[Hp] Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 65: 65: Con Chuột Ghê Tởm Rất Đáng Thương






Bản đồ đạo tặc đích xác là thứ rất thú vị, cặp sinh đôi trước khi đi vẫn đưa bản đồ cho Godric, Godric vừa liếc nhìn vừa than thở, anh chú ý thấy cái tên Dumbledor vẫn bay qua bay lại ở phòng hiệu trưởng, thoạt nhìn thì Dumbledor dường như không chú ý tới vụ nổ ở hầm, đang phiền lòng sao.

Aiz, đáng thương a, vị hiệu trưởng này hôm trước còn chạy đến hầm thám thính kết quả lại bị Snape mặt đen hù chạy ra ngoài.

Godric nhìn ký túc Gryffindor, lúc này Salazar nên trở về ký túc rồi, Godric nhìn nhìn phòng của Salazar, hả, không sai, cái tên Sal Jean đang di động trong phòng, quả nhiên là không hiện lên tên thực của cậu ta, hệ thống phòng ngự đúng là bắt nạt người.

Đột nhiên Godric chú ý tới trong phòng còn có một cái tên xa lạ, không phải Ron ngủ chung phòng với Harry mà là Petter Pettigrew, người này là ai vậy?
Buổi trưa hôm sau Godric đi tìm Salazar hỏi thăm chuyện này, anh cho tới giờ cũng không biết còn người nào cũng ở trong phòng ngủ đó.

"Cái đó à." Salazar hời hợt trả lời: "Cậu đã gặp qua, đó là con chuột của Ron."
"Animagi?" Godric kịp phản ứng, thuật biến hình của anh bình thường, cũng chỉ đến mức biến thành động vật mà thôi ( hiện tại cũng đã là cao thủ ở giới pháp thuật), không tinh thông được như Salazar, vẫn không thể phân biệt được Animagi, "Cậu để gã sống trong phòng ngủ?"

Salazar nhún nhún vai: "Nội quy trường học lại không có quy định cấm nuôi Animagi làm thú cưng." Bất quá sau khi Godric nói cho anh biết tên thật của con chuột thì Salazar cũng hiểu không ít chuyện, một anh hùng được Bộ pháp thuật nhận định lại dùng hình thái con chuột trốn tránh nhiều năm như vậy, có vẻ Black kia bị đưa ra làm người chịu tội thay.

Godric cho tới giờ cũng không có hứng thú đối với lịch sử pháp thuật cận đại và vân vân, anh hoàn toàn không rõ cái tên Petter Pettigrew có ý nghĩa như thế nào, anh chẳng qua cảm thấy một phù thủy lại dùng hình thái Anigima sống nhiều năm như vậy chính là biến thái.

"Tôi có một đề nghị nho nhỏ." Salazar khó có lúc hảo tâm mở miệng, Sirius vô tội thế nào tạm thời không bàn đến nhưng Petter Pettigrew nếu có tội thì không thể dễ dàng bỏ qua, dù sao gã đã hại chết cha mẹ Harry, Salazar vẫn rất thích nhóc Harry: "Cậu có thể cầm con chuột kia đi làm thí nghiệm."
"A?" Godric có chút không giải thích được, một giây trước Salazar còn nói đem Animagi làm thú cưng không thành vấn đề, một giây sau lại đề nghị anh hành hạ con chuột, anh không hiểu sai ý của Salazar chứ.

"Còn nhớ rõ lệnh truy nã ở sân ga không?" Salazar nói rõ ràng: "Nếu tôi đoán không sai..., hại chết cha mẹ Harry không phải Sirius Black mà là con chuột Petter Pettigrew kia."
Chuyện năm đó Godric không biết cũng không xem báo cáo, càng không có nghiên cứu qua, nhưng nếu Salazar đã nói như vậy thì nhất định là đúng, Godric nhớ tới Harry còn nhỏ đã gặp chuyện không may, xem ra phải chỉnh sửa gã phù thủy biến thái kia một chút rồi.

...!
Thời điểm Godric vẻ mặt tươi cười chạy đến ký túc Gryffindor tìm Ron muốn con chuột Scabbers, Ron rất không được tự nhiên, kể từ sự kiện năm hai Ron gặp Godric cũng chỉ chào hỏi qua mà thôi, Ron thật không dám trêu chọc Godric, cậu tự nhận là không quá thân quen với Godric.

Vừa bắt đầu Ron trăm phần trăm không muốn, Scabbers mặc dù có chút lười nhưng đã ở nhà cậu nhiều năm như vậy, nếu để Gorril lấy đi nhất định sẽ bị rót đủ loại ma dược, Merlin a, Ron vừa nghĩ tới mình lúc trước liền ôm Scabbers chặt hơn, trạng thái của Scabbers mấy ngày qua vốn không tốt, cho Gorril tám chín phần mười sẽ bị hành hạ đến chết.

"Tớ chỉ làm chút thí nghiệm mà thôi, bảo đảm sẽ không có vấn đề." Godric bảo đảm, trong lòng tự nhủ ta tuyệt đối sẽ lưu nó đường sống: "Tớ đưa cậu một con cú mèo thì sao, coi như đền bù."
Cú mèo? Ron muốn một con cú mèo từ lâu rồi nhưng một con chuột hiển nhiên không đáng giá bằng một con cú mèo, bản tính chính trực nói cho cậu biết không thể chiếm cái tiện nghi này.

