Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 378: Đến từ bên ngoài




Trước giờ chưa từng nghe nói có tộc Swan đen, cũng không ngờ có thể gặp được bọn họ ở khu thí luyện của Thông Thiên Cảnh.

Bọn họ là thật hay giả?

Đại Kim trợn to mắt, Shana ở bên cạnh cũng vậy, rất hiển nhiên là những Swan đen này đã đánh đổ kiến thức cơ bản của bọn họ.

Nhưng Trâu thần côn lại không hề để ý điều này, hắn hiểu rõ đại lục Thần Thú quả thật không có Swan đen nhưng cũng không có nghĩa là chưa từng xuất hiện. Hơn nữa với những gì hắn đã trải qua thì thật sự có thể chấp nhận bất cứ thứ gì.

Còn nhìn rất đã mắt.

Từ phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, trang phục của các nữ Swan thật là nóng bỏng, bờ vai, cánh tay, còn có chân đều lộ ra ngoài. Ngoài ra, những bộ phận quan trọng được một vài lông vũ màu đen che lại, nhưng loại che chắn như ẩn như hiện này lại càng làm tôn thêm thân thể xinh đẹp và làn da tuyết trắng như gốm sứ.

Làn da trắng như tuyết và đôi cánh màu đen gây ra một loại ảo giác như tộc Swan và Thiên Mị hợp lại thành một.

Gương mặt của tộc Swan cánh đen cũng không mang vẻ lạnh nhạt và trang nhã như tộc Swan của đế quốc Mông Gia mà tỏa ra một vẻ tươi vui hấp dẫn như có như không.

Nhưng ánh mắt lại lạnh lùng.

Mấy trăm người tộc Swan thần bí trước giờ chưa từng gặp lượn vòng trên không, cảnh cáo Trâu Lượng và Đại Kim, Shana: "Đứng yên tại chỗ nghe chúng ta hỏi, nếu không các ngươi sẽ là kẻ địch của tộc ta!"

Một cô gái tộc Swan thân thể khỏe đẹp từ trên trời bay xuống, thân thể của cô ta thật sự cao đến mức khó mà tưởng tượng nổi, lại có thể cao hơn Arthur tộc Bear cả một cái đầu. Hai tay nàng ta chống hông, kiêu ngạo đánh giá bọn họ.

"Người … sinh vật đến từ bên ngoài à?" Ánh mắt của nàng ta chuyển động một chút rồi lạnh lùng nói: "Trả lời câu hỏi của ta, sao các ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Cô gái Swan cánh đen kiêu ngạo hất cằm, Trâu Lượng chú ý đến một thanh kiếm dài lộng lẫy trang trí trên eo nàng ta, bỗng phát hiện những người tộc Swan này dường như không mặc áo giáp, thường đeo một thanh kiếm dài trên eo hoặc đeo cung tên trên lưng.

Nghĩ xong, Trâu Lượng bình tĩnh trả lời: "Chúng ta tiến vào khu thí luyện để tìm một vật, nơi này là nơi nào?"

Cô gái cao lớn khẽ nheo mắt đánh giá Trâu Lượng, dường như đang cố tìm kẽ hở trong lời nói của hắn.

"Đây là vùng đất bị phong ấn, hòn đảo ngươi đang đứng hiện giờ là Oceanus, còn chúng ta là chủng tộc cấm kỵ". Lúc cô gái cao lớn nói những lời này luôn chú ý đến vẻ mặt của Trâu Lượng, nhưng hiển nhiên là Trâu Lượng không hề biết cái gì là vùng đất bị phong ấn, càng không biết chủng tộc cấm kỵ là gì.

Vẻ mặt của hắn vẫn cứ lạnh nhạt "Ta lần đầu tiên nghe được những điều ngươi nói".

Điều này ngược lại làm cho cô gái cao lớn hơi nghi ngờ, dù là biết hay không biết chủng tộc cấm kỵ và vùng đất bị phong ấn, phản ứng của đối phương cũng bình tĩnh quá đáng.

Ngay lúc này từ một nơi xa trên đảo mơ hồ truyền đến một tiếng còi the thé, dường như là ám hiệu tấn công gì đó. Những nữ chiến sĩ Swan cánh đen trở nên hơi sốt ruột.

