Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 201: Có một loại kinh điển có thể xuyên qua thời không!




Lập tức tâm tình bị kìm nén vài ngày của Angelo được phóng thích triệt để, đông qua xuân tới, năm nay đến lượt ta rồi. Mặc kệ là hắn dùng âm mưu hay là dương mưu nhưng có thể thắng thì đã làm mình vẻ vang rồi.

Vẻ mặt của mấy vị hiệu trưởng khác nhất là Montana thì hoàn toàn khó tin. Tế ti??

Ai cũng biết người nào thực hiện một kích trí mạng cuối cùng (last hit - DG) thì người đó là người thắng, mặc dù Murphy rất mạnh nhưng cũng chưa chắc có thể kết thúc trước những người khác, nhưng kiểu gì thì cũng không đến lượt một tế ti chứ?

Thi thể to lớn của Tà nhãn ma vương cũng đã bị kéo ra kèm theo tiếng hoan hô vang dội. Rất nhiều người đều cảm thấy khiếp sợ, kỳ thực căn bản không có ai nghĩ Tà nhãn ma vương sẽ bị tiêu diệt, có thể sống sót đi ra khỏi thế giới ngầm này cũng đã là không tồi.

Cho dù đây là bản đồ mắt ma nhưng cũng không nhất định phải giết chết Tà nhãn ma vương, chỉ cần tìm một yêu thú tương đối mạnh mẽ rồi tiêu diệt cũng được rồi.

Vậy mà bọn họ thật sự làm được.

Trước kia cũng đã có rất nhiều giải đấu cấp học viện loại này được tổ chức nhưng đều chỉ giết chết được quái vật cấp bậc thấp còn cấp bậc cao như vậy cơ bản đều bị bỏ qua, thậm chí khi đó các học viện sẵn sàng chiến đấu với nhau để phân cao thấp.

Đây là lần đầu tiên các học viện không nội đấu mà đoàn kết tiêu diệt lãnh chúa yêu thú. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Trâu bạn học đứng trên đầu Tà nhãn ma vương còn đám người Ernest đứng bên dưới, đây là vinh quang của vương giả. Tốt xấu Trâu Lượng cũng đã nhận được hai lần khen thưởng của Giáo hoàng nên đối với hắn loại biểu diễn ở trình độ này chỉ là mưa phùn.

Có điều tiếng hoan hô xung quanh vẫn làm cho lòng hư vinh của Trâu bạn học được thỏa mãn rất nhiều, khó trách những người lãnh đạo trong kiếp trước đều thích duyệt binh, cảm giác rất sướng.

Hắn suýt nữa không nhịn được bật ra một câu: Các đồng chí vất vả quá!

Ai cũng không nghĩ tới Học viện chiến tranh Jerusamer vẫn đội sổ vậy mà lần này lại giành được vinh quang. Bất chấp sự cạnh tranh mạnh mẽ đến từ Daros, Học viện chiến tranh Jerusamer vẫn giành được vị trí thứ nhất.

Các đội ngũ lần lượt trở về điểm tập kết chỉ có chiến đội Ảnh Sát không về, nhưng trừ hiệu trưởng Florence cảm thấy đau đầu còn lại cũng không có ai để ý. Hiệu trưởng nào học sinh đấy, ông già này cũng cười nhạo Angelo không ít, bây giờ đội ngũ của người khác đều đã trở về, chỉ sợ chiến đội Ảnh Sát của hắn dữ nhiều lành ít rồi.

Montana nhìn thoáng qua Murphy, Murphy mỉm cười, "Xin lỗi hiệu trưởng, làm cho ngài thất vọng rồi".

"Không có việc gì là được rồi, chuyện gì xảy ra vậy?" Montana cũng hơi ngoài ý muốn, trong âm thanh của Murphy không có bất cứ vẻ bất mãn và thất vọng nào mà ngược lại rất vui vẻ.

"Tên Arthur này tương đối tuyệt, sức chiến đấu tổng hợp có tư cách vào thập đại", Murphy nói.

Montana nhíu mày nhìn tên Bear đang được mọi người vây quanh kia. Một tế ti? Thập đại?

Chiến đấu kết thúc, thắng bại đã phân, buổi tối hôm đó có một bữa tiệc mừng công ngoài trời long trọng được Công hội nhà mạo hiểm tổ chức. Đây là phương thức chúc mừng của Thú tộc, các hiệu trưởng và các chiến sĩ đều tham gia.

