Tàu tốc hành Hogwarts thuận lợi đến đích, Snape không hề để ý tới vẻ mặt không vui của Lucius, ai lại điên mà đi theo anh ta chứ, nhất là khi đã bắt đầu lựa chọn phu nhân Malfoy như bây giờ.
Ngược lại Lily vừa xuống xe đã chạy tới bên Snape, “Severus, là lỗi của mình.” Trên mặt Lily tràn đầy nước mắt, có vẻ đã khóc rất lâu.
“Không sao.” Dù là lúc nào, Snape vẫn nhẹ nhàng, “Chúng ta cùng ngồi xe đi.” Cô bé hỏi, Snape chỉ có thể gật đầu, để Potter đứng xa thở hồng hộc, Huynh Trưởng Gryffindor đã cảnh cáo cậu ta, trước khi gặp giáo sư McGonagall không được gây rối nữa, lạm dụng pháp thuật hắc ám đã là tội nặng rồi.
“Sirius, chúng ta đi thôi.” Potter cũng không quay đầu lại nói, bảo người anh em tốt đi theo mình, so với lúc vừa nghỉ hè, rõ ràng Black không yên lòng. Lupin có chút lo lắng nhìn nhìn Sirius, há miệng nhưng không hỏi được. Peter rụt người, bóng người đã không rõ ràng lại càng nhỏ hơn.
Suốt dọc đường Snape nghe Lily xin lỗi, Lily khó chịu vì Potter, cô khủng hoảng vì mất bạn, trong lòng lặng lẽ. Lily là vậy, cô càng để ý cảm nhận của mình, có lẽ tình bạn của Slytherin tràn ngập thăm dò và giữ lại, nhưng tối thiểu họ sẽ không bỏ qua cảm nhận của đối phương, như Lucius chẳng hạn. Nhưng Gryffindor, hừ. Ở góc độ Lily không chú ý, Snape hừ một tiếng, họ luôn cho rằng chào thì tới đuổi thì đi, một câu “Máu Bùn” Lily dễ dàng tuyệt giao với anh, cuối cùng cô gả cho Potter, chẳng lẽ mấy năm trước cô hô to “Tôi ghét cậu” với Potter đều là giả? Nếu không sau này anh vẫn luôn sống trong hối hận, bạn bè như vậy anh có năng lực giữ lại bao lâu chứ?
Bây giờ còn chưa thể rời xa Lily, chỉ cần mình vẫn còn giữ tình bạn với cô, lão ong mật Dumbledore kia sẽ giảm phòng bị với mình. Vì thế Snape chịu đựng Lily vô bờ bến, đàn ông là vậy, khi anh ta thích bạn anh ta chỉ cảm thấy bạn hoạt bát sáng sủa, nhưng một khi anh ta không thích nữa, hóa ra bạn cũng chỉ là lớn tiếng làm ồn.
“Trò Snape, trò Evans, mời đi theo cô.” Họ vừa xuống xe đã bị giáo sư McGonagall dẫn đi, mặt giáo sư McGonagall quá lạnh lùng.
“Giáo sư McGonagall, cô muốn chúng con đi đâu ạ? Không phải tham gia tiệc khai giảng ạ?” Lily hơi sợ hãi hỏi, đến từ giới Muggle làm cô có một cảm giác kính sợ giáo sư, càng miễn bàn hiện tại người dẫn đường là chủ nhiệm của các cô nữa.
“Trò Evans, chúng ta đi tới phòng hiệu trưởng.” Giáo sư McGonagall nhìn cô bé vẫn ngoan ngoãn hiếu học, mặt mày thả lỏng một ít, “Hiệu trưởng Dumbledore có một số việc muốn hỏi trò và trò Snape, đừng căng thẳng.”
“Đôi gián.” Giáo sư McGonagall nói với con thú đá trước cửa phòng hiệu trưởng, vẻ mặt cũng hơi chán ghét.
“A, hoan nghênh, trò Snape, trò Evans, hoan nghênh hai trò.” Gần như vừa mở cửa, giọng khoan khoái của Dumbledore đã vang lên. Snape nhìn vào trong, hai bên cũng đứng không ít người.