Ánh mắt của nữ Swan cao lớn quét qua Trâu Lượng và Đại Kim một lần rồi nhìn chằm chằm vào Shana.

"Quay về đi, ta không quan tâm các ngươi là thứ gì và muốn làm gì. Nơi này không phải là nơi các ngươi nên đến".

Cô ta vừa nói vừa cúi thân thể xuống, đôi cánh mở ra, trong phút chốc đã bay vào không trung. Những nữ chiến sĩ còn lại cũng bay lượn xung quanh cô ta, có thể nghe thấy thấp thoáng những tiếng kêu gào ầm ĩ.

"Bắt đầu chiến đấu! Chiến đấu…"

Nữ Swan kiêu ngạo kia ở giữa bầu trời lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trâu Lượng.

"Rời khỏi đây! Đây là lời khuyên cuối cùng cho các ngươi, nếu ta phát hiện các ngươi vẫn chưa đi, hậu quả các ngươi tự chịu".

Nói xong, cô ta hô lên một tiếng, toàn bộ Swan cánh đen được cô ta ta dẫn đầu bay khỏi nơi này với tốc độ còn nhanh hơn lúc đến.

Ánh mắt của Đại Kim vẫn nhìn chằm chằm vào nhóm Swan cánh đen bay đi, gãi đầu dường như nghĩ ra gì đó.

"Đại Kim, ngươi có biết chủng tộc của bọn họ không?" Trâu Lượng tùy ý hỏi.

Bỉ mông Đại Kim lắc đầu: "Không nhớ là Lão Tà hay Dư Triết từng nhắc tới, dường như Thông Thiên Cảnh phong ấn một vài bí mật, ngươi cũng không biết sao?"

"Không quan tâm nữa, chúng ta tiếp tục đi".

Trâu Lượng đã đến thì không nghĩ sẽ trở về tay không, hắn không hề để ý lời cô ta vừa nói mà chỉ hơi cảm thấy kì lạ. Đám Swan đen này dường như không có thái độ thù địch, hơn nữa còn khá lý trí, không ngờ lại được gặp ở Thông Thiên Cảnh.

Nếu bọn họ cản trở thì tính sau.

Nhìn về nơi xa một chút, sau đó Trâu Lượng lại mang Shana nhảy lên vai Đại Kim: "Đại Kim, chạy đi."

"Ha ha".

Đại Kim cười một cách hiền hòa. Cùng tên này hợp tác thí luyện, Trâu Lượng đã sớm quen với việc cho hắn làm xe tăng để di chuyển.

Chờ cho Trâu Lượng và Shana đứng vững trên vai Đại Kim, bỉ mông hoang dã này lập tức làm việc mà hắn thích nhất, vung bốn chi chạy một cách vui sướng. Dù là những đống đá hay đại thụ ngất trời bị Đại Kim va vào với tốc độ cao đều vỡ tan tành.

Đã đi thí luyện nhiều lần như thế ở Thông Thiên cảnh nhưng lần này là kỳ lạ nhất, đến bây giờ vẫn chưa gặp được kẻ địch mạnh mẽ nào.

Tất nhiên, đây chỉ là cách nghĩ đơn giản. Bất kể là đám người cá mập trước kia hay là Swan cánh đen vừa gặp đều rất mạnh.

Nếu không nhờ âm Bass của Trâu Lượng, những người bình thường xông vào cửa ải đều bị tiêu diệt, có lẽ ngay cả hòn đảo này cũng đến không được, bọn Trâu Lượng cũng gặp không ít phiền phức.

Với Trâu Lượng mà nói thì hòn đảo do xác yêu thú hình thành này là một nơi vô cùng thần bí. Mà trên thực tế Oceanus là tên của vị Thần Biển trong thần thoại.

Thời gian nhàn rỗi rất nhanh chóng kết thúc, khi Đại Kim mang bọn Trâu Lượng đến một dãy núi hùng vĩ, vô số yêu thú đứng dậy khỏi nơi ẩn nấp.

Khỉ mặt xanh!

