[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội

Quyển 2 - Chương 87: Tới nước Đức




“Hung thủ Gryffindor giết người xuất hiện, được gia chủ Black đưa vào bệnh viện”, tiêu đề kích thích như vậy khiến số lượng tiêu thụ của Nhật báo Tiên tri – vẫn ít ỏi từ sau khi chiến tranh bùng nổ – tăng vọt. Không ngừng có cú mang theo Snickles và Knuts bay vào văn phòng tòa soạn báo, rồi mang theo một tờ rời đi. Đầu đề báo chí, Orion Black như quý tộc áo mũ chỉnh tề, trên mặt còn lộ ra vẻ đồng tình và tiếc hận.

“Cô ta vẫn còn trẻ…” Ở nội dung bên cạnh, Orion ám chỉ nguyên nhân bạn học Gryffindor này mất tích và tình trạng sức khỏe hiện tại, mà còn trực tiếp đổ trách nhiệm chiến tranh lên Dumbledore đang dẫn dắt Hội Phượng Hoàng, nói họ mơ ước tài sản quý tộc, có ý định tiêu diệt toàn bộ giới quý tộc phù thủy.

Không thể không nói, văn hay tranh đẹp có sức mạnh rất lớn, hiển nhiên, hiện tại tuy có một số phù thủy trắng vẫn không thích cách làm việc của Tử thần Thực tử nhưng họ cũng không còn tin tưởng vào Dumbledore như trước nữa.

Orion đắc ý ngồi trong phòng khách Black – Lord chỉ bảo giảm thế công cũng không nói không cho họ lợi dụng tài nguyên trong tay mình một cách hợp lý, Slytherin biết cái gì có thể làm, cái gì thì không.

Lời kể hiền lành của Orion phối hợp với thế công chậm lại của Tử thần Thực tử khiến cho rất nhiều phù thủy trung lập bắt đầu cho rằng chiến tranh đã kết thúc. Bạn nhìn mà xem, đầu sỏ gây tội đã xuất hiện, hiển nhiên, chỉ cần cái cô Gryffindor tấn công người khác kia tỉnh lại công khai đi ra sẽ khiến trận chiến này kết thúc.

Chuyện phát triển tới ngày hôm nay không ai tin hành động Gryffindor kia là khí phách nhất thời, giới phù thủy trả giá lớn như vậy, rất nhiều người muốn biết kẻ đứng sau điều khiển rốt cuộc là ai.

Theo nhận thức như vậy, các phù thủy bắt đầu đánh bạo náo nhiệt, lấy Hẻm Xéo làm ví dụ, tuy không ngựa xe như nước bằng trước kia nhưng cũng không còn chỉ có hai ba con cú giống mấy ngày trước.

Trong tình hình này, James Potter và Lily Evans bên Hội Phượng Hoàng nhân cơ hội cử hành hôn lễ là chuyện bình thường. Càng kỳ lạ là, hôn lễ lần này vì thân phận quý tộc của gia tộc Potter, phải mời hầu hết các quý tộc, đáng tiếc, phần lớn quý tộc Slytherin đều hiểu được, tuy không biết nguyên nhân lord giảm thế công là gì nhưng chiến tranh dừng lại là điều không thể.

Chẳng qua cũng không phải không có ngoại lệ, vì tin tức gia chủ Black tuôn ra càng khiến Nhật báo Tiên tri trở nên bà tám, rất nhanh, một tin tức khác làm giới phù thủy phải hít sâu: gia chủ Prince, một chủ nhân khác của gia tộc Malfoy, bạn đời linh hồn của lãnh tụ thế lực thứ ba đã nhận được thiếp mời và tỏ vẻ chắc chắn sẽ tham gia hôn lễ.

Tin tức vừa ra, giới phù thủy ồ lên, những người biết Snape cơ bản đều mang tâm trạng phức tạp, đồng thời không ít người yên lặng rơi lệ đồng tình với Lucius, trong lúc này, Prince Malfoy cố ý tham dự một mình, bản thân cũng khiến cho người khác mơ hồ.

Đó cũng là vì sao mà khi Lucius cứng ngắc đến chỗ Voldemort tỏ vẻ mình muốn “tới nước Đức tuần tra sản nghiệp của mình” thì Voldemort lại đồng ý rất nhanh, mắt mở to nhìn bạn đời nhà mình muốn tham dự hôn lễ của mối tình đầu, thằng đàn ông nào cũng không thể chịu được! Nhất là Lucius chính là thể diện của quý tộc máu trong, vừa nghĩ tới địa vị của một quý tộc máu trong còn kém hơn cả Máu Bùn trong lòng Snape, dù Voldemort biết phát triển này có lợi với mình nhưng cũng nóng nảy.

