Khi màn đêm buông xuống. từng ngọn đèn vàng nhạt bắt đầu hiện lên. Là thời gian nghỉ ngơi của con người sau 1 ngày mệt nhọc. Không tránh khỏi, sự ham muốn đưa mình tận tưởng những thú vui trên đời. Mộng Lư là tên gọi của 1hộp đêm hoặc chỉ đơn giản là một câu lạc bộ hay sàn nhảy về đêm nổi tiếng của các tay ăn chơi vung tiền như nước, là một địa điểm vui chơi giải trí mà thường hoạt động vào cuối vào ban đêm. Nơi này thường là nơi lui tới của nhiềudoanh nhân, giới giải trí, các tầng lớp giàu cóvà đôi khi có nhiều tai tiếng, những vụ bê bối, những bê tha trong các hoạt động giải trí, ăn chơi nàynhất là những ngôi sao hay thích đập phá, nổi loạn và thậm chí là có những hoạt động thác loạn của giới giải trí trong đó. Nhìn từ bên ngoài, ta nói Mộng Lư như 1 cái mai rùa ôm ấm yên tĩnh đến lạ thường, Nhưng bên trong cái mai rùa ấy là cả một vũ trường được xây dựng và cách âm với không gian bên ngoài để tránh những ồn ào khi về đêm, ảnh hưởng đến sinh hoạt chung của cộng đồng, cùng với những âm thanh rụng tới cả tim. Để vào được nơi đây cần phải là nhân vật tiếng tăm và còn phải đặt chỗ trước. Nơi này phục vụ hàng trăm chỗ ngồi với các góc khuất, giúp kháchVIPcó thể uống rượuriêng tư và làm bất cứ điều gì mình thích mà không ngại bị dòm ngó.
Lăng Tuyên phóng xe chạy vào gara khu vực đặc biệt của Mộng Lư. Bốn cô gái mở cửa xe bước xuống. Mỗi người một dáng vẻ. Kiêu ngạo, quyến rũ, chững chạc, lạnh lùng. Lăng Tuyên đóng cửa xe vừa khoác áo lên oai nghị đứng giữa những cô cái rồi dẫn dầu tiến vào thang máy.
Bên trong Mộng Lư bao trùm là những tiếng nhạc sôi động, những vũ công khoe các những cơ thể xinh đẹp. những điệu quẩy cực kì thu hút đan xen cùng màu sắc ánh đèn mập mờ. Bởi vì đêm nay bà chủ Mộng Lư mở event mừng sinh nhật bà nên ở đây càng sôi động hơn mọi khi.
“Ngòn gió nào đẩy Lăng công tử tới đây thế này.” Lăng Tuyên vừa bước vào đại sảnh lớn thì từ trong phòng VIP, một người phụ nữ trung niên tầm 30 tuổi khoác trên người bộ xường xám nhìn truyền thống nhưng đầy khí chất.
“ Chị Lam, lâu ngày không gặp chị càng ngày càng trẻ ra nha.” Mạc Hứa Lam được khen liền cười tít mắt ríu rít tới ôm tay Lăng Tuyên cười nói lẳng lơ. “Ây da, Lăng công tử nói thế là chị đây vui chết đi được.”
“Chị Lam chị quên bọn em rồi sao” Hàn Doanh bất mãn ngồi phịch xuống ghế làm điệu giận lẫy.
“Chị đây sao quên mấy đứa được. Chị có thể quên Lăng Tuyên chứ không thể quên Tứ đại cô nương bọn em được. hahaa” Mạc Hứa Lam trở mặt trong giây lát hất cánh tay Lăng Tuyên ra rồi nhoài người tới cười nói với 4 cô gái. Thẩm Giả Nhi mở điện thoại lướt weibo, đôi mắt không đổi sắc, nói” Tin bà chủ Mộng Lư tổ chức event trong vòng 7 tiếng mà chiếm tỉ lệ doanh thu khá là cao đấy. “ Lạc Y Song lại tiếp lời “Nói gì nói, dù sao vé event tụi em cũng mua rồi. Cho nên..” Không để Lạc Y Song nói xong 3 cô gái liền đồng thanh “ Chị phải khao”
“Được, hôm nay chị khao hết” Mạc Hứa Lam ngửa mặt lền trời cười 1 tràng sảng khoái.
Lăng Tuyên bị đám người phụ nữ kia hắt hủi tống sang 1 hóc ngồi buồn bực lên tiếng “Chị có khao em không” Mạc Hứa Lam liếc mắt nhìn anh, dứt khoác 1 câu “Không khao cậu” khiến anh lại tiếp tục ôm đầu than vãn. Bốn cô gái được một trận cười hả hê.
Mạc Hứa Lam mở đầu buổi event bằng 1 màn chơi nhạc cực kì sôi động. Quả là không hổ danh bà chủ nổi tiếng.
“MỌI NGƯỜI ƠI, HÔM NAY TA CHƠI TỚI BẾN!!” Mạc Hứa Lam đi lên sân DJ cằm mic la to nhảy theo cùng điệu nhạc, bên dưới hàng trăm nghìn con người lắc lư theo điệu nhạc.
Hàn Doanh cởi văng chiếc áo khoác denim xuống ghế rồi kéo tay Thẩm Giả Nhi và Diệp Gia Giai hòa vào dòng biển người sôi động, từng vũ điệu hòa nhập theo từng cung bậc cảm xúc. Tiếng la hét như tạo thêm sự sảng khoái.
Diệp Gia Giai cằm ly rượu trên tay giơ lên cao cười tươi dựa vào mình Hàn Doanh mà nhảy nhót. Men rượu đi nhanh vào tâm trí các cô gái nên nói họ nhảy cực kì sung.
Lạc Y Song không nhảy, cô ngồi tựa mình vào ghế, tay lắc lắc ly rượu nhẹ nhàng rồi uống. Phong thái lạnh lùng khiến các chàng trai nào cũng sinh tò mò lại làm quen.
Một chàng trai phóng khoáng tiến lại gần cô, đưa ly rượu áp sát vành tai trắng noãn. “Tiểu thư xinh đẹp, uống với tôi 1 ly chứ”. Hơi lạnh phả lên bờ má khiến cô rùng mình, phút chốc cô quay lại nhìn Lăng Tuyên nháy mắt vài cái xong nhẹ nhàng quay sang nhìn chàng trai e thẹn khẽ vén 1 vành tóc mai mà nói. “Tôi không chắc là bạn trai tôi sẽ cho tôi uống đâu a~”
Lăng Tuyên hiểu ý nháy mắt của Lục Y Song lại nhìn thấy chàng trai đang phóng ánh mắt lãng tử quyến rũ cô gái kia liền nhếch môi cười lạnh tiến đến gần Lục Y Song “Muốn uống cùng cô ấy, thôi thì uống với tôi đi.” Bàn tay săn chắt anh luồng qua vòng eo nhỏ của cô mà ôm chặt vào lòng.
Lục Y Song được ý liền đáp ứng giả vờ ngây ngơ mân mê cánh áo của Lăng Tuyên.
Chàng trai thấy Lăng Tuyên này liền biến sắc, thất vọng xoay lưng bỏ đi.