Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 195: Tiểu đội ăn theo?




"A, đã xảy ra chuyện gì, với trình độ của Danbrown mà còn có thể gặp nạn?" Dù Murphy hơi sửng sốt một chút nhưng sát thủ trong chiến đội Vinh Quang Vàng chỉ nhếch miệng. Hiển nhiên không hề coi Ảnh Sát ra gì, không phải tất cả các cao thủ đều thích đến công hội nghề nghiệp để kiếm thứ hạng cao.

"Đám quái vật háo sắc này lại không kiềm chế được, gặp phải người không nên dây vào, toàn diệt, đợi lát nữa ta nghĩ nói không chừng Arthur sẽ có ý kiến hay".

Buenaven không quan tâm nói, Murphy cười cười lộ ra một tia đùa cợt, xem ra hắn vẫn xem thường sức mạnh của đội ngũ Arthur.

"Có thương vong hay không?"

"Vết thương nhẹ mà thôi".

"Cũng thú vị đấy, xem ra còn thật sự có phần hắn".

"Để ta đến nói với bên Raphael", Buenaven nói, hiển nhiên cần phối hợp một chút.

"Tộc bỉ mông rất kiêu ngạo", Murphy lạnh nhạt nói, không hề rất để ý, khi đã đến cấp bậc này. Hắn thì thật sự không cần để ý.

Buenaven sờ sờ mũi, các ngươi cũng rất kiêu ngạo mà.

Buenaven cũng tương đối có sức thuyết phục, nghe thấy bên trong là Tà nhãn ma vương Raphael cũng cân nhắc lợi hại, hắn biết bây giờ không phải lúc nội chiến, muốn solo thì có rất nhiều cơ hội.

"Murphy đã nói nếu xử lí được con này thì bất kể ai đạt được chiến quả hắn cũng có thể chiến với ngươi một trận. Thời gian ngươi chọn".

Buenaven cười tủm tỉm nói.

"Tốt, nếu hắn đã nói thì trước hết chúng ta hợp tác cái đã, còn Tà nhãn ma vương mất mạng tay ai thì phải xem bản lãnh".

"Như thế tốt nhất".

Buenaven lại truyền đạt lại kết quả cho Murphy, "Đối diện chỉ có một yêu cầu, cùng ngươi một chiến, thời gian hắn chọn, địa điểm ngươi chọn, như thế nào?"

"Chiến thì chiến, cũng một thời gian ta chưa chiến với tộc bỉ mông rồi", Murphy không quan tâm khoát khoát tay.

"Xi, loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển này cũng xứng cùng đội trưởng động thủ, đúng là không biết lượng sức mình".

"Ta một hơi đã có thể thổi chết hắn", Ella quyến rũ nói, "Buenaven, sớm nghe danh trí cáo, hôm nay vừa thấy quả nhiên anh tuấn phóng khoáng".

"Chị cả Ella, chị tha cho em, em không đảm đương nổi, có điều chị muốn một hơi thổi chết Raphael cũng không dễ dàng, kiểu gì cũng phải hôn sâu mới có khả năng".

Buenaven nói.

"A, Bỉ mông kháng độc tính mạnh như vậy?" Ella có chút không tin, thậm chí có vẻ thấy hứng thú.

Buenaven cười mà không nói, hắn thích nói chuyện một nửa, thích để cho người khác tự mình suy ngẫm.

Với cá tính của Murphy và Raphael, chỉ cần không có thương thế nặng thì sau khi chiến đấu kết thúc chắc chắn sẽ tiến hành quyết đấu, Buenaven rất tò mò về sự tiến bộ của Murphy. Cơ hội như vậy không nhiều, sao hắn có thể buông tha.

Ba đội ngũ lại đợi hồi lâu, đều có chút không nhịn được, nghe Buenaven nói tiểu đội Sóng Xung Kích kia sẽ tới nhưng chờ lâu như vậy thì có lẽ sức mạnh của họ cũng rất có hạn.