Khác với Voldemort, lần đầu tiên Dumbledore nghe được tin tức tốt từ khi mặt xám mày tro bởi tin tức Orion tuôn ra – Snape sẽ tới, Snape tự mình đến, Lucius đồng ý để Snape tự đến… mỗi một hành động đều truyền tới tín hiệu có lợi với Dumbledore.

Tuy Dumbledore không hy vọng giữa Lucius và Snape có khoảng cách gì – rõ ràng họ càng thân thiết mới tiện để cụ khống chế suy nghĩ của Lucius thông qua Snape, nhưng hiển nhiên cảm tình của Snape càng quan trọng hơn. Nếu Malfoy không thể kéo được thì lui mà tiến sang chỗ khác, kéo một bậc thầy độc dược thì luôn có lợi ích.

Bởi vậy, Dumbledore cũng không sắp xếp người đi theo Lucius đi “giám sát” tại Đức, giống Voldemort, Dumbledore tin những gì mình thấy hơn.

Cứ thế, Lucius thành công mượn khoảng bình tĩnh này tới nước Đức, tuy y rất lo lắng bạn đời nhà mình tham dự hôn lễ của Lily nào đó.

— Tôi là đường ranh giới Lucius tới nước Đức —

Hành trình đến nước Đức của Lucius thuận lợi đến mức khó tin, gần như mỗi một sản nghiệp đều kinh doanh tốt, khiến y không có một lý do nào để tiếp xúc với một số quý tộc nước Đức cả. Vì thế, Lucius sầu não một thời gian, y tới là muốn gặp Chúa tể Hắc ám đời trước, cũng không thể nào nghênh ngang mà đi vào Nurmengard đúng không?

Nghĩ tới Gellert vì nhận được quyển nhật ký mà trực tiếp cắt đứt liên hệ, Lucius buồn bực đủ kiểu: ông nói ông bế quan lúc nào chẳng được, sao cứ phải bế quan vào lúc này, khiến gặp mặt thôi cũng thật vất vả.

Một lần, hai lần… Khi Lucius thị sát lần thứ ba sản nghiệp hoàn mỹ đến mức gần như không có khuyết điểm của nhà mình thì rốt cuộc có một người kịp phản ứng

“A, cậu chủ nhỏ Malfoy, chỉ sợ tôi phải mời ngài tới gia tộc De Boer một chuyến rồi, về tình huống thu chi sáu tháng cuối năm, cha tôi muốn nói chuyện riêng với ngài.” Bryce De Boer không hổ là người liên hệ hiện tại của Chúa tể Hắc ám đời trước, biết rõ quy luật sinh hoạt của chúa tể nhà mình gần đây, anh ta hoàn toàn hiểu được tầm quan trọng của dòng họ Malfoy này với chúa tể.

“A, đương nhiên rồi.” Lucius mỉm cười, khi gật đầu thì tay phải như vô thức vuốt một cái nhẫn bên tay trái. Con ngươi De Boer co lại, trên cái nhẫn kia rõ ràng là dấu hiệu của Thánh Đồ, điều này chứng tỏ chúa tể bọn họ đã khẳng định Lucius ở một mức độ nào đó. Chỉ bằng cái nhẫn này thì Thánh Đồ nước Đức sẽ coi Lucius là một nửa người nhà.

Lucius không rõ cái nhẫn này có ý nghĩa gì, lúc trước khi Gellert cho Sev nhà mình Khóa Cảng thì quay đầu đưa cho mình cái nhẫn, nói là có công hiệu phòng ngự.

Lucius tuyệt đối sẽ không dùng Khóa Cảng của Sev, hiện tại bạn đời nhà mình là một người ở nước Anh, chẳng may thật sự bị buộc đến đường cùng thì có thêm một Khóa Cảng có nghĩa là thêm một mạng. Vì thế Lucius cũng chỉ gấp gáp mang theo cái nhẫn này, dù Chúa tể Hắc ám đời trước nói gì Lucius chỉ có thể thử vận may.

Quả nhiên, khi ngày hôm sau De Boer dẫn Lucius đi vào phòng khách nhà mình không bao lâu thì hai người đã biến mất bằng Khóa Cảng.