“Mời ngồi.” Dumbledore biến ra hai cái ghế dựa đỏ vàng đặt ở giữa, một mái tóc bạch kim vung đũa phép, một cái ghế trong đó biến thành xanh bạc.
Snape ngồi xuống, thấy một bên gần anh là giáo sư Slughorn và Lucius. Bên kia là Potter và Huynh Trưởng Gryffindor kia trên xe lửa, mặt khác còn thêm hai vị phù thủy trưởng thành nào đó, có điều nhìn người đàn ông mái tóc rối bù kia đã thuyết minh thân phận của ông ta. “Albus, hiện tại cụ có thể hỏi.” Nhìn có vẻ là phu nhân Potter mở miệng, ngoài dự đoán của Snape, phu nhân Potter lễ nghi rất tốt, thoạt nhìn càng như là… Slytherin.
“A, con trai à, muốn uống ít nước đường không?” Dumbledore dường như không nghe thấy, vẫn mỉm cười hỏi. Snape chán ghét bĩu môi, vui vẻ thấy phu nhân Potter và mọi Slytherin ở đây đều có động tác như nhau. Potter vẫn cuồng nhiệt nhìn Dumbledore, lão Potter thì nhìn chằm chằm Snape và Lily.
“Albus.” Giáo sư Slughorn cũng lên tiếng, Snape mẫn cảm chú ý tới hôm nay thái độ của giáo sư Slughorn càng giống với một quý tộc.
“A, a, đúng vậy.” Dumbledore lau lau mắt kính, “Trò Evans, trò Snape, Huynh Trưởng Malfoy và Huynh Trưởng Ruger nói cho hai vị chủ nhiệm, James Potter lại công khai sử dụng pháp thuật hắc ám trên xe lửa, làm đương sự, thầy cần hai trò nói cho chúng ta biết đã xảy ra chuyện gì.”
Dumbledore còn chưa nói xong, Potter đã kêu lên, “Hiệu trưởng Dumbledore, là họ nói xấu con, nhưng tên Snivellus chết tiệt kia, tất cả đều là do Slytherin tà ác giở trò quỷ!”
“Tôi nghĩ, gia giáo nhà Potter là thế này? Hay là cậu Potter không hiểu được cái gì gọi là phỉ báng?” Lucius ngân dài lạnh lẽo, tốt lắm, dám nói xấu Slytherin ngay trước mặt Slytherin, nhưng lại gọi Sev như vậy, James Potter, cậu đừng có mà rơi vào tay tôi!
“Im ngay! James!” Sắc mặt phu nhân Potter cũng khó coi, cô liếc lão Potter một cái, người sau có hơi ngượng ngùng.
“Đúng vậy, hiệu trưởng Dumbledore.” Lily nhìn Potter, đột nhiên có chút sợ hãi, cô bất giác lại gần bên Snape, Lucius nhìn càng sâu. “Con và Severus nói chuyện trong toa, đột nhiên cửa mở, Potter đứng đó, rồi nói… nói…” Cô bé chưa nói hết, nhưng người chỗ này đều có thể phỏng đoán từ biểu hiện Potter vừa rồi. “Sau đó Potter liền giơ đũa phép lên, nói câu “Chains…” gì đó, con đã bị Severus đẩy ra, có người sử dụng thần chú bảo hộ, rồi Huynh Trưởng tới.”
“Là “Chains magical”.” Snape ác ý bổ sung, “Huynh Trưởng Malfoy sử dụng thần chú bảo hộ.”
“Đó chẳng qua chỉ là một thần chú,” Nghe được lời Snape, Potter như bị đốt pháo, “Tôi căn bản không biết dùng pháp thuật hắc ám.”
“Căm hận, chán ghét, cừu hận… những thứ này xuất phát từ sức mạnh hắc ám nhất trong linh hồn mới có thể sử dụng pháp thuật hắc ám.” Lucius ở một bên nói không nhanh không chậm, “Con nói đúng không ạ? Giáo sư Slughorn.”
“Hoàn toàn chính xác, Slytherin cộng 2 điểm, vì Huynh Trưởng Malfoy bác học.” Slughorn không giống như người gây sự, “Dorea, cô nói thế nào?”
“Horace, tôi sẽ điều tra rõ ràng.” Dĩ nhiên là phu nhân Potter tiếp nhận nói, “James, con học thần chú này từ đâu?” Trong giọng nói phu nhân Potter hoàn toàn không có thành phần từ ái.