Rốt cục sát thủ truyền đến tin tức, tiểu đội Sóng Xung Kích của Arthur đã đến.

"Bà nội nó, tộc Bear thật không đáng tin!" Chiến sĩ bỉ mông còn lại là Arnold nói.

Bốn tiểu đội trưởng tập hợp phía trước lãnh địa mắt ma.

"Mật độ mắt ma bên ngoài còn có đe dọa, nhưng theo quan sát của sát thủ thì khi tiến vào trong sẽ không nhiều, mấy vị thấy thế nào?" Buenaven tao nhã lịch sự nói, thân là sát thủ nhưng trên người hắn rất ít thấy sát khí.

Murphy lạnh nhạt nhìn chỗ sâu u ám, lẳng lặng không nói gì, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

"Xem xem cái gì, người cũng đến đủ rồi, giết vào không phải được rồi, chỉ cần một số người không được gây trở ngại là được".

Âm thanh trầm hùng của Raphael vang lên, một đôi mắt chuông đồng nhìn Arthur, thân là tộc bỉ mông, hắn phi thường phản cảm đối với loại tế ti ẻo lả dựa vào quan hệ này. Bất kì Thú tộc nào cũng biết tế ti chiến ca hoàn toàn chính là nghề nghiệp đã bị đào thải.

Bất kể là Arthur bị châm chọc hay là Buenaven và Murphy vẻ mặt đều hời hợt, hoàn toàn giống như không nghe thấy.

"Arthur, ngươi có biện pháp gì không?" Murphy đột nhiên hỏi.

Raphael ngẩn người, sư tử vàng kiêu ngạo mà còn có thể hỏi ý kiến của người khác?

Trâu Lượng cười cười, hắn đương nhiên biết ý của Murphy, biện pháp sư tử vàng cần là phương pháp tiến vào mà không có tử vong. Hiển nhiên vừa rồi hắn đã phán đoán với mật độ hiện nay khi đến gần địa bàn của Tà nhãn ma vương thì mật độ lại càng cao, căn bản không thể không có thương vong.

"Bên ngoài thì đơn giản, mọi người giết vào, đến trung tâm lãnh địa thì trừ Tà nhãn ma vương tất cả đều giao cho ta, thế nào?"

Lúc tại Daros Murphy đã cho hắn một nhân tình, bây giờ đến lúc trả rồi.

Raphael vừa định lên tiếng châm chọc đã thấy sư tử vàng cùng trí cáo đều lộ ra nụ cười, hiển nhiên tin tưởng lời nói của tế ti kiến tập này.

Đã nghỉ ngơi đầy đủ, tất cả mọi người thuộc bốn đội ngũ đều đã tới rìa lãnh địa, ra lệnh một tiếng, chiến đội Cuồng Dã dẫn đầu xông vào, Raphael là muốn thể hiện một chút trước mặt giai nhân, chỉ tiếc ánh mắt người đẹp Gina lại đang ở trên người đám mắt ma.

Trong lãnh địa có yêu thú cao giai thì thuộc tính lãnh địa của yêu thú cấp thấp rất nặng, một khi có kẻ thù bên ngoài xâm lấn sẽ lập tức khởi xướng tấn công mãnh liệt.

Từng đạo ánh sáng trí mạng từ chỗ sâu trong rừng cây u ám bắn ra, mặc dù là bỉ mông cũng không muốn dùng thân thể để thể nghiệm cảm giác tổn thương do xạ tuyến. Số lượng mắt ma phải đối mặt hiện nay cũng không nhiều lắm, huống hồ bốn tiểu đội cùng nhau đi vào, sức mạnh cũng tương đối cao.