Chờ choáng váng qua đi, Lucius đánh giá hoàn cảnh chung quanh theo thói quen – bức tường đá lạnh băng im lìm, hành lang hẹp dài lại càng nhấn mạnh thêm sự tiêu điều đó.

Đi theo De Boer đến cánh cửa duy nhất bên kia, Lucius nhếch môi một cái, được lắm, Gellert lại có thể làm đến nhường này vì Dumbledore sao?

“Chúa tể…” De Boer cung kính nói ngoài cửa, Lucius đứng sau lưng anh ta.

Không lâu sau, giọng hơi khàn khàn của Gellert vang lên, bên trong có chứa sự tức giận rõ ràng! “Không phải đã nói rồi sao? Đừng tới làm phiền ta!”

Vì Gellert tức giận, một áp suất thoang thoảng ập tới từ sau cánh cửa. Lucius quyết đoán ra tay, “Bác Gellert,” Y kéo dài giọng điệu chỉ có ở Malfoy, “Ngài đón vị khách đường xa như vậy sao?”

… Bác Gellert? Chân De Boer lảo đảo, suýt nữa ngã xuống, rốt cuộc chúa tể nhà mình thích cậu chủ Malfoy này đến mức nào, trực tiếp đã gọi bác rồi kìa.

“Lucius?” Giọng nói sau cửa tới gần, rồi cửa được mở ra, Gellert nói khàn khàn mang theo kiểu cách quý tộc, “A, ta nghĩ Abra đã dạy cháu, không mời mà tới không phải là lễ nghi của quý tộc.”

“A, bác Gellert, ngài phải tha thứ một người con trai nhung nhớ muốn gặp cha mình chứ, nhất là người cha này đã “vô cớ biến mất” một thời gian rất dài!” Lucius cắn răng, nhớ tới mình lo lắng hãi hùng vì phụ thân ở gia tộc Malfoy tại Anh, ngược lại Abraxas đã lên kế hoạch “đi với” tình nhân. Có lẽ là… tình nhân tương lai?

“Abra sẽ tha thứ cho cháu,” Trước mặt người khác, Gellert giống như Lucius, cũng không muốn lộ ra sự tồn tại của Trường Sinh Linh Giá, không phải ông lo lắng Thánh Đồ sẽ phản ứng như thế nào, mà ông cho rằng chuyện này trực tiếp liên quan tới Abra, mà chuyện có liên quan tới Abra thì hiện nay Gellert không hy vọng ai nhúng tay chỉ trừ bản thân, đương nhiên, không tính những người ở gia tộc Malfoy rồi

Hai người vừa nói vừa đi vào phòng, trong lúc đóng cửa Gellert ném ra một câu, “Tìm một lý do giữ Lucius ở lại nhà ngươi nói với bên ngoài, ta sẽ gọi ngươi rồi ngươi tới tìm chúng ta.”

Cửa đóng cái “cạch”, chỉ để một mình De Boer tiêu điều đứng tại chỗ, giọng điệu cha chú quan tâm con cháu mình là kiểu gì đây? Sao họ lại quên chứ? Trong phòng ngủ chúa tể nhà mình còn có một “mỹ nhân” đấy, xem ra thì “mỹ nhân” kia nói không chừng một ngày nào đó sẽ trở thành “hoàng hậu”. De Boer vừa thê lương rời đi, tiêu điều vì bị chúa tể nhà mình vứt bỏ, vừa âm thầm quyết định trở về phải nói cho thân thích nhà mình không được đắc tội Lucius và Malfoy.

Quan hệ thông gia giữa các quý tộc rất rắc rối và phức tạp, trong khi De Boer “chỉ nói cho cậu, không phải thân thích tôi không nói đâu” thì vài ngày sau khi Lucius rời đi, gần như đã được toàn bộ giới quý tộc nước Đức vui vẻ đưa tiễn.

Đùa à, “thái tử” phải rời khỏi hiện tại không đưa tiễn thì đợi khi nào? Dù là “thái tử” kế, nhưng nghĩ tới tuổi đời của Gellert và Abraxas hiện tại, cộng thêm Lucius thức tỉnh huyết thống, Thánh Đồ nước Đức quyết đoán phiếu tán thành. Còn vấn đề Abra đang “ngủ say” thì tất cả mọi người đều không để mắt đến, có chúa tể nhà mình ở đó, chuyện này sẽ chẳng là gì!