Hùng Thiên Đại Lục

Chương 61: 61: Chiến Hạm Chi Chiến





Chàng ơi thiếp muốn theo cùng
Trùng Dương sóng lướt mịt mùng khơi xa.
Nhìn ai nhan sắc mặn mà
Tặng luôn Nguyệt Hạm như là hồi môn.
...
Đêm đó Lạc Tinh mơ về kiếp trước.
Mơ mình từng có giấc mộng.
"Tỉnh: chưởng quyền thiên hạ, túy: gối mỹ nhân đùi!!!"
Có lẽ mình đã thực hiện được rồi.
Giựt mình thức dậy thấy Lạc Dương đang như con mèo nhỏ nằm trong lòng mình.
Lạc Tinh không kiềm lòng được hôn một cái.

Sau đó chưa đủ nên hôn thêm một cái.
Lạc Dương bấy giờ mới tỉnh dậy.
"Người ta còn ngủ mà!!!"
"Ngoan nào.

Tối hôm qua vui quá quên chính sự."
"Uhm! Được rồi, giờ chàng muốn gì?"
"Song tu!! Làm theo lời ta."
"Dạ!"
Sau đó môi chạm môi, tay chạm tay, cái gì đó chạm cái gì đó.

Hai người vận chuyển linh lực.

một vòng xoáy linh lực kết hợp lại.

Cảm giác hòa quyện làm một sảy ra, tuy nhiên không phải một hướng, mà từ mọi phương hướng tràn về, ngập tràn.

Thăng hoa, bùng cháy lên, trong anh có em, trong em có anh, mọi ngăn cách biến mất, Thậm chí cả suy nghĩ dành cho nhau đối phương cũng thấu hiểu.

Nhiều thứ không cần diễn giãi bằng hành động, hay lời nói, mà trực diện vào bản linh hồn.
Một canh giờ sau, hai người bình tỉnh lại.
"Thế nào.!!!"
Lạc Dương ôm Lạc Tinh nói: "Thế mà chàng không chịu làm sớm.

thật ghét!"
"Sau trách ta được.

Nàng toàn không cho ta làm."
Thực tế cách vừa kết hợp song tu này, Lạc Tinh chỉ vừa thí nghiệm ra mấy ngày gần đây thôi.

Vừa song tu thể xác lẫn linh hồn cùng lúc.

Thấy hiệu quả cao hơn bình thường 10 lần.

Có lẽ cái này mới chính thức là song tu.
"Không ngờ hiệu quả tốt thật.

Thiếp hiện tại hoàn toàn phá được màn ngăn Quan Nguyên Kì để đến Dũng Tuyền kì rồi.

Thế mà cứ nghĩ phải tốn cả năm nữa.

Giờ chỉ cần có Yêu thú ngũ giai là coi như thành công."
"Tốt.

ngày mai ta sẽ giúp nàng."
Tuy Nhiên gần 10 ngày sau, thì việc giúp Lạc Dương tấn cấp mới bắt đầu công tác chuẩn bị xong.
Không có gì bất ngờ.

Hôm sau Lạc Dương đã thành Dũng Tuyền Kì, với yêu thú Ngũ gia hệ Phong.

Hai chân có thêm hình xăm của một con Đại Bàng giang cánh.

Với mỗi chân là một bên chân của Lạc Dương, Lần này Lạc Tinh không dám phiêu lưu vẽ hai con mà chỉ một con cho hai chân.

Thực tế ban đầu Lạc Tinh định dùng Hắc Phong báo, nhưng Lạc Dương không thích, chỉ thích yêu thú hệ Yêu Cầm.
Nhưng Lạc Tinh duy nhất Đại Hoàng là Yêu Cầm Ngũ giai thôi.
Kết quả phải thông qua Thiên Hạ Thương hội trao đổi lại Yêu Ngọc.

Tốn một số Linh Ngọc đền bù nữa.