Sát thủ xâm nhập rừng cây như những bóng đen, tiêu hoa mai của Gina và Randy gào thét bay ra, mắt ma tấn công rất mạnh nhưng phòng ngự rất kém, con mắt to duy nhất lại càng là yếu hại, tiêu hoa mai trực tiếp cắm vào, tia lửa phát ra, nổ tung!

Arthur vẫn chưa ra tay, phía sau là Lộ Dao cùng Avril, Avril thì tỉnh táo bắn tỉa. Từ phương diện nào đó mà nói thì đặc điểm của nàng rất giống mắt ma, sát thương siêu cấp, phòng ngự yếu ớt, nhưng ở bên người Arthur nàng có thể thoải mái tấn công.

Không nói đến trình độ của bốn đội ngũ này trong tỉnh Thần Diệu nhưng ít nhất bọn họ cũng đại biểu cho đẳng cấp cao nhất tại thành phố của mình, nhất là Daros.

Murphy không hề ra tay, hiển nhiên cũng đang duy trì trạng thái tốt nhất để đối phó Tà nhãn ma vương, nhưng những người trong đội ngũ của hắn toàn bộ đều là quái vật.

Samu, sát thủ trong đội ngũ của Murphy, sát thủ duy nhất, ngay từ khi chiến đấu bắt đầu đã biến mất không gặp. Sau đó bóng dáng xuất hiện bên cạnh một con mắt ma, một dao thấy máu, liền sau đó lại lắc lư biến mất.

Hiển nhiên đây cũng là sát thủ có năng lực đặc thù, thiên hạ rộng lớn, nhân tài nhận được sự ân sủng của Thần thú mặc dù không nhiều nhưng nếu tính tổng lượng thì cũng không ít. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Ella cũng đi theo bên người Murphy không ra tay, thuộc tính kịch độc của nàng dùng để đối phó mắt ma lại có chút đại tài tiểu dụng.

Các chiến sĩ mượn địa hình áp sát, cung thủ cũng sử dụng đến tuyệt học của mình.

Đội ngũ của Buenaven cũng thể hiện sức chiến đấu không tầm thường, phối hợp phi thường tinh diệu, thậm chí còn ăn ý hơn cả tiểu đội Sóng Xung Kích của Trâu Lượng. Tiến vào trong rừng rậm đối mặt với kẻ thù tấn công tầm xa bọn họ vẫn duy trì trận hình tương đối hoàn chỉnh.

Điểm này tương đối khó làm, có điều trừ Trâu Lượng sợ rằng thật sự không có ai chú ý đến điều này.

Trong thế giới Thú tộc mà sức mạnh cá nhân là trên hết thì có rất ít người nghiên cứu sức mạnh đoàn thể. Nhưng Trâu Lượng có trí nhớ của kiếp trước, hắn rất rõ ràng lý lẽ khi tác chiến đoàn thể, một cộng một có thể lớn hơn hai. Vì vậy nên hắn rất chú trọng bồi dưỡng ý thức đoàn thể của đám người Ernest, dù vậy tựa hồ còn kém một chút so với Buenaven.

Cũng là một người thú vị.

Trừ chiến đội Cuồng Dã tung hoành thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ của mình còn ba đội ngũ khác đều đang bảo tồn sức mạnh.

Chiến sĩ thú biến quả thật có thể tác chiến trong mọi thời tiết địa hình, có điều rất nhanh Raphael cùng Arnold đều bất đắc dĩ thu hồi biến thân bỉ mông. Hình thể quá lớn, cùng với số lượng mắt ma tăng lên thì hai người này quả thực chính là bia ngắm sống thu hút hỏa lức của địch. Cứ như vậy có thể khiến người của các đội ngũ khác cười chết.

Cho dù không cần thú biến sức chiến đấu của hai người này vẫn không kém, chỉ có thể nói thế giới mắt ma là loại hình tác chiến bất lợi nhất đối với chiến sĩ bỉ mông.

