Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 208: Harry Vặn Vẹo






EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Lockhart điên người vò loạn mái tóc của bản thân thành cái tổ chim, thở dài, mở rương, cầm đồ ngụy trang ra đổi gương mặt cho mình, đây là gương mặt của Ern Flat, hình tượng của Ern Flat rất thân thiện, cực kì phù hợp với chiếc áo blouse bên ngoài.

Bỏ rương vào túi không gian, cầm cái hòm thuốc ra, đây cũng không phải hàng trưng bày, hắn đi mạo hiểm cũng cần độc dược vậy.

Đổi áo, mặc áo chùng phù thủy bình thường, Lockhart sửa sang lại mái tóc nâu của mình, cầm hòm thuốc bước vào Hogsmeade...!
Sau khi giao chuyện nhức đầu lại cho Lockhart, Snape quay về phòng làm việc tiếp tục giải quyết mấy tờ luận văn kia, có vài cái trong đó Snape dám thề với cái chức bậc thầy độc dược của mình, chắc chắn mấy đứa ngu đần đó chẳng thể nào lấy được một cái A (đủ điểm đậu) độc dược khi tốt nghiệp.


Bị mấy cái luận văn hỏng bét kia làm cho đau đầu, Snape giải quyết xong chồng cuối cùng, lúc bỏ bút xoa xoa huyệt thái dương, lập tức phát hiện ra sắc trời đã tối, kêu gia tinh, để cho nó chuẩn bị bữa tối cho hắn.

Bữa tối còn chưa lên, gương hai mặt dùng để liên lạc với Lockhart đã rung điên cuồng, mới vừa thấy được hình ảnh, Lockhart đã quát ầm cả lên "Vấn đề của Cậu Bé Vàng tôi không giải quyết được!"
Lockhart bây giờ đang đứng trong nhà thuê của mình, mặt mày hỏng mất la hét, chỉ bằng cái suy nghĩ vặn vẹo trong lòng Cậu Bé Vàng mà thôi, chuyện ngày mai y tự sát cũng là chuyện bình thường.

————————(_)————————
Lockhart tìm thấy Harry trong quán Đầu Heo, Harry đang vừa uống bia bơ vừa nói chuyện đến mức khí thế ngất trời với mấy nam sinh khác.

Lockhart tìm ông chủ muốn một ly nước chanh, nốc hết ly nước chanh dưới ánh mắt kì quái của người xung quanh, biết sao giờ, hắn cũng rất muốn uống whisky, nhưng Ern Flat chỉ uống nước chanh mà thôi, mình tự tạo nghiệp thì tự gánh thôi chứ sao, nước chanh chua quá đi, ông chủ không cho đường hả!?
Sau khi nghe mấy người kia nói chuyện, Lockhart bày biểu cảm kinh ngạc lên mặt rồi nhanh chóng bê ly nước chanh đi qua "Quấy rầy, ngài chính là Harry Potter?"
Giọng nói chuyện có hơi kì, hình như không phải người Anh "Ngài khỏe, xin hỏi ngài là..."
"Oh! Tôi quả thật may mắn quá thể." Lockhart nhiệt tình bỏ ly xuống bắt tay Harry "Tôi là Ern Flat, hôm nay đến Anh để hỏi thăm sức khỏe một bệnh nhân, không ngờ trước khi về lại có thể gặp Cậu Bé Vàng Harry Potter, nhất định Merlin đã chúc phúc cho tôi."
"Ừm." Harry có hơi không quen, người này quá nhiệt tình.

"Potter, hình như cậu được người hâm mộ rồi kìa." Gryffindor ngồi cùng bàn ghẹo "Mà nghe khẩu âm của quý ngài đây không giống người Anh lắm?"
"Wow, thật ra ba tôi là người Anh, nhưng tôi lại ở với mẹ ở Pháp, mẹ tôi chê ba tôi là nhà tư bản nhàm chán nên mang tôi rời đi."
Harry nhếch mép khi nghe lý do này, năm đó khi Ginny chia tay với y cũng xài lý do này, lập tức, Harry có chút đồng tình với quý ngài đây.