Những người đẹp đều trang điểm rất kĩ lưỡng, ngay cả cọp cái Samy cũng đã mặc váy. Sau khi được chứng kiến sức mạnh kinh khủng của nàng thì không ai còn dám coi thường nàng. Đây chính là một người phụ nữ đáng sợ với sức mạnh có thể sánh ngang với bỉ mông và sư tử vàng.

Đương nhiên hấp dẫn nhất vẫn là khu vực của đội ngũ Jerusamer, người ta đã giành được thứ nhất lại còn có tứ đại mỹ nữ tọa trấn, những người lúc đầu cho rằng đội ngũ này sẽ bị loại đầu tiên bây giờ đều mở rộng tầm mắt, đương nhiên nếu như bọn họ có tầm mắt mới mở rộng được. Ai nghĩ đến đội ngũ này có thể giết chết Tà nhãn ma vương mà không tổn hại gì.

Một nửa số người tham gia đều có vết thương trên người nhưng một chút thương thế này không ảnh hưởng gì đến tâm tình cuồng hoan của bọn họ, đây chính là Thú tộc.

Đống lửa, tiếng ca, điệu nhảy cuồng dã, hết thảy đều làm cho Trâu Lượng cảm thấy mê say, có một loại cảm giác cần được phát tiết lan dần từ đầu đến chân.

Người xinh đẹp nhất quanh đống lửa là Ella, kỹ thuật nhảy đặc biệt của tộc rắn có thể kích thích sức mạnh của mọi giống đực. Đương nhiên cho dù là kích động thì cũng không ai dám làm gì nàng vì đây chính là người suýt nữa đã đầu độc chết Tà nhãn ma vương, nhưng cũng có lúc càng nguy hiểm trong lòng mọi người lại càng thấy kích động.

Emma cũng lắc mái tóc dài màu vàng kim cùng cặp mông gợi cảm của mình, mỗi một lần đong đưa đều vô cùng quyến rũ.

"Huynh Arthur, chúng ta còn có thể có cơ hội chạm mặt, lần sau huynh sẽ không thể kiếm lợi nhẹ nhàng như vậy đâu", Buenaven nâng một bát rượu nói, đây chính là lần đầu tiên có sự tồn tại của trí cáo mà còn bị người khác chiếm lợi.

"Cảm ơn, may mắn mà thôi", Trâu bạn học luôn luôn không phải người được lợi còn thích khoe khoang.

"Các bạn đang nói chuyện gì thế, Arthur, lại đây, chúng ta nhảy một bài", Gina cười cười tới kéo tay Trâu Lượng, nàng luôn luôn không kiêng nể gì.

"Tớ không biết nhảy, đừng tìm tớ làm gì".

"Không biết có thể học mà, nào, lại đây".

Gina mặc kệ Trâu Lượng nói gì mà cứ cầm tay hắn kéo lên. Tuy nói Thú tộc khiêu vũ chỉ dựa vào bản năng nhưng đó là nam tính, nữ tính Thú tộc lại khiêu vũ cực kì điệu nghệ.

Cách khiêu vũ có liên quan với tính cách. Vũ điệu nguy hiểm của Ella tộc rắn, thân hình chớp động như vũ điệu của linh hồn. Vũ điệu thiểm linh của Gina tộc báo, cặp đùi đẹp thon dài dưới ánh lửa càng tỏ ra hấp dẫn. Vũ điệu lắc mông của Emma tộc Lion, mái tóc vàng và cặp mông tròn lẳn cùng lắc lư theo nhịp hết sức mê người.

Nam nhân vật chính duy nhất giữa ba đại mỹ nữ không thể nghi ngờ chính là Arthur, đây là vinh quang của người thắng, chỉ có người thắng mới có tư cách đứng ở nơi đó, cho dù là Murphy và Buenaven cũng chỉ đứng bên cạnh quan sát, những người khác thì càng hết sức hâm mộ.

Ba đại mỹ nữ đang diễn ra một trận thực chiến, ai cũng sử dụng hết tài nghệ để thể hiện vẻ xinh đẹp và sức hấp dẫn của mình. Trâu Lượng ở giữa như tỉnh như say, mùi thơm phảng phất, ánh mắt đảo khắp nơi.

