Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 100: Chương 101






EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: Ellen
- o0o-
Từ ngày Harry và Ron đến Đức, Grindelwald vì chi phí bao trọn ăn, ở, đi lại của cả hai, nên thành công nhận được cảm ơn của Dumbledore kèm theo đó là thêm vài chuyến mang danh đi thăm học trò thực chất là thăm người yêu ở Đức.

Đối với việc này, Harry và Ron chỉ có một cảm nghĩ duy nhất, hai người có ngon thì tự hẹn ước đi đừng lôi bọn này ra làm cớ!
Nhưng mà dù sao Grindelwald cũng là một gia tộc lâu đời, thư viện hiển nhiên lớn, tài liệu cũng rất nhiều, vì bộ phận còn thiếu của xoay thời gian....thôi thì trở thành lý do cũng không đến nỗi nào.

Khác với Chúa Tể Hắc Ám vì lôi kéo Harry mà cho dọn hết toàn bộ sách lĩnh vực thời gian ra, Grindelwald lại để cho cả hai tự vào thư viện khổng lồ tìm.

Với cái danh mỹ miều là "Lỡ ta để sót cuốn sách nào quan trọng thì khổ."

Harry dời cái ghế nằm dài nhất vào thư viện, nếu không cần phải đi học giống như khi còn đang ở Hogwarts nữa, vậy đóng đô luôn trong thư viện cũng tốt.

Tuyệt đối không phải vì đây là nơi duy nhất không cần nhìn mấy cảnh ái ân của Dumbledore và Grindelwald đâu.

"Rầm!" Harry cáu kỉnh gập sách ném lên bàn, xoa xoa trán, con ngươi cả ngày nay toàn phải nhìn mấy chữ khó hiểu, đầu y muốn nổ luôn rồi!
"Harry, đừng gấp gáp thế." Ron chẳng có chút vội vàng nóng nảy nào, bình tĩnh thưởng thức ly đá bào trên tay.

"Ăn đá bào vào mùa đông lạnh thế này bộ không sợ răng cậu đóng băng luôn hay gì!"
"À thì biết sao được, huyết thống của tớ khiến tớ có hảo cảm với mấy thứ lành lạnh." Dẫu sao nơi hải yêu cư ngụ cũng là đáy biển thăm thẩm, nơi nhiệt độ chắc chắn không thể nào cao nổi.

"Cậu có thể tìm manh mối đã rồi hẵng ăn được không!" Harry nghiến răng nghiến lợi, tại sao lần nào cũng là y gấp gáp nóng nảy, còn cái người bên cạnh ngồi ăn uống xem trò.

"Tìm được rồi." Ron nói.

"....Cậu tìm được rồi!" Harry gấp gáp hét lên "Sao tìm được mà không nói!"
"Tớ nói cho Grindelwald, ông ta không nói cho cậu hả?" Ron vô tội.

Cậu tuyệt đối không phải đang thù Harry vì ép buộc cậu luyện cái xoay thời gian hồi trước đâu.

"...." Grindelwald? Gã ta ngoại trừ nhớ cách lừa lọc Dumbledore ra còn có thể nhớ cái quái gì! Hai người bọn mình ở chung một chỗ, thế mà cậu chờ Grindelwald nói cho tớ?! "Cậu tìm được hồi nào?"
"Hôm qua, trong một quyển sách luyện kim có hướng dẫn cách gỡ xoay thời gian của Ufiebell ra." Ron nhét một muỗng đá bào to đùng vào miệng.

"..." Harry yên lặng một chút, sau đó đứng lên đi kiếm Grindelwald, lúc đi ngang qua người Ron còn giựt cái ly úp thẳng vào mặt Ron.


"..." Harry, sao cậu nhỏ nhen thế bộ không thấy tội lỗi với cái danh Cậu Bé Vàng của mình hả!
Khi Harry tìm được Grindelwald, gã ta đang uống trà trưa với Dumbledore trong vườn hoa.

"Al, thử cái này đi." Grindelwald cầm một cái bánh bông lan kem chanh lên.

"Gellert, tớ tự cầm được." Từ sau khi quan hệ của cả hai tốt lên, Grindelwald đột nhiên có chút dính người.

Gượng gạo ăn cái bánh trên tay Grindelwald, vừa ngẩng đầu đã thấy Harry đang dựa vào cây cột bên cạnh "Á! Khụ khụ..."
Grindelwald vội vàng đưa cho Dumbledore một ly nước, bất mãn nhìn Harry " Cậu Potter không ở thư viện, đến đây làm gì?"
"Ron nói cậu ấy đưa manh mối cậu ấy tìm được cho ông." Ông nghĩ tui muốn đui mù lắm hay sao mà rảnh rỗi đứng đây!
"À hôm qua cậu Weasley có nhờ tôi tìm vài thứ." Grindelwald vừa vỗ vỗ lưng cho Dumbledore vừa nói "Thứ đồ cổ đến thế cậu nghĩ dễ tìm lắm hay sao."
"Chủ nhân, đã có tin tức về thứ ngài tìm kiếm." Một tên Thánh Đồ đeo huy chương trước ngực vội vã đi đến.

"..Nói."
"Cái vật đó ở Anh." Thánh Đồ khom lưng nói.

"Tìm người liên lạc, xem có thể mua lại hay không." Grindelwald khoát tay cho Thánh Đồ rời đi.

"Nhưng đối phương muốn dùng thứ đó để hợp tác với ngài."
"Oh? Đối phương là ai? " Grindelwald tò mò, dù sao với người ngoài thì gã vẫn còn đang bị nhốt trong Nurmengard.


"Là Chúa tể hắc ám Anh."
- ---- Anh -------
Chúa Tể Hắc Ám ngồi trên ghế, nhìn cái hộp tinh tế trước mặt, trong hộp là quà Giáng Sinh của Black.

"Nếu Grindelwald đồng ý lần hợp tác này, coi như Black lập công lớn." Chúa Tể Hắc Ám gõ nhẹ mặt bàn "Được rồi, cũng chỉ là một gia tộc không ra hồn mà thôi."
Chúa Tể Hắc Ám cầm gương hai mặt, gương hai mặt nhanh chóng được kết nối "Abra."
"Lord." Abraxas xuất hiện trong mặt kính, áo sơ mi vẫn đang mở vài nút kết hợp dấu son trên cổ dễ dàng cho người đối diện biết hắn đang làm gì.

"Quấy rầy cậu sao, Abra?" Chúa Tể Hắc Ám nhếch mày, giờ chỉ mới chiều, hy vọng Lucius sẽ không giống Abra.

Chúa Tể Hắc Ám bây giờ vẫn chưa điên, nên tình bạn giữa cả hai vẫn chưa đứt gãy.

"Có một chút, nhưng nếu Lord đã lên tiếng, tôi chỉ đành bỏ người đẹp ra mà thôi." Abraxas bảo người trên giường ra ngoài "Có gì cần phân phó sao, Lord?"
"Không gấp, cậu có thể giải quyết chuyện của cậu và mỹ nhân trước." Chúa Tể Hắc Ám ghẹo "Bên Đức có người hỏi món quà Orion tặng cho tôi."
"Oh?" Abraxas ngồi thẳng lại, xem ra gia tộc Balck qua rồi.

"Cho nên thông báo cho Orion một chút, chúng ta rất có thể cần đến Đức một chuyến." Đi gặp tiền bối của hắn, Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất.
Hết chương 101.