Hùng Thiên Đại Lục

Chương 268: 268: Mộc Giới Chi Tâm





Mộc Giới cơ duyên thật tuyệt vời
Nhưng mà muốn được chớ thảnh thơi
Này đây ngộ tính phải vững đầy
Thêm phần mưu lược, cũng chớ vơi.
...
Thêm vài ngày nhập định.

Lạc Tinh bắt đầu vận chuyển Âm Dương Quyết kháng cự thời tiết và suy diễn mọi thứ.
Mùa đông, mùa của cái lạnh, mùa của băng giá.

Băng hệ chủ âm, cũng là tượng trưng cho tử trong sinh tử đại đạo.
Cây cối đóng băng, nặng thì sẽ vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.

Nhẹ thì sức sống ngừng lại.

Xung quanh sẽ là một khung cảnh chết chóc bao trùm.
Không khác ba lần khác.

Lần thứ tư, Lạc Tinh đạt cảnh giới thiên nhân hợp nhất.
Sau khi hấp thụ xong phần ảo diệu của Đông Tuyết.

Lạc Tinh mở mắt ra, trong lòng vô cùng thoải mái:
"Chuyến đi này thật sự, có nhiều niềm vui ngoài ý muốn nha."
Đợi giây lát, Trần Thu Thảo cũng thành công bước vào nhập môn của ý cảnh mùa Đông .
Đỉnh núi đã rất gần rồi.

Trọng lực tăng lên dần 80 lần.

Phía trước có một bức tượng một người nữ cầm kiếm.

Bên cạnh là một quả cầu màu xanh lớn hơn ba mét.
"Mộc Giới chi Tâm, cẩn thận có gian trá." - Lạc Tinh khẽ truyền âm.
Trần Thu Thảo cũng hồi hộp.

Nàng lập tức bước đến quả cầu năng lượng đó.

Có thứ này , nàng sẽ tu một mạch tới Hợp Thể Đỉnh phong mà không hề có bất kì nút thắc nào.
Đúng như Lạc Tinh dự liệu, làm gì có bữa ăn miễn phí, bức tượng kia bỗng nhiên biến thành một người, nói đúng hơn là một linh hồn nữ phụ.

Nàng ta nhìn Trần Thu Thảo cười nói:
"Há há, cuối cùng đợi một vạn năm cũng có kẻ thành công đến nơi này." - Linh hồn đó bắt đầu quan sát con mồi của mình:
"Cô bé.


Ngoan ngoãn làm Thân thể ta đi! Há há." Lời nói vừa dứt Trần Thu Thảo bị định trụ toàn thân, không nhúc nhích được.
Tiếp đó, linh hồn kia lao nhanh tới.

Định chui vào thức hải của Trần Thu Thảo.
Đúng Lúc này Lạc Tinh từ khoảng cách xa, dùng không gian na di chắn trước người con gái mình.
"Xoạt!"
Linh hồn nữ phụ thay vì lao vào cơ thể Trần Thu Thảo thì lại lao vào cơ thể Lạc Tinh.

Đây là một sự cố bất ngờ vì bà ta đã tưởng là chế trụ được Lạc Tinh rồi nên không để ý là đối phương bằng một cách thức quỷ dị thoát khỏi phong tỏa của mình.
Ngay lúc đó, Trần Thu Thảo lấy lại khả năng hành động, hoảng sợ hét lên.
"Cha!" - Thì ra nàng đã phát hiện ra thân phận Lạc Tinh, nhưng không thèm trở mặt, chỉ âm thầm quan sát.
Lúc này Lạc Tinh thần thức cũng chui vào thức hải.

Hai bên đang dàn trận.

Lạc Tinh vô cùng hồi hợp.

dù sao đối phương là linh hồn Đại Thừa Kỳ đỉnh phong rồi.

Tuy cả vạn năm trôi qua.

nhưng thực lực mạnh hơn giáo chủ Âm Dương Môn cả trăm lần.
"Hừ, tên khốn kiếp, dám hại ta mất đi một phân thân xinh đẹp.

