Thoạt nhìn tình huống hiện nay của ngươi, sợ rằng không có cách nào khác dễ dàng đem tất cả mọi thứ bỏ lại, theo chúng ta rời đi phải không? Mặc dù là ngươi muốn, không chỉ ca ca ngươi sẽ không đồng ý, ta cũng sẽ không đồng ý.
- Vì sao? Lẽ nào các ngươi không vui sao?
Thanh Loan vội vã đi tới bên cạnh Vân Yên, bất chấp sợi tóc ướt sũng.
- Nghĩ linh tinh gì vậy?
Vân Yên vừa nói, vừa giúp nàng chỉnh lý y sam:
- Ngươi có thể tìm được chuyện đáng giá toàn tâm toàn ý đi làm, chúng ta đều thay ngươi mà cảm thấy vui vẻ. Hơn nữa thân tại Lĩnh Nam, muốn tới lui cũng thuận tiện hơn nhiều. Bất quá, Thanh Loan nhi của ta nghĩ câu nói kia đi, cho nên mới mặt ủ mày chau như vậy.
Thanh Loan nhìn Vân Yên, khẳng định gật đầu. Năm xưa khi rời khỏi Hàng Châu, câu nói đó của hắn vẫn văng vẳng ở bên tai. Chỉ là khi gặp lại, hắn cũng không hề nhắc tới, khiến trong lòng nàng rất ưu sầu, nhịn không được trách hắn phụ lại ước hẹn lúc đầu.
Vân Yên khẽ thở dài:
- Thực sự là đứa trẻ ngốc, tỷ tỷ chỉ là khuyên ngươi sớm quyết đoán, vô luận như thế nào tỷ tỷ đều sẽ giúp ngươi. Ngươi còn nguyện ý chứ?
- Ân.
Vân Yên nhe răng cười, đem Thanh Loan ôm vào trong ngực:
- Chính là không nguyện ý cũng không được, bởi vì chúng ta muốn ở chung một chỗ không phải sao? Đời này của ngươi định sẵn làm của hồi môn cho tiểu thư ta, chỉ là tiện nghi cho nhân gia! Đến đây, ta giúp ngươi chải đâu.
Khi Vân Yên và Thanh Loan trở về, Hứa Tiên đang đả toạ điều tức. Buổi trưa là thời cơ tốt nhất để hắn tu hành, kỳ thực cũng không cần cố ý bày ra cái tư thế gì. Đến cảnh giới này của hắn, trong lúc đi lại cũng đều luôn luôn hút vào Nhật Linh chi lực, cho dù là ba ngày này, cũng đều chưa từng có lúc nào buông lỏng.
Chủ tinh cũng đã khôi phục cực nhanh, giờ này khắc này rốt cục lại đạt được cảnh giới lượng tinh, làm hắn được thở phào một hơi. Hắn âm thầm cùng khi xưa lượng tinh so sánh, vô luận là chất hay lượng, đều phải hơn xa ngày trước. Nếu dựa theo tiêu chuẩn này tiến hành xuống phía dưới, đợi được chủ tinh hoàn toàn khôi phục, thế tất có thể đạt được sát biên giới độ kiếp.
Hắn đã chuẩn bị không chút do dự lập tức độ kiếp, không chỉ là vì đuổi theo bước tiến của nàng. Thiên hạ loạn tượng đã sinh, các lộ Yêu Thần thực lực xa xa không phải khi trước có khả năng so sánh. Đến lúc đó thực lực của hắn sợ rằng sẽ không chiếm được nửa điểm ưu thế nữa. Mà không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn mượn dùng lực lượng của nàng. Đây không chỉ là vì lòng tự trọng của chủ nghĩa đại nam tử, mà còn là vì từ trong loại lực lượng này của nàng, hắn cảm thụ được nguy cơ nào đó thật sâu.
Loại lực lượng này bản thân chính là một bộ phận của loạn tượng. Thậm chí là chỗ hạch tâm nhất của loạn tượng. Tứ phương Thiên Ma tịch diệt, tạo thành ảnh hưởng cho Yêu Thần xuất thế, tăng thêm tác dụng giống như thêm dầu vào lửa cháy.
Tạm đem rất nhiều loại tâm tư đè ép xuống, Hứa Tiên mỉm cười nói:
- Các ngươi đã trở lại!
Đã thấy Thanh Loan có chút e lệ trốn ở phía sau Vân Yên, tuyệt không cùng hắn liếc nhìn một cái, không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Hứa Hán văn, hôm nay ta là đến cùng ngươi cầu hôn, ngươi mau mau đặt mua lễ hỏi, đem muội muội này của ta lấy vào trong cửa. Nàng đã chờ không nổi nữa.
Vân Yên cười giảo hoạt, vọt đến một bên, đem Thanh Loan phía sau đẩy ra trước.
