Abel là hùng trùng có dòng máu thuần chủng nhất đế quốc. Trong bối cảnh xã hội trùng tộc hiện đại, hùng trùng ít đến đáng thương, chỉ đạt tỷ lệ 1:10.000, trong đó 90% hùng trùng có độ thuần chủng dưới 50%, số còn lại cao lắm cũng chỉ 70%. Thời điểm Abel sinh ra là khi đã 200 năm trùng tộc không sinh ra hùng trùng thuần chủng. Bởi vậy, chỉ riêng sự tồn tại của Abel đã đủ ghi vào sử sách.
Đối với trùng tộc, hùng trùng thuần chủng là bảo vật quý giá nhất. Abel sinh ra đã sống trong muôn vàn sủng ái, thư trùng vì cậu xây dựng một tòa cung điện, sau đó giữa hàng vạn thư trùng, tuyển ra 40 người xuất sắc nhất, lập ra tổ đội bảo vệ cậu.
Thực tế, mỗi hùng trùng mới khi ra đời đều được xây một tòa cung điện, sau đó phải có một đội bảo vệ, đây cũng sẽ là thư quân cùng thư thị, đến khi hùng trùng trưởng thành sẽ vẫn tiếp tục cùng họ chung sống.
Nhưng Abel không giống, cung điện của cậu tráng lệ xa hoa hơn tất thảy. Đội hộ vệ hùng trùng chỉ có 20, nhưng với cậu là 40 và được tuyển chọn từ những thư trùng ưu tú nhất trong toàn quốc. Đặc biệt, các thành viên không cố định, mỗi thư hùng đều có nguy cơ bị loại, ngoài kia có vô vàn thư hùng khao khát vị trí trong đội bảo vệ.
Đối với nơi này, Abel không thấy quá yêu thích. Tuy rằng rộng lớn, nhưng lòng cậu trống trải, cậu cũng không tìm được đề tài chung để nói với các thư trùng. Bọn họ đối với cậu chẳng có gì ngoài khát vọng và ngóng trông, có đôi lúc, họ không chịu nổi tin tức tố của cậu là nổi khùng, hoặc bị các thư trùng khác loại bỏ và thay thế triệt để.
Trong ấn tượng của Abel, những gương mặt mới trong đội bảo vệ xuất hiện liên tục, thậm chí trước khi cậu kịp nhận ra. Mặc dù cậu chưa tính là trưởng thành, nhưng tin tức tố phát ra từ hùng trùng thuần chủng không phải cái mà người ta có thể ngăn cản.
Đã từng có lần Abel đề nghị không sống trong cung điện, cậu muốn ra ngoài, hoặc sống cùng một hùng trùng, nhưng thư trùng vừa nghe liên hoàng loạn như trời sắp sập, không ngừng nói bên ngoài nguy hiểm cỡ nào.
Nhưng mỗi khi cậu ra ngoài còn không gặp nổi một con trùng, vậy thì có gì nguy hiểm đây?
Abel tức giận liền đuổi hết đám thư trùng đi, cậu cảm giác bọn họ đều lừa mình.
Thay máu đội bảo vệ, Abel lại ra yêu cầu ra ngoài, thư trùng không còn quá kích động nhưng cũng nói bóng gió phản đối, sau cùng vẫn vì sợ cậu nổi giận mà đuổi đi, tần suất họ dẫn cậu ra ngoài cũng cao hơn. Thế nhưng tại sao lần nào ra ngoài đều không nhìn thấy trùng? Rõ ràng các video tràn lan trên internet có rất nhiều.
Dạo chơi ở ngoài một lúc lâu, Abel thấy vô vị khi cứ lang thang phố phường mãi, bởi cả trung tâm thương mại to lớn chỉ có mình cậu, chi bằng đi chơi đùa với Dominic vậy.
Dominic là bạn của Abel, cũng là một hùng trùng, nhưng độ thuần chủng chỉ đạt 35%. Hắn đã thành niên được 2 năm, không những vậy đã có thư quân, vậy nên hắn tự do hơn nhiều so với cậu. Bởi vì không phải chịu cảnh toàn dân lánh đi khi hắn xuống đường, nên trải nghiệm của hắn cũng nhiều hơn Abel. Mỗi khi rảnh rỗi không có gì làm, Abel vẫn thường tìm đến Dominic.
"Dominic, anh sắp đến hành tinh Tukor đúng không? Thật hâm mộ, tôi cũng muốn đi."
100 năm trước, trùng tộc rời khỏi quê hương đi khai phá vũ trụ. Thư trùng có thân thể cường tráng, không sợ phóng xạ hay áp lực ngoài vũ trụ, dù rời khỏi trái đất cũng vẫn tồn tại được. Nhưng thân thể hùng trùng không chịu được, mặc dù họ cũng có sự hứng thú với thế giới bên ngoài hành tinh mẹ.
Vậy nên, thư trùng đã bỏ ra rất nhiều công sức mới tìm được một hành tinh thích hợp với thể chất của hùng trùng, đó chính là Tucker.
Mặc dù môi trường Tukor rất ổn định, thế nhưng để đảm bảo an toàn tuyệt đối để hùng trùng đến ở, Tukor vẫn phải tiến hành thanh lọc không khí.
Ngày hôm qua, Tukor tuyên bố đã hoàn tất việc thanh lọc. Hùng trùng cực kỳ phấn khích, muốn đến vùng đất mới ngay lập tức, Dominic đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn sẽ xuất phát vào ngày mai!