Lockhart sờ túi, lôi một cây bút ra, tìm mãi mới kiếm được ba tờ giấy từ quầy bar "Harry Potter, liệu ngài có thể kí tên cho tôi được không, em gái tôi — là bé gái đáng yêu ba tôi sinh sau khi trải qua hôn lễ lãng mạn lần thứ hai —- em ấy rất ngưỡng mộ ngài, tôi muốn quà sinh nhật năm nay của con bé là một thứ khiến con bé bất ngờ, nếu được thì tôi hỏi thêm vài câu nhé?"
"Có thể." Harry cầm bút ký tên lên tờ giấy, Lockhart lật tờ giấy trắng lại, đầu tiên là hỏi vài câu cơ bản như thích ăn gì nhất, phỏng vấn như phỏng vấn ảnh đế, rất nhanh đã hết tờ giấy, đã thế còn vẽ thêm hình trái tim cuối tờ, sắm vai người anh chuẩn bị quà cho em gái mình rất chi là đạt, sau đó hắn đến quầy bar, muốn tìm thêm vài tờ nữa, còn mấy học sinh Gryffindor bắt đầu chán.


Seamus đi từ ngoài cửa vào, hứng thú nói mình mới đến tiệm giỡn, những người khác cũng tò mò "Potter, bọn tớ đến tiệm giỡn coi món mới chút, lát nữa tìm cậu sau." Chơi chung với y ba năm, bọn họ ai cũng biết Harry Potter không thích mấy nơi náo nhiệt.

Đối với chuyện bọn họ rời đi, Lockhart tỏ vẻ mình thật may mắn "Như vậy, tương lai ngài Potter muốn làm gì?"
"Ừm..." Harry trầm tư một chốc "Chắc là thần sáng, ba tôi ngày xưa cũng là thần sáng."
"Xem ra ngài Potter rất sùng bái cha mình nhỉ, ngài Potter cũng muốn bảo vệ thế giới phép thuật chung với ba mình nhỉ." Lockhart thuận miệng nói, nhưng Harry lại trả lời rất nghiêm túc "Ba tôi là một anh hùng, tôi hiển nhiên sùng bái ông ấy."
Mấy lời này nghe quá bình thường, nhưng thái độ nghiêm túc của y lại khiến Lockhart thấy hơi sai "Ngài Potter thích đi du lịch chứ? Em gái tôi rất thích, nhưng thân thể không tốt."
"Tôi không thích vận động, cho dù là du lịch hay gì đó."
Lockhart nhìn cơ thể nhỏ xíu của Harry "Ngài Potter có phải ăn không ngon không, nhìn ngài có hơi suy dinh dưỡng, hồi nãy ngài nói mình rất thích ăn thịt cơ mà."
"Tôi rất thích ăn uống, không mập ra cũng không cao lên." Harry cũng không biết làm sao với cái cơ thể suy dinh dưỡng của mình.

"Để Lena nghe được chắc chắn con bé sẽ rất hâm mộ, mặc dù tôi không nghĩ con bé mập, nhưng lúc nào nó cũng muốn giảm cân." Lockhart bất đắc dĩ than thở, một bộ người anh tốt bận tâm về em gái mình.

"Ngài Flat thật sự rất yêu em gái nhà mình." Harry xúc động "Quan hệ của hai người thật khiến người ta ngưỡng mộ mà."
"Ngài Potter có một người ba đỡ đầu nhỉ, quan hệ của hai người chắc chắn rất tốt."
"Ừ, chú Sirius rất quan tâm tôi, là một người ba đỡ đầu, chú ấy vô cùng cố gắng." Nhắc đến ba đỡ đầu nhà mình, Harry nở nụ cười vui vẻ.

"Ngài Potter có thích cô gái nào không?" Lockhart như nhớ ra gì đó "Nếu như có thì Lena đau lòng, không có thì tôi đau lòng, dù sao Lena con bé thích ngài lắm luôn."
"Ha ha, tôi không có, thực ra đã từng có người chia tay tôi vì nói tôi không thú vị, hoàn toàn không phải người chồng lý tưởng của cô ấy." Nhớ thời gian bị bồ đá, Harry thở dài.

"Xem ra ngài Potter cũng là thân sĩ truyền thống của Anh giống ba tôi rồi." Lockhart cười to "Nhưng mà loại tính cách này mà làm chồng sẽ hơi xuề xòa."
"Oh, không có, tôi sẽ không qua loa con gái, chỉ là tôi không hiểu mấy cô ấy đang nghĩ gì mà thôi." Harry phất tay, mặc dù ngày nào cũng thấy bọn Ron tú ân tú ái, nhưng y vẫn chả có hứng gì với việc tìm một người bạn lữ.