Đứng yên bất động?

NO, NO!

Trong từ điển của Trâu bạn học không có từ không thể, quả thật hắn không biết chiến vũ của Thú tộc nhưng không có nghĩa là hắn không biết khiêu vũ.

Thân là một người sùng bái Michael Jackson nên hiển nhiên điệu nhảy Moonwalk kinh điển của ông hoàng nhạc Pop đã in sâu vào trong lòng Trâu Lượng.

Tựa hồ đã bị ba đại mỹ nữ làm ngây ngất nhưng bỗng nhiên Arthur nghiêng người, giơ tay tạo thành một tư thế kì lạ.

"They told him don't you truyenfull.vne around here

Don't wanna see your face, you better disappear

The fire's in their eyes and their words are really clear

So beat it, just beat it

You better run, you better do what you can

Don't wanna see no blood, don't be a macho man

You wanna be tough, better do what you can

So beat it, but you wanna be bad..."

5 phút tưởng nhớ Jackson!!!

Chiến ca? Chiến ca thần ngữ??

Tiếng ca cất lên, đồng thời bước chân thẩm thấu linh hồn đó của Trâu Lượng cũng lập tức chuyển động, Thú tộc đã bao giờ được thấy kỹ thuật nhảy như vậy?

Ở đây có gì? Ở đây có gì?

Có linh hồn sôi trào máu thú.

Chiến ca linh hồn, bước nhảy linh hồn.

Trong nháy mắt, toàn bộ người đẹp, toàn bộ gợi cảm gì đó cũng đều trở thành phù vân hết.

"Just beat it, beat it, beat it, beat it

No one wants to be defeated

Showin' how funky and strong is your fight

It doesn't matter who's wrong or right

Just beat it, beat it

Just beat it, beat it

Just beat it, beat it

Just beat it, beat it..."

Không ai trong số các chiến sĩ xung quanh có thể kìm nén cảm giác kích động tràn ngập trong lòng, tất cả lần lượt hét lên điên cuồng, hoa tay múa chân, điên rồi, điên rồi.

Trong mắt mọi người chỉ có người này, chỉ có chiến vũ chấn động linh hồn của hắn, chỉ có bản chiến ca xuyên thấu hết thảy này.

Kể cả các hiệu trưởng cũng không thể khống chế tâm tình của mình, mọi người đều thấy khiếp sợ, Angelo cảm thấy sống nhiều năm như vậy không hề uổng phí, đây chính là học sinh của hắn.

Người tuyệt đối sẽ làm cho Học viện chiến tranh Jerusamer lưu danh sử sách.

Sau khi điệu nhảy của Trâu Lượng kết thúc với một tạo hình hết sức ấn tượng, Gina và Emma không hề khách khí ôm hôn hắn nồng nhiệt.

"Arthur, mình lấy nhau nhé!"

"Chủ nhân, buổi tối ta chờ ngài!"

Trâu Lượng cảm giác mình đang ở trên thiên đường!

Đây là một đêm cuồng hoan. Trâu Lượng chỉ thể hiện một chút mà đã làm mọi người mất hết lí trí, Buenaven cố gắng lắc đầu, thân là một một sát thủ phải luôn tỉnh táo vậy mà vừa rồi hắn thất thần đến mấy phút đồng hồ, đây quả thực là chuyện không thể tha thứ. Nhưng hắn không cách nào khống chế được, đây là bài chiến ca và điệu chiến vũ đặc sắc nhất hắn được nghe từ lúc chào đời tới nay, tựa hồ hắn đã nhìn thấy phong thái vô song thiên hạ của tế ti chiến ca thời thượng cổ.

Murphy không thể tin nhìn hai tay mình, vậy mà hắn đột phá rồi... Dưới tác dụng của bài chiến ca này chướng ngại ngăn trở hắn đã hơn một năm giờ đây đã bị phá vỡ. (Xong, đã lên bạc trắng - DG).

Trâu Lượng không hề cảm thấy bất ngờ, năm đó lần đầu tiên hắn nghe bài hát này, xem điệu nhảy này hắn cũng gần như phát điên.

Có một loại kinh điển có thể xuyên việt thời không.

