[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội

Quyển 3 - Chương 111: Cuộc họp của tử thần thực tử




Quả nhiên, chờ Snape tắm rửa xong đi ra đã thấy Lucius nằm trên giường rồi, mấy ngày nay vì không cho y lên giường Snape đã phải để Draco và Aquila nằm cùng phòng với mình.

“Luci, đi tắm rửa.” Cả đời này bị Lucius nuôi ra thói quen thích sạch sẽ, Snape nhíu mày nhìn Lucius đang khác thường bọc kín mình.

“Ôi, Sev thân mến của tôi,” Chỉ lộ ra cái đầu bạch kim Lucius hơi lắc lắc đầu có vẻ đáng yêu, “Chồng em đang nằm trên giường em, em chỉ có thể nghĩ bảo anh ta đi tắm rửa sao?”

“Lucius, dùng đầu óc của anh đi, vài ngày nữa đã là cuộc họp của Tử thần Thực tử rồi, hơn nữa,” Snape hừ lạnh, “Sao tôi lại không biết gia chủ Malfoy cùng tuổi với Dra, còn cần người dỗ dành chứ?”

“Sev,” Lucius ấm ức, Tử thần Thực tử gì chứ, cuộc họp gì chứ, đương nhiên là phải quan tâm, nhưng hiển nhiên bạn đời nhà mình quan trọng hơn, mà hôm nay bọn nhỏ cũng không ở nhà, Lucius lén lút phân phó gia tinh ở bếp, “Tôi có quà tặng em nè.”

“Quà?” Snape nhướn mày, “Là cái gì?”

Lucius xốc chăn lên, dưới chăn, không có gì cả.

“Đây là…” Snape nheo mắt lại, nhớ tới vô số năm tháng ở Hogwarts, anh vươn tay tới gần nơi vốn là cơ thể của bạn đời, kéo một cái, rồi một quý tộc bạch kim nude xuất hiện.

“Lucius Malfoy! Anh cái đồ Veela ngu ngốc đầu nhồi đầy Tình Dược!” Mặt Snape đỏ bừng, đó là một chiếc áo tàng hình, mà dưới nó… Lucius không mặc gì cả.

“Sev, đây chính là “quà tặng xin lỗi từ James” mà hiệu trưởng Dumbledore đưa cho chúng ta đó, sao? Em không thích à?” Lucius tỏ vẻ vô tội, trên thực tế, căn bản y nhân cơ hội kéo tay Snape xuống.

“Chết tiệt Dumbledore sao lại cho anh?” Snape như bị bỏng, động tác vừa nãy của Lucius khiến anh chạm phải “đầu sỏ gây tội” khiến anh không cho Lucius lên giường vào thời gian này.

“A, chỉ có một bí mật.” Trước khi Snape giật tay ra Lucius một tấc lại tiến lên một thước kéo cánh tay anh, nhân cơ hội kéo gần khoảng cách giữa họ

“Lu… ưm…” Lời nói của Snape bị Lucius ngăn lại ở miệng, một nụ hôn bình thường đi qua, mặt Snape đỏ bừng.

Cuộc sống chồng chồng hài hòa vài năm khiến Snape hoàn toàn thích ứng Lucius làm tình, dù phần lớn anh sẽ cảm thấy xấu hổ nhưng cơ thể quen thuộc khiến anh phản ứng theo bản năng.

“Sev thân mến, để tôi chậm rãi giải thích cho em nha.” Từ tư thế nằm chuyển sang nửa ngồi, Lucius khẽ khàng ôm bạn đời vào lòng, cảm thấy chưa thỏa mãn. Độn thổ, Lucius mang theo bạn đời nhà mình trực tiếp xuất hiện tại phòng khách Malfoy.

Khác với sự ung dung vào ban ngày và tráng lệ vào bữa tiệc buổi tối, ban đêm phòng khách có vẻ lạnh lẽo và yên ắng, chỉ có ánh trăng màu bạc xuyên qua cửa sổ chiếu vào một cái ghế cô độc.

Lucius mang theo Snape khoác áo tàng hình xuất hiện sau rèm che.

“Sev thân mến, tôi sẽ giải thích với em.” Lucius vừa dùng môi mình tới gần vành tai bạn đời, vừa dùng tay nhanh chóng chui vào cởi khuy áo gia chủ Malfoy. Không hề dừng lại, khi Snape còn chưa kịp phản ứng thì đã chộp nơi yếu ớt của anh vào tay.

