Hôm sau khi mặt trời mọc cao trên đỉnh đầu, ở dưới tháp rùa Tiểu phong mới từ từ tỉnh lại.Cảm nhận Thân thể của của mình Tiểu phong cảm thấy muốn nhũn ra mệt mỏi đói bụng vô cùng.
- Hắc hắc Ngốc tử đến cảnh luyện cốt rồi cũng tạm được không uổng ta bố chí tụ linh trận.
Con rùa cười cười nói.
Tiểu phong tuy mệt mỏi nhưng tinh thần sảng khoái vô cùng cảm giác minh mẫn hơn.
- Kim quy ta sao không cảm giác được linh khí vậy.
Sau khi tu luyên từ hôm qua đến bây giờ hắn vẫn không cảm nhận được linh khí.
- Cái này không phải ngươi không cảm nhận được mà cảnh giới chưatới, tuy nói đã bước vào tu luyện giả nhưng phải tới bán tiên mới bắt đầu có cảm ứng với linh khí.
- Tốt rồi bây giờ lại dạy ngươi cách luyện thịt.
- Nhưng ta đói a đã một ngày không ăn cơm rồi.
Tiểu phong thực sự rất đói tuy nói nhịn cơm của hắn không ăn một ngày cũng không sao nhưng lại phải tu luyện nên vận động nhiều thì đói cũng nhanh hơn.
- không cần ăn sau khi ngươi luyện thịt xong sẽ không cảm thấy đói nữa.
- Ê kim quy nhà ngươi tại sao lại không rời khỏi miếng dạ quang kia vậy.
Vấn đề này hắn đã thắc mắc lâu nhưng chưa kịp hỏi. Kim quy nhìn Tiểu phong trầm mặc một hồi rồi nói.
- Dưới đáy hồ này là long mạch năm xưa tiểu tử họ lý dời đô là có lý do.
Sau khi ta bị truy sát tới đây thì luôn tìm hiểu sau mới biết tại đây có một hạ long mạch.
-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-
Mạch được chia làm nhiều loại.
*Mạch khoáng( sắt, thép, hợp kim)
* mạch linh khí. chia hạ, trung siêu.
* mạch linh thạch chia mạch chết và mạch có thể tái tạo.
-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+--
Nói như vậy thì vết thương ngươi chưa khỏi?
- Hắc tuy chưa khỏi hẳn nhưng cũng đỡ nhiều lắm......nhưng hạ mạch cũng không thể chữa khỏi vì ta không phải thiếu linh khí mà là thuốc. Thuốc vị diện này quá kém, ta cần là thuốc trên mấy trăm năm, mấy nghìn năm nên mới cần ngươi giúp. Cho nên sau khi ngươi chạm đến bán tiên thì cho ta xin một ly máu.
Nói tới đây Kim quy nhìn Tiểu phong chằm chằm rồi chậm rãi nói tiếp.
- Đương nhiên ngươi không đồng ý cũng không sao. Ta sẽ bá vương nghạnh cung.
- Ta biết cũng biết trên đời không có bữa cơm miễn phí. Nhưng ngươi cần máu ta làm gì?
- Máu nha! Vẽ truyền thống trận về Tinh vân đại lục. Tên ngốc tử ngươi đừng tưởng nghĩ gì bậy bạ vẽ truyền thống trận không đơn giản ta chuẩn bị 2000 năm cũng không phải đùa. Tuy nơi này sống êm đềm bình an nhưng vị diện này đi sai tiết điểm ban đầu nên không biết cách tu luyện. Nhanh 1000 năm chậm 7000 Năm vị diện này sẽ xụp đổ...........
-..................Vì không có tu luyện giả bảo vệ hơn nữa nơi này bị phong ấn trong mê hồn trận ít ai tìm tới đây được, dù có tới cũng bị lạc trong trận mê hồn siêu khổng lồ. Trận này do người đứng đầu đại lục với vô số cường giảtạo ra nhằm bảo vệ vị diện khỏi những trận chiến bên ngoài thiên ngoại.
- Vậy trận chiến thiên ngoại là vì cái gì?
Tiểu phong hứng thú hỏi dù sao cũng nghe kim quy nói về thiên ngoại mấy lần.
- Vì cái gì ta cũng không rõ chỉ biết là phải “bảo vệ” 10.000 năm sẽ diễn ra một lần cường giả lúc về sau khi chiến đấu không còn 1/3 trước khi đi.
