Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 4: Phỏng Đoán Đáng Sợ






- o0o-
EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
"Sao......Xin chào." Harry quyết định nuốt nghi vấn của mình xuống, tỏ vẻ lần đầu tiên gặp, phải biết là Hagrid cực dễ gạt, nhưng Snape không dễ xơi như vậy.


"Giáo sư Snape, thầy cũng đi rước tân sinh sao?" Hagrid cũng rất bất ngờ, mà thật ra lão càng bất ngờ chuyện Snape cũng đi đón tân sinh hơn.

"Ồ, thì ra đây là cứu thế chủ đại danh đỉnh đỉnh." Đôi mắt trống rỗng làm người khác phi thường áp bách quét từ trên xuống dưới Harry một lần "Ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ là giáo sư độc dược tương lai của cậu bảy năm tới, cậu Potter."
"Ngài..........Chúc ngài một ngày tốt lành, giáo sư." Harry núp phía sau thân hình đồ sộ của Hagrid, cúi đầu che dấu ánh mắt bất ngờ của mình.

Hồi nãy, Moni dùng khẩu hình nói với y một câu lâu rồi không gặp, bởi vì cô đưa lưng về phía Snape, mà Hagrid cũng đang bận nói chuyện với hắn ta cho nên không thấy.

Cả Draco và Moni đều trở về từ tương lai, cả y cũng vậy, nếu vậy thì khả năng Ron cũng trở về là rất lớn, nhưng mà, nếu những người có mặt trong trận chiến năm đó đều trở lại, vậy vũ xà thì sao? Vũ xà có hay không cũng đã trở lại?
Nghĩ đến đây, Harry đã toát một mớ mồ hôi lạnh, nếu vũ xà cũng trở lại, thì với sức chiến đấu hiện tại của thế giới phép thuật, nó có thể không tốn chút sức nào mà chiếm thế giới phép thuật.

"Cậu Potter, cậu Potter, Harry Potter!"
"A.........!cái gì?" Đột nhiên bị gọi tỉnh, đã thế còn phát hiện mặt của Snape còn đen hơn cả vạc độc dược, chết rồi, làm sao bây giờ?
"Ồ, xem ra hai cái lỗ tai của cậu Potter đây chỉ đơn giản là dùng để chứng minh cậu là con người chứ không phải là một loài động vật kỳ quái nào đó nhỉ." Có qua bao nhiêu năm đi chăng nữa, Snape vẫn chọc người khác không thích như cũ.


"Thực xin lỗi, con chỉ cảm thấy nơi này, ừm.........!có hơi ngoài ý muốn, con không nghĩ cửa hàng đũa phép duy nhất của thế giới phép thuật lại.........Nói như thế nào nhỉ, ừm.....!Đặc sắc như vậy." Y giả vờ nhìn quanh bốn phía, diện tích bên trong rất nhỏ, trừ bỏ một cái ghế dài ra cái gì cũng không có, mấy ngàn hộp đũa phép dài đã cao đến tận trần nhà ( tra Baidu) "Cái này khá giống với quán rượu hồi nãy, hẳn đều là..........Đặc sắc của thế giới phép thuật?"
"Cậu Cruise, nếu cậu đã chọn xong đũa phép thích hợp với mình, vậy thì chúng ta đi thôi." Trầm mặc một chút, sau đó Snape giống như không nghe được câu Harry vừa nói, cứ thế mà mang Moni rời khỏi cửa hàng.

"Harry Potter, ta còn nhớ rõ ba mẹ của cậu........" Olivander lẩm bẩm.

.

truyện đam mỹ
"Được rồi, bọn tôi còn rất nhiều thứ cần mua." Hagrid không kiên nhẫn phất tay.

"Được rồi, người trẻ tuổi lúc nào cũng nôn nóng." Olivander có vẻ quen với chuyện này rồi, chỉ lẩm bẩm vài câu liền bắt đầu làm việc.

" Gỗ dâu rắn, lõi là lông cánh của Gryffin, mười ba tấc rưỡi anh, phi thường rắn chắc, hơn nữa cực kỳ mâu thuẫn.


Olivander lấy ra một cái đũa phép có hoa văn lấm tấm như da rắn đưa cho Harry.

Harry tuỳ ý cầm lấy, trong lòng đã chuẩn bị chứng kiến thiên tai.

Vun nhẹ một cái, Harry cảm thấy rất kỳ quái, nó thuận tay hơn đũa phép cũ của y rất nhiều, ma lực cũng được dẫn ra dễ dàng hơn.

Đầu đũa phép phun một ngọn lửa, ngọn lửa đó từ từ biến thành một con Griffin uy vũ, tuy rằng không có tiếng gì, nhưng từ chuyển động của nó cũng biết được nó đang gầm lên, đôi cánh vươn rộng mang theo khí thế bá chủ của bầu trời.

PS: Chuyện mình thắc mắc ở chương ba mình đã giả quyết giong, Mạc ni không phải là Hermione, là một người khác, mọi người sẽ biết tại sao vào chương sau hay chương tới gì đó, tiếp theo là gỗ dâu rắn, cái gổ này có thật đấy, chỉ là mình tra google bằng tiếng việt thì không ra, mà tra bằng tiếng trung thì không hỉu, mình sẽ cho mọi người tên gốc nhé 蛇纹木.
HẾT CHƯƠNG 4.