Suy đoán của Dumbledore mặc dù làm Draco lo lắng nhưng cậu vẫn ghi nhớ những lời đó.
Draco không hề quên mục đích của mình---- ngăn cản Chúa tể Hắc Ám khiến cho nhà Malfoy bị liên lụy, dù hiện tại sự việc phát triển có chút sai lệch, cậu lại có tình cảm tới Tom, mục tiêu biến thành ngăn cản Tom trở thành Chúa tể Hắc Ám.
Nhưng cậu thấy sự thay đổi này không phải vấn đề gì quá lớn, Tom không trở thành Chúa tể Hắc Ám thì không thể nào khiến cho nhà Malfoy bị liên lụy được.
Về chuyện Tom muốn trở thành giáo sư, Draco cũng đã quyết định viết thư gửi cho ống cố của mình, mặc kệ lão Malfoy có tra được thân thế của Tom hay không, hoặc là ông có thể hiểu được hay không, chỉ cần Tom có thể dạy học ở Hogwarts thì sẽ không trở thành Chúa tể Hắc Ám khát máu và những chuyện đó sẽ trở nên vô dụng.
Tom cũng không hỏi tại sao Dumbledore giữ một mình Draco ở lại, thậm chí không có chút tò mò nào, mặc dù điều này làm Draco thấy khó tin được nhưng cũng làm cậu yên tâm.
Buổi chiều bị Dumbledore giữ lại nói chuyện, sau buổi chiều, Draco và Tom cùng với ba Gryffindor đi lao động, đây là ngày tệ nhất trong nhiều năm ở Hogwarts của Draco.
Và học sinh của Gryffindor luôn có năng lực biến thứ tệ nhất trở nên càng tệ hơn nữa......
Sau giờ cơm chiều, Pringle xách theo hai Slytherin và ba Gryffindor đi đến một phòng trưng bày ở lầu bốn.
"Không được sử dụng pháp thuật, các quý ông." Pringle chỉ vào tủ thủy tinh trong phòng trưng bày, trên đó phủ đầy lớp bụi dày đặt, đoán chừng đã mấy năm không ai lau dọn.
"Quét dọn chỗ này cho sạch đấy."
Pringle vung tay cả cái khu vực, "Không được sử dụng pháp thuật, ta sẽ kiểm tra."
White liếc qua căn phòng mấy lần, sau đó dùng ánh mắt không thể tin nỗi quay qua Pringle, "Ý ông là toàn bộ căn phòng này!"
"Đúng vậy, trò nói không sai, trò White, lau sạch từng chỗ một trong căn phòng này, các trò có thời gian là ba buổi tối, nếu không thể hoàn thành----" Pringle cười xấu xa, "---- thế thì tiếp tục lao động tới khi nào sạch thì thôi."
Sau khi Pringle bỏ lại đủ giẻ lau để dùng, không ai trong phòng cử động hay nói gì.
Draco không thèm để ý tới ba học sinh nhà Gryffindor, cuối cùng để ánh mắt lên người Tom, "Bị ba đứa ngu không biết xài Bùa Ẩn Thân hại đi lao động, đúng là lãng phí thời gian."
"Malfoy, mày nói ai ngu hả!" White như bị giẫm phải chân đau và gầm lên với Draco.
Draco chế nhạo một cách ác ý, nhìn về phía White với vẻ mặt như đang nhìn một sinh vật pháp thuật cấp thấp nào đó, "Ai trả lời thì đó là kẻ ngu----" Draco dài giọng, nhếch mép với ba người White, "Thật sự lo cho tụi bây ghê, với chỉ số thông minh của tụi bây mà muốn tốt nghiệp Hogwarts, e rằng đó chỉ là ảo tưởng."
Nếu vừa nãy chỉ mỗi mình White muốn đánh Draco một trận thì hiện tại Draco đã chọc giận cả ba Gryffindor, bọn họ lấy đũa phép của mình ra và chỉ đầu đũa vào đầu Draco, như thể họ muốn dùng đũa phép chọc thủng cổ họng của đối phương.
"Malfoy, mày chỉ có một mình!"
Draco nhướng mày, không hề vui vẻ nhìn ba đũa phép chỉ về phía mình, nhưng không đợi cậu nói gì thì Tom đã kéo cậu ra sau lưng.
"Tôi không thể không nhắc nhở các trò, tôi cũng là một Slytherin."
"Thôi đừng, Riddle, đây là chuyện giữa bọn tôi và Malfoy, trò đừng có nhúng tay vào."
Nhìn Tom đứng chắn trước Draco, White nhíu mày lại, hắn ghét Draco Malfoy nhưng không có cảm giác gì với Tom Riddle, ít nhất thì trong mắt hắn, Riddle là một người bạn học rất thân thiện, giáo sư lại thích cậu ta, hoàn toàn không giống với kiểu người như Malfoy.