Cuối cùng cũng lấy được Yêu Ngọc Ngũ Giai của Đại Bàng hệ Phong.
"Thế nào nè."
"Haha.

Bổn Nương Nương ta lại có thần kỹ."
Không chờ Lạc Tinh hỏi, Lạc Dương đã phát động, cả người vàng óng lên.

Hư ảnh đại bàng giang cánh bay lên, sau đó 18 hư ảnh Lạc Dương xuất hiện.

Tốc độ nhanh tuyệt đối vượt 10 lần âm thanh.

Đúng là Thiên vị mà.

Thần kỹ nối tiếp thần kỹ.
"Thiếp có thể dùng nó thi triển toàn bộ Bạch Lạc Tiên Quyền cùng lúc rồi."
"Chúc mừng nàng nha!!!"
"Uhm! thôi vợ mình được cũng như mình được." - Lạc Tinh sao một phen ghen tị thì mình tự an ủi.
Lần kết hợp song tu thể xác cùng lúc song tu tinh thần đã được hiệu quả khá cao.

Lạc Tinh nhắm chừng vách ngăn của Dũng Tuyền Kỳ của mình đã phá được hơn sáu phần.

Chắc sắp phá vách ngăn cách với Mệnh Môn kì rồi.

Vấn đề là lục giai yêu thú không có, nên cũng không gấp làm gì.
Nhưng không phải không có ích lợi.

Tinh thần lực của Lạc Tinh đã tiếp cận Mệnh môn kỳ, nên có thể dùng nó để nghiêm cứu và hoàn thiện cách triển khai Thất tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận.
Tuy nhiên hôm sau đã có tin không tốt.

Chiến tranh của Triệu Quốc và Thổ Quốc đã diễn ra.
Lạc Tinh phải cho người tiếp viện.

Sau khi triệu tập và nghiêm cứu với sứ giả Thổ Quốc, Lạc Tinh quyết định thay vì hành quân cứu viện, thì sẽ dẫn quân tấn công mặt khác của Triệu Quốc.
Lập tức triệu họp các Thống Lĩnh quân đội.
"Khoảng cách từ đây tới Hợp Thành của Thổ Quốc những 50 vạn dặm quá xa xôi.

Nếu Hành Quân đến cũng gần 50 ngày.

Nước xa không cứu được lửa gần."
"Ta nghĩ ta nên đi đường biển tấn công vào Hải Cảng, Võ Thành của Triệu Quốc.

Từ đây đi tới đó chỉ chưa tới 20 Vạn Dặm.
Nếu hay tin Hải Cảng bị công chiếm, ta không tin Triệu Quốc dám đem hết quân lực tấn công Thổ Quốc được."
Sau khi thương lượng xong kế sách.

Lạc Tinh khoanh vùng ba vị trí gần Hải Cảng.
Hiện Tại 35 Thành chủ cất ra 1000 Quân.

Tạo Thành hơn ba vạn 5000 quân cùng với 5000 ngàn quân Lạc Hoàng Thành.
Cho Đông Cung Nương Nương Hồ Ngải Vi phụ trách 5000 quân.

Chiếm đóng quặng mỏ Kim Tân cách Hải Cảng 1000 dặm phía Nam.
Lạc Hồng dẫn ba vạn năm quân liên minh 36 Thành đi theo yểm hộ, cắt viện quân của Võ Thành phía bắc gần đó.

Ta sẽ cho Đại Lộc đi theo sau tiếp ứng.

Còn Tây Cung Nương Nương Lạc Dương cùng ta mang ba chiến Hạm Tấn Công Hải Cảng.
Nhớ làm theo thứ tự nhé.

Lạc Dương Triệu công Hải Cảng.

Võ Thành sẽ tiếp ứng.

Sau đó Lạc Hồng cho quân đoàn cỡi yêu thú cắt đuôi đoàn tiếp ứng.

Đồng thời cho số quân còn lại gây áp lực cho Võ Thành.

