Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 287: Bạo cúc




Nhưng Trâu thần công đã phát hiện được vấn đề, đối phương mặc dù kêu ngao ngao váng lên nhưng lại không thể lên được đến đỉnh núi, người nào đó lập tức có loại "khoái cảm" của tiểu nhân đắc chí, đứng trên vách núi ngạo thị thiên hạ.

"Mày cho là âm thanh của mày đã lớn à?" Trâu Lượng hít một hơi xì gà thật sâu, sau đó đem phần xì gà còn lại búng xuống vách núi.

Không thể chịu nổi, đã không cần nhịn nữa rồi!

Phần xì gà cháy lớn hơn hạt vừng một chút như sao băng rơi vào mí mắt Mãnh cổ bạo viên nhưng cũng khiến nó càng nổi giận, quả thực muốn phát điên.

Không đợi Mãng cổ bạo viên tiếp tục lợi dụng thiên phú để gọi lên cọc nhọn nham thạch; Trâu bạn học ưỡn người, thẳng lưng, sau đó hít căng một phổi...

Cao âm, ca kịch hai (opera #2) cao độ lọt vào mây, âm điệu cao vút xé rách trời đất!

Thủy tinh chi lộ bị Trâu Lượng vượt qua rồi nên tự nhiên là biến mất, có điều đối với Michiwa cũng không coi là có áp lực gì bởi vì người ta... biết bay.

Cái gì Ảo giác thần điện vốn có thể gây ra thương tổn cho Michiwa nhưng cũng vì Trâu Lượng "vùng vẫy" mà mất đi tác dụng. Michiwa trong lòng cao hứng nhưng cũng có chút thắc mắc: Nơi này là khó khăn cấp B hay vẫn là khó khăn cấp E?

Nàng cảm thấy mê hoặc, nhưng nàng cũng không biết gã kia làm thế nào để vượt qua những thử thách đó, chính vì không hiểu nên càng thấy tò mò.

Có điều khi nhìn thấy con yêu thú kia nàng đã triệt để muốn rời khỏi, đây chính xác là yêu thú cấp độ B khó khăn - hẳn là yêu thú lãnh chúa cấp 50, là loại quái vật mà đội ngũ cấp vàng sáng mới có thể chạm tới và công kích lựa chọn tốt nhất là công kích tầm xa... thế nhưng tựa hồ gã Bear này lại không có ý định từ bỏ...

Dưới vách núi, Mãng cổ bạo viên rõ ràng không biết cái gì là âm nhạc, nó chỉ thấy tiếng gầm của gã kia càng lúc càng cuồng bạo, muốn đem hết thảy xé vỡ.

Trâu bạn học cũng mặc kệ những thứ này, lại một tiếng gầm âm cao vút, đặc biệt tới một khúc cao âm dồn dập, cả người hắn triệt để điên cuồng như cháy lên.

Cái gì mãng cổ bạo viên, cái gì lãnh chúa yêu thú, không quan tâm!

Ta chỉ cần ca hát!

Cả thế giới đều ở trong tiếng ca của ta... run rẩy a!

Cao âm đến cực hạn như âm thanh của cá heo phát ra, quả thực không phải bất cứ sinh vật nào cũng có thể lên tới thang âm đó, đó là thần kêu gọi, là tiếng gầm của thần linh.

Ngay khi thanh âm đạt tới đỉnh cao đột ngột xoay chuyển... âm trầm (bass)

Thình thịch

Thình thịch...

Dường như là tiếng nhịp đập của thiên địa - đó là tiếng âm trầm bạo ngược!

Dường như là đám mây mang theo sấm sét dận giữ!

Đó là tiếng đập của trái tin lục địa đang vang động!

Mặt đất đá tảng bắn tung, cả mặt đất lẫn không trung đều cùng Trâu Lượng hò hét, linh hồn hắn đang cháy, đang rống giận!

Vẫn nấp ở chỗ khuất, Michiwa sờ sờ chỗ trái tim đang rung lên mãnh liệt, không biết vì sao tim đập rõ ràng có cùng một nhịp với tiếng hắn gầm.