"E rằng các trò đã quên, Draco là bạn thân của tôi, nếu các cậu dám dùng đũa phép chỉ vào cậu ta, thế thì thành thật xin lỗi, tôi không thể không lấy đũa phép chỉ ngược vào các trò----" Tom tiếp tục mỉm cười, nhưng lời nói ra không làm cho kẻ nào nghi ngờ.
"Tôi nghĩ, các trò hiện tại biết rõ dùng thần chú không có tác dụng gì lớn đâu."
Tuy White rất muốn nguyền rủa Malfoy, nhưng hắn cuối cùng vẫn hạ đũa phép xuống bởi vì hai người bạn của hắn vì lời nói của Tom đã thu hồi lại đũa phép, tỏ vẻ cuộc xung đột lần này dừng lại ở đây.
"Rất tốt, nếu các trò đều đã đồng ý----" Tom híp mắt và nhìn lướt qua căn phòng, "---- thế thì hiện tại, bắt đầu làm việc thôi, các quý ông."
"Ôi, mẹ kiếp thật Tom, tôi không muốn làm gia tinh đâu." Draco kinh tởm nhìn qua giẻ lau để trên ngăn tủ, cái giẻ rách có chỗ xám chỗ trắng, giống như một loại vải vụn nào đó, Draco có thể tưởng tượng ra cái miếng giẻ rách này đã rất lâu rồi không có ai dùng đến.
Ngay cả ba người bên nhà Gryffindor không tranh chấp với Draco nữa cũng nhìn chiếc giẻ rách với nỗi sợ hãi như thể họ không muốn chạm một chút nào.
"Nếu các cậu muốn ba ngày sau tiếp tục ở phòng này lau tiếp, thế thì có thể không dọn dẹp, chẳng có vấn đề gì cả."
Tom nói xong cũng không tiếp tục khuyên bảo gì bọn họ nữa, giống như không hề lo lắng tới việc ba ngày sau có tiếp tục dọn dẹp tiếp hay không, thay vào đó là nhìn lên tủ thủy tinh của phòng trưng bày, ở đó trưng bày các loại cúp và huy chương.
Draco khó chịu nhìn về phía giẻ lau, ba năm sống ở cô nhi viện, chạy ra đường bán bánh quy từ thiện, những chuyện đó cậu có thể làm vì Tom Riddle; nhưng quét dọn cái phòng trưng bày đầy bụi và nguyên nhân là vì bị ba đứa ngu Gryffindor liên lụy? Cậu mẹ nó không hề muốn quét lau gì hết!
"Tụi bây trước, ba quý ngài Gryffindor." Draco nâng cằm, lộ ra nụ cười châm chọc.
White đảo mắt nhìn qua chỗ khác, vừa mới bị Tom nhắc nhở xong nên hắn hiện tại không muốn nói chuyện với Malfoy, nói chi là phản ứng lại.
Đáng tiếc là hai người bạn của hắn không biết hắn đang nghĩ cái gì, vô cùng không có ý thức đồng đội cầm giẻ lau lên, sẵn tiện ném cho White một cái.
"Thôi nào White, mau đi làm việc đi, giống như Riddle nói đấy, chẳng lẽ mày định ba ngày sau đi lao động tiếp à? Đừng quên bốn ngày tới có tiệc tối Hallloween đấy!"
Nhắc tới tiệc tối Halloween, vẻ mặt của White hơi bối rối, hắn không hề muốn bỏ lỡ tiệc tối Halloween, cuối cùng, White đành miễn cưỡng cầm giẻ lau lên và lau tủ trưng bày một cách cho có.
"Này, hai người kia, tính đứng đó coi à?"
Draco bị nhắc tới thờ ơ nhún vai, dùng hai ngón tay cầm một góc của giẻ lau lên và lật qua lại rồi lập tức quay đầu sang chỗ khác.
"Mẹ nó, mùi gì thế hả!"
"Đừng có giận nữa, Draco."
Tom đảo mắt, dùng giẻ lau lau mạnh lớp bụi trên tủ trưng bày, nhờ vào động tác của Tom, bụi trên tủ trưng bày bay tung tóe giữa không trung, khiến cả phòng trưng bày toàn là bụi mịn bay khắp nơi.
"Khụ khụ, ôi, mẹ nó, tại sao không thể dùng pháp thuật!"
Draco bịt mũi lại, lui về sau hai bước, cảm giác này quá tệ, giống như lăn mấy vòng trên vũng bùn, nó tuyệt đối còn đáng sợ hơn cả việc đi bán bánh quy nhỏ ở cô nhi viện.
Tom cũng không chịu nổi nữa, hắn cách tủ trưng bày gần nhất nên bây giờ trên tóc và áo chùng của hắn đều trắng xóa, tuy trước kia sống ở cô nhi viện, nhưng Tom thật ra không quá thành thục việc lau chùi quét dọn, hắn lui lại vài bước và lại gần Draco.