“Mẹ…” Potter co rúm một chút, “Con đọc được ở một quyển sách trong phòng làm việc của cha.”
“Charlus?” Vẫn mang giọng điệu này, Snape ngạc nhiên phát hiện mình không hề hiểu gì về tình huống gia đình Potter cả.
“Dorea, không có gì, em biết đó.” Trong giọng nói của lão Potter thậm chí có chút lấy lòng.
“Cha à, vì sao họ lại nói con sử dụng pháp thuật hắc ám, rõ ràng chính là…”
“Im miệng! Phạm lỗi thì phải nhận! Giải thích với cô Evans đi!” Lão Potter quay đầu đối mặt con trai của mình bật người hóa thân sư tử rống giận.
“Mình xin lỗi, Lily.” Potter bằng lòng giải thích với Lily, thậm chí còn chạy trực tiếp tới mặt Lily.
“Đây là giáo dục nhà Potter?” Lucius lười che dấu khinh thường trong giọng nói mình, trong lòng bắt đầu tính toán dừng mấy hạng mục hợp tác với nhà Potter.
Giáo sư Slughorn cũng không bình tĩnh nhìn đũa phép, nụ cười thường trực cũng mang theo vài phần lạnh lùng của quý tộc.
“Vậy, trừ Gryffindor 50 điểm, cấm túc trò Potter một tháng.” Dumbledore mỉm cười nhìn.
“Sử dụng pháp thuật hắc ám trước mặt mọi người là tội nặng…”
“Huynh Trưởng Malfoy.” Giọng Slughorn, Lucius nhăn mi lại, vị chủ nhiệm luôn muốn lấy lòng quý tộc chưa bao giờ nói chuyện nhiều với y như vậy.
“Dorea, ý của cô.” Slughorn không nhìn Dumbledore, chỉ nhìn chằm chằm phu nhân Potter, chậm rãi ánh mắt Lucius trở nên quỷ dị, lão Potter đi lên trước một bước, ngay cả mấy động vật nhỏ Hogwarts khác cũng cảm thấy không thích hợp.
“Horace, James chỉ là một đứa nhỏ.” Phu nhân Potter hít một hơi sâu, giọng điệu không thay đổi, nhưng vẫn mang theo chút cầu xin của người mẹ.
Giáo sư Slughorn nhìn chằm chằm phu nhân Potter thật lâu, đột nhiên mở miệng, “Trừ Gryffindor 100 điểm, nửa năm cấm túc, trong vòng hai năm không cho phép tham gia Quidditch cho Nhà.”
“Slu…”
“Được.” Phu nhân Potter đồng ý, “Albus, tôi và Charlus còn có chuyện muốn nói với James, làm phiền cụ.”
“A, không có gì, Dorea.” Dumbledore vẫn mỉm cười, như Nhà bị trừ 100 điểm không phải là Gryffindor, người bị phạt không phải là học trò cưng của cụ vậy. Giáo sư McGonagall hoàn toàn không nói gì, chỉ có thể đi ra cùng vợ chồng Potter và Potter khỏi phòng hiệu trưởng.
“A, trò Snape, trò ở lại một chút, đương nhiên, cả giáo sư Slughorn nữa.” Chờ họ khuất bóng, Dumbledore mới lại mở miệng.
“Chủ nhiệm, con về trước, Slytherin chắc đã hoàn thành phân loại rồi.” Lucius cũng thức thời, y nghĩ nhất định phải hỏi cha mình xem quan hệ giữa giáo sư Slughorn và phu nhân Potter là gì mới được.
Sắc mặt giáo sư Slughorn vẫn không quá tốt, “Còn chuyện gì nữa? Albus, tôi cần phải phát biểu trước học trò mới.”
“Đừng vội, Horace. A, Severus đứa nhỏ của thầy, trò còn nhớ rõ cuối năm trước thầy đã nói là cho trò bất ngờ không?”
Mắt Dumbledore sau kính sáng lóe, Snape cảm thấy nếu anh quen ông già Noel trong truyền thuyết Muggle, chắc chắn họ sẽ trở thành bạn bè thân thiết, “Dạ, hiệu trưởng Dumbledore.”