“Luci, anh điên rồi!” Snape khẩn trương căng người, dù họ đang khoác áo tàng hình, nơi này không có ai nhưng dựa lưng vào cửa sổ, phía trước chính là phòng khách khiến anh có một cảm giác xuất hiện trước công chúng, thậm chí anh còn cảm thấy nói không chừng ở nơi nào đó đang có người nghẹn họng nhìn mọi chuyện đang xảy ra.

“Tôi đã sớm điên rồi.” Lucius không hề để ý Snape chống cự, bạn đời của y càng biểu hiện yếu ớt thì bản năng chiếm hữu của Veela trong Lucius càng được thỏa mãn. Vì thế hiện tại y linh hoạt dùng tay mình, đùa vật nhỏ đang thẹn thùng kia.

Không thể không nói, đàn ông trời sinh không chịu nổi kích thích, mà người ra tay còn là Lucius mà Snape đã sớm quen thuộc, rất nhanh, hô hấp Snape bắt đầu dồn dập, mà phòng khách trống trải càng khiến hồi âm của anh trở nên rõ ràng.

“Sev, em nghe không, nó đang nhảy đó.” Tay kia của Lucius thì kỹ xảo xoa ngực bạn đời, trái tim phía dưới đang mạnh mẽ đập vì làm tình. Vô tình Lucius tăng ma sát, hạt đậu nhỏ phía dưới không chịu cô đơn “đứng” lên.

“Anh thật sự là điên rồi.” Snape cắn răng không để mình rên lên, anh vừa nghe được hồi âm đó, tiếng thở như có người đứng xem khiến Snape càng thêm mẫn cảm.

Lucius đã sớm không nhịn được, hành động vừa nãy của y đã khiến y nhẫn nại đến cực hạn, mà bạn đời nhà mình lại không biết “thông cảm” y một chút, chẳng lẽ cậu không biết rằng, tiếng rên đè nén này còn quyến rũ hơn cả việc rên thành tiếng sao?

“Ưm,” Áo choàng đơn bạc dán lên một nơi nóng bỏng, Lucius cứ thế trực tiếp tiến vào, Snape cảm thấy vật liệu may mặc ma sát càng mang tới một cảm giác khoái cảm khiến người ta sa đọa, dù mặc áo ngủ dây dưa với Lucius trong phòng khách, cái loại cảm giác mất thể diện cũng khiến anh dễ dàng đạt tới cao triều.

“Sev, tôi đã sớm điên rồi, vì em.” Dưới ánh trăng, Lucius dễ dàng buông tha bạn đời của mình, mà còn càng ôm chặt cơ thể hơi mềm nhũn của cậu vào lòng, đồng thời động tác này cũng làm Lucius tiến vào càng sâu.

Giọng nói khàn khàn của gia chủ Malfoy vì *** vang lên bên tai bạn đời, trong lúc mơ hồ, Snape như nghe được nghe không, Lucius đã từng nói, “Làm hại em, một kẻ tôi cũng sẽ không bỏ qua.”

— Tôi là đường ranh giới Lucius đắc ý ăn luôn giáo sư —

Kết quả của việc thực hiện “giấc mộng yêu đương vụng trộm” chính là Lucius bị thần chú đuổi đi khi vừa thấy bạn đời nhà mình trong vòng vài ngày, nhưng Lucius luôn có da mặt dày, mà khi đêm đó mình đặt Sev lên cửa sổ dưới ánh trăng, chân bạn đời nhà mình ôm chặt lấy thắt lưng, Lucius đã cảm thấy thật sự là đáng giá.

Kỳ thật Snape cũng không quá tức giận, thậm chí với bản tính Lucius anh biết giận Lucius là không đáng, mặt khác thì Snape cũng cảm thấy khủng hoảng vì mình càng ngày càng nhượng bộ Lucius – việc làm mà ngày trước đánh chết anh cũng sẽ không cho làm giờ Lucius đã làm anh lại không hề tức giận, rốt cuộc giới hạn của anh với Lucius là ở chỗ nào nhỉ?

Nhưng hai người cãi cọ thì cãi cọ cũng chỉ là gia vị cuộc sống thôi, cuộc họp Tử thần Thực tử lớn nhất hai năm sau khi Chúa tể Hắc ám rơi đài, chắc chắn sẽ không chỉ đơn giản là cuộc họp đơn thuần. Đối mặt với lời tuyên ngôn “Chúa tể Hắc ám bị một Kẻ Được Chọn trẻ con đánh bại” sau chiến, một tin tức chỉ là vớ vẩn như vậy, căn bản giới phù thủy chỉ nghiêng về một phía, hơn nữa, vì Lucius tham gia nên Bộ Pháp thuật có vẻ cực kỳ nghiêm khắc khi phán án và xử lý Tử thần Thực tử.