"Ở phương diện này mặc dù tôi là người Pháp, nhưng tôi ủng hộ ý tưởng của Harry." Lockhart đồng ý với suy nghĩ của Harry "Ngài Potter khi còn bé chắc được mọi người sùng bái lắm nhỉ, Lena không giỏi nói chuyện, ngài Potter rất hòa đồng với bạn bè mình mà."
"Xin lỗi, thật ra tôi lớn lên ở Muggle giới, phương diện giao tiếp của tôi cũng không đến mức giỏi, sau khi đến Hogwarts mới được hoan nghênh." Harry suy nghĩ một chút "Bình thường nếu giao tiếp, người ta đến trò chuyện với tôi vài câu thì tôi cũng sẽ trò chuyện lại vài câu, trò chuyện đến trò chuyện đi sẽ thành bạn thôi."
"Như thế à, xem ra tôi phải nói Lena nói chuyện với bạn học nhiều hơn chút rồi." Tờ giấy dưới tay Lockhart lại chi chít chữ "Ngài Potter có sở thích gì không? Mấy cậu bé tuổi cậu giờ chắc thích Quidditch nhỉ, dù sao năm đó tôi cũng thế, tôi từng là tầm thủ của đội nhà khi còn đi học ấy."
Nói đến Quidditch, Harry lập tức nhớ đến kỷ niệm bị Buldger dí bay vòng vòng "Ừm, Quidditch...tôi thích xem, nhưng chỉ xem thôi."
"Thế Potter thường ngày hay làm gì?" Lockhart bày bộ mặt tò mò.

"Ừm, bình thường..." Harry suy nghĩ một chốc rồi nghiêng đầu sang một bên "Cứu vớt thế giới phép thuật?"
"Ha ha ha, ngài Potter có khiếu hài hước thế này sao lại để nữ sinh nói mình không thú vị chứ." Đối mặt với nụ cười to của Lockhart, Harry cũng cười mấy tiếng, y bình thường thật sự là cứu thế giới phép thuật.

Lockhart tán gẫu với y thêm mấy câu, sau đó tỏ vẻ không thể không rời đi sau khi nhìn đồng hồ, rời khỏi quán Đầu Heo, ngay cả ngụy trang cũng không tháo đi liên lạc với Snape ngay.

————————(°ー°〃)————————
"Không thích nơi đông người nhưng lại dung nhập vào đó, mục tiêu cuộc sống dựa theo tiêu chí anh hùng..." Mặt của Lockhart muốn dán luôn vào gương "Harry Potter không hề tín nhiệm người khác, trước đó tôi quan sát cậu ấy khi cậu ấy nói chuyện với bạn của mình, nói chuyện khí thế ngất trời đấy, nhưng có một nam sinh cầm nhầm ly của cậu ấy uống, sau khi trả ly về, Cậu Bé Vàng cũng không động vào cái ly ấy nữa – nam sinh kia chỉ cầm nhầm mà thôi, không uống – Cậu Bé Vàng đề phòng tất cả mọi người từ tận sâu trong tiềm thức, giống như ly bia bơ kia, người ta đụng vào rồi thì tuyệt đối không uống nữa, giống như người ta bỏ độc vào nó sau khi đụng vào."
Lockhart kích động xong rồi, nhìn mặt kính yên lặng, cuối cùng chốt hạ "Hơn nữa tôi cảm giác Harry Potter hơi chán đời, cậu ta không hứng thú với cái gì, chỉ có chút hứng với chuyện cứu thế giới phép thuật, nhưng mà cảm giác của tôi ừm...tôi thấy nó giống chán ghét hơn, cậu ta chán ghét thế giới phép thuật, hơn nữa không quan tâm nơi đây dù chỉ một xí xi, nhưng rất tập trung làm Cậu Bé Vàng..." Lockhart thấy não mình sắp xoắn thành một cục rồi "Nói tóm lại, Harry Potter dưới tình huống kháng cự thế giới phép thuật cũng như chán ghét người khác lại đóng vai Cậu Bé Vàng rất nghiêm túc." Đối với hành động này, Lockhart chỉ có một câu, đơn giản là tự hành hạ mình.

HẾT CHƯƠNG 214.