Nhớ chỉ gây áp lực không công thành.
Lúc này Ngải Vi cho quân đoàn tấn công Quặng mỏ Kim Tân.


Tùy tình hình sẽ ra quyết định.

Ngải Vi Nàng dẫn Lạc Na Theo.

Ta sẽ thông qua phi Ưng Tiểu Hắc Thông báo.

Sắp xếp xong hết.

Sứ Giả Thổ Tộc được Lạc Tinh cho một yêu cầm tứ giai chở về, để kịp thời hiệp đồng tác chiến.
Sau đó Lạc Tinh tìm kiếm Kim Quy nhờ nó bảo vệ Lạc Hoàng thành.

Không biết nó được Truyền thừa thế nào mà sau một tuần mất tích đã đạt tới Ngũ Giai đỉnh Phong.

Tuy nhiên chỉ mới vài tháng tuổi nên tính tình như trẻ con.

không thích hợp đi chiến đấu.
Hôm sau ba nhóm quân đội đã lên đường.

Do số lượng hộp trữ vật cũng mua được khá nhiều, nên lượng lương thực mang theo cũng đỡ vất vả.

Mỗi chi quân đoàn điều được phân 20 hộp trữ vật mỗi hộp thể tích 30 trượng.

Số còn lại thì được các Yêu thú Tam giai mang theo.

hành quân cũng khá dễ dàng.
Lạc Tinh và Lạc Dương cũng lên đường, Nhưng Thanh Nguyệt nghe tin lại nằng nặc xin theo.

Do lần trước nàng nghe Lạc Dương kể các cảnh đẹp trên biển nên muốn đi cho biết.
"Được rồi! sẵn tiện ta cho nàng món quà!" - Lạc Tinh dẫn nàng ra khơi, chỗ ba chiến hạm đang neo đậu.
"Nàng thấy chiếc chiến Hạm kia không, Lạc Tinh chỉ chiếc thuyền nhỏ hơn hai chiếc kia nhưng khá lớn trong đoàn thuyền hơn 50 chiếc!"
"Thấy, lớn và đẹp thế!!! Thiếp nghe nói, mà lâu rùi chưa có dịp nhìn!!"
"Bắc Cung Nương Nương nghe lệnh!" - Lạc Tinh Nghiêm mặc
"Dạ Có Thần!!" - Thanh Nguyệt vội quỳ xuống.
"Ta phong nàng làm đoàn trưởng Thần Nguyệt Hạm, chỉ huy Chiến hạm cùng 10 chiến thuyền nhỏ.

Thần Nguyệt Hạm sẽ mãi thuộc về Thanh Nguyệt nàng kể cả khi nàng không ở trên thuyền!!!"
"Hả! Đa tạ Hùng Vương!!" - Thanh Nguyệt bất ngờ với món quà quá to lớn.
"Này ta định cho nàng từ lâu rùi, không thấy ta đặt tên Thần Nguyệt Hạm à."
"Ôi!! Ngài không sợ ta làm nó bị chìm luôn à!!"
"Ta cho nàng mà!! chìm thì ráng chịu, Quốc lực hiện tại không đủ đóng thêm một chiến hạm nào nữa đâu!! Giờ nàng lên đó tiếp quản đi!!"
"Dạ!" - Thanh Nguyệt đứng dậy hôn Lạc Tinh một cái, rồi vội chạy đi như sợ người ta dành lấy đồ chơi đẹp.
...
Lạc Tinh cũng bắt đầu hành quân.

Thực tế lần này Lạc Tinh giúp đỡ Thổ quốc nhiệt tình là do tư tâm.
Một là mỏ quặng Kim Tân.

Hai là Nam Đảo to lớn hơn cả 36 thành trì của Việt Quốc, nằm ngoài Hải Cảng 1000 dặm.

Chỉ cần công phá Hải Cảng thì xem như Nam đảo bị cô lập.