Đương nhiên cũng mang tới vài kết quả, một là thế lực Tử thần Thực tử còn sót lại sau chiến không bằng kiếp trước hai là Lucius đại diện cho gia tộc Malfoy hoàn toàn giành được thanh danh tốt ở giới phù thủy. Hơn nữa gia tộc Malfoy gần như “độc chiếm” những tài nguyên bị Tử thần Thực tử chiếm lĩnh, hai năm sau như mặt trời ban trưa rất có thể sẽ là ngòi nổ của cuộc họp này.

Trung thành đi theo Chúa tể Hắc ám, từ khi Voldemort rơi đài thì bị giam vàoAzkaban, hiện tại những kẻ này càng giống như là lấy danh nghĩa Tử thần Thực tử mà định làm gì đó.

Đây cũng là lý do vì sao mà Lucius và Snape đưa Qui và Dra đến nước Đức, ai cũng không thể cam đoan bây giờ biệt thự Malfoy an toàn 100%, không an toàn bằng nơi ở Chúa tể Hắc ám đời trước.

“Cuộc họp sẽ được tổ chức vào 6 giờ tối ngày mốt tại gia tộc Blique, đến lúc đó sẽ có người tiếp đãi,” Lucius nhìn Snape đang quấy độc dược, vén tóc dài trên trán, “Mina sẽ làm nội ứng, đến lúc đó chúng ta và Thần Sáng cùng đi vào.”

“Blique?” Snape vừa chăm chú nhìn độc dược vừa gợi lên khóe miệng vì nhớ tới người nào đó.

“A, đương nhiên, sao tôi có thể quên được?” Lucius cũng giơ lên khóe miệng, “Năm đó là “bố thí” rất lớn, nghe nói người thừa kế nhà ông ta đã từng muốn em đi theo?” Trong đầu y nhanh chóng tìm Blique mình chưa từng gặp qua từ sau chiến, không có… hoàn toàn không có.

Lucius có thể tiếp xúc tới những Tử thần Thực tử ở phần trung tâm, nếu Lucius không có ấn tượng thì cũng chỉ có thể chứng minh gia tộc Blique này căn bản không tiến vào vòng quyền lực Tử thần Thực tử.

Nghĩ vậy, Lucius càng thấy buồn cười, một gia tộc còn chưa đi tới vòng quyền lực, hiện tại lại gióng trống khua chiêng, nếu để đám trung thành như Bella biết thì không cần người khác ra tay, chính họ cũng tự làm rồi.

“Tình huống của Mina thế nào?” Snape mở miệng hỏi.

Từ khi giam Mina ở địa lao vào năm đó, ba ngày ba đêm, Lucius đào từng thứ trong đầu Mina ra, cuối cùng cũng có được, “Chúa tể Hắc ám như hình với bóng với con rắn của ngài”, “Chúa tể Hắc ám thường xuyên biến mất một thời gian”, “Chúa tể Hắc ám hình như có chút quan hệ với gia tộc Black”… trừ mấy cái đó ra, trong đầu cô ả này còn phong phú những điều xấu giữa các gia tộc, nơi tình báo chủ yếu là từ danh sách tình nhân dài ba tấm da dê của cô ả rồi.

Trên vấn đề xử lý Mina, Snape không hề tham dự vào, làm gia chủ, sau khi hoàn toàn từ bỏ chi thứ, Mina đã không còn quan hệ gì với anh, mà cô ả này ba lần bốn lượt muốn lôi kéo Lucius nữa.

Dựa vào sự tin tưởng của bạn đời, Lucius cũng có được chỉ dẫn từ trước – Lời nguyền Độc đoán.

Quá khứ phóng đãng của Mina khiến cô ả rất có danh trong các giai tầng Tử thần Thực tử, suy nghĩ đến một loạt sự kiện có thể xuất hiện vào sau này, Lucius quyết định tóm chặt quân cờ này trong tay, thậm chí Lucius còn nghĩ xa hơn, dù không ép Mina tới giá trị cuối cùng thì Lucius cũng sẽ không để cô ta chấm dứt mình một cách dễ dàng.

“Không có dấu hiệu phản kháng, cũng sẽ không có ai biết quan hệ giữa chúng ta.” Lucius sờ sờ gậy rắn, “Sev thân mến, em biết đó, bắt đầu từ lúc chúng ta ở cạnh nhau thì mọi chuyện đã khác rồi.”

Snape bình tĩnh cho độc dược vào lọ, xoay người thấy chồng mình đang kiêu ngạo đứng đó. Đúng vậy, không giống nữa, gia tộc Malfoy, nhất định sẽ đi hướng huy hoàng.