Cảm giác thực sự run rẩy như ngọn cỏ, đó là cái gì?

Là cảm động hay là linh hồn chấn động?

Vốn dĩ... Thật sự chiến ca là như vậy!

Giờ khắc này, Michiwa, thân là người trẻ tuổi thiên phú nhất tộc Thiên Mị thậm chí có ý nghĩ kích động hướng người trên đỉnh núi quỳ bái.

Trâu Lượng sảng khoái, nhưng mãng cổ bạo viên rõ ràng khó chịu, phi thường khó chịu!

Nó sắp điên mất!

"Ầm ầm!!"

Hai đấm thô bạo đấm lên vách núi, lập tức cột đá, măng đá hung ác, tàn nhẫn điên cuồng chui ra...

Nhưng, vô dụng!

Trâu bạn học triệt để hát đến điên rồi, âm Bass cùng cao âm thay phiên sử dụng, dù sao cột đá này không thể động đến mình được, có thể mệt chết đại tinh tinh này càng tốt.

Nếu như cứ tiếp tục như vậy, mãng cổ bạo viên chỉ có thể sụp đổ, yêu thú lãnh chúa đương nhiên không giống như là yêu thú thông thường yếu ớt như vậy. Trong hai mắt nó ánh đỏ đại thịnh, cúi đầu co người thu lại lực nén đến cực đại

Đột nhiên toàn thân bùng nổ, yêu thú lãnh chúa hơi thở cuồng bạo!

Yêu thú liên tiếp gầm lên!

Thoáng cái hàng ngàn cọc đá từ dưới đất mọc ra, nhất thời cả khe núi biến thành như thân nhím.

Không sai, đây là kiểu tấn công trải thảm toàn khu vực!

Cũng như ngư long lãnh chúa bắn ra thủy tiễn cấp lãnh chúa cấm thuật.

Trâu Lượng đứng thẳng đỉnh đầu cảm nhận được yêu khí của mãng cổ bạo viên bùng nổ, cả ngọn núi lại bị nó tiếp liên tục điên cuồng va đập như muốn sụp đổ, nhưng hiển nhiên nơi này không phải thế giới ngầm thật sự, mặc dù nguy hiểm lại vẫn không có chuyện gì.

Trâu thần côn càng chắc chắn, dù sao mãng cổ bạo viên đánh không đến được chỗ hắn, uy thế của chiến ca tấn công yêu thú lãnh chúa càng tăng vọt.

Trâu Lượng đột nhiên như biến thành người khác (tựa như ba ngày không gặp, khi gặp phải dụi mắt nhìn lại), khi hắn dùng âm Bass cùng cực hạn chiến ca dung hợp, yêu thú lãnh chúa càng điên cuồng hơn!

Đi đường của lãnh chúa, làm cho lãnh chúa không còn đường để đi.

Phía trên chỉ cần một câu chiến ca, phía dưới lập tức là rợp trời ngập đất cọc nhọn nham thạch, song phương xem ra cùng tiêu hao rất lớn. Đã liên tiếp chiến 3 ngày, Trâu Lượng cũng thấy mệt, chiến ca của hắn quả thật so với trước kia mạnh hơn rất nhiều, nhưng vấn đề là không có yêu thú lâu la cùng hắn thúc đẩy, hơn nữa khoảng cách cấp bậc so với yêu thú lãnh chúa cũng kém một chút, hát như thế này muốn lãnh chúa tự bạo trời mới biết đến ngày tháng năm nào!

Đã 3 ngày, Michiwa như thể phát hiện ra một đại lục mới, ngày ngày dời băng ghế chờ mong khoảnh khắc gã Bear đó hát chiến ca.

Cho dù không có trang bị!

Cho dù hắn không phải rất tuấn tú!

Cho dù hắn là Bear!

Cho dù...

Nhưng thời điểm hắn hát chiến ca, rất hấp dẫn, rất khí phách, rất có mùi vị đàn ông!

Michiwa đã hạ quyết tâm, nàng quyết định thời gian này mục tiêu hướng tới chính là hắn!