Abel chỉ có thể ước ao.
"Ước gì tôi cũng có thể đi."
"Heber nói hành tình Tukor mới cải tạo, nên còn rất nguy hiểm, phải một thời gian nữa tôi mới được đến. Nhưng nhiều hùng trùng đã đến nơi ấy, vậy nguy hiểm chỗ nào?"
"Đám thư trùng đáng ghét này." Dominic thấy bạn tốt không thể đi liền cảm thấy tiếc hận.
Mặc dù Dominic đã trưởng thành, nhưng vẫn là một hùng trùng được nuông chiều từ nhỏ, nên khá đơn thuần, nghĩ gì nói đấy.
"Ôi." Abel than thở. "Nếu mà có thể trốn được đám thư trùng thì tốt quá."
"Nói đến trốn khỏi họ, tôi có một cách." Dominic đột nhiên nghĩ đến cái gì.
"Cách gì?" Abel có chút hưng phấn.
Dominic quay đầu ra hiệu để thư trùng của hắn đi ra ngoài, sau đó nhìn về phía thư trùng phía sau Abel, rồi nói thẳng: "Bọn họ cũng không được biết."
Hùng trùng luôn thẳng thắn một cách đơn thuần như vậy, tất cả đều là do sự chiều chuộng như trời của thư trùng.
"Heber, các anh ra ngoài đi."
Trong cung điện của hùng trùng luôn an toàn tuyệt đối, bọn Heber cũng không dám chống đối mệnh lệnh của Abel. Còn việc Dominic nói có biện pháp để vứt bỏ thư trùng, Heber vốn không để trong lòng.
Chờ bọn họ đều đi ra ngoài, Abel thúc giục: "Dominic, anh mau nói biện pháp gì đi?"
Dominic tiến sát bên cạnh Dominic, nói thủ thỉ: "Mấy ngày trước tôi tìm thấy một quyển sách ở thư viện, trên bìa sách ghi thuốc ức chế tin tức tố của hùng trùng. Nếu hùng trùng tiêm vào người loại thuốc này, thư trùng sẽ không ngửi được tin tức tố của hùng trùng."
Abel tò mò: "Còn có loại thuốc ấy sao?"
"Tôi cũng không chắc, trước đây cũng chưa từng nghe, nhưng trên sách viết về công thức đầy đủ của một loại thuốc ức chế. Không biết có thật hay không, nhưng trước mắt tôi cứ chụp lại tờ công thức, lỡ như đây là sự thực thì sao?"
"May mà bọn họ không biết. Nếu đúng như vậy, chúng ta có thể trốn khỏi họ mà ra ngoài chơi!"
"Đúng đấy, đúng đấy, tôi sẽ đem công thức cho cậu xem."
Abel mở công thức ra xem, phát hiện ra nguyên liệu cần thiết đều khan hiếm, có cái mà cậu còn chưa bao giờ nghe đến, tự dưng cảm thấy thật khó khăn.
"Tôi kiếm không ra những nguyên liệu này..."
"Đừng lo lắng, tôi thu thập được hết rồi, bây giờ chỉ cần điều chế, sau đó cho cậu dùng thử. Nếu hiệu quả thì ngày mai trốn khỏi bọn họ, đến hành tinh Tucker chơi."
"Oa, Dominic, anh thật tốt quá đi."
Dominic chuẩn bị 10 phần nguyên liệu, nhưng có hai nguyên liệu không tương thích, sau một hồi điều chế thì cho ra năm liều thuốc hoàn chỉnh.
Abel cầm lên một liều: "Cái này thực sự có tác dụng sao?"
"Có thể, trên sách viết, 1 liều sẽ ức chế tin tức tố được 1 tháng."
"Ai nha, mặc kệ, không cần biết hữu dụng hay vô dụng, phải thử mới biết được."
Bởi vì Dominic không có nhu cầu sử dụng, Abel cầm hết thuốc, để vào trong túi.
"Được."
Giây phút ấy, hai người không biết mình đã tạo ra thuốc ức chế đã từng bị quy vào thuốc cấm. Trước đây các hùng trùng thường dùng thuốc ức chế, thường tiêm vào người sau đó lén ra ngoài chơi, bởi vì không có tin tức tố nên thư trùng không thể đi theo chăm sóc, mà cơ thể hùng trùng lại quá yếu ớt nên đã xảy ra không ít chuyện hùng trùng lén ra ngoài 1 mình rồi thiệt mạng.
Thư trùng hận nhất là thuốc ức chế, vậy nên đã điên cuồng tiến hành càn quét thứ thuốc này, đến cả nguyên liệu điều chế thuốc cũng bị họ hủy diệt. Toàn bộ tài liệu về cách điều chế thuốc cũng bị đem đi tiêu hủy.
Việc Dominic tìm được quyển sách này cũng như cá lọt lưới, quản lý thư viện cũng không biết sự tồn tại của quyển sách này, nên mới để hắn tìm được công thức điều chế.
Hơn nữa, chuyện này đã trôi qua được mấy trăm năm, bây giờ hùng trùng không hề biết đến sự tồn tại của thuốc ức chế. Mà hùng trùng đã không quan tâm, thư trùng cũng buông lỏng việc diệt trừ tận gốc nguyên liệu. Đến hôm nay, chính thư trùng cũng không biết đến thuốc ức chế, cho nên Dominic mới tìm được tất cả các nguyên liệu.
_Hết chương 1_