Hướng Dẫn Cách Vạn Nhân Mê Lật Kèo

Chương 83




Một bàn tay đeo găng da đen đẩy cửa nhà.

Nguyên Tiếu tan làm rời phòng thu âm về nhà, theo sau là người đại diện Tạ Lũy nói lải nhải, trình độ lắm mồm khiến rất nhiều người đều muốn vì dân trừ hại mà hạ độc cái miệng anh ta. Trước mắt, cô em gái đang để chân trần ngồi cuộn mình trên ghế sa lông phòng khách, điệu bộ ôm gối bừng bừng hứng thú.

Anh rũ mắt nghĩ nghĩ, lông mi dường như rung rung theo, giọng nói lạnh như nước suối trong làm người ta cảm thấy mát mẻ, hỏi ngắn gọn: "Nghỉ à?"

Em gái Nguyên thấy anh về, đầu tiên là cất tiếng chào, sau đó cũng không để ý anh trai lãnh đạm, ngoan ngoãn trả lời: "Vâng, chúng em nghỉ, anh ăn cơm chưa?"

Nguyên Tiếu tháo găng, để lộ khớp xương dài tinh tế rõ ràng, một đôi tay đàn dương cầm hoàn mỹ không tỳ vết, anh nói: "Chưa."

"Trùng hợp, em cũng thế." Câu đáp này gãi đúng chỗ ngứa, em gái Nguyên nói xong liền hướng cái đầu về phía Tạ Lũy đứng sau, cười tủm tỉm nói: "Vậy làm phiền anh Tạ nhé."

Bắt con gà sắt rút lông rõ là muốn lấy cái mạng nhỏ của anh mà, cái miệng lải nhải của Tạ Lũy lập tức ngậm lại, thầm mắng hai anh em tên nào tên nấy nham hiểm như nhau, ba xạo mấy câu đã đào sẵn hố đá anh xuống, trèo lên không được.

Bên tai khôi phục thanh tịnh, Nguyên Tiếu nhìn lướt qua người đại diện miệng câm như hến, trong mắt hiện lên mỉm cười, vừa lòng nhấc chân định lên lầu.

Thấy anh chuẩn bị nghỉ ngơi, Tạ Lũy không quan tâm chuyện bỏ chút tiền vặt vãnh ấy nữa, hô vội: "Từ từ, vẫn còn việc chưa làm xong đâu!"

Nguyên Tiếu dừng bước, quay đầu nhìn vẻ mặt lo lắng kia không có chút giả bộ nào, xác định là không lừa mình, hơi chần chừ rồi xoay người, hạ thân tôn quý trở về sô pha ngồi, chân dài vắt lên đầy khí thế, phun một chữ đơn giản: "Nói."

Tướng mạo anh xinh đẹp, có phần thiên về nữ tính, tính cách lại cao ngạo lạnh lùng, trừ lúc ca hát, bình thường nói chuyện đều nhả từng chữ một, có thể gọi là gây ra cảm giác cực cao lớn áp bách, người hơi lùn một tí đều phải nhận cái nhìn từ trên xuống dưới của anh, quả thực là trông đã thấy khiếp.

Tựa như hiện tại, anh vừa phát ra khí thế, em gái Nguyên đã tự giác hạ nhỏ tiếng tivi, lui về một bên làm chim cun cút, mà Tạ Lũy cũng chẳng buồn nói tào lao nữa, nhanh chóng báo cáo công việc: "Thứ năm tới có một hoạt động tuyên truyền phát ngôn cho thương hiệu, việc này đã giao hẹn khi ký hợp đồng."

"Pass." (ý là ok, qua.)

"Phim Hắc Vụ Phong Sơn của đạo diễn Lạc sắp hơ khô thẻ tre, nói muốn hẹn cậu đến hát ca khúc chủ đề, nhạc phổ ca khúc do đoàn đội chúng ta quyết định."

"Để xem đã."

"Đạo diễn Liêu lại gọi điện thoại tới mời cậu ăn cơm, vẫn là vấn đề tuyển vai cho bộ phim mới kia của anh ta."

Nguyên Tiếu hơi giật khóe miệng, phun một chữ: "Cút."

