người Clefs đau đầu, không khỏi nói: “Quên đi quên đi, trừ phi đánh sập ngọn núi này, bằng không là không có biện pháp tiếp cận nó.”
Nói thì nói thế, nhưng chỉ sợ ở đây không có ai nguyện ý làm loại chuyện này, nhất là Sinh mệnh thụ trưởng thành không dễ dàng, đặc biệt là nó rất có giá trị dùng làm thuốc, không có ai ngốc đến mức sau khi phát hiện một gốc Sinh mệnh thụ lại muốn phá hủy nó. Gọi Sinh mệnh thụ là vua dị thực không phải nói không, sự công kích của nó vô cùng sắc bén, cho dù là cường giả tối cao cũng luống cuống khi phải đối mặt với nó.
Cao hứng qua đi, mọi người cũng chỉ có thể nhìn nó chảy nước miếng.
Nguyên Đồng nghe được lời của bọn họ, bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc biết được chủng tộc của Tasym, người thực vật, nếu còn ở Trái Đất, người khác vừa nghe còn tưởng là người nằm bất động không có ý thức, nhưng ở thời đại tinh tế, người thực vật là một loại chủng tộc trí tuệ, có hình thù của nhân loại, bình thường có thể biến thành thực vật chui vào trong đất, vô cùng thần kỳ.
Cô nhìn Sinh mệnh thụ ở phía xa, trong lòng có cảm giác không hiểu, khiến cô có chút rục rịch.