Lúc đó chiếm Nam đảo dễ dàng.

Có Nam đảo coi như có vùng biển rộng lớn xung quanh, đủ nuôi sống hơn 100 vạn dân.
Nhất là từ khi có Kim Quy.

Lạc Tinh đã biết mình phải tranh thủ quản lý vùng biển rộng, nếu tạo một đội hải quân do Kim Quy làm thủ lĩnh, thì sau này coi như bị thú triều Tây Lĩnh công chiếm, vẫn còn Nam đảo to lớn làm chỗ đặt chân.

Lạc Tinh không tin thú triều vượt biển được.
Trên đường đi gặp yêu thú phi cầm nào Nhất Giai trở lên, Lạc Tinh cũng cho Đại Hoàng lên thu phục.
15 ngày sau, ba chiến thuyền đã tiếp cận gần Hải Cảng, số yêu cầm đã tiếp cận 1200 con.

Thông qua số yêu cầm Lạc Tinh biết rõ ràng tình hình Hải Cảng.

Số chiến thuyền 24 chiếc lớn mỗi chiếc trung bình 400 quân, với hơn 300 chiếc thuyền nhỏ 20 trượng.

Trên bờ tập hợp khoảng một vạn quân.


Đúng là Triệu Quốc mạnh mẽ.

chỉ một Hải Cảng mà lại có quân lực gần 10 vạn quân.

Bằng với 15 thành của Việt Quốc cộng lại rồi.
Lạc Tinh Ra lệnh:
"Thần Nguyệt Hạm, di chuyển ra hướng Đông, sau đó vòng lại giả vờ tấn công Hải Cảng.

Rồi lập tức lui về liền không ham chiến.

Mục đích là điệu hổ ly sơn thôi."
"Rõ!!" - Thanh Nguyệt lập tức ra lệnh Thần Nguyệt Hạm di chuyển
"Đại Hoàng ngươi đi theo bảo vệ Bắc cung Nương Nương.

1200 tiểu đệ Ngươi vừa thu cũng tập kích từ phía sau, không cho đoàn thuyền quay về nhé."
"Lạc Dương, sau khi Thanh Nguyệt tấn công nữa canh giờ, nàng cũng điều khiển Thần Dương Hạm làm giống vậy nhé.

Tấn công xong chạy về hướng đông nam."
"Dạ Phu Quân!!!"
Mọi chuyện xong xuôi.
Một canh giờ sau.

Thần Nguyệt Hạm đã tiếp cận Hải Thành.

Lúc này Hải Thành cũng phát hiện ra, đang lên tiếng cảnh báo.

Bất ngờ 10 Thần cơ Pháo trên Thần Nguyệt Hạm phát nổ bắn một chuyến thuyền nhỏ 90 mét.

Chiếc thuyền tuy kịp phát động vòng phòng hộ, nhưng không chịu nổi 10 loạt bắn cùng lúc, bốc cháy rồi chìm xuống.
"Có địch tấn công." - Đội chiến thuyền Triệu Quốc kịp phản ứng.
"Xoẹt!! Xoẹt!!"
Từng loạt bắn trả lại, nhưng thời gian diễn ra quá nhanh, chỉ vài viên đạn bắn trúng Thần Nguyệt Hạm, bị phòng ngự Ngũ Hành Trận triệt tiêu, số còn lại chỉ bắn xuống biển.
Loạt đạn thứ hai Triệu thuyền chưa kịp bắn, thì đã thấy Thần Nguyệt Hạm chạy ra xa rồi.
"To gan dám tấn công Triệu Quốc ta.

Hạm đội ba truy tìm nó cho ta." - Tên chỉ huy đang ngủ ngon giấc bị đánh thức, vừa chạy ra đã thấy một chiến thuyền mình bị cháy tức giận quát lên.
Sau đó bảy chiến thuyền lớn cùng 50 chiếc thuyền nhỏ lập tức đuổi theo.