Yêu thú ba mươi cấp, có kỹ năng bầy đàn là Uy Hiếp, Hỗn Loạn, có thể sử dụng yêu lực của cả đàn để công kích, đồng thời còn có thể đặt bẫy và tự chế tạo vũ khí. Yêu thú có trí tuệ còn khó đối phó hơn yêu thú bình thường.

Khỉ mặt xanh cao hai mét toàn thân mọc đầy lông mao màu đỏ dài cỡ 3 cm, lông đỏ trên mình phe phẩy trong gió giống như ngọn lửa đang bùng cháy.

Thấy Đại Kim và Trâu Lượng đến gần, trên mặt những con khỉ mặt xanh đứng trên sườn núi lộ ra nụ cười đểu cực kì giống với loài người, những đôi mắt đều đỏ rực.

Bọn chúng nhe răng nanh trắng như tuyết phát ra tiếng gào như tiếng vượn hót.

Ngao ~~

Càng ngày càng nhiều khỉ mặt xanh men theo sườn núi xuất hiện, đứng đầy khắp núi đồi.

Muốn xông qua nơi này phải vượt qua vòng vây của vô số yêu thú ba mươi cấp. Lối thoát ư? Muốn thoát khỏi đây không biết phải chạy bao lâu, cách nhanh nhất là chạy thẳng vào trung tâm hòn đảo.

"Tiểu Lượng, ta xông lên, các ngươi bám chắc vào".

Đại Kim không những gan dạ mà ánh mắt còn tỏa ra vẻ hưng phấn.

Khiêu chiến sao?

Bỉ mông không sợ nhất chính là khiêu chiến, dù có bao nhiêu kẻ địch ở phía trước đều đánh đổ tất cả.

Ham muốn chiến đấu dâng lên trong lòng, Đại Kim cúi đầu gầm một tiếng, cơ bắp toàn thân gồng lên, bốn chi như tia chớp lao nhanh về trước, tốc độ được nâng lên đến mức cao nhất.

Thân thể ma sát làm không khí nóng lên, mọi thứ xung quanh biến thành những hình ảnh mơ hồ.

Sóng xung kích!

Tốc độ như đầu tàu của một đoàn tàu siêu tốc, thân thể của Đại Kim giống hệt một quả cầu màu vàng cuồn cuộn lăn tới kéo theo tiếng hú dài dằng dặc, sóng xung kích vụt qua vẽ nên một đường nứt thẳng trên mặt đất.

Ầm!

Yêu thú ba mươi cấp? Dám cản trước mặt thì dù là người hay đá đều trực tiếp tông nát là được.

Những nơi Đại Kim đi qua, vô số yêu thú bị đứt tay chân và đá vụn bị bắn tung về phía sau.

Nhìn Đại Kim như xông vào chốn không người, khí thế mạnh mẽ điên cuồng đến thế làm bầy yêu thú cũng trở nên điên cuồng. Bọn chúng không thể đơn độc chống đỡ Đại Kim cấp vàng sáng nhưng bọn chúng có kỹ năng bầy đàn.

Uy hiếp!

Lực uy hiếp giống như một cơn sóng lớn vô hình mang theo sức mạnh bài sơn đảo hải mạnh mẽ đánh xuống.

Đây là công kích thuần túy bằng lực tinh thần, cho dù Đại Kim cấp vàng sáng có thể đứng vững, nhưng Trâu Lượng và Shana thì làm sao?

Hiển nhiên thiếu nữ của gia tộc Nicolai không thể miễn dịch loại uy hiếp bầy đàn của yêu thú, trong nháy mắt dường như trái tim bị bóp mạnh một cái, lại giống như người khác dùng sức vò nát.

Sự uy hiếp khủng bố tràn ngập khắp nơi, ngay cả thân thể cũng chịu ảnh hưởng lớn, mạch máu dường như sắp nổ tung.

Bầu trời trở nên mù mịt!

Mặt đất trở nên nặng nề!

Thân thể sợ hãi đến nỗi nhúc nhích không được.

Sắc mặt Shana trong chốc lát trở nên trắng bệch, thân thể cũng căng cứng, dường như đứng không vững sắp ngã. Lúc này, một cánh tay của Trâu Lượng nắm lấy cô ta, dù là thật hay giả thì để người bên cạnh bị thương không phải là tác phong của Arthur.