“Vậy, trò có bằng lòng trở thành học đồ của giáo sư Slughorn không?”
Đây là lần thứ hai Snape nghe được cùng vấn đề trong hôm nay, khác với sự vui sướng, phức tạp của lần đầu tiên, lần thứ hai nghe được anh chỉ cảm thấy buồn cười, cực hạn khai quật giá trị của mình sao? Nghĩ vậy, anh đột nhiên hơi căng thẳng, “Đương nhiên ạ.” Snape để mặt mình hiện ra chút ngạc nhiên, “Làm học đồ rất khó ạ?”
Sắc mặt giáo sư Slughorn cũng khá hơn, nhất là nghĩ đến huyết tuyến thảo nhà Malfoy và một bình đầy máu bạch kỳ mã của Dumbledore, quan trọng nhất vẫn là Snape, nếu có thời gian, y chắc chắn sẽ trở thành bậc thầy độc dược! Merlin ơi! Có cái gì vinh quang hơn cả việc tự tay bồi dưỡng ra một bậc thầy độc dược chứ?
“Đương nhiên là không khó, chỉ cần có người bằng lòng đảm bảo là được, thầy nghĩ giáo sư Slughorn sẽ không từ chối một đứa nhỏ khát cầu tri thức đâu.” Dumbledore không nhấn mạnh cái giá mà Snape phải trả, cụ tin tưởng Slytherin trước mắt mình chắc sẽ hiểu được, mà khi đó còn hiệu quả hơn nhiều so với việc cụ tự nói.
“Con đương nhiên là bằng lòng ạ, có thể được chứ giáo sư Slughorn.” Snape mang theo ý mong chờ. Nếu không phải nhà Malfoy ra mặt đảm bảo, Slughorn còn không chú ý tới Slytherin tóc đen trước mắt diễn trò thế nào, ông cũng rất bằng lòng phối hợp. Lúc ấy ông sẽ không kết thù với Dumbledore, nhưng là có thể cho Dumbledore nghẹn lời thì ông cũng rất nguyện ý làm. “Đương nhiên là có thể, trò Snape, chờ trò thông qua cuộc thi của ta là được.” Ông xoay người nói với Dumbledore, “Chẳng qua, Albus à, cụ không cần phải mạo hiểm đảm bảo.”
Dumbledore lắp bắp, trên mặt vẫn bình tĩnh, “Horace, thầy đã nhận máu bạch kỳ mã rồi.”
“Đúng vậy, nhưng nhà Malfoy đã ký khế ước đảm bảo, cụ biết đó, Merlin làm chủ mà.” Slughorn ra vẻ vô tội.
Dumbledore bị nghẹn không nói ra lời, cụ có thể nói gì, xuất phát từ cẩn thận cụ tính toán được Snape cảm kích rồi mới ký khế ước, ai ngờ nhà Malfoy lại chặn ngang chứ!
“Vậy hiệu trưởng Dumbledore, con còn có thể làm học đồ của giáo sư Slughorn chứ ạ?” Snape hiện tại vô cùng cảm kích năm nay mình năm tư, kiếp trước đến cả đời này, có thể thấy được Dumbledore không nói nên lời tuyệt đối là giấc mộng của anh.
“A, đứa nhỏ của thầy, trò thật may mắn, Merlin sẽ thực hiện nguyện vọng của trò.” Dumbledore vẻ mặt bình tĩnh, đầu óc phù thủy trắng nhanh chóng vận chuyển, cụ lập tức nghĩ đến chỉ cần có thể tranh thủ lòng của Snape, nhà Malfoy đảm bảo chính là bùa hộ mệnh cụ xâm nhập vào thế giới Slytherin.
“Trò Snape, trò giỏi lắm.” Sau khi ra khỏi phòng hiệu trưởng, giáo sư Slughorn nói như vậy, ông mỉm cười vỗ vỗ vai Snape, cảm thấy càng vừa lòng về học đồ tương lai này của mình, “Chờ mong thành tích cuộc thi của trò.”
Snape lại khôi phục biểu tình nhất quán, “Con sẽ.” Giọng anh không lớn, nhưng kiên định mà nói, dù là vì Lucius, tôi cũng sẽ, anh bổ sung trong lòng.