Nói đơn giản là thế này:
Một vị diện trái đất nằm trong "thái dương hệ" mà "thái dương hệ" nằm trong một "ngân hà", mà "ngân hà" lại nằm trong "thiên hà",vô số "thiên hà" tạo thành vũ trụ. Mà thiên ngoại là vũ trụ trúng ta đi đánh vũ trụ khác như kiểu tông môn chiếm đất, tài nguyên của nhau vậy nhưng mà thiên ngoại lại khác, các ngươi không đi chiến thì, vũ trụ khác tới nô dịch chúng ta. Mà không chỉ riêng nô dịch, họ giết chúng ta như con kiến vậy.
- Được rồi tu luyện đi một ly máu cũng phải Rất lâu mới hồi phục được, máu tu luyện giả rất quý giá.
Nói tới đây kim quy cũng ngừng lại vì biết Tiểu phong cần thời gian tiêuhóa hết mới được
-+-+-+-++-+-+-+-+-+-+-
Cũng trong một thời gian này tại Tinh vân đại lục Vô số các cường giả đều nhìn lên bầu trời, tại đó xuất hiện dị tượng lúc trời chuyển mây đen, lúc lại màu hồng, có lúc màu lam...........
Có một số vãn bối mới xuất môn hỏi trưởng bối.
- Cái này chẳng lẽ bảo vật xuất thế sao?
Tên trưởng bối bên cạnh tay quất vào ót vãn bối mắng.
- Ngu ngốc, cái này là dị tượng sắp có gió tanh mưa máu bảo vật cái đầu ngươi.
Trưởng bối không biết nhưng vẫn đanh giọng không chịu mất mặt mũi.
Tuy cường giả cấp thấp không biết gì nhiều nhưng những cấp độ thần cảnh thì biết được một chút vị diện bị hủy cũng không biết bao lâu rồi mấy tỷ năm trước đến bây giờ vị diện này bị hủy cũng là thứ mấy trăm nghìn vị diện bị hủy. Tại đây trời cao thương sót hiện đang giống như tự tay nuôi con, con chết thì đau buồn vậy.
-+-+-+-+-+-+-
Trái đất. Hà nội
Lúc này Tiểu phong đang ngồi xếp bằng xung quanh thân thể máu thịt bầy nhầy do quá trình luyện thịt khi thành lại hủy, hiện tại cảm giác hắn giống như bị kiến cắn vậy rất khó chịu, do quá trình tái tạo thịt diễn ra rất lâu khi Tiểu phong xắp không chịu được nữa thì có một luồng khí mát tràn vào cơ thể hắn, giúp đỡ quá trình tái tạo thoải mái hơn.
Hà nội quanh hồ Gươm.
- Mau tìm mau tìm cho tao không thấy thì khỏi cần lương nữa có một người rơi xuống cũng không tìm thấy ăn hại, lũ ăn hại.
Xung quanh vô số các công an bảo vệ, cảnh sát cơ động tiếng còi inh ỏi.
Vụ tai nạn hôm qua cô gái tìm thấy xác nhưng mà người thanh niên xuống dưới cứu thì tìm không thấy a. Nếu không thấy thì bọn họ chỉ có nước mất việc một hồ nhỏ xíu còn không thấy, thì còn hi vọng gì vào sau này chống bão thiên tai. Cho nên tâm tình mấy vị đầu sỏ khẩn chương vô cùng, hằng ngày niệp a di đà phật mất tiền cũng được chỉ mong tìm thấy người thanh niên nọ. Vô số tiền vào mới được chức quan người ít năm chục triệu nhiều mấy trăm triệu hưởng chưa được bao lâu a.
Nhưng họ không biết thanh niên Tiểu phong họ tìm lại đang ngồi ngay dưới tháp rùa an tâm tu luyện. Xang ngày hôm sau Tiểu phong chậm dãi duỗi người việc đầu tiên hắn làm là đi tắm, kỳ cọ hết cái bẩn trên người mình.