"Đứng cho vững". Dặn dò thiếu nữ một câu, sau đó ánh mắt Trâu Lượng sáng rực lên.

Kỹ năng Long Quyền thuộc Chiến Ca tấn công.

Miền Đông Bắc, Đông lấy thú tộc làm tâm!

Dãy núi của dân tộc cong như một cây cung!

Nắm đấm phải của ta đấm vỡ trời biến thân thành rồng!

Trái tim của lòng đất không ngừng đập mãnh liệt!

Bình minh phương Đông thay đổi thời không,

Trở về thời hồng hoang để sắp đặt khống chế!

Những nơi quyền trượng màu vàng chỉ qua, đá núi vỡ tan tành, sóng âm vô hình pha trộn với sức mạnh huyền ảo chính là tín ngưỡng đang bùng cháy, là uy nghiêm của Thần Thú đang gào thét.

Đâu còn bầy khỉ mặt xanh hung hăng nhất, còn đâu đòn tấn công chí mạng nhất.

Quyền trượng lấp lánh, Chiến Ca của tín ngưỡng chính là đại diện cho sự trừng phạt của Thần!

Uy nghiêm của thần ở khắp mọi nơi.

"Grào! Quá đã!!"

Đại Kim kích động, mỗi lần nghe thấy Chiến Ca của tiểu Lượng đều cảm thấy máu lạnh bắt đầu nóng sôi, cảm giác nóng bỏng tràn trề giống như uống phải loại rượu mạnh nhất.

Cả người con mẹ nó chỉ muốn đi đánh nhau!

Đập nát bét toàn bộ những yêu thú nhỏ bé trước mặt!

Một khi Đại Kim đã nổi điên, tốc độ của hắn trong phút chốc bùng nổ. Vừa rồi bị uy hiếp của mấy trăm yêu thú ảnh hưởng, hắn cảm giác như lún vào vũng bùn nhưng giờ thì dễ chịu rồi!

Điên cuồng lao tới.

Được Chiến Ca của Trâu Lượng hỗ trợ, chiếc xe tăng Đại Kim dường như được lắp thêm tên lửa, sảng khoái dâng trào.

Shana điều chỉnh thân thể thăng bằng, hít sâu một hơi. Cô ta được lão tổ tông lựa chọn tuyệt đối không phải vì xinh đẹp hay tính cách ôn hòa mà quan trọng hơn cả là cô ta có tài năng trời sinh.

Tiếng hú của tộc Thiên Mị.

Không riêng tộc Swan có Chiến Ca cấm bay, tộc Thiên Mị cũng có lưu truyền một kĩ năng tương tự, nhưng càng ngày càng hiếm thấy. Trong quá khứ, hai tộc từng hợp tác chiến đấu thật sự là mạnh mẽ không gì sánh nổi.

Đây cũng là một nguyên nhân mà Augustus chọn cô ta!

Người sở hữu kỹ năng chiến đấu bao giờ cũng có tiếng nói nhất định.

Hai tay Shana nắm chặt vai trái của Trâu Lượng để giữ cho cơ thể đứng vững. Đồng thời, đôi cánh sau lưng mở ra, đầu ngẩng lên trời. Tiếng hú trong trẻo như tiếng chuông gió phát ra từ đôi môi anh đào của cô ta. Tiếng hú vừa phát ra đã lên đến cao trào, như mũi tên sắc bén đâm vào tầng mây.

Trong khoảnh khắc, toàn bộ khỉ mặt xanh cảm thấy màng nhĩ như bị kim sắt đâm vào, đau khổ đến mức phải gào lên.

Tiếng hú của gia tộc Nicolai không kéo dài lê thê cả buổi như Chiến Ca cấm bay của tộc Swan mà vừa cất tiếng liền trực tiếp sát thương, đột ngột bùng nổ.

Chiến Ca tín ngưỡng của Trâu Lượng và ma âm xuyên não của gia tộc Nicolai phối hợp với nhau càng thêm mạnh mẽ, uy lực quá mất hồn. Những con khỉ mặt xanh bị chấn động đến nỗi!@#$%^&, nếu chúng có thể nói chuyện thì không chừng sẽ hộc máu gào khóc rồi.