Ngươi phải trả giá." - Linh hồn nữ phun căm giận rống lên.
"Hừ! dám có ý đồ xấu với con gái ta, mà còn mạnh miệng ư."
"Hừ! Cơ thể mi cũng khá tốt, nhưng bổn tôn chán ghét có thể nam nhân.

Hay để ta cướp thân thể ngươi sao đó lại tiếp tục c.ưỡng b.ức cô gái kia, xem là cái tình cảnh gì ta.

Ha ha."
Nữ phụ kia nói lời lẽ kia, cốt để Lạc Tinh nổi giận xông lên.
Nhưng Lạc Tinh vẫn nén giận.

Không lên, mà còn lui về cố thủ trong thức hải.
Linh Hồn nữ phụ thấy đối phương trốn chạy, lập tức đuổi theo.
Lúc này, Lạc Tinh núp phía sao một vòng tròn vàng với những hoa văn rực rỡ.
"Hừ dám trốn à.

Thì ra định dụ ta lại món phòng ngự linh hồn này ưh."
"Đúng đó, khôn hồn thì buông tay đầu hàng.


Không thì sẽ bị ta chế trụ." - Lạc Tinh cười nói, giọng nói lại run run, giả bộ như đang vô cùng lo lắng.
"Tức cười.

Tuy qua vạn năm, Linh hồn ta chỉ còn cở Đại Thừa Trung Kỳ, nhưng trên đời này làm sao có vật gì giúp một Hóa Thần như ngươi thoát khỏi tay ta." Nữ phụ nói xong.

Thân thể biến lớn ra.

Hoá thành một cái miệng lớn, nuốt luôn chiếc Khiên lẫn Linh hồn Lạc Tinh vào miệng.

Sao đó, chuyển thành hoàn cảnh giống như Lạc Tinh đang bị nhốt trong thức hải đối phương.
Lạc Tinh vội triệu tập thiên Lôi Tử Trúc bao quanh thân thể mình lại.

Để tránh đối phương cấn nuốt.

Tiếp đó phun ra hai ống hồng phấn.

Đây là loại phấn của Yêu Lan Thảo lần trước.

Lạc Tinh thấy nó có tác dụng mê hoặc linh hồn rất lớn.

có thể là Khắc tinh của linh hồn nên lưu trữ trong hai đốt Thiên Lôi Tử Trúc.
Quả nhiên có chút tác dụng.

Linh Hồ nữ phụ tuy mạnh mẽ nhưng cũng hơi khựng lại.
Tử Thần NHãn.

Lạc Tinh tranh thủ phát ra công kích Linh Hồn cực mạnh về Linh Hồn Nữ Phụ.
"A A" - Đây là gì.

Nữ phụ đau đớn hét lên.
Lạc Thân Khiên Lúc này cũng phát huy.

Phóng ra lực lực cũhw mạnh.

cùng lúc đó,Lạc Tinh liều mạng điều khiển Thiên Lôi Tử Trúc tạo thành một mũi khoan.

Xé toang linh hồn nữ phụ, lao ra ngoài.
"Lạc Thần Khiên.


Thu."
"Hừ, Một Hóa Thần mà đòi thu ta hả." - Linh Hồn nữ phụ biến thành một con Mộc Phượng to lớn trăm dặm, đối kháng lại sức hút của Lạc Thần Khiên.

Đồng thời không quên há miệng phóng một tia lưu quang về linh hồn Lạc Tinh.
"Giải Phong!" Lạc Tinh lấy lại thực lực Linh Thức Hợp Thể sơ kỳ.

Tuy thua Linh hồn Nữ Phụ cả một đại cảnh giới.

Nhưng Lạc Tinh không sợ.

Có Lạc Thần Khiên tạo lực hút mạnh.

Có Thiên Lôi Tử Trúc chuyên khắc chế linh hồn.
"Đây là địa bàng của ta, là rồng cũng phải nằm xuống, là phượng cũng phải cúp đui."
Lạc Tinh hét lên vang dội, nhưng không trực diện tấn công, mà chỉ né tránh liên tục.
"Tử Vong Chi Nhãn." Đúng lúc này, một luồng tấn công vô hình tràn đến.

Trong một tích tắc.