"Được được được, tôi bảo anh ta cút, từ chối cái này." Sợ anh nổi giận, Tạ Lũy vội trấn an, nói tiếp: "Tuy đạo diễn Lạc không nói chuyện này ra bên ngoài, nhưng người trong giới tin tức linh thông vẫn đoán được cậu, mấy ngày nay liên tiếp có vài nam minh tinh không quen muốn hẹn gặp cậu, tuy cả đám đều nêu lý do đường hoàng nhưng mắt tôi đâu mù, vừa nhìn là biết muốn thông qua cậu đi cửa sau, bắt lấy vai nam chính Không Trung Sát Trận, nên tôi từ chối hết."

Nguyên Tiếu nhếch môi, sắc mặt thoạt nhìn không tốt, người bình thường dù là ai cũng sẽ không thích bị cái loại đạo diễn thần kinh mất trí như Liêu Thành Sổ dây dưa, anh nghĩ nghĩ, hỏi: "Có những ai?"

Tạ Lũy mở sổ ghi chú ra xem, đọc lưu loát một loạt danh sách: "Xa Dật, Tiếu Tân Lâm, Ma Dịch Thúc, Việt Từ..."

Em gái Nguyên đang xem tivi, nghe đến cái tên đó thình lình thốt lên: "Chồng em?"

Dứt lời, hai cặp mắt nhất tề quay lại nhìn cô, một cặp kinh ngạc một cặp lạnh lẽo, người trước như đang nói "Cô nói ai?", người sau rõ là đang hỏi trắng trợn: "C* m* nó em yêu sớm à?"

Em gái Nguyên bị anh trai làm sợ rụt cổ, hoảng quá nên giải thích không lựa lời: "... Không, không phải, không phải là yêu đương, Việt Từ là thần tượng của em, nhóm fans bạn gái chúng em có thói quen gọi anh ấy là chồng... Anh cũng có fans bạn gái hẳn là hiểu rõ ý em nói chứ..."

Tiếng càng ngày càng nhỏ, đầu rũ càng ngày càng thấp, được rồi, nhóm fans bạn gái của anh trai cô vẫn luôn không được anh cô để mắt.

"Việt Từ?"

Hiếm thấy Nguyên Tiếu nói với giọng nghi hoặc, anh lật trong trí nhớ một hồi cũng chưa thấy tên này, đại khái là dạng minh tinh tận tuyến mười tám chẳng có danh khí gì, nghĩ thế, lại thấy em gái hướng bàn tay về phía tivi tựa như hiến vật quý, nói: "Anh, anh xem này, chính là anh ấy!"

Nguyên Tiếu đưa tầm mắt sang, tivi đang phát một bộ phim cổ trang, góc phải hiện tên phim "Sở Minh Đế", màn ảnh chiếu cảnh trời mưa, người được em gái gọi Việt Từ là một thiếu niên trông tuổi không lớn lắm, đang đội mưa chạy lên núi.

Hạt mưa đập vào người cậu ta nặng tựa như đá, toàn thân thiếu niên sớm đã ướt đẫm, con ngựa dưới khố vẫn ra sức chạy về phía trước, bùn đất bị dẫm lên văng khắp nơi, mấy lần suýt ngã vì trơn trượt, ngựa lên đến sườn núi rốt cục cũng kiệt sức làm thiếu niên ngã xuống.

Thiếu niên đứng dậy, đuổi ngựa đi, sau đó tiếp tục mỗi bước để lại một dấu chân hướng lên sườn núi, đi vài bước thì ngã sấp lăn về dưới núi, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, rồi vẫn cứ cắn răng đi tiếp.

Cảnh phim này thật dài, hình ảnh thiếu niên đi một đoạn lại ngã vòng đi vòng lại, ngã va vào đá chảy máu lan ra thấm lẫn xuống bùn. Không có nhạc nền bi thương, tiếng mưa nện xuống rầm rầm phần phật chấn động màng tai chính là thứ kíƈɦ ŧɦíƈɦ nước mắt hiệu quả nhất.

Con mắt soi mói của Nguyên Tiếu dần dần hòa hoãn lại, bên tai là lời em gái thuyết minh về bộ phim: "Đây là phim về Sở Minh Đế nổi danh trong lịch sử, Minh Đế thuở niên thiếu bị cuộc tranh đấu hậu cung liên lụy, bị phụ hoàng đày đến nơi hoang vắng sinh tồn, vất vả lắm mới đứng vững chân thì nghe tin mẫu phi thắt cổ tự tử, hắn mặc kẻ khác ngăn trở, ra roi thúc ngựa về kinh, lại biết được hoàng đế chê mẫu phi gây xúi quẩy nên sai người hạ táng nàng qua loa, thậm chí không cho vào hoàng lăng, chỉ chôn một đống đất nhỏ trước hoàng lăng, không cho dựng bia lập bài vị.