Nhưng Thần Nguyệt Hạm khá nhanh, và chủ động chạy từ trước nên cách xa hơn năm dặm, nằm ngoài tầm bắn của chiến thuyền lớn.

50 thuyền nhỏ hơn linh động hơn, nhưng chỉ có Thần cơ pháo Tam tinh là chính, không xuyên thủng được Trận phòng ngự của thần Nguyệt Hạm.
1 canh giờ sau 50 chiếc thuyền nhỏ cố gắng Tiếp cận Thần Nguyệt Hạm đã bị bắn tơi tả, chỉ còn có 23 chiếc.

Bọn chúng không dám tiến gần nữa.

bảy Chiến Hạm kia cũng biết truy đuổi vô vọng.

quay đầu đi về, Vừa quay đầu lại chưa bao lâu thì bị một đàn yêu thú tấn công.

bọn chúng bất ngờ nên luýnh quýnh phòng thủ.
Vè phần Lạc Dương tranh thủ đúng giờ, Đã điều khiển Thần Dương Hạm tới Hải Cảng.

Bắn một phát Thần cơ Pháo Ngũ Tinh về chiến hạm trên Hải đảo, kết quả bắn xuyên phòng ngự, đồng thời thủng một khoang thuyền.

tuy chưa đủ làm thuyền chìm, nhưng nó đã mất khả năng di chuyển.

Sau đó Thần Dương Hạm cũng chạy thẳng.
Lúc Này tên chỉ huy đã tỉnh ngủ hẳn rồi.
"Đội thuyền thứ hai đi bắt chiếc thuyền đó lại cho ta."
"Đại nhân coi chừng trúng kế." - Một tướng lĩnh nhắc nhở.
"Hừ chỉ một chiếc thuyền làm gì được chúng ta.

Cứ làm theo lời ta.

Nhưng Hạm Đội Một chuẩn bị sẵn sàng kẻo lại bi tập kích, Ta không tin ở Hải Cảng này có đội hải quân nào có thể chống lại Triệu Quan ta."
Lại bảy chiến thuyền điều đi.

ở Hải Cảng chỉ còn lại 10 chiến thuyền mạnh nhất, sẵn sàng chiến đấu.

Thần cơ pháo trong trạng thái lên nòng.
Thông qua đội phi Cầm Lạc Tinh cũng rõ tình huống, đợi một lúc sau, Lạc Tinh cho Thần Tinh Hạm đi theo Đội Thứ hai Của Triệu Quốc.
Nữa canh giờ sau tình hình cũng giống lần trước.

Đội thuyền thứ hai không đuổi kịp Lạc Dương.

50 thuyền nhỏ tốc độ nhanh hơn đuổi kịp thì cũng bị diệt gần hết.

Chiến thuyền lớn thấy tình hình không ổn, muốn trở về báo cáo, thì Lạc Tinh đã cắt đuôi và bất ngờ cho một viên Thần cơ pháo ngũ tinh.
7 chiến thuyền giờ chỉ còn sáu chiến thuyền còn được trận pháp phòng hộ.

Khiến tên đội trưởng uất ức.

các chiến thuyền mình chỉ có Thần Cơ Pháo Tứ giai, bắn không xuyên được phòng hộ đối phương.
đối phương thì chỉ cần một phát Ngũ Giai là phá tan phòng hộ của thuyền mình.

Tuy Triệu quốc là nước lớn, nhưng nước lớn nên chi tiêu cũng nhiều.

có hơn 200 chiến thuyền lớn, không thể mỗi chiến thuyền đều lắp thần cơ pháo Ngũ Giai.

giá thành quá cao.

mỗi phát bắn lại tiêu hao ít nhất 20 viên Linh Ngọc, cái này là máy đốt tiền mà.

Nên Hầu như cả nước chỉ có 30 chiếc có thần cơ Pháo Ngũ Giai.