Tiểu đội Sóng Xung Kích vinh quang trở về, hiệu trưởng Angelo cũng nở mày nở mặt. Trước khi đi Montana còn dặn dò hắn sau này cần thường xuyên liên lạc, đây đều là do tên nhóc Arthur này mang đến.

Angelo vốn không theo phe phái nào, giờ đây Arthur mang đến vinh dự cho hắn thì hắn sẽ toàn diện ủng hộ Thomas trong hội nghị phòng thị chính.

Khi Học viện chiến tranh cũng hoàn toàn ủng hộ Thần miếu thì quyền uy của Hồng y đại chủ tế sẽ lên tới thượng đỉnh tại Jerusamer.

Bây giờ các học sinh trong Học viện chiến tranh đều lấy các thành viên trong tiểu đội Sóng Xung Kích làm mục tiêu phấn đấu, ai nghĩ đến thiên tàn địa khuyết năm đó đã trở thành sự kiêu ngạo của học viện hôm nay, cũng vì có quá khứ như vậy nên vinh quang hiện nay lại càng trở nên sinh động.

Đối với sự thể hiện của đệ tử của mình Thomas đã không còn ngạc nhiên, thằng nhóc Arthur này không phải vật trong ao, hóa rồng bay lên chỉ là vấn đề thời gian.

Sau một thời gian không gặp nhau giờ đây hai thầy trò phải trò chuyện một hồi lâu, nội dung nói chuyện không phải sư phụ giáo dục đồ đệ mà là bàn luận cục diện Mông Gia. Thomas dùng kiến thức và cái nhìn của mình phân tích cho Arthur nghe giúp hắn có cái nhìn đại cục toàn diện hơn, nếu tính riêng khả năng lĩnh hội và đánh giá thông tin thì quả thực Arthur tựa như một con cáo già đã sắp thành tinh.

"Arthur, có một chuyện không biết có nên nói với con hay không", trò chuyện một hồi lâu, đột nhiên Thomas nói một câu.

Trâu Lượng ngẩn người, "Sư phụ, có chuyện gì cần thận trọng như vậy?"

"Về Olivia", Thomas nói. Hắn cũng không phải thằng ngu nên đương nhiên phải biết quan hệ của hai người, chỉ có điều loại chuyện này cả đời Thomas đã thấy quá nhiều, nghe quá nhiều rồi nên cũng không để ý cho lắm. Nhưng sau khi hắn hiểu rõ năng lực của Arthur thì hắn biết trong lòng tên nhóc này chắc chắn không từ bỏ.

Bóng dáng màu trắng tinh nghịch kia chợt hiện lên trong tâm trí Arthur, "Bé con này lại gây ra chuyện gì vậy?"

"Olivia tỉnh giấc rồi, tộc thiên mị và tộc thiên nga sở dĩ có thể vững vàng đứng ở trên đỉnh của đế quốc không chỉ vì bọn họ có thiên phú cao hơn các chủng tộc khác một bậc mà còn vì mỗi một đời đều sẽ có một người tỉnh giấc, mỗi một người tỉnh giấc đều nhất định sẽ trở thành cao thủ đỉnh cấp của đế quốc, không người nào biết chân tướng là như thế nào nhưng khi tỉnh giấc sẽ tăng lên vô số cấp bậc trong nháy mắt", Thomas nói.

"Chuyện tốt mà".

"Ngươi giả bộ cái gì trước mặt ta? Tỉnh giấc là chuyện tốt nhưng nghe nói sau khi tỉnh giấc tính cách sẽ thay đối hoàn toàn, nói đơn giản thì trước và sau khi tỉnh giấc chính là hai người, con phải chuẩn bị tâm lý".

Thomas cười khổ nói.

Trâu Lượng ngẩn người nhưng không hề có rung động quá lớn, chuyện gì cũng phải tìm hiểu cho rõ, huống hồ loại chuyện này nhất định phải tận mắt thấy mới tin được.

"Sư phụ, ngài đừng lo, trong lòng con đã hiểu rõ, nhưng từ bỏ không phải phong cách của con".

"Tên nhóc này, Giáo hoàng mỗi đời đổi một người, Đại quan cầm quyền cũng thay phiên mà làm nhưng năm gia tộc lớn lại là thâm căn cố đế, mỗi gia tộc đều đã thẩm thấu đến từng góc của đế quốc, không được xem nhẹ gia tộc Gabriel".