Cùng với số lượng mắt ma tăng nhiều, Murphy và Buenaven cũng không thể không ra tay, hơn nữa dường như đội ngũ của hai người đang chia sẻ áp lực cho tiểu đội Sóng Xung Kích. Trâu Lượng vẫn không ra tay như cũ, nỏ chữ thập của Avril rất sắc bén, Lộ Dao không phát huy được vai trò gì. Nàng là lực lượng hậu cần thực sự trong đội ngũ, một điểm sức tấn công cũng không có, luôn theo sát Trâu Lượng.

Ánh sáng càng ngày u ám, may là trong nháy mắt mắt ma tấn công thì con mắt chúng sẽ lóe sáng, nếu không thì thật rất khó phát hiện.

Từng đạo xạ tuyến cực nóng xé rách màn đêm, chiến đấu cũng đến hồi quyết liệt, hai tay Buenaven nhanh chóng đưa lên, cũng không thấy thay đổi gì, chỉ thấy mắt ma lần lượt vùng vẫy ngã xuống.

Khi đối phó với loại quái vật này chiến sĩ có nhanh đến mấy cũng không nhanh bằng sát thủ, đây là tính tương khắc của nghề nghiệp.

Trải qua hơn một giờ chiến đấu cuối cùng bọn họ cũng thoát khỏi sự vây giết của sóng mắt ma đầu tiên. Đương nhiên mắt ma cũng chịu trả giá nặng nề, bốn đội ngũ cũng có thương tích bất đồng, nhất là chiến đội Cuồng Dã còn xuất hiện một người trọng thương. Kỳ thực trên người hai chiến sĩ bỉ mông bị xạ tuyến tấn công nhiều nhất, có điều không thể không nói bản thân thân thể bỉ mông chính là biến thái. Sau khi chiến đấu chấm dứt mà thương thế đã khỏi bảy tám phần.

Hiển nhiên mọi người đều ý thức được sự đáng sợ của lãnh địa Tà nhãn ma vương vượt qua dự đoán, nhưng đã đến nước này nếu là loài người còn có thể biết khó mà lui, đáng tiếc trong từ điển của Thú tộc không có thành ngữ này.

Dũng, là dấu ấn để Thú tộc sinh tồn.

Raphael rất bất mãn, tiểu đội Sóng Xung Kích phát huy tồi nhất, trong đội ngũ của bọn họ có đến mấy kẻ ăn bám, trừ mấy sát thủ không tồi cùng một cung thủ ưu tú còn lại những người khác đều chỉ biết ăn theo.

Đặc biệt là gã đội trưởng kia, hắn cho rằng hắn đang dẫn người đẹp đi dạo phố chắc?

Đội viên nghỉ ngơi, bốn đội trưởng thì tập hợp cùng nhau quyết định phương án tấn công bước tiếp theo, tiến vào khu vực thứ hai mắt ma chắc chắn sẽ tấn công càng mãnh liệt. Thậm chí sẽ có thể xuất hiện yêu thú kiểu cận chiến khác, hiển nhiên sẽ không nhẹ nhàng như vừa rồi.

Murphy nhìn Trâu Lượng vừa định mở miệng lời của Raphael đã vang lên, "Tế ti Arthur, ngươi đến đây để du lịch sao? Còn có con bé mèo ngực to kia nữa, dọc đường chuyện gì cũng không làm, có biết như vậy sẽ ảnh hưởng đến chúng ta hay không?"

Âm thanh của Raphael quá to, tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng, không ít người đều cười ra tiếng. Loại địa phương nguy hiểm này chú ý nhất là sức mạnh, hai tế ti Arthur và Lộ Dao hoàn toàn không phát huy được gì, loại cười nhạo này còn xem như nhẹ nhàng.

Murphy và Buenaven thấy Raphael mở miệng cũng biết mình không phải nói nữa, Trâu Lượng vẫn không để ý, bây giờ Trâu thần côn càng ngày càng có tu dưỡng rồi.