Trong phòng trưng bày có một số tủ kính lớn, ngoài ra còn có các loại cúp, huy chương, còn có một số đi kèm với ảnh chụp, nếu muốn làm sạch tất cả những lớp bụi dày đặc này, ba ngày e là không tài nào làm nổi.
"Được rồi, lẽ ra nên dùng từ lúc đầu." Tom nhìn lướt qua ba người Gryffindor đang lau dọn ở bên kia phòng, sau đó lấy đũa phép của mình từ trong túi ra, hạ giọng đọc thần chú, "Scourgify!"
Sau câu thần chú, lớp bụi trên tủ trông vẫn dày như cũ, nhưng ít ra cũng giảm đi không ít.
"Tuyệt, xem ra chỉ cần dùng Bùa Tẩy Rửa trong ba ngày." Draco đảo mắt, cậu biết ngay là lau bằng giẻ lau là vô dụng, chỗ này vừa nhìn là biết đã mấy năm không có ai đi vào, không cho dùng pháp thuật để lau sạch tuyệt đối là làm khó người khác.
Giống như vừa được giải thoát, Draco quăng giẻ lau trong tay xuống đất, đồng thời lấy đũa của mình ra, bắt đầu ném cả chục cái rồi lại cả chục cái Bùa Tẩy Rửa lên tủ trưng bày.
"Hai người các người......!Ngài Pringle đã nói là không dùng pháp thuật!" Ba người Gryffindor cuối cùng cũng phát hiện ra việc làm của hai người Draco, ồn ào dừng lại động tác của mình.
"Thế thì đừng để ông ấy biết, hoặc là ba người ở lại dọn vệ sinh vào tiệc tối Halloween." Tom cười nhạt.
Ở lại dĩ nhiên không nằm trong phạm vi suy xét của cả ba, cho nên bọn họ tốn không tới ba giây để thảo luận rồi bỏ hết giẻ lau trong tay, bắt đầu dùng Bùa Tẩy Rửa.
Phòng trưng bày rốt cuộc trông cũng sạch được một chút, nhưng cũng chỉ là một chút.
Nhờ vào một đống Bùa Tẩy Rửa do Draco và Tom ném ra nên tủ trưng bày mới hiện ra bộ dạng vốn có, còn cánh tay của Draco không nâng lên nỗi nữa, cậu đang xoa bóp nhẹ cánh tay thì phát hiện Tom đang nhìn bức ảnh để trong tủ trưng bày.
"Cậu nhìn gì đó?" Draco nghiêng đầu qua nhìn.
Đó là tấm ảnh chụp chung, ảnh chụp hai thiếu niên tuổi có hơi chênh lệch nhau, một người tuy lớn tuổi hơn một chút nhưng ngoại hình trông vẫn giống nhau, mái tóc ngắn màu nâu, hơn nữa đều sở hữu đôi mắt màu lam.
Thiếu niên lớn tuổi hơn tầm 17-18 tuổi đang cố gắng kéo thiếu niên nhỏ tuổi hơn vào ngực mình, bọn họ quay qua mỉm cười với máy ảnh và vẫy tay.
Tom híp lại đôi mắt đá vỏ chai, cẩn thận nhìn lại tấm ảnh vài lần, cuối cùng mới lật tấm ảnh lại, ở mặt sau có viết một dòng---- Albus Dumbledore, Thủ lĩnh Nam Sinh (1).
"Đây là giáo sư Dumbledore?" Draco nhướng mày, cậu biết Dumbledore khi ở trường nhất định có biểu hiện rất xuất sắc, nhưng không ngờ lại có thể thấy ảnh của ông khi trở thành Thủ lĩnh Nam Sinh, hơn nữa Dumbledore khi đó trông rất đẹp trai, nhìn cách ăn mặc thì tính ra thẩm mỹ của Dumbledore hồi đó còn bình thường.
"Người bên cạnh giáo sư Dumbledore là ai? Trông anh ta lớn lên cũng rất giống----" Tom chỉ vào thiếu niên khác trong ảnh chụp, "---- giáo sư Dumbledore có em trai à?"
Draco suy nghĩ một lát rồi nhận ra hiểu biết của cậu về Dumbledore chỉ giới hạn trong phần giới thiệu về phù thủy nằm ở sau tấm thẻ socola ếch cùng với việc ông ta thích đồ ngọt.
"Tom, tôi nghĩ cậu hỏi nhầm người rồi, tôi không có biết nhiều đâu."
Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chửa.
TB: Thật ra lão Dum có làm Thủ lĩnh Nam Sinh (1) hay không thì vẫn không tra được, nhưng nếu là lão Dum thì hẳn có thể......
Chú thích:
(1) nam học sinh hội chủ tịch -> editor không chắc về vụ này lắm.
Tới giờ editor vẫn không phân biệt được phạm vi hoạt động của Huynh Trưởng và Thủ lĩnh Nam/Nữ Sinh..