Minh Đế biết tin bèn đi thẳng đến Nam Sơn trước, gặp trời đổ mưa cũng không bỏ cuộc, ngựa cưỡi kiệt sức, hắn thả ngựa tự đi bộ lên núi, từng bước từng bước một như thế....

Ôi... anh xem ngã đau đớn bao nhiêu, anh ấy không khóc, em xem mà rơi nước mắt..."

Nguyên Tiếu nhìn rất lâu, nhìn mãi đến lúc người kia bò được lên núi rồi ngất bên gò đất, sắc mặt anh lạnh lùng yên tĩnh, đáy mắt phức tạp, vốn tích chữ như vàng từ từ phun ba chữ: "Diễn tốt lắm."

Tạ Lũy tận dụng thời cơ giới thiệu: "Sở Minh Đế là tác phẩm của Phương Trung Quy, Việt Từ diễn chính, vai đại nam chủ, lúc đầu người ta nói cậu ta không gánh được tỉ lệ xem, hơn nữa còn sẽ bị các tiền bối lâu năm trong phim ép tới không ngẩng đầu lên được, ngờ đâu phim phát sóng ra hiệu quả tốt như vậy, phản ứng đặc biệt lớn, ngay trong ngày tỉ lệ xem vượt một tỷ, sau đó vẫn luôn tăng không giảm, tập này phát xong chỉ sợ lên hai tỷ không biết chừng."

Em gái Nguyên hít hít cái mũi, rút giấy vệ sịnh lau khóe mắt, liên tục gật đầu đồng ý với lời Tạ Lũy, lần đầu thấy người đại diện này trông thuận mắt như vậy. Sau đó lại mở to mắt nhìn anh trai mình, lời khen ngợi rõ ràng phát ra từ miệng anh thật sự hiếm thấy, cô đánh bạo cọ lại gần, làm nũng hỏi: "Anh, bộ phim mà đạo diễn Liêu kia mời anh đóng, là hợp tác với chồng... khụ, với Việt Từ à?"

Tạ Lũy kéo kéo áo cô, ý bảo đừng nói bừa, ngăn cản: "Không có đâu, chưa đâu vào đâu cả, tôi đã từ chối đạo diễn Liêu rồi, anh trai cô một thiên vương giới âm nhạc, đại minh tinh ở cấp thần thoại, làm sao có thể chạy đi đóng phim, còn là cái loại nhân vật này."

"Nhân vật gì?" Em gái Nguyên quay đầu nhìn anh ta, gặng hỏi tới cùng: "Nói đi, mời anh em diễn nhân vật gì, nếu là dạng nhân vật thịnh hành mà hay thì cứ diễn thôi, hút về cả dàn fans, cớ sao không làm."

Mấu chốt ở chỗ anh trai cô diễn vai nữ chính kìa!

Tạ Lũy nghĩ thầm, nhưng ngại Nguyên Tiếu không dám nói thẳng, chỉ sợ chọc vị tổ tông này đá mình một cước ra cửa, cho nên chỉ có thể ấp úng trước sự bám riết không tha của em gái Nguyên, không nói được câu nào.

"Câm miệng."

Giọng nói lạnh lùng nháy mắt dập tắt hưng trí nhiệt tình của em gái Nguyên, cô bĩu bĩu môi, thoáng nhìn ánh mắt đen tối của anh trai, ngoan ngoãn ngồi một bên không dám hỏi nữa.

Tạ Lũy nhẹ thở phào, đang định an ủi mấy câu thì nghe Nguyên Tiếu nói: "Nhận lời Việt Từ."

"Cái... cái gì?" Một câu không đầu không đuôi khiến Tạ Lũy ngây dại.

Nguyên Tiếu nhấp nhấp môi, nói: "Lời mời."

Tạ Lũy ban đầu sửng sốt, sau đó phản ứng kịp, nhất thời không biết nói gì: "Anh..."

Không phải anh không muốn đóng vai giả nữ sao, còn nhận lời làm gì? Không phải đã thích đối phương rồi đấy chứ...

Nhưng nghĩ vậy chứ cũng chẳng dám phun ra miệng, chỉ có thể kiên trì gật đầu dưới cái nhìn chăm chăm của đối phương: "Được rồi được rồi... anh thích là được."