Hồi lâu sau Tiểu phong ra phòng đá hắn thấy con rùa Kim Quy đang vẽ loằng ngoằng những thứ gì đó không rõ, giống như trẻ con đang tâp vẽ vậy cách mấy đốt ngón tay lại khoanh tròn nhỏ bằng cái đầu đũa. Chờ nửa ngày cuối cùng cũng vẽ xongcái trận phápnày nhìn giống như ống nước ngầm dưới đất hà nội hay như dây điện hà nội vầy nhìn một hồi Tiểu phong quay cuồng muốn xỉu.
Trận này có 132 nốt nhỏ máu mỗi cái cần một gọt máu.
- Tiểu phong a! Cho ta xin tý tiết hắc hắc.
- Tốt được thôi bất quá ngươi cũng cho ta mấy bản pháp quyết thần cấp mới tốt. Hay có bảo vật trấn tộc cái gì đó cấp bậc thần cảnh.
Tiểu phong xoa xoa tay bộ dáng gian thương mỉm cười nói với con rùa. Có được mấy cái đó ra ngoài làm đại ca giang hồ cũng tốt quan chức cũng được.Tóm lại tiền nhiều vô số mỹ nữ ôm không hết.
- phi" ở đây có một bản nghịch thiên pháp quyết lấy hay không tùy ngươi. Con kim quy nói xong moi ra một quyển sách cũ nát vứt xang cho tiểu phong. Tuy không phải thần cấp nhưng nghịch thiên cũng đủ rồi tiểu phong vui vẻ nhận lấy.
Giao dịch xong xuôi kim quy lấy một cái ly đưa cho Tiểu phong.Tiểu phong lấy dao rạch một vết nhỏ ở bắp tay, máu đỏ hồng nhỏ xuống từng giọt từng giọt sau khi ly máu đầy con rùa nói.
- Cám ơn ngươi! Vận pháp quyết đi máu sẽ dừng.Theo lời rùa Kim quy nói, hắn vận pháp quyết tuy là pháp quyết bán tiên cảnh nhưng mơ hồ hắn cảm nhật được có thứ gì đó xuôi theo lỗ chân lông tiếnvào người hắn, chỗ vết rách trong một thời gian ngắn khép lại nhanh chóng bằng mắt thường có thể nhìn thấy được.
- Này Kim Quy ta theo ngươi được không.
Sau một hồi trầm mặc Tiểu phong cắn răng nói.
Kim quy nhìn Tiểu phong một lượt chậm rãi nói.
- Cho ta một lý do! Ngươi phải biết bên kia là gió tanh mưa máu bất cứ lúc nào cũng mất mạng, không phải Ta chê ngươi mặc dù ngươi có hai thể chất dùng được nhưng tiên thiên thể cũng chỉ giúp ngươi tu luyện nhanh hơn tới cảnh giới tiên thiên mà thôi, cònTinh tú thể tuy sao chiếu mệnh không phải lúc nào cũng ở bên ngươi rất nhiều người được sao chiếu mệnh nhưng cũng chết yểu, lại nói ngươi thiên phú bình thường tại nơi đó bất luận một cái thánh thể, thần thể xuất hiện cũng đủ nghiền nát ngươi.
- Ta chỉ biết Cuộc đời ta do ta nắm dữ.
- Phận làm trai quét kiếm bình thiên hạ
- Thân anh hùng quát tiếng định giang sơn.
- Ta cần một điểm tựa.
- Ta thiếu một không gian.
Hồi lâu sau kim quy thu hồi ánh mắt nói.
- Vậy thế giới này ngươi hay không lưu luyến gì sao.
Tiểu phong trầm mặc hắn là cô nhi mặc dù có họ nhưng đó là do bố mẹ hắn để lại tờ giấy trước đó nói sau khi phát tài sẽ quay lại nhưng 1 năm, 2 năm, 3 năm 10 năm. Vẫn như cũ bặt vô âm tín.Bất rác khóe mắt hắn ướt ướt. Ngẩng đầu nhìn trời cao hắn thở dài.
- Bố mẹ không, bạn thân không, người yêu không nốt. Còn gì ta lưu luyến, còn không bằng theo ngươi lăn lộn cho rồi.
- Ngươi phải biết tuy là ta có Khả năng mang ngươi đi nhưng xang đó ta cần bế quan hiện tại ta đang rớt cảnh giới xuống thánh cấp. Cho nên không lo cho ngươi được.
- Tốt a! Thân ta do ta nắm giữ.Tiểu phong mỉm cười bước vào trong trận đồ
**********
Hết chương 2.