Nhưng tới ngày thứ tư, Trâu Lượng không xuất hiện, hắn tự nhiên không dám xuống đáy vực đi tìm mãng cổ bạo viên solo, đó không kêu là đơn đấu, đó là vội vã muốn đầu thai.

Rất hiển nhiên chiến ca còn chưa là đòn sát thủ từ xa, đối mặt sức mạnh cùng chênh lệch vẫn gặp phải một chút khó khăn, nếu như hắn có thể oanh kích cự ly gần gã này, nói không chừng có thể hiệu quả, đứng trên vách núi nhiều nhất giống như là làm phiền

... Cự ly gần...

Nếu chính mình biết bay thì tốt rồi.

Bay là không thể, thế nhưng bỗng nhiên trong đầu Trâu Lượng xuất hiện một màn lần trước cùng Bóng Ma bọn họ xông pha, Bóng Ma đã dùng một loại tơ vàng.

Vượn người Thái sơn?

Trâu Lượng lập tức đánh giá xung quanh, nơi này quả thật có một ít dây mây mọc thành bụi, Trâu Lượng dùng sức thử kéo, thậm chí cầm rìu chiến chặt vài cái vậy mà một chút vết đều không có, đúng là ông trời có mắt a.

Hai ngày qua đi trong dị thường yên tĩnh, yên tĩnh đến độ mãng cổ bạo viên có điểm không tiếp nhận được.

Đến sáng sớm một ngày, khi mãng cổ bạo viên đang hưởng thụ cảm giác khoan khoái thư giãn thì tấn công đến; Loại đánh lén này đối với yêu thú cấp lãnh chúa không có nhiều ý nghĩa, nhưng dồn nén đã lâu mãng cổ bạo viên cũng bùng nổ.

Dây mây một đầu cột vào một gốc cây trên đỉnh núi, sau đó Trâu thần côn đầy dũng khí nắm sợi dây phi thẳng xuống xuống.

Mãng cổ bạo viên hưng phấn chờ đợi, quái vật luôn làm nó nhức đầu rốt cục cũng xuống rồi, nó muốn đem tiểu quái vật này đánh thành thịt vụn.

Nắm đấm to bằng cái thớt đang chờ đợi Trâu Lượng.

Mắt thấy đã tiến vào phạm vi công kích của mãng cổ bạo viên, Trâu Lượng nhếch mép lộ ra ý cười, thời gian dừng lại!

Một giây.

Một giây này nhưng chính là phương tiện giết người, ít nhất hiện nay còn không có gì có thể ngăn cản một chiêu kỹ năng cấp bậc của thần, dù sao đây cũng là năng lực nhận được từ Thông thiên chi lộ biến thái.

Trâu Lượng không đánh chính diện mà trong nháy mắt đổi hướng ra tay, một búa đã chặt về phía cổ mãng cổ bạo viên. Búa này hắn đã dùng nguyên khí truyền vào, một búa có thể thoải mái lấy đầu bạc trắng chiến sĩ … thế mà mảy may không thương nổi mãng cổ bạo viên, lại khiến cánh tay hắn chấn động phát tê. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Mà một giây thoáng liền qua.

Trâu Lượng đồng thời mượn sức phản chấn càng nhanh văng lên vách đá bên kia, nhưng phía sau mãng cổ bạo viên đã nhân cơ hội tấn công phi thường nguy hiểm, ngay khi mãng cổ bạo viên chuẩn bị giết chết Thú tộc này, nó nhìn thấy một lá chắn, trên lá chắn có đầu một xà nữ yêu dị.

Lá chắn nữ vương Medusa hóa đá!

Đúng như Trâu Lượng nghĩ cấp bậc Medusa nữ vương so với mãng cổ bạo viên không chênh lệch nhiều, dù không cách nào hóa đá mãng cổ bạo viên nhưng lại có thể trì hoãn nó ít nhất năm giây, cũng đủ cho Trâu Lượng thuận lợi chạy trốn.

Trốn tới khoảng cách an toàn, Trâu Lượng càng không vội, cho dù kỹ năng này cần thời gian hai ngày để khôi phục nhưng Trâu bạn học không thiếu nhất chính là kiên nhẫn, mà Thông thiên cảnh không thiếu nhất chính là thời gian.