Riêng ở Hải Thành chỉ có trên chiến thuyền của Thống Soái là có.
Lúc Này Thần Dương Hạm cũng quay đầu lại.

Cứ thấy thuyền nào vừa bị phá Phòng hộ, thì lại bắn cho một phát, chỉ trong ba phút thì hai chiến Hạm đã chìm xuống biển.

còn lại năm chiến hạm.
"Tính sao đây Thống Lĩnh."
"Quay về là chuyện không thể, tốc độ đối phương cao hơn, cứ đưa lưng cho chúng bắn vài lượt, thì quân ta toàn quân bị diệt mất"Tên thống lĩnh Chiến Đội hai đau đầu suy nghĩ.
"Liều tấn công bọn chúng, vậy chúng ta mới có cơ hội sống!" - Hắn ta ra lệnh
Năm chiếc chiến thuyền lớn quay đầu dùng hết sức lực đuổi theo Thần Tinh Hạm.
Lạc Tinh cho chạy ra xa.

Lạc Dương thì đuổi phía sau.

Khi nào phạm vi trong tầm bắn lại bắn tiếp.
Một khắc sau, năm chiến thuyền chỉ còn bốn, một chiếc chìm mất do Thần Dương Hạm.
Bốn chiếc chiến thuyền đổi hướng xoay lại bắn Thần Dương Hạm, thì Lạc Dương lại lùi về kịp lúc, dù bị trúng vài phát đạn nhưng vòng phòng hộ vẫn còn.
Sau đó Lạc Tinh lại từ chạy trốn thành tấn công, cho Thần Tinh Hạm tiến tới bắn bốn chiếc chiến thuyền địch.
Giống như hai con mèo cùng vờn một đàn chuột.

Một lúc chỉ còn hai chiến hạm Triệu quốc còn tồn Tại.
Tuy nhiên trên Thần Dương Hạm, Thần cơ pháo đã quá tải không bắn được nữa, dù sao nòng pháo bắn liên tục thì cũng sẽ nóng lên.

Nếu bắn tiếp nó sẽ nổ tung trận pháp.

Bên Thần Tinh Hạm tình hình cũng không khá hơn.
Nắm được tình Hình Lạc Tinh ra lệnh.
"Chuẩn bị đánh trận.

Thần Cung Doanh chú ý."
Lúc này tuy hai đánh hai nhưng thực tế không phải, kẻ địch có năm chiến thuyền lớn bị chìm cũng như các thuyền nhỏ nữa, nhưng quân Triệu Quốc đạt Hợp Cốc Kỳ trở lên, có thể dễ dàng chạy trên mặt nước.

Nên đã lên hết hai chiến Thuyền còn lại còn lại.

Khoảng cách hai bên còn cách nhau hơn một dặm.
"Thần Nỏ tiễn!"
"Bắn".

hàng trăm mũi tên lữa to lớn bay với tốc độ cao nhắm vào hai chiến hạm địch.
Rầm hai chiến thuyền bên kia rung rinh.

Lửa bùng lên.
"Tiếp tục.

Bắn."
"Xoẹt.

Chíu.

Chíu.!!"
Sau ba loạt bắn thì vòng bảo vệ bên Triệu quốc bị hủy hoàn toàn, nhưng bọn chúng cũng tiếp cận 600 mét với bên Lạc Tinh thôi.

Sau đó là hơn
2000 quân Triệu quốc tràn lên.
"Thất Tinh Ngũ Hành Trận.

Thần Cung Tiễn."
"Bắn." - Một loạt mưa tên bay ra.

Sau đó lại nối tiếp nhau.

sau ba loạt bắn chỉ cần quân đội dưới Hợp Cốc Kì lập tức bị bắn chết hết.
Triệu quốc chỉ còn khoảng 900 người.

Nhưng thuyền hai bên đã chạm nhau.
"Sáp lá cà thôi!!" Tiếng hò reo vang lên.

Hai bên chuẩn bị trực diện chiến đấu..