Quá vô liêm sỉ, quá sức khủng bố, Chiến Ca biến thái như vầy còn thêm vào tiếng hú, quả thật khiến bầy yêu thú chẳng còn đường sống.

Đại Kim đã thoát khỏi sự cản trở của bầy yêu thú thì đánh giáp lá cà là vô địch.

Từng con khỉ mặt xanh cầm chùy đá và gậy nanh sói xông lên bị thân hình của Đại Kim húc cho văng đi, nổ tung giữa trời.

Thấy Đại Kim như một quả cầu ánh sáng màu vàng xông thẳng lên núi với khí thế không thể ngăn cản, bầy khỉ mặt xanh đánh trả!

Bầy đàn hỗn loạn!

Đã từng thấy một bầy khỉ gào thét chưa? Chắc chắn khủng bố hơn cả bầy ruồi!

Bầu trời dường như tràn ngập vô số tia sáng đen đan xen vào nhau, đó chính là hình dạng sức mạnh hỗn loạn của yêu thú. Yêu lực của vô số khỉ mặt xanh ngưng tụ thành một tấm lưới lớn chụp đến Đại Kim, Trâu Lượng, Shana.

Cho dù là ai bị dính vào tấm lưới này đều sẽ hỗn loạn, sẽ phát điên, sẽ trong nháy mắt giết chết toàn bộ sinh vật còn sống bên cạnh mình, sau đó thì tự sát.

Đây là sát chiêu chưa từng thất bại của bầy khỉ mặt xanh.

Những đôi mắt đỏ rực lấp lánh vẻ hung ác, dường như đã nhìn thấy cảnh tượng ba người tự tàn sát lẫn nhau.

Nhưng chiêu này của bọn chúng không gây khó dễ cho Trâu Lượng.

Phá Huyễn có tác dụng hạn chế yêu lực loại tinh thần.

Trong khoảnh khắc tấm lưới đen do sức mạnh hỗn loạn tạo thành chụp xuống, Trâu Lượng đã cảm thấy được. Hắn đã đột phá giai đoạn thứ ba của Chiến Ca nên càng hiểu rõ uy lực của Chiến Ca, nhưng ngược lại càng mong muốn xây dựng vững chắc nền móng của giai đoạn thứ nhất. Đây mới là cội nguồn của sức mạnh. nguồn TruyenFull.vn

Cùng là Chiến Ca nhưng về mặt kỹ xảo thì xưa nay chắc chắn không ai bằng Trâu Lượng.

Kỹ năng Thấp Thỏm của Chiến Ca hỗn loạn!

A lô

A lô ai

A ji nô mô tô

A ji nô mô tô ô mô

A lô a ji nô mô tô ô mô ~~~~

Thú linh chú nhập, áo nghĩa khai khải, vô pháp vô thiên!! Hỗn loạn!! Điên cuồng!!

Chiến Ca Hỗn Loạn khủng bố hơn sát chiêu của bầy khỉ mặt xanh gấp trăm lần rền vang.

Trâu Lượng có thể cảm thấy sức khống chế mà Chiến Ca phát ra hoàn toàn không cùng trình độ so với Tự Mình Say Đắm lúc đối mặt với Ngư Long.

Bầy khỉ mặt xanh vô cùng mong đợi hiệu quả của đòn tấn công theo bầy đàn - Hỗn Loạn, nhưng khi đang nhìn theo tấm lưới đen mờ ảo do yêu lực của bầy khỉ ngàn vạn con tạo thành, Trâu Lượng ở trước mặt đột nhiên gào lên một khúc Chiến Ca như điên cuồng.

Không so số lượng với bầy khỉ mặt xanh thì so chất lượng với chúng! Vô số nốt nhạc hỗn loạn như những mũi tên xé rách tấm lưới, tạo thành một chiếc vợt khổng lồ đánh ngược trở lại bầy khỉ.