Con Mộc Phượng bị định hình.

Toàn thân nó trong chốt lát bừng cháy lên, sao đó tỉnh táo lại.
"Đây là cái gì."
"Tử Vong Chi Nhãn!" - Lạc Tinh trả lời bằng một đòn công kích nữa.
"Lạc Thần Khiên." - Chiếc khiên lần này bắt đầu xoay tròn.

Tạo ra một lực hút cực mạnh.

Con Mộc Phượng bị kéo đến.
Thêm một tích tắc.

Mộc Phượng lại bùng cháy lên, kịp thời kháng cự lại lực hút mạnh đó.

Thấy chiếc khiên năm lần bảy lượt muốn hút nó vào.

tuy không biết là thứ gì, nhưng nó cảm giác được sự nguy hiểm.

Lập tức, con Mộc Phượng giẩy giụa tìm cách thoát khỏi trói buột.

Nhưng lực hút quá mạnh, nó chỉ có thể không bị hút vào, chứ rời đi là không thể.
"Vạn Vũ Phi Tiên."
"Xoạt!" - Toàn thân Mộc Phượng bắn ra mấy vạn chiếc lông vũ bay khắp nơi.

Muốn xé toang thức hải Lạc Tinh thoát ra.
"Ặc.

Muốn trốn à.

Tử Trúc giúp ta." - Theo hiệu lệnh, vô số cây trúc xuất hiện sao đó hình thành một cái chùy cực lớn đánh lên mình con Mộc Phượng khiến nó mất thăng bằng.


Lúc này, Lạc Thần Khiên dồn hết sức, tăng lực hút gấp đôi.

Mộc Phượng hoàn toàn biến mất vào vòng xoáy.

Lạc Tinh lúc này cả thức hải bị đánh tang hoang.

Ở bên ngoài bản thể phun ra một ngụm máu tươi rồi chìm vào bất tỉnh.
Ba ngày sao, Lạc Tinh mới tỉnh dậy.
"Cha! người sao rồi."
"Ha ha! Sau ngươi biết là ta."
"Hừ! có kẻ nào năm lần bảy lượt lừa gạt con gái như người chứ."
"Có sao?" Lạc Tinh vừa kiểm tra thương thế vừa nói.
"Chứ gì, lần trước trong Lạc Hoàng Bí Cảnh gạt ta khóc mấy ngày còn gì.

Lần này lại hại ta lo lắng."
"Không nói nữa, sao ngươi phát hiện ra là ta." Lạc Tinh thấy con gái hờn dỗi cũng đàng chào thua.
"Hừ.

Ngoài người ra thì có ai biết Tinh hoa lưỡng nghi kiếm, biết di hình hoán ảnh, biết bản mệnh linh mộc ta là Mộng Đạo trà chứ.

Cha ta đâu có ngu ngốc mà nói cho ngoại nhân vấn đề này chứ.

Đúng không?"
"Này, dám mắng cha ngươi ngu ngốc à."
"He he." - Tiểu Thảo le lưỡi cười.
"Thôi! hấp thụ Mộc Giới chi tâm đi.

Ta hộ pháp cho."
"Dạ!" - Trần Thu Thảo cũng nóng lòng muốn luyện hóa bảo vật này rồi.

Mấy ngày nay vì lo lắng cho Lạc Tinh, nên nàng mới chưa thử luyện hóa.
Lạc Tinh ngồi kế bên, lấy một nhánh Kim Hồn Thảo ngàn năm ra hấp thụ.

Từ từ phục hồi linh thức bản thân lại.

Sau đó định thông qua dẫn mộng quyết truyền tin vui tìm được con Gái cho Lạc Dương, thì mới.biết không vào được.

Đành ra hộ pháp cho con gái mình.
Một Tháng sau.

Trần Thu Thảo luyện hóa được Mộc Giới Chi Tâm.

Mộc Kỳ Giới chính thức là của nàng.
"Xong rồi, thưa cha!"
"Được rồi!" Tìm xem trong giới này có Kim Hồn Thảo cho ta xin.
Lạc Tinh cười nói, với con gái mình, cũng không cần khách sáo làm gì..