Thanh Loan chân tay luống cuống, mặt đỏ đến chết được, hận không thể tìm lỗ nẻ để chui xuống. Nàng vốn tưởng rằng Vân Yên sẽ vận dụng ngôn ngữ xảo diệu hay thủ đoạn nào đến giúp nàng. Không ngờ tới lại là thẳng thắn không chịu trách nhiệm như vậy, để nàng hận không thể cùng nàng liều mạng.
- Ngươi đang nói bậy bạ gì đó a!
Hứa Tiên nét mặt già nua cũng có chút ửng hồng.
Vân Yên nói:
- Nói bậy? Lẽ nào ngươi đã quên lúc đầu đã nói như nào rồi sao?
Hứa Tiên vừa định thuận miệng nói đã quên, nhưng chú ý tới một ánh mắt đang chằm chằm vào trên người hắn, nếu là nói như thế, tất nhiên muốn đả thương tâm của nàng. Đó là năm xưa hắn thấy nàng đau buồn ly biệt, liều lĩnh nói ra lời này. Cho tới bây giờ, vào thời khắc cần phải đối mặt, trong lòng hắn lại có chút hơi khó khăn, dù sao thì nữ tử nhu thuận này vẫn ôn nhu gọi hắn là "ca ca"!
- Tiểu thư, ta không đến!
Thanh Loan chợt hướng phía Vân Yên rống to hơn, bảo kiếm bên hông run loạn, linh khí trên người bốc lên, hoàn toàn thuyết minh hàm nghĩa "Thẹn quá thành giận".
Sắc trời bỗng nhiên âm u xuống, tiếng sấm nặng nề không ngừng gõ lên ngực người ta.
Hứa Tiên ngẩng đầu lên, quả nhiên không ngoài sở liệu, phục Kim Đan, Thanh Loan liền đến sát biên giới độ kiếp, chỉ là không ngờ tới sẽ ở trong tình huống như vậy dẫn tới lôi kiếp mà thôi.
Khi Thanh Loan còn đang sững sờ, Hứa Tiên đã phi thân tiến lên, nắm tay của nàng bay về phía bầu trời.
Trong Thục Sơn phái cũng chịu kinh động, đệ tử đều ngự kiếm bay lên, nhìn sắc trời đen kịt, vẻ mặt kinh ngạc và ước ao, nghị luận nói:
- Đại sư tỷ muốn độ kiếp! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Yến Xích Hà cùng một đám trưởng lão vốn đang thương nghị cái gì đó, nghe được động tĩnh cũng đều đi ra quan vọng, có người ngạc nhiên nói:
- Đạo hạnh của Thanh Loan còn chưa tới một bước này đi sao!
Yến Xích Hà nói:
- Các ngươi có điều không biết, Hứa Tiên khi ở Trường An đã luyện thành một lò Long Hổ Kim Đan, chính là Linh Dược đạo gia thượng thừa. Ừm, hẳn là đã cho Thanh Loan dùng một viên, mới có công hiệu như vậy.
- Long Hổ Kim Đan!
Các trưởng lão đều lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ, bọn họ nếu là có thể dùng một viên Long Hổ Kim Đan. Cho dù có sát niệm cỡ nào chưa trừ được, tâm ý bất định đều có thể đem đạo hạnh cưỡng ép thúc đẩy tới một bước này. Nhưng cũng biết Long Hổ Kim Đan phi thường trân quý, không phải thường nhân có khả năng thu được, không khỏi than thở:
- Đây cũng là phúc nguyên của Thanh Loan.
Nếu là Thanh Loan thành công, nàng đó là đệ nhị Địa Tiên trong môn phái, đạo hạnh chỉ ở dưới một mình Yến Xích Hà, thậm chí đem một đám sư thúc sư bá cũng vượt lên trước.
Yến Xích Hà hiện ra vẻ vui mừng:
- Đợi được Thục Sơn phái căn cơ vững chắc, sau đó Thanh Loan nàng tất nhiên có thể truyền thừa y bát của Thục Sơn ta.
- Chưởng môn nói thật đúng.
Mà hôm nay Hứa Tiên đã không đem tiểu thiên kiếp kiếp lôi này đặt ở trong mắt nữa. Chỉ là còn cần cẩn thận đáp lại ngoại xâm lấn, nhưng chờ chỉ chốc lát, lại không có một ma đầu nào xuất hiện. Không biết ma đạo vận chuyển đến cùng đã xảy ra vấn đề gì.
Thanh Loan có Hứa Tiên cột thu lôi này trợ trận, tự nhiên không cần lo lắng độ kiếp nguy hiểm. Giờ này khắc này ẩn thân trong phong lôi, phảng phất như trong thiên địa, chỉ còn lại có hai người bọn họ. Trong lòng nàng e lệ ngược lại nhạt dần, xuất ra trường kiếm so với khi đối mặt với Viên Công còn muốn quyết tâm lớn hơn. Trong lòng nàng bao hàm chờ mong lớn lao, nhẹ giọng hỏi:
- Ca, ngươi còn nhớ rõ hay không?