Ngao ~~~

Trong phút chốc, đôi mắt của hơn ba mươi con khỉ mặt xanh xung phong dẫn đầu từ đỏ rực biến thành màu xanh, vừa nhìn thấy những yêu thú đồng loại ở bên cạnh liền không do dự nhào tới, vồ, xé, cắn! Tàn sát lẫn nhau!

Đây là giai điệu của sự hỗn loạn!

Theo những đợt âm thanh của Chiến Ca truyền tới, sức mạnh của sự hỗn loạn như ngọn lửa cháy lan trên đồng cỏ.

Đốt cháy hết toàn bộ yêu thú nằm trong tầm mắt!

Hủy diệt!

Quyền trượng chỉ qua nơi nào, tiết tấu cuồng loạn giết sạch nơi đó!

Shana không để lỡ cơ hội phát ra tiếng hú Thiên Mị của gia tộc Nicolai, đây chính là giọt nước làm tràn li, những con khỉ mặt xanh bị tiếng hú đánh trúng đều ôm hai tai đau đớn ngã ra đất, bị những con khỉ mặt xanh phát điên ở xung quanh xé thành mảnh vụn, giữa cảnh hỗn loạn máu tươi như sương.

Bầy khỉ mặt xanh cuối cùng cũng chịu không nổi bắt đầu tan vỡ. Những con ở trên núi chưa bị sóng âm lan tới cũng kêu gào thảm thiết như heo rừng bị đạp trúng đuôi chạy trốn tán loạn vào sâu trong rừng. Bọn chúng đều bị ba người Trâu Lượng, Đại Kim, Shana giết đến nỗi sợ hãi.

Con đường mà Đại Kim xông qua ngập tràn xác chết.

Nơi mà Chiến Ca của Trâu Lượng đi qua trở thành một vùng điên cuồng!

Tiếng hú của Shana là lưỡi hái cuối cùng, hoàn thành những việc còn lại.

Đội ngũ tạm thời của ba người lại có thể phối hợp không tệ.

Lấy ít đánh nhiều nhưng không hề chiến thắng trong nỗi lo sợ. Sự ngang ngược và hoang dã trong lòng Đại Kim cũng bị Chiến Ca kích thích, chạy như điên thẳng một đường lên đỉnh núi, sau đó nhìn về đường chân trời gầm lên âm thanh của Bỉ Mông.

Grào, uồm uồm ~~~

Thật là con mẹ nó sướng!

Trước kia cũng từng đi làm nhiệm vụ thí luyện với Bóng Ma và Dư Triết nhưng khi gặp phải bầy yêu thú như thế này mọi người đều không quấn lấy mà vừa đánh vừa chạy, không ngờ hôm nay lại đánh sướng thế này, tiểu Lượng gào một tiếng đã tan vỡ hoàn toàn.

Đại Kim cười ha ha, toàn thân buông lỏng, vừa rồi chạy như điên khiến mồ hôi hóa thành hơi nóng bốc lên bên ngoài thân thể.

Đứng trên đỉnh núi cao nhất này có thể nhìn thấy hầu hết tình huống trên đảo.

Vì sao lại chỉ dẫn Trâu Lượng đến nơi thí luyện của vùng đất ảo ảnh trong gương này, rốt cuộc như thế nào mới có thể tìm thấy vật để phục hồi thú linh, có chút manh mối nào không?

Trâu Lượng nhảy từ trên mình Đại Kim xuống, đứng trên một tảng đá hình bầu dục nhìn về phương xa.

Shana giang rộng đôi cánh bay lượn, sau đó lặng lẽ đáp xuống, đứng yên tĩnh sau lưng hắn.

Từ trên đỉnh núi nhìn xuống phía dưới là một biển mây, ảo ảnh của vạn vật, khiến trong lòng có một loại cảm giác yên bình của tự nhiên.

Phóng tầm mắt nhìn từ gần đến xa, đầu tiên nhìn thấy là rừng thông xanh um tươi tốt như sóng biển, gió mạnh thổi qua làm sóng biếc nhấp nhô. Trong gió còn mang theo mùi đất sét trong lành và hương thơm thoang thoảng của rừng cây lá kim nguyên thủy, khiến tinh thần con người trở nên yên tĩnh.