Trâu Lượng cảm thấy có khả năng, hơn nữa trong hai ngày chờ đợi kỹ năng khôi phục Trâu Lượng cũng không nhàn rỗi, hắn bắt đầu tại hai vách núi mắc các dây leo.

Hai ngày qua, Trâu bạn học tư thế tựa như vượn người Thái sơn đu xuống, phát động tấn công, lần này mục tiêu là sau gáy, sau đó rời khỏi, để lại mãng cổ bạo viên điên cuồng nổi giận.

Trở lại vách đá, Trâu thần côn lại tiếp tục đi mắc dây, hắn một chút cũng không vội, vì tuyến đường hay thay đổi nên trên vách núi dây leo càng nhiều hắn càng an toàn.

Khỏi phải nói mài gãy dây mây này thật không dễ dàng, Trâu Lượng quyết định sau khi giết chết gã này sẽ mang một ít dây mây đi ra, thứ tốt a.

Tiếp hai ngày sau, Trâu thần côn lại đu xuống rồi, mãng cổ bạo viên kia hận đến bụng cũng bốc hỏa, nhưng lại không cách nào chống cự thời gian dừng lại, cũng không có cách chống cự lá chắn Medusa so với nó cấp bậc cao hơn.

"Hạ âm" lại bị Trâu thần côn vô sỉ chặt một búa, lực phản chấn bắn ngược rìu chiến suýt nữa đập đến đầu Trâu Lượng, đây là bằng thép sao?

Quả thật cường tráng!

Nếu như gã này thật là toàn thân kim cương bất hoại, thần côn thật chỉ có thể từ bỏ, có điều Trâu thần côn quả thật không phải hạng người dễ dàng từ bỏ.

Nhất là hắn cảm giác thấy kỹ năng thời gian dừng lại tựa hồ có loại cảm giác bão hòa, đây hẳn là điềm báo tốt.

Cho nên Trâu thần côn như một người nhện cần mẫn, tại khe núi khắp nơi treo đầy dây leo. Khỏi phải nói, Trâu thần côn đối với thiết kế của chính mình tương đối hài lòng, dù sao xuất thân chính quy, cùng hàng lậu chính là bất đồng.

Mãng cổ bạo viên cũng trở nên xảo quyệt, tuy nhiên Trâu Lượng bây giờ đu xuống đều làm mấy đạo dây mây, làm cho hắn quỹ tích luôn thay đổi, thật sự cảm giác như vượn người Thái sơn. Thẳng thắn nói Trâu bạn học trong lòng vẫn rất xem thường Thần thú đại lục IQ", là hắn kiêu ngạo kiếp trước!

Trải qua hơn mười lần thí nghiệm, Trâu Lượng rốt cục phát hiện một điểm kỳ lạ, giỏi về quan sát cũng là một trong những đặc điểm của Trâu Lượng, mãng cổ bạo viên này quả thật gần như kim cương bất hoại, cả người đại khái là năng lực kháng tấn công vật lý rất mạnh, chênh lệch quá xa không phải cấp bậc Trâu Lượng có khả năng với tới, nguyên khí của hắn cũng không có cách phá vỡ. Nhưng có một lần Trâu Lượng lúc sắp đến gần mông nó, mãng cổ bạo viên phi thường cáu kỉnh né tránh, đây là lần đầu tiên nó không có công kích mà lại né tránh.

Cộng thêm đối với mãng cổ bạo viên tỉ mỉ quan sát, Trâu thần côn đã có một kết luận.

Mông Mãng cổ bạo viên... Thậm chí có thể là …J!

Màu vàng nắng mai từ không trung trong suốt xuyên qua khe hở cành lá rơi xuống.

Trâu bạn học lại xuống rồi, thành bại tại một lần này, nếu như không được, Trâu thần côn đã chuẩn bị từ bỏ, tiếp tục hao phí cũng không có ý nghĩa gì.

Một búa này xuống quả nhiên đã thấy máu.