Làm xong việc, Tạ Lũy rời đi, em gái Nguyên cũng về phòng nghỉ ngơi, phòng khách trống rỗng chỉ còn một mình Nguyên Tiếu, người con trai cầm điện thoại định mở wechat người đại diện rồi lại chần chừ buông xuống, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng vẫn không nói lời đổi ý.

Anh suy sụp vất điện thoại sang bên, cười cười tự giễu, Tạ Lũy nghĩ cũng không sai, cần thiết phải gặp mặt sao, có lợi ích gì đâu? Anh diễn xuất nát như vậy... Không, anh căn bản không có thứ được gọi là diễn xuất, bằng không đã không phải chuyển sang ca hát, cho nên dù có gặp được người diễn tốt sinh lòng thưởng thức thì sao, đóng phim cùng nhau chỉ tổ làm liên lụy đối phương.

Vậy nên, còn ôm kỳ vọng gì?

Đang nghĩ, chợt nghe tiếng dép lê loạt soạt từ trên tầng truyền xuống, sau đó là tiếng em gái kích động tru lên: "Anh, anh xem này... F**k, trên mang nói hôm chồng em quay phim không sử dụng mưa nhân tạo mà lợi dụng chính trận mưa to cực lớn mấy tháng trước ấy!"

Nguyên Tiếu ngẩn ra, em gái đã nhào lại đây dí di động vào trước mắt anh, Weibo đầu tiên trên trang tìm kiếm về Sở Minh Đế post lên một video, theo tiếng mưa rơi ào ào cùng tiếng sấm ầm ầm vang lên, hình ảnh video từ từ trở nên rõ ràng, từ xa đến gần, hình ảnh không đẹp bằng trên tivi, nhưng đã phản ánh rõ cảnh phim vừa nãy được diễn như thế nào.

"Em vẫn nhớ trận mưa to ấy, thật sự siêu to, hạt mưa rơi xuống người cứ như mưa đá." Em gái Nguyên nói: "Trên đó nói cảnh phim quay suốt ba giờ, nhiều lần quay lại, cả đạo diễn và anh ấy đều cảm thấy diễn chưa tới, cứ đứng dưới mưa quay mãi như thế, quay xong ốm nặng một hồi... Nhưng việc này, đừng nói cư dân mạng, đến fans hâm mộ cũng không biết, anh ấy giấu rõ kỹ, hoàn toàn không có ý lấy ra làm bộ đáng thương. Nếu không có video tuôn ra, đại khái sau này cũng sẽ không lôi ra nói."

"Thảo nào..."

Nguyên Tiếu phát ra một tiếng thở dài, thảo nào cảnh quay kia chân thật như thế, không chỉ là diễn viên chính diễn tốt, mà cả tiếng sấm cùng tiếng mưa rơi cũng phá lệ khiến người ta nhập tâm, bởi vì những thứ đó đều là cảnh thật.

Mưa nhân tạo và trận mưa kia không giống nhau, cái thứ hai ập xuống rào rạt, hơn nữa không thể kiểm soát, sấm sét đó còn mang tới tính nguy hiểm nhất định, vậy nên các đoàn phim thường lựa chọn cái thứ nhất. Cố tình chờ trời đổ mưa to mới quay chỉ để quay được hiệu quả chân thực, đều là kẻ điên.

Bên tai là tiếng em gái cảm thán, video vẫn còn đang chạy, thỉnh thoảng ngẫu nhiên bắt được hình ảnh chính diện khuôn mặt trong nháy mắt.

Nguyên Tiếu nhìn, thoạt trông Việt Từ rất gầy, bộ dạng cũng rất trẻ, dù là hóa trang tạo cảm giác tuổi thiếu niên, cũng đủ để tỏ rõ tuổi thật của cậu ta vốn không lớn. Một người như thế lại cố chấp, lại cuồng nhiệt lặp đi lặp lại một cảnh quay dưới mưa to, vì để diễn tốt một đoạn phim mà có thể ngã suốt ba giờ, diễn xuất càng tỉ mỉ đến mức người khác không soi mói được gì.

Anh không đóng phim, nhưng mấy năm nay cũng đóng cửa ở nhà nghiên cứu mấy thứ này không ít, tự nhiên có điều phán đoán về diễn tốt diễn dở, cũng chính vì vậy, khi chú ý đến gương mặt trẻ tuổi kiên định kia, mới cảm thấy kinh hãi đến thế.

... Việt Từ.