Nhìn xuyên qua biển mây về phương xa là một hồ nước xanh biếc giống như một viên ngọc bích khảm vào mặt đất, lại giống như một con mắt to lớn của Elf lấp lánh sóng ánh sáng trí tuệ.

Trâu Lượng có một loại trực giác mơ hồ là thứ mình muốn tìm nằm ở hướng mặt hồ to lớn đó.

Đồng thời, hắn còn nhìn thấy một cảnh tượng khác.

Hai bên bờ hồ xanh biếc có hai nhóm người đang giằng co.

Một phía là tộc Swan đen đã thấy lúc trước, bên còn lại thì từ xa nhìn tới chỉ thấy đôi cánh, cũng là một tộc có cánh.

Trâu Lượng thật sự cảm thấy hơi vô lý, trước đây hắn cho rằng toàn bộ Thú Linh Cảnh đều là ảo ảnh, cho dù Thông Thiên Cảnh cũng có cảm giác không chân thực.

Nhưng ở nơi này, tộc Swan cánh đen lại khiến hắn thật sự cảm thấy bọn họ là thật, là vật chất có máu có thịt. Hơn nữa vật trên tấm bia đá quả thật làm Trâu Lượng chấn động hơi mạnh.

Lão Quỷ từng nói thật ra trong Thông Thiên Cảnh ẩn giấu vô số bí mật. Mà hiển nhiên đây dường như là nơi có thể tìm ra chân tướng, không thể không nói rằng Trâu Lượng sợ sẽ biết được chân tướng nhưng lại không thể kìm nén khát vọng tìm hiểu sự thật!

Có kiến thức của hai kiếp, nhất là việc nhìn thấy di tích dưới lòng đất làm chấn động trong lòng hắn càng lớn hơn. Chẳng lẽ là người Trái Đất gặp phải hoàn cảnh tồi tệ không thể ngăn chặn làm thay đổi gene của loài người, sau đó lại tạo ra thế giới ảo này?

Giống như Matrix sao?

Cũng có lẽ chỉ là ngẫu nhiên?

Lắc lắc đầu, Trâu Lượng tạm thời bỏ hết những tâm tư này. Cho dù vùng đất ảo ảnh trong gương của Thông Thiên Cảnh là ảo ảnh chân thực hay là một thế giới song song khác đều không phải là những điều hắn cần suy nghĩ. Mục đích duy nhất của hắn hiện giờ là tìm ra thứ để chữa trị thú linh cho Emma.

"Đi thôi Đại Kim, chúng ta đi xem thử những Swan cánh đen này gặp phải phiền phức gì".

Trâu Lượng gọi Đại Kim, mọi người không tiếp tục lãng phí thời gian nữa. Hiện giờ mục tiêu đã được xác định nên dễ giải quyết rồi.

Chạy về phía hồ nước lớn ở đằng xa.

Trong rừng thông nguyên thủy chẳng gặp phải yêu thú lợi hại nào nhưng tốc độ lại không nhanh lên được. Một là do cổ thụ cao ngất trời quá nhiều, hai là không biết có phải khỉ mặt xanh trước đây làm ra hay không mà trên đường đi tới có không ít cạm bẫy, thòng lọng, còn có cả chông nhọn. Tuy những thứ này chỉ đủ gãi ngứa cho Đại Kim nhưng số lượng quá nhiều, ba người Trâu Lượng khổ sở cả buổi mới thành công đi xuyên qua khu rừng để đến bờ hồ.

Hai phía đang giằng co đã có thể nhìn thấy rõ ràng. Bên hồ nước xanh biếc bao la, ở gần Trâu Lượng là tộc Swan cánh đen trước đây, cô gái cao lớn cũng trong số đó.

Số người vượt hơn ngàn.

Bọn họ có nam có nữ, nhưng nhìn chung nữ vẫn chiếm đa số. Trên mình cũng không mặc áo giáp, chỉ là dùng áo và váy đơn giản do lông vũ đen đan thành che kín một vài bộ phận, để lộ ra thân thể vừa khỏe đẹp vừa xinh tươi.

Trong tay từng người đều có vũ khí, nhưng Trâu Lượng chú ý được vũ khí bình thường chiếm đa số, những vũ khí thật sự dùng thú linh chạm khắc chỉ có ở trong tay một vài người có thân phận khá cao.