Ron lắc đầu.

Godric không nghĩ tới chuyện lại phiền toái như vậy, sớm biết thế liền trực tiếp trộm, chuyện tốt là lúc này cặp song sinh đã tới, hai anh em nghe được yêu cầu của Godric liền vô cùng sảng khoái, Fred cầm Scabbers lên, thuận tiện an ủi em trai mình: "Yên tâm đi, Gorril chẳng qua là làm thí nghiệm mà thôi." George thì lôi một vài đạo cụ đùa dai vừa mới phát minh nhét vào tay Ron: "Đây là những sản phẩm mới nhất, em đưa Scabbers cho Gorril mấy ngày đi."

Ron nhìn Scabbers một chút, lại nhìn đồ trong tay một cái, cậu thích mấy thứ trên tay, cậu nhìn hai anh trai, được rồi, hai anh trai của mình cũng ra mặt, không thể không nể mặt, cậu chỉ đành phải gật đầu: "Scabbers gần đây không tốt lắm, cậu cẩn thận một chút a."
"Không thành vấn đề." Godric trong lòng bổ sung, ta sẽ hảo hảo chiêu đãi gã, "Cảm ơn luôn." Nói xong, Godric cầm Scabbers vui vẻ trở về, trước khi đi còn làm mặt quỷ với cặp song sinh.

Cặp sinh đôi mặc dù không biết Godric rốt cục muốn làm gì nhưng nếu sư tử tổ đã mở miệng dĩ nhiên phải giúp đỡ luôn.

...!
Mặc dù Ron tỏ vẻ không cần nhưng Godric vẫn mua một con cú mèo đưa cho Ron, dù sao thì anh cũng không có ý trả lại con chuột này.

Ron rất ngại nhưng cậu cuối cùng cũng không cưỡng lại Godric được, cho nên cậu chỉ đành nhận con cú mèo thoạt nhìn rất thông minh kia.

Lại phải nói Ron đúng là được một cái đại tiện nghi, Godric mua đồ luôn chọn thứ tốt nhất, con cú này đương nhiên cũng là hàng thượng đẳng trong tiệm.

Godric nhốt con chuột trong phòng ngủ, dùng thuật biến hình làm một cái lồng vô cùng hoa lệ cho nó ở, thuận tiện còn hạ một chú ngữ cấm Animagi biến trở lại thành phù thủy, đóng kỹ lồng, anh cười híp mắt như một đứa nhỏ nói với con chuột: "Tao sẽ thay Ron chăm sóc tốt cho mày, vì thế mày phải ngoan ngoãn làm vật thí nghiệm cho tao nha."
Petter Pettigrew lúc này còn không cảm thấy có gì không tốt, chẳng qua ở trong lồng có chút không quen, gã thậm chí còn cảm thấy sống trong ký túc xá Slytherin tương đối an toàn vì Sirius sẽ không xông vào đây, Petter kể từ khi biết Sirius vượt ngục cũng biết người kia nhất định sẽ đến tìm mình.


Rất nhanh Petter biết mình sai lầm rồi, thằng nhỏ tóc vàng luôn tươi cười kia chính là một ác ma, gã mỗi ngày đều bị chuốc một ít ma dược kì quái, mà hiệu quả của ma dược kia rất nhỏ, đại đa số có thể nói là hành hạ, nơi này quả thực là địa ngục!
Không nói đến bản thân Petter cảm thấy thế nào nhưng nếu có người ngoài nhìn vào trăm phần trăm sẽ cảm thấy con chuột này thực đáng thương, trước khi đến là một con chuột lớn màu xám tro, mà sau khi đến ký túc Slytherin thì sao, mỗi ngày đổi một màu lông, nhiệt độ cơ thể cũng khác, kiểm tra một chút sẽ phát hiện kể cả độ ẩm cũng không giống, trên người còn mọc ra những thứ kì quái gì đó, phần lớn thời gian đều thấy con chuột ở trong lồng lăn lộn hoặc đâm vào lồng.

Mỗi ngày Godric đều không quên chế tác một loại ma dược khác nhau để chiêu đãi Petter, loại ma dược thuần túy chỉ dùng để hành hạ người khác anh chỉ cần tiện tay là làm ra.

Một ngày không lâu sau đó, anh hảo tâm chế tác một liều khôi phục thể lực, hơn nữa còn quyết định để Petter nghỉ ngơi vài ngày, nguyên nhân rất đơn giản, lễ Giáng sinh đến, con chuột xấu xa cũng có quà đâu, hơn nữa, anh còn muốn tới trang viên Malfoy, không rảnh quản con chuột này.

Godric tự nhận là rất có thiện tâm, anh đã vứt hết thức ăn mấy ngày vào trong lồng, về phần đống đồ ăn này có biến chất qua mấy ngày hay không thì không phải chuyện của anh, dù sao cũng không phải anh ăn.

Tác giả: Lại là lễ giáng sinh nha ~~~~.