Anh chưa từng gặp người này, nhưng cũng đã bừng lên hứng thú.

....

Từ trước khi phát sóng, Sở Minh Đế đã được chú ý, khen ngợi có, chê bai cũng có, mà sau khi nó được ra mắt trên khung giờ vàng của kênh truyền hình, vô luận là hình ảnh kỹ xảo đẹp hay là nội dung kết nối chặt chẽ, đều khiến nhóm antifans ý đồ bôi xấu phải á khẩu, tỉ lệ xem liên tiếp tăng lên, độ hot trên mạng luôn cao không giảm.

Nào thì cho rằng mẹ con nhân vật chính bị mưu hại rõ ràng như thế chẳng gây hồi hộp gì, nào thì đằng sau sự việc của quý phi có sự trợ giúp của hoàng đế, còn có người thảo luận trong đó chứa bao nhiêu âm mưu, mà đêm qua, sau đoạn phim tin báo tử của quý phi truyền tới thì càng có thêm nhiều người thảo luận có phải chỉ là giả chết hay không?

Ôm đủ loại hồi hộp, hôm nay nhóm fans phim đã sớm canh trước tivi chờ tập tiếp, sau đó không ngoài ý muốn bị Sở Nguyên lên núi ngược cho một trận, khóc thảm thiết tắt tivi định kể lể với bạn thân, mở điện thoại thì phát hiện trên mạng vừa có tin nóng hổi.

Tin nóng là video chứa mười phần lực xung kích, nhất thời khiến fans nổ tung trời. Chưa nói đến nhóm fans hâm mộ kịch bản bị ngược rồi sôi nổi chuyển sang hâm mộ nam chính Việt Từ, ngay cả fans Việt Từ khi xem đoạn video này cũng trước ngốc sau gào, kêu khóc thảm thiết, trong lúc nhất thời bị cảnh thần tượng chịu khổ làm cảm xúc kích động đến không ngừng được.

"Chết tiệt chết tiệt chết tiệt... Không ngờ là trận mưa to đó, tôi nhớ rõ lúc ấy mình còn chui trong ký túc không dám ra ngoài, nghe sấm sét bên ngoài còn mơ một cơn ác mộng, hóa ra lúc đó Việt của tôi đang ở bên ngoài chịu tội ư, chịu những ba giờ... Mẹ ôi trái tim tôi khó chịu chết mất."

"Biết cậu ấy chuyên nghiệp, nhưng vẫn không nhịn được muốn khóc, thương nam thần chịu khổ lớn như vậy, lúc gõ dòng chữ này tay tôi còn đang run đây."

"Tọa độ xx, cùng trong thành phố nơi đoàn phim quay phim đây, tôi nhớ rõ trận mưa đó, sấm chớp giật đùng đùng, giông gió gào thét, cái cây trước cửa nhà tôi còn bị bổ ra, có thể tưởng được khủng bố đến mức nào, hiện giờ ngẫm lại Việt của cô đứng dầm mưa lâu thế không khỏi thấy rét run."

Không bao lâu sau, đề tài #Việt Từ quay phim dưới mưa to# đã nổi lên hotsearch, có người khen chuyên nghiệp, có người thương diễn viên vất vả, thỉnh thoảng vài ba antifans nhảy ra xét nét lập tức bị mắng cho như chó.

Trong lúc đó, người chú ý tới hotsearch có cả Liêu Thành Sổ.

Liêu Thành Sổ xem xong video, nét mặt hơi động, ngẩng đầu xem tên diễn viên bỗng cảm thấy quen mắt, quay đầu hỏi trợ lý: "Việt Từ này có phải từng thông qua quan hệ để lấy kịch bản ở chỗ tôi không?"

"Đúng, có cậu ta." Trợ lý nhớ rất rõ, trả lời cũng rất nhanh, nói tiếp: "Sau đó không thấy gửi đăng ký gì."

Không đăng ký?

Liêu Thành Sổ hơi ngây ra, sờ sờ ria mép, buồn bực than thở: "Sao lại không đăng ký nhỉ, không phải là xem xong kịch bản rồi thấy mất hứng chứ, kịch bản đâu có kém như vậy..."

Lần đầu anh bị đả kích thế này, nếu nói trước đó có ba phần hứng thú, hiện tại tò mò dò hỏi, ước chừng đã lên đến bảy phần.

(Link truyện: www.wattpad.com/story/181342655-hướng-dẫn-cách-vạn-nhân-mê-lật-kèo)