Cô gái cao lớn lúc trước là một trong số đó.

Còn chủng tộc đang giằng co với tộc Swan cánh đen cách một hồ nước nên nhìn không quá rõ, hình như cũng là người tộc thú.

Lúc Trâu Lượng đang để ý đến tình huống ở đây, tộc Swan cánh đen cũng chú ý đến sự tồn tại của bọn Trâu Lượng và Đại Kim.

"Đứng im!"

"Người nào dám xông vào cấm địa của tộc ta!"

Một nhóm ba mươi chiến sĩ nữ của tộc Swan cánh đen được cô gái cao lớn dẫn đầu xông lên ngăn cản. Vừa nhìn thấy Trâu Lượng, đôi mắt của cô gái cao lớn bỗng nheo lại, trên người tỏa ra một tia sát khí.

"Lại là các ngươi? Quên lời ta đã nói rồi sao?"

Lúc trước cô ta đã cảnh cáo với Trâu Lượng không được ở lại trên đảo, nhưng hiển nhiên Trâu Lượng xem lời này như khí thoát qua đường hậu môn mà thôi.

Cô gái cao lớn lạnh lùng phất tay, ba mươi chiến sĩ nữ xếp thành ba hàng. Những chiến sĩ nữ ở hàng thứ nhất rút vũ khí ra khỏi vỏ, nhanh nhẹn áp sát Trâu Lượng và Đại Kim.

"Cho các ngươi lựa chọn: Rời đi hoặc chết."

Cô gái cao lớn kiêu ngạo của tộc Swan cánh đen hai tay chống hông đứng đó, lòng khoan dung đã đến cực hạn. Nếu không phải tình huống của ngày hôm nay đặc biệt thì đã sớm đại khai sát giới.

Trong thời khắc nhạy cảm này, đám người lạ kia hiển nhiên xuất hiện không đúng lúc.

Mỗi người có lập trường riêng của mình, Trâu Lượng đã đến rồi thì khẳng định không thể trở về tay không.

Hắn khẽ lắc đầu, nói một cách từ tốn nhưng kiên quyết: "Ta đến đây chỉ để tìm một thứ, tìm được ta sẽ đi ngay".

"Tốt lắm …!"

Cô gái cao lớn bỗng cười lạnh lùng, ngón tay cái của bàn tay phải chỉ xuống dưới: "Giết bọn chúng".

Cô ta đã không còn thời gian để lãng phí với những người lạ này. Bên mặt hồ xanh biếc, hai tộc đang giằng co hết sức căng thẳng, chạm vào là nổ ngay.

Những nữ Swan cánh đen của hàng đầu tiên lập tức xông tới trước.

Bọn họ có một chiến thuật hợp sức tấn công, ba mươi người xếp thành ba hàng không hề rối loạn chút nào. Nhất là bước chân của những người ở hai rìa của đội ngũ hơi nhanh hơn, đội ngũ biến thành hình bán nguyệt, trong phút chốc bao vây kín bọn Trâu Lượng và Đại Kim.

Bọn họ đều là chiến sĩ, không thể vì vẻ ngoài xinh đẹp mà không có sức mạnh.

Sát khí như ngọn lửa cháy trên đồng cỏ bùng nổ trong nhát mắt.

"Giết!"

Mấy chục thanh vũ khí cùng lúc đâm tới, sức mạnh của mấy mươi chiến sĩ cùng đánh tới có cảm giác ra sao?

Chỉ có người ở chiến trường thật sự mới có thể hiểu được.

Nhưng lúc này, Trâu Lượng đã nhìn thấy rồi. Kỹ năng chiến đấu của những cô gái này tuyệt đối được rèn luyện trong chiến tranh mà ra.

Người đứng mũi chịu sào thì …

Đại Kim đáng thương thân thể to nhất, lại đứng đầu tiên, hơn nữa còn mở rộng hai tay để bảo vệ Trâu Lượng và Shana cho nên toàn bộ vũ khí như những giọt mưa rơi trên thân thể hắn.

Bỉ mông, dường như không thể tránh khỏi số phận làm bia chống đỡ.